Phạm Nhã quát lên: “Tất cả giải phóng hết khối lượng trang bị.”
Margaret Martha biến mất, Phạm Nhã giải phóng hoàn toàn khối lượng của bộ giáp ngọc, bộ giáp này nặng gấp đôi bộ giáp cũ nên y chỉ có thể gồng cứng người, cầm chắc quyền trượng như cây thương để đón đỡ đòn tấn công của nữ kỵ sĩ.
Hoàng vẫn chưa quen với bộ giáp, Margaret Martha xuất hiện ngay trên đầu hắn, bà ta xoay như một cơn bão khủng khiếp, cánh rồng to lớn giương ra hết cỡ rồi đập xuống, che hết ánh sáng, như một đám mây đen, đập thẳng vào ngực Hoàng.
Shen Long cũng xoay tròn như một cơn bão đỏ để tấn công Margaret Marta nhưng tốc độ thì kém hơn bà ta rất nhiều, Hoàng phun máu bay ra ngoài, cày một đường dài lên mặt tuyết thì Shen Long mới bắt đầu va chạm với Margaret Marta, bốn thanh kiếm và bốn chiếc cánh xoay ngược hướng cắt vào nhau như hai cái bông vụ tóe lửa, Shen Long cũng chỉ trụ được một giây thì phun máu, bay ra.
Tận Thế Hắc Mã nhào tới, bốn vó rực lửa, chồm rồi dậm xuống, sức nặng của Phạm Nhã, của bộ giáp ngọc, của cây quyền trượng, của giáp ngựa và của chính nó làm uy lực của đòn dậm trở nên rất khủng khiếp, mặt đất cuộn lên như sóng biển, đất và tuyết bị hất bay, sóng xung kích lan ra cuốn đi và xéo nát tất cả mọi thứ.
Margaret Marta biến mất, xuất hiện bên ngoài sóng xung kích rồi chĩa kiếm lên trời, tất cả mọi người đều cảm nhận được gió ở phạm vi mấy cây số hoàn toàn biến mất, tất cả gió đều tụ lại trên mũi kiếm của Margaret Marta, bà ta chĩa kiếm về phía Shen Long và Hoàng đang bò dậy ở phía xa.
Hai gã kỵ sĩ trẻ cảm thấy ngộp thở!
Phạm Nhã cắn răng, Margaret Marta không tấn công y mà tấn công Shen Long và Hoàng, y điều khiển khối lượng giáp ngọc và quyền trượng trở nên nhẹ nhất có thể rồi cưỡi ngựa nhào về phía đồng đội để ứng cứu.
Margaret Marta mỉm cười, mũi khoan làm từ gió bắn về phía Shen Long và Hoàng, mũi khoan như một cơn lốc xoáy nằm ngang hút hết tuyết và cát, cơn lốc xoáy hung bạo, nhanh như chớp, giống như muốn hủy diệt mọi thứ trên đời làm cho hai gã kỵ sĩ không thể tránh né, chỉ có thể gồng cứng người, giải phóng khối lượng giáp để đứng trụ trên mặt đất, cắm kiếm xuống đất, cánh cũng giang ra bọc lên cơ thể.
Tận Thế Hắc Mã giẫm lên không khí như đất bằng, Phạm Nhã ngồi trên yên ngựa, con ngựa chiến lướt tới vị trí trước mặt Shen Long và Hoàng, y cầm quyền trượng bằng hai tay, dòng Mana xả hết vào trượng, những tia sét giữa bốn cái lưỡi nhọn biến thành màu vàng, biến thành những tia sét bọc lửa vàng rực!
Phạm Nhã gồng hết cỡ, dùng hết sức bình sinh, giải phóng hết khối lượng giáp, bổ thẳng quyền trượng vào lốc xoáy gió đang bắn về phía ba người!
“Ầm”
Có âm thanh như tiếng sấm nổ mùa xuân nghe điếc tai nhức óc, kèm theo một tiếng động như có ngọn núi bị phá sập, điểm va chạm giữa cơn lốc và cây trượng nổ tung, tạo ra một sóng xung kích hình quạt với sức ép khủng khiếp lan ra toàn bộ chiến trường.
Margaret Martha biến mất rồi xuất hiện bên ngoài phạm vi “cái quạt”, Ludgar W. Kresnik đứng sừng sững, với hắn sóng xung kích lướt qua chỉ như cơn gió.
