Hoàng dịch thuật lại toàn bộ lời nói của Thoth, Shaka de Virgo cho Katie và Trang mắt buồn, cô ca sĩ có nụ cười như mặt trời tỏa nắng nói: “Nếu chúng ta đứng ra giải quyết vấn đề lương thực cho người xuyên không thì có thể ngăn chặn điều này không?”
Thoth lắc đầu: “Trong tình huống tự phát, việc này có thể thành công nhưng nếu phía sau có người hoặc thế lực nào đó kích động thì rất khó mà dừng lại được, hơn nữa, lương thực chỉ là câu chuyện trước mắt.”
“Nếu họ được giải quyết vấn đề lương thực, thỏa mãn nhu cầu thiết yếu, họ sẽ tiếp tục nảy sinh các nhu cầu khác, lòng ham muốn của con người là không có giới hạn. Việc dịch chuyển qua lại liên tục ba ngày một lần dù sao cũng khiến con người ta không bị mất các cảm quan về pháp luật, đạo đức nhưng nếu ở Thành Trì Trung Tâm như một thế giới Utopia này quá lâu thì lại khác.”
“Lúc đó phía kích động thậm chí phối hợp để họ cướp bóc, thậm chí tiếp tục tha thứ họ, cô nghĩ sao?”
Katie thở dài, cô ta cũng thông minh, đã hiểu vấn đề.
Shen Long nghe Hoàng dịch thuật lời của Thoth, hắn đột nhiên nói: “Vậy thì phải dùng biện pháp cứng rắn.”
Gã kỵ sĩ có gương mặt đẹp như một cô gái đưa ra biện pháp táo bạo: “Chúng ta xuất hiện, chủ động trục xuất những người này thay cho người bản địa. Cho họ thấy thái độ của chúng ta, biết chúng ta là cộng đồng tự quản có luật lệ nghiêm khắc, không nguy hại cho họ.”
Phạm Nhã lắc đầu, phản bác: “Biện pháp này quá quyết liệt, áp dụng không khéo sẽ đặt The Innovators ở vị trí đối địch với cộng đồng người xuyên không, chúng ta sẽ trở thành những tên độc tài trong mắt họ.”
Walker đến từ Trung Quốc cũng phản biện: “Độc tài thì có sao? Trong giai đoạn không bình thường phải áp dụng biện pháp bất thường, khẩn cấp, thậm chí cực đoan, càng quyết liệt càng tốt để đạt thành mục đích, hiệu quả cao mà ít thiệt hại nhất.”
“Sau khi họ bị khuất phục bởi quyền uy của chúng ta, chúng ta có thể tẩy trắng hình ảnh của The Innovators từ từ, họ sẽ sớm quên thôi, những người thông minh cũng sẽ hiểu cho chúng ta.”
Phạm Nhã nói: “Không được, chúng ta chỉ cần có vết nhơ thì tẩy trắng cỡ nào cũng không thể sạch hết được.”
“Hơn nữa.” Chúa tể trẻ nhìn về phía Thoth, Hoàng, Katie và Trang mắt buồn: “Đã từng, tôi vì quá yếu ớt mà tạo cho mình một lớp ngụy trang mạnh mẽ, hòng chiếm quyền chủ động trong quan hệ với những người xuyên không khác, tôi cũng áp chế họ, tôi dọa dẫm và làm cho họ sợ hãi.”
“Nghĩ lại thì, biện pháp này chỉ nói lên lúc đó tôi không thực sự có năng lực gì, tôi quá kém cỏi cho nên mới cần xù lông nhím. Giống như vậy, nếu The Innovators giải quyết chuyện này bằng phương pháp cực đoan, sử dụng quyền uy để cưỡng chế, chỉ cho thấy chúng ta không có năng lực.”
Thanh niên Hoàng cười hèn: “Katie lúc biết chuyện giận anh lắm đó, mà chắc giờ vẫn còn giận. Thật ra tôi cũng giận nữa nhưng biết sao giờ, giờ anh là đại ca, là anh bự của tôi, tôi là em út nhỏ xíu của anh.”
