Nhiều giờ trôi qua, Thần, Chúa tể và Phi công Miharu, bằng sự nỗ lực không ngừng nghỉ đã đưa được con quái vật, tai ương của vũ trụ đến một nơi cách Địa Cầu cỡ hai ngàn cây số, những đường kiếm rất khó hiểu của Hion đang chậm lại, Chúa tể phải buông công việc để tham gia tấn công Nim, bảo vệ cho Miharu.
Em bé của The Innovators thì lái Gundam Exia bay xuống phía dưới, ôm cẳng chân của Thái Dương Quân Chủ và kéo hết cần, động cơ hạt GN hoạt động hết công suất để tạo lực đẩy, Miharu mím môi, cô nhìn bắp chân của Leonidovich Hopner rồi lại nhìn xuống chân mình, hẳn của người thật cũng đẹp thế nên Shaka de Virgo mới chết mê với cô ta vậy.
Hion đã mệt rồi, có Shaka de Virgo hỗ trợ, Thần chỉ dùng những đòn đánh nhanh để sát thương Nim. Phạm Nhã còn dai sức lắm nên gánh hầu hết công việc, con quái vật cứ chết rồi lại sống, nó đã bắt đầu mụ mị, nó tìm cơ hội để phản kháng nhưng vị Thần và Chúa tể nào để nó được như ý, họ tấn công một cách dồn dập nhất có thể, không có quãng nghỉ.
Trong khoang lái của Gundam Exia, Miharu thử tìm cách bắt liên lạc với Địa Cầu, người máy khổng lồ này là một sản phẩm công nghệ cao đi trước thời đại trong Anime hơn một thế kỷ, so với Địa Cầu, khoảng cách đó phải gần gấp đôi, cô có thể bắt được sóng và thâm nhập vào kênh liên lạc của The Innovators.
Trong White Castle, anh Tuân nghe được giọng em bé: “Anh ơi, anh ới, em Miharu đây?”
Chủ tịch đứng dậy, hỏi: “Trên đó thế nào?”
Ảnh chẳng có hỏi Miharu làm thế nào để liên lạc được ảnh, đối với anh Tuân chuyện này như kiểu đương nhiên vậy. Miharu chờ nghe khen mà không được, cô ta lèm bèm mấy câu vô nghĩa rồi mới trình bày:
“Tạm ổn anh ạ, đi được... hơn hai ngàn cây số. Nó không thể vùng dậy nổi, nhưng mà Hion đã thấm mệt rồi, em mới đổi vị trí với anh Shaka. Ở dưới không có theo dõi hả anh?”
Anh Tuân trả lời: “Dưới này đang gấp lắm, các vệ tinh được huy động để theo dõi mặt đất, chỉ có một cái dùng để quay chụp mọi người, nhưng nó có độ trễ tương đối.”
“Sao vậy anh?”
Chủ tịch kể lại những chuyện đang xảy ra ở Địa Cầu cho Miharu nghe, em bé thấy sợ, cô là một người Nhật, dân tộc của cô sống trên một vùng đất luôn bị thiên tai hành hạ, những đứa trẻ Nhật đều phải học cách xử lý tình huống khi có động đất từ khi còn nhỏ xíu, trận sóng thần hơn mười năm trước còn làm cô thấy ám ảnh.
Rất may là Địa Cầu có lực lượng Walker và cư dân thì sơ tán từ trước, nên thiệt hại không đến mức ghê gớm. Anh Tuân nói:
“Không cần cầu toàn quá, lên đến độ cao chừng bốn mươi ngàn cây số thì em đi về đi, cầm chân nó ở độ cao đó là được rồi. Em phải về Địa Cầu, đến Đảo Thánh, lâu đài Lindisfarne, bảo vệ tòa lâu đài này.”