Aegis Hopner có một cái lồng ánh sáng cản hết sức ép của sóng xung kích, hắn nhìn về phía Trang mắt buồn, ở bên đó Leonidovich Hopner cũng tạo ra một bức tường vô hình che chắn hết “đạn lạc” cho cô ta và hai người phụ nữ bình thường.
Gundam Exia ngồi quỳ xuống đất, cắm kiếm ngập xuống tuyết để trụ lại, Chien the Great, Thoth kể cả Anubis đứng ở nơi xa nhất cũng bị sóng xung kích hất bay, sức ép của đợt sóng làm họ phun máu, nội tạng giống như bị ép vỡ bởi áp lực.
Mọi thứ lắng xuống, Chien the Great lồm cồm bò dậy, lại phun thêm một ngụm máu, hắn chửi: “Shaka de Virgo! Con mẹ ngươi, ngươi bên phe nào vậy.”
Phạm Nhã hét từ xa: “Xin lỗi!”
Uy lực của sóng xung kích này lớn hơn Phạm Nhã tưởng tượng, Shen Long và Hoàng thì được y bảo vệ, những người còn lại chưa chiến đấu đã bị “đạn lạc” chỗ mình ảnh hưởng, bị thương.
Điều này cũng cho thấy kinh nghiệm chiến đấu của y chưa đủ, phong cách chiến đấu của chúa tể xưa nay đều là “bạo lực”, các kỹ năng của họ có sức phá hoại, hủy diệt rất kinh khủng, chúa tể khi chinh chiến đều phải biết cách khống chế “dư âm” của các kỹ năng công phá cao, tránh ảnh hưởng đến đồng đội ở gần mình.
Thoth và Anubis cũng bò dậy dậy, Thoth hồi phục cực nhanh còn Anubis thì đứng không vững.
“Có sao không?” Thoth hỏi Anubis, nữ Walker lắc đầu.
Cuộc chiến tiếp tục, lúc này không chỉ Margaret Martha mà cả Aegis Hopner và Ludgar W. Kresnik cũng triển khai tấn công.
Gã đàn ông nhỏ bé người Tantalos không triệu hồi áo choàng, cũng không sử dụng bất kỳ trang bị gì, gã chạy như bay trên tuyết, như đại bàng phóng lên cao rồi hạ xuống, từng bước chân đều cách nhau hơn mười mét, mỗi bước chân đều dẫm nát mặt đất, tạo thành những cái hố.
— QUẢNG CÁO —
Ludgar W. Kresnik mặc đồ luyện võ màu đen, đi chân trần, tay áo rách, dáng người lực lưỡng khác thường, mặt như tượng tạc, nét oai hùng nghiêm trang, mái tóc dài xõa tung bị gió hất về phía sau, gã nhảy lên cao, vung nắm đấm vào phần giáp ngực khổng lồ của Gundam Exia!
“Ầm”
Người máy khổng lồ bị đánh bay cả cây số, Ludgar W. Kresnik rớt xuống đất, gã dậm chân, đất tuyết nổ tung thành một cái hố lõm sâu, gã võ sĩ nhỏ bé bắn như một viên đạn rượt theo Gundam Exia.
Người máy khổng lồ xả hết động cơ mới dừng được, As00071647 ngồi trong buồng lái cảm thấy tức ngực và khó thở cực kỳ, cô ta vung kiếm, lưỡi kiếm xoáy như lưỡi cưa cắt vào đầu Ludgar W. Kresnik.
Ludgar W. Kresnik không tránh, bàn tay nhỏ xíu như bàn tay trẻ con của gã bóp lưỡi kiếm khổng lồ của Gundam Exia, những lưỡi cưa cắt trên tay gã không thể tạo được một vết xước nào, ngược lại, lưỡi cưa trên kiếm của Gundam Exia bị tuột xích, mắt cưa văng tung tóe như đạn bắn khắp nơi.
Ludgar W. Kresnik xoay người, cánh tay của gã vằn vện những sợi gân xanh, gã vung tay thật mạnh, lưỡi kiếm gắn trên tay Gundam Exia, kể cả bản thân người máy khổng lồ cũng bị gã lôi đi, rồi nhấc lên, bay lên, sau đó đập xuống đất!
Ludgar W. Kresnik không ngừng lại, gã cầm lưỡi kiếm của Gundam Exia, quăng quật người máy khổng lồ này trên tuyết, hết đập sang trái đến đập sang phải, cơ thể khổng lồ của Gundam Exia như bao cát bị đập ầm ầm xuống tuyết, âm thanh nghe như tiếng núi sập, đất phía dưới cũng đập tan nát, cảnh vật hoang tàn.