Anubis cảm thấy chuyện của mấy gã đàn ông càng lúc càng xa: “Thật ra, chúng ta có thể chờ và ngăn chặn họ nếu chuyện mấy anh nói thật sự xảy ra. Hiện tại tất cả chỉ là suy đoán thôi mà?”
As00071647 cũng cảm thấy cần kéo mọi người xuống đất: “Anubis nói đúng, tất cả chỉ là suy đoán thôi, không phải ai cũng mang nhiều lương thực qua đây, thậm chí có trường hợp ngủ quên không cầm theo lương thực, qua đây bị đói quá mới hóa liều.”
“Hơn nữa, chỉ có Walker mới đọc được tin tức trên mạng giả lập bằng bút Rune, cộng đồng những người xuyên không qua đây chịu sự gò bó rất lớn về thông tin liên lạc. Không có sóng điện thoại, họ chỉ có thể liên lạc với nhau bằng bộ đàm.”
“Rất khó để những thông tin này truyền bá trong cộng đồng người xuyên không, hiện tại ai nấy vẫn còn mang tâm lý nể sợ thế giới này lắm, họ không dám làm bậy đâu.”
Thoth thở dài: “Chỉ mong là tôi lo xa quá. Tuy vậy, mọi người có phản biện gì về nhiệm vụ và sứ mệnh của The Innovators ở đây không?”
Phạm Nhã nói: “Không có chủ tịch ở đây chúng ta không quyết được nhưng tôi chắc chắn anh Tuân sẽ đồng ý chuyện này.”
Thanh niên Hoàng hỏi: “Ừm, không phải ném đá hội nghị đâu nhưng lúc đầu anh Tuân bảo chúng ta lập hội này để giúp đỡ lẫn nhau, sao giờ thành cứu thế giới rồi, có đi nhanh quá không vậy?”
Phạm Nhã cười: “Giúp đỡ lẫn nhau, giúp họ cũng là giúp chúng ta đó, chúng ta muốn phát triển ở cả hai thế giới đều cần có môi trường ổn định, tích cực mới được.”
Thoth cũng gật đầu: “Sự đổi mới của cả hai thế giới đều bắt nguồn từ người xuyên không, chúng ta cần coi việc dẫn dắt những người xuyên không là nhiệm vụ, sứ mệnh hàng đầu, ở Địa Cầu hay ở MU Continel cũng như vậy.”
Thoth cứ liên tục nhắc tới sứ mệnh khiến Phạm Nhã nổi da gà, y rất sợ tên này thức tỉnh thứ gì đó nguy hiểm của Nim nên hỏi dò: “Anh coi đây là sứ mệnh của tổ chức hay của anh?”
Thoth trả lời: “Có gì khác hả?”
Phạm Nhã càng nổi nhiều da gà hơn, người bình thường sẽ không ám ảnh với những thứ như sứ mệnh và lý tưởng, họ chỉ cần sống an ổn, hạnh phúc là đủ, tên này trước giờ đã vậy hay giờ mới vậy?
Leonidovich Hopner dường như hiểu được sự lo lắng của Phạm Nhã, cô ta cười nói: “Nếu vì sứ mệnh này mà ngươi phải dùng biện pháp cực đoan, thậm chí hy sinh, ngươi có làm không?”
Thoth suy nghĩ rồi lắc đầu: “Tôi nói thật, tôi thực tế lắm, gia nhập The Innovators chưa lâu, tôi làm gì có giác ngộ cao tới vậy, tôi chỉ muốn thông qua mấy thứ này để tăng tầm ảnh hưởng của tổ chức, phát triển tổ chức thì cũng như phát triển bản thân tôi. Dù sao giờ tôi cũng là đồng Phó chủ tịch với Shaka de Virgo mà.”
Leonidovich Hopner cười híp mắt: “Ừm, ta hỏi vậy thôi. Ngươi trả lời rất thật lòng.”
