Tan làm, đạp xe về nhà, tắm rửa thay đồ rồi đi học, thời gian biểu của Phạm Nhã không có gì thay đổi kể cả khi cả thế giới đang trở nên thay đổi, kể cả khi y cũng là một “người trong cuộc”, tham gia trực tiếp vào quá trình thay đổi thế giới đó.
Những người “xuyên không” đi lại giữa hai thế giới có thể mang theo đồ vật chắc chắn sẽ khiến khoảng cách của hai thế giới ngày càng sát lại gần nhau, các sinh vật kỳ bí và loài người bản địa ở thế giới bên kia sớm sẽ sớm chứng kiến sức mạnh của đạn dược súng ống và trí tuệ con người Địa Cầu, ngược lại, nền khoa học, văn hóa thậm chí tín ngưỡng của người Địa Cầu sẽ có những thay đổi mang tính bước ngoặt bởi việc tiếp nhận thông tin và các sản vật từ thế giới bên kia.
Phạm Nhã không biết hệ quả của tất cả những chuyện này là gì, trước mắt y chỉ có nhiệm vụ là thoát khỏi nguy cơ từ bầy “Hound” đang chầu chực ngoài cửa nhà thờ lớn.
...
Đường từ cổng trường cho tới lớp học, đâu đâu cũng thấy có người đang vọc điện thoại, lướt xem tin tức. Phạm Nhã lẳng lặng ngồi nghe đám bạn học đang thảo luận về những vụ án chết người một cách hăng say, thậm chí y còn nghe được vài thông tin mà anh Tuân chưa kể tới, chẳng hạn như có một đặc điểm chung của các nạn nhân trong nước là thi thể đều rất lạnh, giống như bị ướp đá, vài người trên tóc còn vươn bông tuyết.
Phạm Nhã kinh ngạc trước trình độ săn tin của các thiếu nam thiếu nữ này, đồng thời cũng tự tổng kết được một số thông tin, xem ra những người “xuyên không” trong nước đều được dịch chuyển đến cùng một khu vực. Chẳng qua trong thế giới tuyết đó không phải chỗ nào cũng có công sự để ẩn nấp trước lũ “Hound” như nhà thờ lớn, y và tên “xác ướp” còn sống xem ra đã rất may mắn.
Chuông trường vang lên réo rắt, đám bạn học vừa ổn định chỗ ngồi để vào tiết thì đã thấy lớp trưởng Kiều Oanh chạy vào thông báo cả lớp mang cặp sách xuống tập trung dưới sân trường khiến mấy thiếu nam thiếu nữ xôn xao một trận.
Lớp học ban đêm cũng được nhà trường cho làm lễ chào cờ vào đầu tuần, chào cờ xong là đến tiết sinh hoạt chủ nhiệm, hôm nay thứ tư mà nhà trường cũng tập kết toàn bộ học sinh, không khỏi khiến các thiếu nam thiếu nữ liên tưởng tới sự kiện án mạng liên hoàn vừa được đưa tin trên báo chí.
Phạm Nhã xách cặp theo dòng người đi xuống sân trường ngồi xổm, trên bục cao, giám đốc trung tâm gõ gõ mấy lần vào Micro rồi phát biểu: “Chào các em!”
“Trung tâm quyết định tổ chức một buổi sinh hoạt bất thường, thời lượng một tiết học, có hai nội dung, thứ nhất là để mặc niệm cho những người đã ra đi mãi mãi, các em chắc đã đọc tin tức, Thầy cũng không muốn phát biểu nhiều về vấn đề này, trước hết mời mọi người đứng lên mặc niệm một phút.”
Các học sinh và giáo viên đứng dậy, cúi đầu nghiêm trang...
Đợi một phút mặc niệm kết thúc, giám đốc trung tâm mời mọi người ngồi xuống rồi mới nói: “Cảm ơn mọi người. Về phần nội dung thứ hai, Thầy xin mời đại diện của cơ quan công an thành phố là đồng chí Trần Thanh Dương lên trao đổi, xin mọi người cho một tràng pháo tay!”