Một hình ảnh cực kỳ hoang đường!
Gã “tí hon” người Tantalos chỉ cao có một mét hai, quăng quật Gundam Exia cao hai mươi mét như đống giẻ rách, Gundam Exia nổ hết động cơ hạt cũng không thể chống cự lại sức kéo của Ludgar W. Kresnik, một lúc lâu sau, As00071647 ở trong buồng lái đã ngất xỉu, bất tỉnh nhân sự, Gundam Exia cũng bất động.
Aegis Hopner không cần dùng tới gậy phép và cả sách phép, người phù thủy bóng tối đã đi “tương đối xa” này chỉ tay về phía Chien the Great và Thoth, hàng ngàn cánh tay đen thui, dài và không có xương như những con rắn trồi lên dưới cái bóng của con mắt khổng lồ lao về phía Chien the Great và Thoth.
Chien the Great lật sách, vung gậy, dây leo độc trồi lên khỏi cái bóng dưới chân Aegis Hopner, như mọc trên con mắt khổng lồ, cuốn lấy anh ta.
Aegis Hopner không thèm để ý tới mấy sợi dây leo, con mắt khổng lồ dưới chân anh ta tràn ra khói màu đen, khói đen tấp vào những sợi dây leo, đống dây leo tan biến!
Không phải bị đốt cháy, không phải bị kéo đứt mà là tan biến, bị xóa, giống như có người cầm một cục gôm “bôi” đi sự tồn tại của những sợi dây leo, khiến chúng biến mất khỏi thế giới.
Khói đen tràn ra phủ kín con mắt khổng lồ, đồng tử của nó có màu đỏ rực như mắt của kỵ sĩ rồng nhưng không có vòng dung nham. Aegis Hopner đứng phía trên, đạp trên khói đen, khói đen không ảnh hưởng chút nào đến anh ta.
Tuyệt chiêu của Chien the Great xem như vô dụng!
Lúc này, những cánh tay đen dài và không xương, như những con rắn đã đến gần Chien the Great và Thoth, hàng ngàn bàn tay bao vây họ, giữa lòng bàn tay lại có từng con mắt đỏ rực mở ra nhìn lom lom hai người!
Thoth lật sách và vung gậy phép, từ trong cái bóng của gã và Chien the Great trồi lên mười hai ụ súng máy Gatling sáu nòng đen thui!
Chien the Great trợn mắt, mười hai ụ súng bắt đầu xoay tròn, khai hỏa, lửa xanh bùng nổ từ sáu cái nòng, hỏa lực rợp trời bắn phá hàng ngàn cánh tay đen.
"Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch... "
Hắn ngơ ngác, lẩm bẩm: “Nam mô Gatling Bồ Tát, lục căn thanh tịnh ống súng lớn, một phút ba ngàn sáu trăm phát đạn, đại từ đại bi độ thế nhân.”
Mười hai ụ súng Gatling, mỗi khẩu súng có tốc độ bắn 4000 viên đạn một phút, một giây 66 viên, mười hai khẩu là 792 viên, lưới hỏa lực bao trùm dày đặc, tiếng súng máy nổ liên thanh giữa gió tuyết.
Những cánh tay đen, những con mắt đỏ rực giữa lòng bàn tay bị bắn nát bét, nổ tung và tan biến thế nhưng số lượng của chúng quá nhiều, như vô tận, hơn nữa từ dưới cái bóng của con mắt khổng lồ luôn xuất hiện những cánh tay mới, thời gian trôi qua, số lượng của chúng chẳng những không giảm mà còn tăng gấp đôi, chúng không ngừng nhào lên tấn công hai người, chỉ cần bị tóm được là coi như xong.
— QUẢNG CÁO —
Chien the Great cũng triệu hồi những sợi dây leo, dây leo và những cánh tay cuốn lấy nhau như những con rắn thế nhưng độc của dây leo không có tác dụng với chúng, chỉ có thể cầm chân cho súng máy Gatling bắn phá, chỉ là như vậy thì dây leo của Chien the Great cũng bị bắn nát.
Thoth tỉnh táo nói: “Dây leo của anh phòng thủ đi, không cần giữ chân chúng.”
Chien the Great gật đầu, những sợi dây leo rút về cuộn quanh hai người, phòng thủ những bàn tay đen mon men tới gần bọn họ, những cánh tay đen bao vây Chien the Great và Thoth càng lúc càng nhiều hơn, lưới hỏa lực của 12 khẩu Gatling bắt đầu có dấu hiệu không đủ, đã có những bàn tay lọt qua sự áp chế của làn đạn, tới gần Chien the Great và Thoth.