“Hion đã bay lên vũ trụ, sẽ có người nhân cơ hội này đi tìm hiểu bí mật của Lindisfarne. Anh đã hứa với Hion là sẽ trông chừng nhà của anh ta, hiện tại lực lượng Walker đang nhận nhiệm vụ cứu hộ khắp Bắc Đại Tây Dương, họ đều bận, nhưng khi mọi thứ lắng xuống, sẽ có người mò vào chỗ ở của Hion đấy.”
“Dạ, mà... ừm, sao giống như anh biết em sẽ liên lạc vậy?”
Chủ tịch cười khà khà: “Anh là tiên tri, vậy nha, em bé.”
Anh Tuân cắt liên lạc, anh bật nhạc Micheal Jackson và nheo mắt nhìn chằm chằm khu vực Đảo Thánh, không có Walker nào của The Innovators đi đến nước Anh, đây là sự sắp đặt của chủ tịch, anh muốn bẫy mấy thằng đệ. Hiện tại, toàn bộ Walker, trừ một số người không tình nguyện, không tham gia cứu hộ thì số còn lại đều nằm dưới sự kiểm soát của Lawyer, anh biết đường đi nước bước của họ, mọi thứ trong tầm mắt anh hết, anh không lo, nhưng chút nữa chuyện êm thì khác.
Một mặt, anh phải chỉ huy để ứng phó thảm họa, mặt khác anh còn phải đề phòng với những kẻ có ý xấu với đồng minh thân cận của tổ chức, kho báu của con rồng rất hấp dẫn, sẽ có những người chẳng kiềm lòng được, đến để nhìn xem, có trộm được cái gì không.
...
Richmond H và The Round Table của anh ta phụ trách cứu hộ tại Anh Quốc, tổ chức này được đặt theo tên hội bàn tròn của vua Arthur huyền thoại, bản thân Richmond H cũng tự coi mình là Arthur và các thành viên là những kỵ sĩ bàn tròn, đây là một tổ chức đặc biệt, nó chỉ tuyển thành viên là những người bước trên con đường của kỵ sĩ rồng.
Richmond H có một tham vọng, anh ta muốn tạo ra một quân đoàn kỵ sĩ, họ có thể làm chủ bầu trời, mặt đất và đại dương, với khả năng cơ động và sức chiến đấu cao, anh thậm chí có thể kiến tạo một Camelot, một Vương Quốc của riêng mình trong tương lai, vị kỵ sĩ này đang tích lũy lực lượng, việc gia nhập liên minh The Alliance is Over hầu như để che đi The Round Table, anh cũng là người ít nổi bật nhất trong ba vị tư lệnh.
Richmond H luôn tin rằng mình có thể đi đến cuối đường.
Cái anh mong chờ, nằm ở tương lai. Mà ở trong tương lai đó, không phải là Shaka de Virgo, chính Hion mới là người làm anh đau đầu nhất, chúa tể quá nổi bật, trẻ và đầy tài năng, anh sáng chói như một vầng mặt trời, sẽ có những người không muốn nhìn thấy một vầng mặt trời như vậy, trong mắt Richmond H, Shaka de Virgo luôn ở trong những hoàn cảnh khó khăn.
Chúa tể có thể chết ở MU Continel, trong cuộc tranh vị Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành.
Nhưng Hion thì khác, anh ta làm những gì ở MU Continel suốt nửa năm qua và đã lên chặng bốn như thế nào? Ngay cả những người bản địa cũng chẳng biết nhiều về Hion, một kẻ ngoại lai sống trên đất họ đã đi đến một chặng đường rất xa.
Đối với Richmond H, Hion mới thật khó nhằn, là một đối thủ ghê gớm.
“Không có Walker nào ở Đảo Thánh, Lindisfarne trống. Nơi đây không bị ảnh hưởng bởi sóng thần, lực lượng của The Innovators cũng không nằm gần khu vực này, họ ở Châu Mỹ và Châu Phi, người gần nhất là Chien the Great ở Lisbon, Châu Âu.”
Richmond H đang nghe liên lạc, anh ta hỏi: “Những người khác thì sao?”