Aegis Hopner dù là Nguyên lão của The Innovators nhưng chỉ quan tâm đến nhân viên Trang thôi, nghe bà cô mình nói cái gì mà hy sinh, lại nghe Thoth nói cái gì mà giác ngộ liền sợ Trang đi theo mấy tên này có ngày phải làm chuyện dại dột, bèn góp ý:
“Làm gì cũng được nhưng chớ để người bình thường trong hội cũng phải mạo hiểm. Lần trước các ngươi xúi Trang móc túi ta, ta tha thứ nhưng không được có lần sau đâu, lỡ không gặp ta mà gặp người khác thì sao.”
“Với lại nếu như có hoạt động gì bên ngoài nhớ kêu ta theo, ta sẽ bảo vệ Trang an toàn, ừm cả cô kia nữa.”
Tên này hết thuốc chữa rồi, Phạm Nhã lắc đầu: “Ngài yên tâm, chúng tôi tất nhiên sẽ không bao giờ để những người thường trong tổ chức làm chuyện mạo hiểm.”
Chien the Great nãy giờ im lặng tự nhiên xen vào: “Tôi thấy chúng ta nên thường xuyên ra ngoài nghe ngóng, xem tình hình thế nào.”
Phạm Nhã cảm thấy có lý liền gật đầu.
Chien the Great lại nói: “Thành Trì Trung Tâm này rộng còn hơn Singapore, phải đi rất lâu, chắc tạm dời huấn luyện lại nhỉ?”
Shen Long nói: “Sợ bị đánh, muốn trốn thì nói thẳng, làm gì viện lý do?”
Phạm Nhã chau mày, hóa ra đây mới là lý do chính, y nói rất nghiêm túc: “Chúng ta chia nhau đi, giữ liên lạc với nhau, lướt trên bầu trời nhìn xuống là được, không được bỏ bê việc luyện tập, anh có biết có cơ hội huấn luyện với ba vị đó là may mắn cỡ nào không.”
As00071647 cũng nói: “Còn được tắm Onsen thảo dược đun bằng Mana của nữ chúa nữa chứ, anh không muốn huấn luyện thì có thể không tham gia.”
Chien the Great xìu xuống.
...
Sáng hôm nay, Nguyên lão Aegis Hopner phát cho mỗi người một công cụ liên lạc giống như tai đeo bluetooth và một cái thuyền độc mộc màu bạc có thể bay được, mỗi người một cái!
Thuyền bạc rất dễ sử dụng, chỉ cần đồng bộ Mana rồi điều khiển bằng ý nghĩ, trong thuyền có Mana dự trữ sẽ không làm hao hụt Mana của người dùng, kể cả người bình thường cũng có thể sử dụng được, giống với bút Rune, hơn nữa còn có một lồng bảo vệ vô hình có thể cản gió.
Thứ này không phải trang bị, không được thiết lập chức năng thay đổi khối lượng và giấu vào động mạch trái tim, chỉ cần nhỏ máu lên nó là đồng bộ 100%. Đây cũng là quà của Aegis Hopner cho hội The Innovators.
Mỗi người đều có một cái nhưng của Trang mắt buồn là đặc biệt nhất, thuyền độc mộc của cô ta có màu hồng phấn, tạo hình cũng xinh xắn, còn có một cánh buồm tam giác màu hồng nhìn rất là dễ thương, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn, lượng Mana dự trữ nhiều hơn.
Đồng thời, lồng bảo vệ của thuyền hồng này còn ngăn chặn được những đòn tấn công của người ở chặng đường đầu, chỉ là như vậy sẽ hao hụt Mana rất nhanh, khi cạn Mana thì nó sẽ chỉ còn là một cục kim loại.
Aegis Hopner nói, nó có thể chống chịu được tối đa hai đòn đánh hủy diệt từ quyền trượng của Shaka de Virgo hoặc một cú dậm của Tận Thế Hắc Mã.
