Luna Lovegood cảm thấy rất kinh ngạc trước quyết định của Phạm Nhã, họ đã chuẩn bị cho kế hoạch này từ lâu rồi mà giờ chúa tể lại bảo họ dừng lại hết nhiệm vụ; tuy vậy, cô nàng lại thấy hơi mừng ở trong lòng, bởi vì Phạm Nhã nói đúng, việc tráo tranh ngay ở trong Vương Cung, là nơi hiểm nguy nhất Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, dù họ có chuẩn bị kỹ thế nào đi chăng nữa thì luôn có rủi ro, Shaka de Virgo có thể không sao cả nhưng nếu họ bị phát hiện, họ sẽ bị giam vào nhà lao ngay.
Lúc đó trừ phi Leonidovich Hopner đánh tiếng chuộc bọn họ ra, còn không thì kết quả có thể là họ bị tử hình, mà, dù cho có được chuộc ra thì họ cũng bị dính rất nhiều “vết đen”, cuộc sống bình thường của họ cũng bị thay đổi, Luna Lovegood thì không ngại nhưng những người khác có thể sẽ chẳng sống ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành được nữa.
Thế nhưng đó là lệnh của Quân Chủ, họ không thể không làm, lòng trung thành của họ vẫn còn đó, họ vẫn luôn gọi Leonidovich Hopner là Quân Chủ, họ tôn trọng cô, còn hơn cả Engel Hopner nữa.
Luna Lovegood vốn muốn hỏi nhiều nhưng Phạm Nhã chẳng có vẻ gì là sẽ giải thích cho cô ta hiểu, ít nhất là hiện tại. Cô chỉ có thể suy đoán mà thôi, nội dung của giao kèo này bị thay đổi ở ba điểm, thứ nhất là “người khác” nhận được đặc ân thì sửa thành “người thứ hai”, sau đó từ chỗ “người thừa kế thứ nhất” phải giao ra bức tranh, thì thay bằng “Vương Cung”, cuối cùng, không phải là thay đổi mà là bổ sung, bổ sung một nội dung “giao tranh cho người đó mang về Thành Trì Trung Tâm Davias”, nơi cư ngụ hiện tại của Leonidovich Hopner.
Nội dung mới này rõ ràng hơn nội dung giao kèo cũ, thứ nhất là nó làm rõ về mặt chủ thể, người nhận tranh chính là người thừa kế thứ hai, sau đó nữa là làm rõ mục đích của người này khi đem bức tranh ra khỏi Vương Cung, chính là mang về cho nữ chúa Leonidovich Hopner.
Giao kèo này cũng loại bỏ Gellert Grindelwald ra khỏi nội dung.
Phạm Nhã nói: “Trước mắt tôi muốn gặp nhà Evergreen, cô sắp xếp đi nhé. Tôi cần Sookie Stackhouse đi với tôi, tôi sẽ có việc cho cô ấy.”
“Vâng.”
...
Ngày hôm sau, Phạm Nhã đi cùng với Sookie Stackhouse đến một tòa nhà lớn, đây là một đài truyền hình dị giới, là sản nghiệp của nhà Evergreen, hãng thông tấn của họ đặt ở đây. Nhà Evergreen là một đại gia trong ngành truyền thông, trong thời kỳ Engel Hopner bị kiềm kẹp, họ là người đã thao túng, thậm chí phong tỏa truyền thông để đảm bảo người dân ở đây không bị tiêm nhiễm bởi các luận điệu bên ngoài tòa cổ thành.
Luna Lovegood là hầu gái của Leonidovich Hopner, tuy thời gian sau này cô đã rời Vương Cung nhưng cô vẫn giữ những đầu mối liên lạc mà ngày xưa nữ chúa đã thiết lập, nàng này không phải là một “trí giả” như kiểu Thoth nhưng cô ta có quan hệ rộng, tuy ít ai biết cô nhưng cô biết rất nhiều người, cô cũng có cách để kích hoạt “quan hệ” với họ.
Đây là sự chuẩn bị của Leonidovich Hopner.