“Họ bị Lawyer kiểm soát, hắn ta sẽ không để họ lại gần Đảo Thánh. Thực tế, Lawyer vẫn luôn chú ý nước Anh. Hắn sẽ lên án bất kỳ ai đến gần khu vực của Hion, với vị trí hiện tại trong ban chỉ huy, quyền lực của hắn rất lớn. Đặc biệt là khi người Địa Cầu còn cần nhờ Shaka de Virgo thiết lập thế giới nhân tạo để trục xuất Nim.”
Richmond H lại hỏi: “Anh thì sao?”
“Khi nào êm chuyện tôi sẽ sang đó, phải thử một lần.”
...
Năm giờ đồng hồ sau, Nguyễn Tiến Dũng, thành viên mới của The Innovators bay trên vùng biển Caribbean, anh ta phụ trách cứu hộ ở Puerto Rico, người Walker này cưỡi trên lưng Shruikan, con rồng của nhân vật phản diện Galbatorix trong tiểu thuyết Eragon, nó dài đến hai mươi lăm mét, là một sinh vật khổng lồ thật sự.
Nguyễn Tiến Dũng đã ký giao ước với Shruikan, cô rồng san sẻ với anh ta hàng loạt khả năng, anh ta có thể thao túng nguyên tố ở mức cơ bản, tạo ra được những quả cầu lửa trong bàn tay, có thể gom nước lại một chỗ. Khả năng này không mạnh mẽ lắm nhưng hữu dụng trong một số trường hợp, ngoài ra, anh còn có khả năng chữa lành các vết thương của mình hay người khác.
Giới hạn bởi Mana, mọi thứ mà Nguyễn Tiến Dũng có thể làm đều rất cơ bản, anh chỉ có thể chữa các vết thương nhẹ chứ chẳng thể như Leonidovich Hopner. Shruikan cũng trao cho anh khả năng xâm nhập tâm trí và thần giao cách cảm, nó cũng... hết sức cơ bản, chẳng hạn, Nguyễn Tiến Dũng có thể cài vào đầu một đứa bé một hai tuổi suy nghĩ về một que kem ngon lành, và đứa bé đó sẽ có cảm giác như mới được ăn kem.
Giống như lời Thoth nói về kẻ triệu hồi, mọi thứ ở thế giới tưởng tượng, khi được gọi đến hiện thực đều phải vâng theo quy tắc vận hành riêng ở thế giới này, các khả năng, hay nói cách khác là những quy tắc đều có gốc từ Mana, tất cả những gì mà Nguyễn Tiến Dũng có thể làm, phụ thuộc vào Mana, vào chặng đường mà anh ta đi.
Anh không thể xâm nhập vào tâm trí của một Walker, thậm chí là một người trưởng thành đã phát triển đầy đủ trí não, tuy vậy, thần giao cách cảm mới là một thứ thú vị, bởi vì chỉ cần “đầu dây” bên kia chấp nhận, họ có thể nói chuyện bằng suy nghĩ với Nguyễn Tiến Dũng.
Khả năng này hay ho hơn xâm nhập tâm trí nhiều.
Cuối cùng, Nguyễn Tiến Dũng còn tinh thông kiếm thuật và cung thuật, đây là hai khả năng chiến đấu của anh chàng này, cựu số 11 ưa thích sử dụng cung tên, so với súng đạn thì với các khả năng siêu nhiên, cung tên sẽ có cách để phát triển mạnh hơn.
The Innovators chọn Nguyễn Tiến Dũng vì tương lai của anh, đây là một Walker có nhiều năng lực, anh ta đa dụng, có thể tiến hành các nhiệm vụ đặc biệt. Trong chiến đấu, anh ta, cùng với LALISA sẽ trở thành hỏa lực tầm xa của đội.
“Kiều ơi, cô nghĩ nếu Shen Long và Hoàng thấy chúng ta, họ sẽ ghen ăn tức ở không? Haha, tôi chẳng phải kỵ sĩ rồng nhưng tôi có cô, còn họ mang tiếng là kỵ sĩ rồng, nhưng chẳng có con rồng nào.”