Nghe thì thấy ít nhưng các Walker từng chiến đấu cùng với Shaka de Virgo ở biển Atlans ngẫm lại, nếu có thứ này, tên triệu hồi xấu số bị “tế” đầu tiên bên đội Alphonso sẽ không chết nhanh như vậy nếu ngồi trên thuyền này.
Có thể nói thuyền hồng của Trang mắt buồn giống như một chiếc xe chống đạn. Không, phải là chống tên lửa, chống mìn nổ, chống bom dội mới đúng!
Trang mắt buồn không dám nhận một thứ giá trị như vậy, Aegis Hopner nhìn thấy cô từ chối lại càng yêu thương, anh ta nói:
“Ôi, em đừng từ chối, nó có đáng là bao, đừng nói chỉ vài chục triệu Zen để đổi lấy sự an toàn của em, có là vài trăm triệu hay vài tỉ ta cũng sẵn sàng.”
Phạm Nhã chỉ biết nhắm mắt dịch lại cho Trang.
Vài chục triệu... Zen?
Vài là bao nhiêu? Hai cũng là vài, chín cũng là vài? Chien the Great lại đỏ mắt, hắn cắn răng hỏi: “Mấy cái thuyền này giá bao nhiêu vậy thưa ngài, tôi muốn biết để sau này còn báo đáp lại ngài nữa.”
Aegis Hopner nói, giọng nhẹ hều: “Báo đáp cái gì, ta là nguyên lão của các ngươi mà, mấy cái màu bạc giá sáu triệu riêng cái hồng này ba mươi triệu thôi, ta định mua thứ tốt hơn cơ nhưng phải đặt hàng lâu lắm mới có, tạm thời cho cô ấy sử dụng thứ này.”
“Nguyên lão vạn tuế.” Chien the Great hét lên the thé, nhìn mặt như sắp khóc.
Phạm Nhã nhìn Aegis Hopner, những cái thuyền màu bạc tuy kém hơn thuyền hồng nhưng cũng có giá 6.000.000 Zen, tương đương với 16kg vàng, 20 tỉ đồng, gần một triệu Dollar một cái!
Riêng cái thuyền hồng của Trang mắt buồn có giá 30.000.000 Zen, nghĩa là 80kg vàng, hơn một trăm tỉ đồng!
Đây là một cái du thuyền trăm tỉ! Anh Tuân bên kia làm dự án tới hộc bơ cũng không chắc gom được số tiền này.
Những người khác cộng trừ nhân chia một hồi mới biết Aegis Hopner, Nguyên lão của The Innovators vừa thảy cho bọn họ mười ba triệu Dollar, Trang năm triệu, mấy người còn lại mỗi người một triệu.
Thanh niên Hoàng có cảm giác tự ti, giống với khi Trang nhìn Anubis trang bị cho Thoth, giống với khi Anubis nhìn Leonidovich Hopner trang bị cho Shaka de Virgo...
Thế nhưng mà, cảm giác tự ti này sao sung sướng quá...
Phạm Nhã hít sâu, chiêu này của Aegis Hopner có sức sát thương chí mạng, cực kỳ kinh khủng, quá khủng khiếp!
Mua chuộc một cách trắng trợn, hơn nữa là ai cũng mua, mua hết từ già đến bé của The Innovators chứ không chỉ riêng mình Trang. Phạm Nhã cũng không biết chiêu này còn mua luôn hai tình địch của Aegis Hopner, quá ghê gớm!
Aegis Hopner rất hài lòng với biểu cảm của các Innovators, anh ta lại phát cho mỗi người một cái vòng tay: “Khi nào không xài, các ngươi chạm cái vòng này vào thuyền, nó sẽ biến thành một mặt mề đay nhỏ. Có một số loại phương tiện chỉ cần đồng bộ Mana cũng có thể gắn lên vòng này được.”
Anubis thử làm theo, chiếc thuyền bạc thu nhỏ lại, biến thành một cái mề đay nhỏ xíu xiu, giống như chiếc lá bạc treo lủng lẳng dưới cái vòng.
Katie tròn mắt: “Charm?”
As00071647 cũng sáng cả mắt: “Giống Charm quá, cảm ơn nguyên lão!”