Sookie Stackhouse đã biến thành... Hion, cô nàng này là một kẻ dấu mặt, cô có một sức mạnh rất kỳ diệu có thể làm cho cô biến thành bất kỳ ai, giống hệt, kể cả đôi mắt của họ. Chỉ là, Sookie Stackhouse không thể ngụy tạo ra các dấu hiệu vô hình của một người đã bước lên chặng bốn như Hion, Phạm Nhã vẫn cảm thấy “Hion” này chỉ ở cuối chặng một.
Người ở chặng ba bất kỳ cũng có thể nhìn ra điều này, tuy vậy, diện mạo của Hion, mái tóc, dáng người kể cả khí chất của Thần đều được Sookie Stackhouse bắt chước một cách hoàn hảo, kể cả giọng nói cũng vậy.
Hai người đàn ông này đi vào trong tòa nhà, Hion trưng mặt ra còn Phạm Nhã thì đeo mặt nạ. Luna Lovegood đã chuẩn bị cho Phạm Nhã và Sookie Stackhouse hai chiếc thẻ để chúa tể và cô có thể qua được vòng kiểm tra bên ngoài, lên một thang máy, họ đi đến tầng cao nhất của tòa nhà, ở nơi này có rất nhiều người, họ tất bật chuẩn bị cho cuộc diễu hành của Bill Compton, cánh săn tin không được hoạt động ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành nhưng những người làm truyền thông chuyên nghiệp như Evergreen thì vẫn có cách hoạt động.
Họ không được săn tin, chụp ảnh những người đạt được Vinh Quang, nhưng họ vẫn có thể ghi hình những sự kiện được đăng ký như thế này, đây là một sự kiện lớn, nó không chỉ là cơ hội của các ứng viên tranh vị mà còn là cơ hội của họ nữa.
Phạm Nhã nhìn quanh, không có ai để ý tới họ, những người ở đây quá bận rộn, chúa tể đi ngang qua hành lang, y dừng lại ở một căn phòng rồi gõ cửa.
Cánh cửa mở ra, hai người đi vào trong, cánh cửa cũng tự động đóng lại, Phạm Nhã thấy mình đã mất cảm nhận về âm thanh bên ngoài, xem ra đây là một căn phòng “cách âm” tuyệt đối giống với căn phòng dưới hầm xưởng vẽ của Johan Liebert, từ chi tiết này có thể thấy, những người quyền lực ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành luôn ngầm hiểu về siêu giác quan của chúa tể và họ luôn có cách để giữ bí mật.
“Đến đây đi, chúa tể trẻ.”
Phạm Nhã nghe thấy một giọng nữ, căn phòng này không lớn nhưng có một cái rèm ngăn giữa, y không nhìn rõ được diện mạo và dáng dấp của người đang ngồi sau bức rèm.
Chúa tể nói với Sookie Stackhouse: “Cô đứng ở đây chờ tôi.”
Người phụ nữ chỉ mời mỗi chúa tể vào trong, Phạm Nhã hiểu cô ta chỉ muốn gặp mình thôi. Sookie Stackhouse gật đầu, chẳng hỏi thêm gì, so với Luna Lovegood, cô này khiến Nhã thấy yên tâm hơn hẳn, rất giống mấy bạn vệ sĩ chỗ anh Tuân.
Phạm Nhã đi ra sau bức rèm, bấy giờ y mới nhìn rõ diện mạo của người phụ nữ này.
Cô ta giống với Leonidovich Hopner tới sáu bảy phần, chỉ là, cô có một mái tóc màu vàng chứ không phải là bạch kim như nữ chúa, tóc của cô cũng suôn mượt chứ không xoăn như Leonidovich Hopner, cô ta có đôi mắt màu tím, bên mắt trái là một vòng sóng biển còn mắt phải thì lại là một vòng dung nham!