Nguyễn Tiến Dũng nói chuyện với Shruikan, anh đặt tên cho cô rồng này là Kiều, một cái tên Việt dễ thương. Họ vừa mới cứu rất nhiều người dân, giờ thì họ đang tìm xem có ai bị cuốn trôi hoặc mắc kẹt hay không.
Kiều nhỏ tuổi nhưng rất kiêu, không thèm trả lời Nguyễn Tiến Dũng, cô rồng đen chỉ bay theo lệnh anh ta, mặc cho ảnh lải nhải. Dũng nói:
“Cô biết không, tôi đã lớn lên cùng với cô đó, tôi không hề thích Saphira, tôi chỉ mến cô thôi. Tôi mừng vì đã gọi được cô, thật vui, tôi sẽ tốt với cô.”
Nàng rồng nghe vậy mới hỏi: “Trong cuốn sách anh đọc, tương lai của tôi thế nào?”
Nguyễn Tiến Dũng vuốt ve cái cổ của cô rồng: “Cô sẽ... khác với bây giờ lắm, cô mạnh mẽ nhưng cô sẽ luôn buồn bã, cô phải làm những điều mà mình không muốn nữa.”
“Hừ.”
Kiều khịt mũi, ứ thèm tin.
Nguyễn Tiến Dũng lại cười hì hì, anh ta coi Kiều giống như người yêu ấy, thương không chịu được. Dũng tính lải nhải nữa thì nghe sếp bự gọi:
“Bay sang Cuba đi. Lực lượng người thường sẽ phụ trách chỗ của anh.”
Nguyễn Tiến Dũng nghe lịnh anh bự, chạy xuống Cuba, đất nước đồng minh từ nhiều năm trước của Đại Việt được chắn phía sau bởi các đảo ở khu vực anh đang cứu hộ nên ít bị ảnh hưởng.
Theo quy tắc ưu tiên khi cứu hộ, họ sẽ thực hiện nhiệm vụ từ các khu vực gần tâm chấn nhất rồi mới di chuyển vào trong. Các vùng ngoài thì để cho lực lượng người thường phụ trách cứu hộ.
Đây là giai đoạn hai của chiến dịch, những người khác cũng di chuyển đến những vùng ít bị ảnh hưởng, chỉ có riêng ở Mỹ là không như vậy, thiệt hại ở Mỹ là quá lớn.
...
New York, Bắc Mỹ.
Đã nhiều giờ làm nhiệm vụ, Hadey mệt lắm rồi, anh ta ghé vào nóc một toà nhà để nghỉ một chút, lực lượng của New York, khi thành phố đã không bị sóng quét vào nữa thì mới có thể lái xuồng hơi đi cứu hộ.
Trong giai đoạn đầu của thảm hoạ, chỉ có lực lượng Walker mới có khả năng đương đầu với sóng thần, còn họ phải chờ những cơn sóng qua đi thì mới làm việc được, thực tế, đây là cách họ ráp nối và phối hợp với các siêu anh hùng. Những Walker lo đoạn đầu khốc liệt nhất, còn họ lo những khúc phía sau, trong lúc này, nếu có chỗ nào khó, cần thâm nhập để cứu hộ hoặc phá huỷ vật cản, họ sẽ thông tin cho các Walker.
Hadey cởi nón giáp, ngồi xuống nóc một toà nhà và thở, trùng hợp thế nào, Yamamichi Yomaru cũng ngồi thở ở đây.
Tên mập đưa Hadey chai nước, kỵ sĩ cảm ơn rồi nốc ừng ực, anh hỏi: “Nước gì ngon vậy?”
Mập cười: “Thuốc mê đó.”
Hadey ngẩn ngơ, rồi nói: “Anh thích đùa nhỉ?”