Hoàng gãi đầu không hiểu mấy cụm từ chuyên môn của hội nữ lắm, Shen Long giải thích:
“Ở Địa Cầu có một loại vòng đeo tay rất là nổi tiếng là vòng Pandora, hay còn gọi là vòng Charm, tín đồ thời trang mê lắm, xôn xao một thời. Đây là kiểu trang sức được tạo nên từ hai phần chính gồm một sợi dây đeo cơ bản và những hạt Charm xâu chuỗi vào với nhau, dây thì thường làm bằng bạc Italia 925, loại cao cấp thì bằng vàng 14K.”
“Cái thú của loại vòng này nằm ở chỗ mấy hạt Charm, các hạt này được thiết kế và chia theo các chủ đề, người chơi sẽ tự lựa chọn kiểu dáng, sưu tầm các hạt Charm theo ý thích, rẻ thì có làm bằng bạc, thủy tinh, đắt thì được làm thủ công bên Châu Âu bằng kim cương, đá quý, vàng.”
Chien the Great cảnh giác: “Tên kia, sao ngươi rành rọt quá vậy, bình thường thích dùng mấy cái này lắm hả?”
Shen Long lại làm động tác vén tóc mai đầy nữ tính để ghẹo tên này, chiếc vòng lấp lánh trên cổ tay, cộng với gương mặt của Shen Long làm cho Chien the Great rất là sợ, đã thế tên này còn nở một nụ cười xinh đẹp:
“Thì sao, không được à? Hay nhìn ta đeo không đẹp?”
Chien the Great không dám tiếp chiêu, chỉ phải trốn qua chỗ Anubis thả thính liên tục để tìm đường về với chính đạo.
Trang mắt buồn rất là xoắn, có người đàn ông tặng cho cô một cái “du thuyền chống đạn” giá cả trăm tỉ khiến cô khó xử, Thoth lại nói:
“Em nhận đi, thứ này không chỉ là phương tiện đi lại mà nó còn bảo vệ được em nữa, hơn nữa có thể chuyên chở tới mười người, ở MU Continel hay Địa Cầu đều có tác dụng rất lớn.”
Trang thở dài gật đầu, Aegis Hopner thì vui mừng phấn khởi, anh ta còn ngâm nga bản tình ca của Jacqueline, xem có vẻ rất hạnh phúc.
Phạm Nhã nói với mọi người: “Bây giờ chúng ta ra ngoài nghe ngóng tình hình, tôi có biện pháp tìm được người xuyên không nhưng mình tôi không thể bay hết Thành Trì Trung Tâm được, mọi người phải hỗ trợ.”
“Tôi sẽ phụ trách khu vực lân cận các Tháp, mọi người thì phụ trách bên trong Thành Trì, luôn giữ liên lạc với nhau, Anubis và Thoth thì phải giữ khoảng cách an toàn. Mọi người nhớ chú ý cẩn thận kẻo gặp tai nạn giao thông, tuy không chết được nhưng hỏng hóc phương tiện phải đền người ta... “
Thoth nói: “Anh đi Tháp nào đầu tiên?”
Phạm Nhã trả lời: “Tháp Phù thủy, giờ đã biết Hội Chân Lý ở đó có ý đồ xấu với người xuyên không, tôi phải tìm cách cảnh báo với họ.”
Thoth gật đầu: “Nếu vậy, tôi sẽ đến chỗ bán vé vào các Tòa Tháp, cảnh báo những người xuyên không muốn đi đến Tháp Phù thủy. Họ mà lỡ đi vào đó rồi bị bắt lại thì chúng ta bó tay.”
Cả hội The Innovators bắt đầu tản ra ngoài, bay trên những chiếc thuyền độc mộc rảo quanh khắp Thành Trì Trung Tâm, những người lần đầu được bay lượn tự do tỏ ra rất là hăm hở, Phạm Nhã thì bay thẳng về hướng Tây, chỗ Tòa Tháp của những Phù thủy bóng tối.