Đây là một đấu sĩ ma thuật, nhưng rất kỳ lạ, chẳng hề giống với Ares, cô ta dường như đang ở giữa hai trạng thái “kỵ sĩ” và “phù thủy bóng tối”, Phạm Nhã cảm nhận, cô này đang ở chặng ba, ở một mức không thua kém với Aegis Hopner chút nào cả, mà với sức chiến đấu của con đường này, hẳn cô còn mạnh hơn Aegis Hopner nữa.
Phạm Nhã ngồi xuống đối diện, người phụ nữ này mặc bộ đồ dài lượt thượt mang phong cách đặc hữu của dân MU Continel, chỉ là nó có màu đen, chúa tể nhìn một gương mặt rất giống Leonidovich Hopner, lại mang phong cách hoàn toàn khác biệt, kể cả trang phục cũng khác, khiến y thấy là lạ làm sao.
“Cô ta vẫn khỏe chứ?”
Người phụ nữ hỏi. Phạm Nhã biết cô ta đang hỏi về ai, nên trả lời: “Ngài ấy vẫn khỏe, ngài ấy thường đi xem ca nhạc và đi ăn tiệc.”
Chúa tể dừng lại, rồi nói: “Cảm ơn ngài đã đồng ý gặp mặt tôi, chắc ngài đã nghe qua tôi rồi, tôi là Shaka de Virgo. Tôi vẫn chưa được biết ngài?”
Người phụ nữ trả lời: “Ta là chủ nhà Evergreen, Arya Evergreen. Ngươi có thể gọi ta là Arya cũng được, ta thích như vậy.”
Arya Evergreen nhoẻn miệng cười: “Nhìn biểu lộ của ngươi kìa, ngươi kinh ngạc vì được gặp chủ nhà Evergreen sao? Xem ra ngươi vẫn còn đánh giá thấp chính mình. Ồ, hay là ngươi kinh ngạc vì trông ta giống với cô ấy? Ta là chị họ của Leonidovich, mẹ của ta là chị sinh đôi với mẹ cô ấy đấy.”
Phạm Nhã hít sâu, y ngồi thẳng lưng.
Đây là chị vợ!
Arya Evergreen nói: “Ta đã biết rất nhiều thông tin về ngươi rồi, kể từ khi ngươi xuất hiện ở bến cảng Thành Trì Trung Tâm Davias để răn dạy những người của ngươi, hẳn lúc đó Leonidovich đã ở gần và giúp ngươi, tuy chẳng có gì ghi lại cả nhưng ta đoán được. Nói chung, những gì cần biết về ngươi thì ta đều biết, kể cả mục đích của ngươi khi đến đây gặp ta.”
Phạm Nhã gật đầu, Arya Evergreen là một người phụ nữ thông minh, cái thông minh của cô ta còn được xây dựng trên nền tảng là một người đã nắm giữ quyền lực của nhà Evergreen lâu năm, cô ta rất nhạy cảm với chính trị; chúa tể còn cảm nhận được một mặt tính cách của người chị vợ này, cô ta thích nắm quyền chủ động, cô ta luôn tạo ra một sự chủ động trong hội thoại bằng cách nắm hết thông tin.
Đây là một người phụ nữ biết tuốt, rất giống với anh Tuân, nhưng anh Tuân sẽ không thể hiện ra ngoài; anh Tuân chỉ thường nói ảnh nhìn người khác nhích mông liền biết họ nhảy Lambada hay Chachacha, ảnh nói sau lưng họ còn người phụ nữ thì thốt ra trước mặt luôn, Phạm Nhã cảm thấy như Arya Evergreen đang nói với mình là “chú đến đây làm gì, chị biết hết“.
Chúa tể hỏi: “Ngài Arya, tôi phải làm gì để được sự ủng hộ của nhà Evergreen?”
Arya Evergreen trả lời: “Chúng ta làm trong ngành truyền thông, truyền thông cần được săn tin, mấy ngày nữa sẽ có biểu tình về việc này. Tuy nhiên cái này không phải là quan trọng nhất, dù sao, chúng ta đã tồn tại rất lâu mà không được săn tin tự do rồi, chúng ta có cách để tồn tại. Thứ quan trọng nhất là nhà Evergreen cần ở người Quân Chủ là một mối quan hệ.”