Yamamichi Yomaru lắc đầu, bắt đầu đếm: “Một, hai, ba, bốn... “
Hadey thấy lạ lạ, tự nhiên, anh ta chóng mặt và buồn ngủ kinh khủng, anh nhìn Yamamichi Yomaru, dòng Mana ít ỏi của anh chẳng làm nên chuyện gì cả, anh định chửi gã mập nhưng không cất lời được.
“... năm.”
Yamamichi Yomaru đếm đến năm thì im, mà Hadey thì đã gục xuống đất, bất tỉnh nhân sự, gã mập nhìn lên trời, họ ngồi dưới một cái mái che nên mấy con mắt đang quan sát sẽ chẳng thấy được họ. Mập cười với Hadey:
“Tôi nói thật, tôi không nói dối bao giờ. Tôi không thích đùa, Ranka thì thích đùa. Anh yên tâm, yên tâm. Khi anh tỉnh dậy, anh chẳng nhớ gì đâu.”
Tên đạo diễn ngồi dậy, gã ta lôi Hadey vào trong, họ đang ở sát cửa dẫn xuống thang thoát hiểm, mập lầu bầu:
“Kẻ phàm ăn sinh ra từ trong biển cả, từ một sinh vật có cánh đầu tiên nếm được thịt của Nim. Nó thật mạnh mẽ nhỉ, nó có thể kết thúc cả thế giới nhưng nó lại quá ngu xuẩn.”
“Nó chẳng thể đóng vai chính trong bộ phim này được, bộ phim này có một vai chính, đó là một kẻ phản diện tuyệt vời.”
Gã mập dùng một con dao đặc biệt để rạch một đường lên tay Hadey, cho máu của anh ta chảy xuống một cái chén, rồi, gã lại rạch tay mình, rưới máu gã vào chén máu của Hadey.
“Máu của hai người đạt được Vinh Quang đã kiệt sức, một anh hùng chính nghĩa liều mình để cứu người, cùng một tên tội đồ thật sự, kẻ phản bội và hại chết hàng ngàn mạng sống.”
Yamamichi Yomaru lại móc ra một thứ, đó là một đồng xu làm từ vàng:
“Sau đó, là biểu tượng của lòng tham.”
Thật kỳ lạ, đồng xu bằng vàng đã tan ra, hai dòng máu khác nhau cũng quyện lại, tất cả dung hợp thành một dung dịch có màu vàng và đỏ.
Yamamichi Yomaru bỏ thêm một thứ cuối cùng vào trong cái chén, đó là một mồi lửa từ quẹt diêm:
“Sinh ra từ trong ngọn lửa, là ông chủ của lòng tham không đáy, kẻ có thể cám dỗ anh hùng và tội đồ. Kẻ không ai có thể chối từ được.”
“Vai chính trong bộ phim.”
...
Đảo Thánh, Anh Quốc
Đây là khu vực nhạy cảm nhất thế giới trong thời điểm hiện tại, bởi vì nó là nhà của Hion, nhiều người tin rằng, bí mật về các sự kiện xuyên không đang nằm trong lâu đài Lindisfarne, đó là kho báu của con rồng.
Thần buộc phải rời khỏi lâu đài bởi vì cả thế giới này chỉ có Hion có thể áp chế con quái vật trong lúc mà nó hoành hành, Shaka de Virgo thì chưa về tới, Lawyer của The Innovators thề thốt sẽ giữ nhà cho anh ta, nếu không thì Thần sẽ chẳng ráo riết như vậy.
Hiện tại, con quái vật, vị Thần và cả Chúa tể đều đã lên không gian vũ trụ, ở cách xa Địa Cầu, họ đang tấn công con quái vật một cách dữ dội, loài người biết ơn họ nhưng cũng có mấy kẻ thì nhân cơ hội ngàn năm không một này để đi lên Đảo Thánh, lẻn vào lâu đài Lindisfarne.