Trần Thanh Dương đi đến giữa bục phát biểu giữa từng tràng vỗ tay của đám học sinh, người đàn ông mang quân hàm Trung tá nhận Micro từ giám đốc trung tâm, đoạn y nhìn lướt toàn trường rồi lại nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó lại nhìn về phía mọi người, nói ra một câu khiến Phạm Nhã thấy giật cả mình: “Hai mươi chín giờ bốn phút mười bảy giây.”
Trong vô thức, Phạm Nhã định cúi xuống nhìn thời gian đếm ngược, chợt y bừng tỉnh, hơi rùng mình một cái, làm bộ khó hiểu, xì xào bàn tán với những người xung quanh.
Trần Thanh Dương lúc này đang chăm chú nhìn toàn trường, ánh mắt của người đàn ông như chim ưng, lướt qua lướt lại từng người một rồi dừng ở một vị trí, hướng theo cái nhìn của Trần Thanh Dương, Phạm Nhã để ý thấy có một thiếu nữ gầy gò lớp dưới ngồi cách y mấy dãy đang làm động tác lật ngửa tay phải rồi cúi đầu nhìn nhìn...
Trần Thanh Dương tiếp tục nói: “Hai mươi chín giờ bốn phút một giây”
“Hai mươi chín giờ bốn phút”
“Hai mươi chín giờ bốn phút năm mươi chín giây”
“Hai mươi chín giờ bốn phút năm mươi tám giây”
Đoạn, y dừng lại tiếp tục quan sát, Phạm Nhã liếc thấy ngoài thiếu nữ gầy gò cũng có vài bạn học nhìn xuống mé trong tay phải...
“Tôi biết bạn cảm thấy thế nào, chuyện đang xảy ra rất nguy hiểm, hãy để chúng tôi bảo vệ bạn.” Trần Thanh Dương nói, giống như đang thủ thỉ trò chuyện với một người nào đó đứng ở trước mặt mình: “Tôi sẽ bảo vệ bạn. Tôi chắc chắn sẽ bảo vệ bạn. Hãy nhắn tin với tôi qua số điện thoại..., bạn chỉ cần cho tôi biết thời gian của bạn. Tôi sẽ chủ động liên lạc bạn.”
“Dù ở nơi nào, Tổ Quốc sẽ luôn đồng hành cùng bạn, đồng bào của tôi.”
...
Tiết sinh hoạt dưới sân kết thúc chóng vánh, Trung tá Trần Thanh Dương “trao đổi” một vài nội dung cực kỳ “quái dị” và “khó hiểu” rồi cứ vậy ra về trước sự ngỡ ngàng của toàn trường, để lại một dấu chấm hỏi to đùng cho học sinh và giáo viên trung tâm, ai nấy ù ù cạc cạc không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tất nhiên trừ một số người nghe và thật sự hiểu những gì mà Trần Thanh Dương nói.
Phạm Nhã ngồi trong lớp, giáo viên chủ nhiệm, trưởng bộ môn Lịch sử đang say mê phân tích về các mâu thuẫn dân tộc và các mâu thuẫn dân chủ, giữa chế độ phong kiến và người dân lao động, giữa đất nước và các thế lực thù địch xâm lăng, các nhiệm vụ các mục tiêu cái gì cái gì đó...
Phạm Nhã cắn bút, không cách nào tập trung nghe giảng được.
Các động thái đối với người “xuyên không” đã bắt đầu xuất hiện một cách bán công khai, dù Phạm Nhã đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ, nếu như y đoán không lầm, số lượng người “xuyên không” đang gia tăng, đã bắt đầu có những người khác xuất hiện đồng hồ đếm ngược trên tay, đồng thời thời gian đếm ngược của bọn họ khớp với y.