Bọn họ cũng không thể rút chạy hay bay ra xa để tránh né, cả một vùng từ trên trời xuống mặt đất đều là những cánh tay đen thui, những con mắt đỏ rực.
Anubis đứng ở phía ngoài, nhìn khung cảnh kỳ vĩ mà ghê rợn của “cuộc chiến”, hai người đàn ông điều khiển dây leo và mười hai khẩu súng Gatling, chống lại mười ngàn bàn tay đen thui không xương dài cả trăm mét bay ra từ bóng của một con mắt khổng lồ, dưới chân của một thiên sứ sáu cánh.
Aegis Hopner khoanh tay trông rất nhàn nhã, phần lớn thời gian anh chỉ liếc Trang mắt buồn, anh ta rất lịch sự, cũng không tấn công Anubis, người phụ nữ Ai Cập ngồi xếp bằng xuống đất, không ngừng bổ sung Mana cho Thoth chiến đấu như một cái “sạc dự phòng”.
Mười hai khẩu Gatling tiêu hao rất nhiều Mana của Thoth, Anubis không ngừng bổ sung Mana cho gã ta, Mana của hai người có hạn nên cạn kiệt rất nhanh.
Không có lưới hỏa lực từ 12 khẩu Gatling, mười ngàn bàn tay đen bay rợp trời tấn công Thoth và Chien the Great, Thoth nhào lên tấn công như võ sĩ, gã vứt sách qua một bên, cầm gậy phép như cầm gậy bóng chày đập mấy cánh tay, Chien the Great thì liên tục triệu hồi dây leo chống lại nhưng vô vọng.
Mấy chục bàn tay cuốn lấy hai gã phù thủy bóng tối, những bàn tay khác co lại thành nắm đấm giáng hàng trăm, hàng ngàn cú đấm dữ dội lên người hai tên, bọn họ vừa phun máu vừa giãy dụa, lại phun máu, lại giãy.
Chien the Great la hét rất thảm thiết, Thoth tốt hơn chút nhưng cũng bị đánh bầm dập, phun máu đen, mười ngàn bàn tay hành hung cho tới lúc họ bất tỉnh nhân sự, mắt trắng dã mới ngừng lại.
Ở chiến trường của Phạm Nhã, Margaret Martha tấn công như vũ bão, y cùng với Shen Long và Hoàng tổ chức phản công nhưng đều bị bà ta hóa giải.
Hoàng lại bị đánh bay, phun máu, rớt ra ngoài vòng chiến, Shen Long cầm cự được một chút rồi cũng bị đánh bay, Phạm Nhã lại dậm ngựa, Margaret Martha lại dịch chuyển ra xa rồi tấn công từ khoảng cách rất xa bằng mũi khoan gió, lần này là tấn công Phạm Nhã.
Phạm Nhã không tránh mà giải phóng hết khối lượng giáp, đón đỡ chiêu thức này!
“Ầm”
Tận Thế Hắc Mã bị đẩy ngược về sau, chân ngựa cày trên tuyết, Phạm Nhã cảm thấy hai tay mình tê rần, mất cảm giác, quyền trượng cũng rớt xuống đất. Margaret Martha biến mất rồi xuất hiện bên hông y, bà ta xoay tròn, hai chiếc cánh rồng khổng lồ, hai thanh kiếm to lớn bắt đầu tấn công Phạm Nhã bằng những cú đập liên tục không thấy có quãng nghỉ.
Phạm Nhã cắn răng chống chịu, Tận Thế Hắc Mã lại dậm một cái, Margaret Martha tiếp tục biến mất rồi tung mũi khoan gió từ phía xa!
Lần này Shen Long và Hoàng là người hỗ trợ, cả hai lao tới, xoay như hai cơn bão đỏ đối kháng với mũi khoan gió.
“Ầm”
Hai gã kỵ sĩ phun máu, bay ngược, giáp trụ rạn nứt, kiếm cũng bay mất, mũi khoan vẫn chưa bị triệt tiêu hoàn toàn, Margaret Martha đột nhiên xuất hiện ở phía sau mũi khoan, bà ta lại tung ra thêm một mũi khoan chồng lên dư âm của mũi khoan trước đó, với khoảng cách rất gần Shaka de Virgo!