Khi chiến dịch cứu hộ kết thúc giai đoạn thứ hai, bước sang giai đoạn ba, ở giai đoạn này, các Walker hầu như không còn vai trò gì nữa mà nhường chỗ cho lực lượng người thường, họ được rút về nước, trừ ở Mỹ, nơi này vẫn đang trong giai đoạn hai của chiến dịch, một Walker mà ít ai ngờ là sẽ rời nước Mỹ, đã đến Đảo Thánh.
Đó là Windown98.
“Windown98” vẫn còn ở Miami, thủ lĩnh của Anonymous tham gia cứu hộ rất nhiệt tình, thế nhưng một Windown98 khác nữa lại hóa thành kỵ sĩ của The Round Table để hoạt động ở Anh Quốc, rồi sau đó lẻn đến Đảo Thánh với hình dạng của người bình thường mà không ai hay biết, hắn đi lên đồi đá trắng, ngụy trang, lẫn vào môi trường trong một cái áo đặc biệt để tránh sự soi mói từ những con mắt trên vệ tinh.
Vệ tinh thăm dò có những khuyết điểm của nó, anh Tuân chẳng thể nhìn thấy một con kiến trùng màu với đồi đá như Windown98.
Nhưng hắn không “tàng hình” được trong rađa của Gundam Exia!
Người máy khổng lồ có thể bay với vận tốc hơn hai trăm tám mươi ngàn cây số trên giờ, đã trở về từ trong không gian, hạt GN tạo thành một điểm mù trong mọi thiết bị thăm dò, người ta chỉ có thể bắt lấy nó bằng quang học, hay nói cách khác là nhìn bằng mắt hay quay chụp trực tiếp, nó về quá nhanh và cũng đến Lindisfarne một cách bất ngờ thật sự.
“Ăn trộm không tốt đâu nhé, anh kia.”
Windown98 nghe thấy giọng của Miharu phát từ loa, gã giật mình nhìn Gundam Exia đang hạ xuống từ trên bầu trời, trong ánh sáng xanh từ động cơ hạt, người máy chẳng khác nào thần linh.
Gã Walker nói rất nhanh: “Thất bại rồi, Miharu trở về rất đúng lúc.”
Đầu dây bên kia, Richmond H hỏi: “Rút được không?”
“Được, hủy liên lạc đây.”
Windown98 bóp vỡ thiết bị rồi không thèm giấu giếm gì nữa, hắn hóa ra một đôi cánh chim màu trắng rồi bay về phía khu dân cư, Gundam Exia rượt đuổi theo, người máy khổng lồ bay nhanh hơn Windown98 nhưng lại không linh hoạt như hắn, gã như con cá chạch biết bay, Miharu điều khiển cánh tay máy, cô muốn tóm gã nhưng lần nào cũng thất bại trong gang tấc.
Cuối cùng, Windown98 thành công đáp xuống khu dân cư, người dân hoảng hồn nhìn Gundam Exia xuất hiện trên bầu trời, Miharu chau mày, cô dò rađa nhưng vẫn mất dấu tên trộm, cô báo lại với anh Tuân:
“Đúng là có trộm anh ạ, là một phù thủy bóng tối, hắn lẫn vào trong khu dân cư rồi.”
“Được, em quay lại đi, bảo vệ lâu đài.”
Anh Tuân nói, rồi anh bắt đầu làm dữ với cánh lãnh đạo; mấy vị cầm trịch thấy đau đầu với thằng cha Lawyer này, thế là họ đồng ý để anh truy tìm phù thủy bóng tối trên Đảo Thánh.
Hai giờ sau, tìm kiếm thất bại, dân số ở thị trấn nơi tên trộm lẫn vào chỉ cỡ hai trăm, lực lượng cảnh sát của Anh được huy động để điều tra nhưng chẳng có một “phù thủy bóng tối với đôi mắt xanh, vòng sóng biển” nào ở đây cả.
Anh Tuân rít thuốc: “Là một kẻ dấu mặt, lòi đuôi rồi nhé thằng đệ ơi, nhưng mà là ai nhỉ? Windown98 vẫn ở Miami, thật kỳ lạ. Trong giới Walker có một kẻ dấu mặt mới.”