Nói cách khác, hiện đang có một nhóm người “xuyên không” mới chuẩn bị dịch chuyển qua thế giới bên kia cùng với nhóm người cũ. Sở dĩ Phạm Nhã nghĩ như vậy, là vì y không tin thiếu nữ gầy gò và những bạn học lớp khác mà y nhìn thấy hôm nay đều là những “cựu binh” sống sót trở về, tỉ lệ này quá thấp.
Hôm nay Trần Thanh Dương chỉ dùng vài lời đã “câu” không biết bao nhiêu người “xuyên không” lên khỏi mặt nước, y dám chắc người đàn ông này không chỉ “trao đổi” với trường mình không mà rất có thể, bài “trao đổi” đó đã xuất hiện ở rất nhiều cơ quan, trường học, xí nghiệp, thậm chí, lần dịch chuyển trở về tiếp theo sẽ trở thành một bài phát biểu động viên toàn quốc cũng không chừng.
Hiện Phạm Nhã đang đứng trước hai lựa chọn, một là sử dụng biện pháp mà y đã hoạch định mấy hôm nay để đối phó lũ “Hound”, thoát khỏi nhà thờ lớn và đi về những khu vực khác, hai là nhắn tin cho Trần Thanh Dương!
Cuối cùng, Phạm Nhã quyết định tự thân vận động.
Phạm Nhã không biết sự bảo vệ mà Trần Thanh Dương nói là gì, liệu có giúp y thoát khỏi tình huống nguy hiểm hay không, liệu y có phải đánh đổi sự tự do, vô câu vô thúc của mình cho sự trợ giúp đó hay không, y không biết nhưng y không dám mạo hiểm.
Ở thế giới bên kia, trong nhà thờ lớn, giữa đêm đen gió rét, trong tiếng gió hú và tiếng rít gào của lũ “Hound”, Phạm Nhã cảm nhận được sự tự do, tự do thật sự, tự do ý chí và quyết định vận mệnh của mình. Nếu cái giá phải trả cho sự giúp đỡ của Trần Thanh Dương là đánh mất tự do, y thà chôn thân ở thế giới bên kia, dù sao y vốn đã viết sẵn di thư rồi.
...
Phạm Nhã đạp xe về nhà, tắm rửa thay đồ rồi đăng nhập mạng xã hội, trên các trang báo chính thống lẫn không chính thống đều đang đăng tải các bài viết về những vụ án mạng, so sánh với buổi sáng hôm nay, các tờ báo đã dịch thuật và đăng lại tin tức của những vụ án tương tự ở nước ngoài.
Các nhóm hội tán gẫu, các diễn đàn ngôn luận, giải trí lẫn phim ảnh đều có rất nhiều bài viết, Phạm Nhã đọc không hết được, chỉ biết lướt newfeed, kéo đến hết trang đều là các tin tức liên quan, trong số đó không thiếu các chủ đề của những tay bút, các blogger nổi tiếng, bọn họ bình luận, bọn họ phân tích, bọn họ viết ra các thuyết âm mưu, không thiếu người xâu chuỗi “The Chronicles of MU” lẫn “Hion” vào trong câu chuyện này.
Phạm Nhã thậm chí còn download được một folder “tài liệu mật” bị ai đó ném lên mạng...
Đồng hồ đếm ngược, quy tắc “xuyên không” kể cả hình ảnh được biên tập thành cẩm nang của lũ sinh vật kỳ bí ở thế giới bên kia, gì cũng có.
Có thể nói thế giới hiện đại là một thế giới phẳng, tin tức truyền đi với tốc độ không tưởng, không có góc chết, có những thứ dù được giấu giếm hay xuyên tạc bằng cách nào cũng sẽ bị ai đó công bố ra ngoài rồi lan truyền khắp mạng xã hội.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, các từ khóa về án mạng, chết chóc đã dần đổi sang thế giới mới, thế giới song song, đếm ngược, dịch chuyển. Trong chiều hướng phát triển đó, “Hion” gần như là cái tên được tế lên mạng nhiều nhất.