Phạm Nhã chau mày, bà chị vợ nói tiếp: “Nhà Evergreen có những sản nghiệp ở bên ngoài, chúng ta có đội thám hiểm hoạt động ở những thế giới nhân tạo chưa được quy hoạch trong Hiệp Ước Cạnh Tranh Tự Do, thực tế, phần lớn các gia đình tài phiệt đều có những đội như vậy. Nhưng đội của nhà Evergreen được xếp trong mười đội mạnh nhất.”
“Chúng ta cần một người Quân Chủ có quan hệ thân thiết với nhà Evergreen, có thể cho chúng ta mượn được quân của Lục Thống, không cần nhiều nhưng hoạt động này phải rất khéo, nếu người Quân Chủ không đủ thân với chúng ta thì khó mà làm được.”
Phạm Nhã hỏi: “Thân là thân như thế nào?”
“Thông gia.” Arya Evergreen nói: “Ngươi phải kết hôn với một người nhà Evergreen, ta có thể đặt giao kèo này chỉ với riêng ngươi vì ngươi là người thừa kế của cô ấy, với những chúa tể khác thì không, chúng ta không muốn thấy một người ngoài ngồi lên ghế đó. Còn Gellert Grindelwald... hắn quá nguy hiểm, hắn sẽ đẩy tất cả chúng ta vào chỗ hủy diệt.”
Phạm Ngã cúi đầu, lời đề nghị của Arya Evergreen rõ ràng và trực bạch, cô ta không giấu giếm điều gì cả, kể cả mục đích của nhà Evergreen, Phạm Nhã hiểu hoạt động “cho mượn quân” như thế, về mặt pháp lý là có thể, có rất nhiều thủ pháp để hợp lý hóa chuyện này nhưng Quân Chủ cũng phải chịu nhiều áp lực và sự phản đối từ Viện Nguyên lão, trong tình hình mà Viện này đang tăng sức ảnh hưởng thì càng khó khăn hơn.
Evergreen cần một “người nhà” để có thể làm chuyện này, họ cũng chỉ tin tưởng một “người nhà” mà thôi, ngày xưa Lucius Hopner cưới Astoria Evergreen, phía sau quan hệ thông qua của hai người hẳn phải có những sự giao dịch về chính trị như vậy. Evergreen dùng sức mạnh truyền thông để áp đảo dư luận cho Engel Hopner và ngược lại, Lục Thống cho gia đình này mượn quân.
Phạm Nhã không phản cảm với đề nghị này, nhưng vấn đề là lòng của chúa tể đã hướng về Leonidovich Hopner, y không thể đáp ứng được: “Tôi đã... thương người khác rồi, ngoài cô ấy, tôi sẽ không kết hôn với ai cả. Tuy nhiên nếu như các ngài ủng hộ tôi, tôi có thể làm việc này cho các ngài khi lên ngôi.”
Arya Evergreen phì cười: “Thật đúng với những thông tin mà chúng ta phân tích về ngươi, ngươi không thích hợp để làm chính trị, ngươi quá lý tưởng hóa mọi việc, hay là ngươi chê con gái nhà Evergreen, ngươi không biết những cô gái họ Evergreen trong gia đình của chúng ta nổi tiếng với sắc đẹp sao, Leonidovich cũng kế thừa sắc đẹp của mẹ cô ấy đấy.”
Phạm Nhã mỉm cười: “Đúng là tôi không hoàn toàn thích hợp để làm chính trị, thực tế, với tôi mà nói, cách đây chỉ một tháng thì những điều này vẫn thật xa lạ, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm chuyện gì đao to búa lớn thế này. Nhưng mà hiện tại, tôi có những khát khao mà mình muốn thực hiện, vậy nên tôi cần lên ngôi Quân Chủ, tôi vẫn còn thiếu sót nhiều lắm nhưng tôi sẽ học hỏi được, bên cạnh tôi không phải vẫn luôn có những người thật sự tuyệt vời, như các ngài sao?”