Phạm Nhã trợn mắt, không thể tránh né được, y cũng chưa bao giờ đối đầu với “thứ” này ở khoảng cách gần như vậy!
“Ầm”
Phạm Nhã, kể cả Tận Thế Hắc Mã cũng bị đánh bay, bay rất xa. Phạm Nhã cảm thấy cả người mình như gãy thành từng khúc, y muốn thao túng áo choàng để hãm lại lực nhưng không được, đòn đánh của Margaret Martha quá mạnh, y rớt ra ngoài mấy cây số, không còn nhìn thấy chiến trường nữa.
Phạm Nhã lăn trên tuyết như một trái banh, y lăn mấy trăm vòng, lăn đến tối tăm mặt mũi, vừa lăn vừa trào máu. Margaret Martha xuất hiện như một bóng ma bên cạnh, bà ta bạt cây kiếm xuống tuyết, hất Phạm Nhã về lại chiến trường, y lại bay, bay, như một trái banh golf.
— QUẢNG CÁO —
Phạm Nhã rơi xuống tuyết, không thể cử động nổi nữa, trên trời có một điểm đen đang từ từ phóng đại, Tận Thế Hắc Mã cũng bị đánh bay tới, cơ thể khổng lồ của con ngựa rớt thẳng lên người Phạm Nhã!
“Hự’ Y phun máu, trợn mắt.
Trước khi hoàn toàn hôn mê, Phạm Nhã nghe được những tiếng kêu la thảm thiết của Shen Long và Hoàng...
...
Trong phòng tắm lớn như phòng tắm công cộng, mùi hương tinh dầu thơm nức mũi, hơi nước bay mịt mù, bảy Walker đang ngâm mình dưới nước.
Shaka de Virgo, Thoth, Hoàng, Chien the Great ở một góc, ở góc phía xa là Anubis và As00071647, góc giữa ngồi một mình là Shen Long, bọn họ đều có quấn khăn tắm.
Năm tên đàn ông đều bị hành hung rất thảm, mặt mũi sưng húp, người đầy vết thương, nhìn không thấy có chỗ nào lành lặn, tới cả nói chuyện cũng thấy đau, xương gãy, nội tạng bị dập, trang bị cũng rách rưới.
Phạm Nhã giới thiệu: “Nước tắm này được pha cùng với các loại thảo dược đặc biệt, hơn nữa đích thân nữ chúa dùng mana để đun sôi, có tác dụng trị thương, hồi phục sức khỏe, chữa lành trang bị.”
Thoth đột nhiên hỏi: “Bình thường... anh lúc nào cũng huấn luyện kiểu như vậy hả?”
Phạm Nhã gật đầu.
Chien the Great nói một cách ngọng ngịu, mặt hắn sưng vù như mới chọc tổ ong vò vẽ, không nói chuyện bình thường được: “Đau, đau quớ.”
“Ráng chịu đau đi.”
Phạm Nhã cười, y ngửa đầu ra sau, hưởng thụ cảm giác được dòng nước massage, xoa dịu. Cảm giác quen thuộc này khiến y thấy rất là vui, đã vậy bên cạnh còn có rất nhiều người cũng bị đánh chung, niềm vui nhân rộng...
As00071647 nói vọng từ bên kia qua: “Giống tắm Onsen ở bên chỗ tôi ghê, bên đó cũng vầy nè, nhưng kiểu tam nữ tắm chung thế này bây giờ ít lắm.”
Chien the Great muốn đùa giỡn mấy câu nhưng mà đau quá, chỉ có thể ngồi rên rỉ.
Thanh niên Hoàng hỏi: “Tắm chung luôn hả? Như vậy có... kỳ cục không?”
As00071647 cười hì hì: “Kiểu Onsen cho nam nữ tắm chung gọi là Konyoku, xuất hiện từ thế kỷ thứ 9 cơ, cái này là một nét văn hóa, một tập tục rất là lâu đời ở nước tôi. Ngày xưa các Konyoku truyền thống còn cấm nam giới và nữ giới mang khăn tắm hoặc đồ bơi để che các bộ phận riêng tư trên cơ thể cơ.”
“Sau này hội nhập, Konyoku cho phép nữ được quấn khăn. Tuy nhiên giờ hình thức này bị thu hẹp, chủ yếu do mấy hành vi quấy rối của “wani”, chỉ một nhóm người lợi dụng không gian bể tắm chung để nhìn trộm cơ thể người khác.”
Shen Long quay qua chỉ Chien the Great: “Wani!”
Chien the Great: “???”
Anubis cười khúc khích.