Đặc biệt là ở khu vực Bắc Mỹ và Nam Mỹ, một vài người tự xưng là “cựu binh” đã dịch chuyển cùng đợt với những người ngã xuống ngày hôm qua tuyên bố bắt gặp những sinh vật kỳ bí trong các Video Clip của “Hion” ở thế giới bên kia, thậm chí còn có người quay được Video Clip upload lên mạng làm bằng chứng.
Các nền tảng truyền thông lúc này bắt đầu phân cực, trong khi những tờ báo tỏ ra khá e dè khi đưa tin, chỉ dám dùng xảo thuật viết lách và ngôn ngữ ám hiệu để “ám chỉ” vấn đề “xuyên không” thì những blogger và các tài khoản mạng xã hội cá nhân đã bắt đầu khẳng định chuyện này bằng những lý lẽ hết sức thuyết phục.
Có lẽ, sự rung chuyển xã hội mà Phạm Nhã nghĩ sẽ diễn ra rất sớm, y vẫn còn đánh giá thấp sự ảnh hưởng của thế giới bên kia đối với người Địa Cầu.
Nhóm “The Chronicles of MU” hiện nay đã có bảy triệu thành viên, con số này đang tăng nhanh theo từng giây, trên thanh tìm kiếm cũng mọc ra hàng ngàn nhóm hội ăn theo, tài khoản “Hion” cũng bị vô số người mạo danh.
“Loạn thật” Phạm Nhã lẩm bẩm.
Y phát hiện một chuyện khá hay ho là tài khoản “Hion” lúc này đã được tập đoàn công nghệ chủ sở hữu mạng xã hội cấp cho một Tick xanh để chứng nhận “chính chủ”. Xem ra kể cả tập đoàn này và những người chủ của nó cũng để mắt tới “Hion”.
Không chỉ Phạm Nhã, lúc này hầu như toàn thế giới đều đang có những câu hỏi như “Hion” đang làm gì? “Hion” đang ở đâu? “Hion” là ai?
Mà “Hion”, lúc này, lần đầu tiên đã có một động thái chính thức trong “The Chronicles of MU”.
Ngày 06 tháng 01 năm 2021, 00h00 GMT +7, tròn 024:00:00 đếm ngược cho lần dịch chuyển thứ hai.
Cả thế giới lần đầu tiên nghe được giọng nói của “Hion” trong một Video Clip có tựa đề “MU”.
...
Trong một không gian u ám, “Hion” mặc một bộ giáp màu đen cực kỳ tinh xảo, không giống bất kỳ loại giáp trụ nào từng được biết tới ở Địa Cầu, mũ giáp như đầu của một con rồng che phủ gần hết gương mặt của người đàn ông.
Y đứng giữa hai thanh gươm to bản đang cắm ngập mũi xuống đất, phía sau lưng là một cây cầu đá dài rộng thênh thang, hai bên cầu là vực sâu không thấy đáy, phía cuối cây cầu là một tòa lâu đài khổng lồ màu đen. Người đàn ông nhìn không rõ diện mạo đứng giữa hai thanh kiếm lớn, giống như một chiến binh bước ra từ trong thần thoại, y từ từ mở miệng nói bằng tiếng Anh, giọng Britist nghe rất trầm và cuốn hút:
“Khi cơn gió làm lay chuyển những ý nghĩ của tôi
Giống như gió làm đung đưa trên núi những cây sồi.
Em đã đến, thật tuyệt vời, tôi mừng mong em đến vậy
Sương tràn ngập cõi lòng, đam mê đang bùng cháy.”
“Đoạn mở đầu của bài thơ Atthis ca ngợi một cô gái đẹp trong thần thoại Hy lạp, là người con của vua Cranaus. Xin được gửi tặng cho những nhà thám hiểm, MU Conitent sẽ thay đổi bạn mãi mãi, mong hãy luôn yêu thương và thứ tha cho những điều cay nghiệt của nàng.”