“Nếu như các ngài ủng hộ tôi, các ngài sẽ có một đồng minh trung thành, do tôi không xảo quyệt và tính toán nhiều như những người khác, các ngài có thể tin tưởng tôi chứ. Tôi cho rằng, đây là một lợi thế của tôi, các ngài có thể tin tôi được.”
Arya Evergreen thấy vị chúa tể này lảng tránh việc kết hôn thì lấn tới: “Ngươi nói cũng có lý, thực tế thì người như ngươi sẽ phù hợp với chúng ta, ngươi sẽ không thọc mạch quá sâu vào các vấn đề của chúng ta, nói trắng ra là vậy. Nhưng khi ngươi ngồi quá lâu trên cái ghế đó, ngươi sẽ trở nên thay đổi, mà chúng ta thì không có gì để ràng buộc với ngươi cả, nếu như ngươi có một đứa con là cháu ngoại của nhà Evergreen thì mọi thứ sẽ đơn giản hơn.”
“Sookie Stackhouse, cô ra ngoài một chút đi.” Phạm Nhã nói, cô gái đang giả trang thành Hion, nghe vậy liền mở cửa bước ra ngoài, cô ta nghe hết cuộc trò chuyện của Shaka de Virgo và chủ nhà Evergreen nhưng cô tự động để những nội dung đó trôi tuột đi mất, những nội dung này quá nhạy cảm, hiện tại, có vẻ như chúa tể đang muốn nói tới những thứ còn nhạy cảm hơn nữa.
Arya Evergreen tò mò: “Đó là một người phụ nữ sao? Vậy hẳn là một kẻ dấu mặt, ngươi để cô trang giả trang thành một người đàn ông, ta không biết kẻ này nhưng ngươi muốn kéo hắn lên thuyền của mình sao?”
Phạm Nhã gật đầu: “Tôi không giấu ngài được chuyện gì nhỉ, đúng vậy. Anh ta là một người đã hứa sẽ ủng hộ tôi ở Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành, việc này không thể coi là kéo anh ta lên thuyền được, tôi chỉ muốn làm khăng khít thêm quan hệ giữa bọn tôi thôi. Hiện tại, tình cảnh của tôi rất nguy hiểm, tôi cần có anh ta.”
“Còn tổ chức của ngươi đâu, vì sao ngươi không gọi họ qua đây?”
Phạm Nhã mỉm cười: “Hiện tại, đó không phải là tổ chức của tôi, tôi muốn thực hiện việc này một mình. Họ cũng phải bận rộn với rất nhiều việc, ngài biết việc khai hoang Davias Đệ Tam Vệ Thành mà nhỉ, họ phải chuẩn bị cho việc đó, và còn nhiều thứ linh tinh khác nữa, tôi không muốn phiền tới họ.”
Arya Evergreen chép miệng: “Ngươi vẫn còn trẻ con quá, ngươi không cần họ vì sợ phiền tới họ nhưng ngươi có nghĩ là họ không thấy phiền không? Ngươi cho đây là việc riêng của ngươi nhưng có thể họ thì không, ngươi là một phần của họ, việc của ngươi cũng là việc của họ. Ngươi mang tư duy đó, làm Quân Chủ, vậy ngươi cũng sẽ tách bạch ngươi khỏi chúng ta, có những việc ngươi chỉ coi là của riêng ngươi. Leonidovich xưa kia cũng như vậy đấy, nó bị ám sát ở Noria mà không báo tin với nhà Evergreen.”
Phạm Nhã kinh ngạc, y thở dài rồi nói: “Cảm ơn ngài đã nhắc, tôi sẽ suy nghĩ về việc này.”
Arya Evergreen lại nói: “Ngươi đuổi cô ta ra ngoài, ngươi có việc bí mật muốn nói với ta sao?”
Phạm Nhã gật đầu, chúa tể hít sâu rồi nói: “Người mà tôi yêu là ngài Leonidovich Hopner.”
Arya Evergreen: “... “