Đoạn, y nói tiếp: “Châu Á kết nối với Davias; Châu Âu, Châu Nam Cực kết nối với Noria; Châu Mỹ, Châu Phi, Châu Úc kết nối với Lorencia.”
“Mỗi vùng đất đều có một tòa Thành Trì Trung Tâm và các tòa Vệ Thành, Thành Trì Trung Tâm là nơi an toàn tuyệt đối. Hiện quy tắc dịch chuyển các nhà thám hiểm ra vùng hoang dã. Hãy nhanh chóng tiến về Thành Trì Trung Tâm.”
“Phương tiện di chuyển giữa các vùng đất là Thuyền Bay, hãy tìm các Nhà Thờ được xây dựng trên vùng hoang dã, trong tuần sẽ có Thuyền Bay đi qua tất cả Nhà Thờ một lần, điểm dừng chân cuối cùng là Thành Trì Trung Tâm của mỗi vùng đất.”
“Thành Trì Trung Tâm không có người thống trị hay quản lý, nó đối xử công bằng với tất cả sinh mệnh kể cả người ngoại lai, không ai có thể tổn thương, giết hại ai ở nơi này. Mỗi người đều có cơ hội tìm thấy Vinh Quang của mình ở đó.”
“Hiện đã biết có các loại Vinh Quang là “Con đường của võ sĩ”, “Con đường của kỵ sĩ rồng”, “Con đường của phù thủy bóng tối”, “Con đường của người dấu mặt”, “Con đường của người bảo vệ tự nhiên”, “Con đường của kẻ triệu hồi”, “Con đường của đấu sĩ ma thuật”, “Con đường của chúa tể”.”
“Chỉ khi tìm thấy Vinh Quang của riêng mình, bước vào những con đường này mới có thể trở thành một cư dân chân chính của MU Continel.”
“Hion” ngừng lại, chợt có ngọn lửa bùng lên phía sau lưng, một đôi cánh thịt to lớn dữ dằn như cánh của những con rồng trong thần thoại từ từ hiện ra trong ngọn lửa, mọc ra sau lưng người đàn ông, đôi cánh giương ra hai bên, trên đôi cánh có những hoa văn trông như dung nham đang nóng chảy.
“Hion” vỗ nhẹ đôi cánh từ từ bay lên cao cách mặt đất mấy thước, cơ thể y trôi nổi lơ lửng trong không khí như không có trọng lượng, đoạn y rút hai thanh kiếm to lớn ra khỏi mặt đất, trên hai thanh kiếm bốc lên những ngọn lửa đỏ rực.
“Đây là” Y nói: “Con đường của kỵ sĩ rồng”.
“Hion” nói tiếp: “Nhà thám hiểm có thể mang theo hành lí và chiến lợi phẩm, khối lượng hành lý và chiến lợi phẩm không vượt quá hai phần ba khối lượng cơ thể.”
“Không thể mang theo sinh vật sống.”
“Vũ khí nóng có thể sát thương các tạo vật dưới hạng B. Các tạo vật ở Davias, Lorencia, Noria có hạng F cho đến hạng C.”
“Cư dân bản địa MU Continel sử dụng một ngôn ngữ riêng. Sau khi tìm thấy Vinh Quang có thể sử dụng thuần thục ngôn ngữ này.”
“Cuối cùng.” “Hion” nói: “Sau lần dịch chuyển kế tiếp. Một ứng dụng tán gẫu siêu bảo mật sẽ được mở cho các nhà thám hiểm cùng trao đổi thông tin, đường link download file APK ở cuối Video Clip này.”
“Xác thực tư cách nhà thám hiểm bằng ảnh chân dung, ứng dụng có kho dữ liệu đối chiếu với tất cả các nhà thám hiểm ở MU Continel. Không ai có thể hack được vào kho dữ liệu này.”
“Mong Vinh Quang tồn tại cùng tất cả chúng ta.”
...