*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rengoku Kyojuro nhìn Shen Long, anh ta không biết diễn biến cuộc giao tranh ở trên trời nhưng tình hình của tay kỵ sĩ lúc này không ổn tí nào cả, hắn hứng hết một đòn ma thuật mạnh nhất của gã phù thủy bóng tối mặc giáp trắng, trước đó, hắn còn bị trúng miểng từ đống rocket của Thoth, máu hắn chảy ròng ròng, len qua cả bộ giáp đỏ.
Con rắn hổ mang của Anubis, phải đỡ Shen Long rơi từ độ cao khủng khiếp như vậy đã phải đánh đổi bằng mạng sống của nó, sinh vật bóng tối này vỡ tan, biến mất.
Hai gã võ sĩ nhìn lên trời rồi nhìn nhau, họ chau mày, cảm thấy mọi thứ mất kiểm soát rồi. Shen Long nhìn hai gã võ sĩ, hắn không nói không rằng liền lao vào tấn công một tên, Rengoku Kyojuro cũng xông lên chiến đấu với tên còn lại.
Bốn người quần nhau, họ tách ra, Rengoku Kyojuro di chuyển và vung kiếm với một tốc độ kinh hoàng, người thanh niên này cắn răng, ngọn lửa bùng lên từ lưỡi kiếm, cắt và chém tên võ sĩ, đối thủ của anh ta chậm chạp hơn nhưng rất bình tĩnh.
Các võ sĩ ở MU Continel thường chiến đấu theo kiểu đơn giản, đòn đánh của họ không màu mè, họ vâng theo quy tắc của con đường, đó là sức mạnh và chỉ sức mạnh, cú đấm thẳng của những võ sĩ có sức sát thương ghê gớm không kém cạnh đòn hủy diệt của chúa tể, nó nương theo tốc độ của họ và sức nặng của báu vật, khiến mỗi một cú đấm đều có khả năng xuyên thủng mọi thứ.
Rengoku Kyojuro đã bị trúng một cú như vậy, dù anh ta đã lùi hết cỡ để hãm bớt lực nhưng cú đấm đó cũng khiến anh trọng thương, hiện tại anh chỉ chiến đấu bằng một tinh thần, cơ thể của anh đang báo động với anh, nó nói rằng nó sắp rã rời và Rengoku Kyojuro sẽ gục ngã sau vài phút nữa.
Dù vậy, Rengoku Kyojuro chưa từng lùi bước hay tỏ ra e ngại, anh xuống mặt đất để chiến đấu, không chỉ để phát huy hết khả năng của mình mà còn muốn tránh xa Ludgar W. Kresnik, anh không muốn ông Thầy lo cho mình.
Rengoku Kyojuro chiến đấu và chiến đấu, anh vung kiếm hết lần này đến lần khác, kiếm thuật của anh ta đã thoát thai khỏi các kỹ năng Kendo mà anh được học ở Địa Cầu, nó trở thành một thứ kiếm thuật rất bản năng, nó không có chiêu thức mà Rengoku Kyojuro chỉ dựa theo sự mách bảo của trái tim, để trái tim dẫn lối cho lưỡi kiếm.
Rengoku Kyojuro len vào giữa hai cái găng báu của gã võ sĩ, đâm vào ngực gã, tên võ sĩ vỗ hai tay định ép nát đầu của Rengoku Kyojuro, anh ta đã thụp xuống và chuyển hướng của lưỡi kiếm, chém ngang ngực, Rengoku Kyojuro thoát ra ngoài, gã võ sĩ gầm lên, cây kiếm sắc bén của Rengoku Kyojuro cắt xuyên qua bộ giáp, làm gã bị thương.
Rengoku Kyojuro lại tiếp cận gã võ sĩ để tấn công, tầm đánh của gã với đôi găng báu xa hơn của anh, ngược lại, khi anh áp sát gã thì đôi găng báu quá to này sẽ trở nên vướng, dù áp sát gã thì rất nguy hiểm nhưng trái tim của Rengoku Kyojuro mách bảo anh ta đó là cách duy nhất để hạ gục gã.
Gã võ sĩ biết những tính toán của Rengoku Kyojuro, gã bắt đầu đánh loạn xạ, hai cánh tay của gã giống như biến mất ở trong không khí, hàng chục, hàng trăm cú đấm cản bước Rengoku Kyojuro, gã vừa phòng thủ mà cũng vừa tấn công, Rengoku Kyojuro vung kiếm để đón đỡ những cú đấm như trời giáng này.
Tốc độ của cả hai bắt đầu tăng lên, gã võ sĩ chuyển từ trạng thái tĩnh sang động, gã tăng tốc, Rengoku Kyojuro cũng tăng tốc theo gã, trong thế giới tuyết, giữa màn đêm, ngọn lửa từ lưỡi kiếm của Rengoku Kyojuro như đang nhảy múa, Rengoku Kyojuro mệt mỏi, nhưng càng mệt thì ngọn lửa trong tim anh càng bùng lên dữ dội.
Ở một phía khác, Shen Long chiến đấu với gã võ sĩ theo kiểu ác liệt, khác với tình hình bên Rengoku Kyojuro, anh phải khéo léo vì gần như có thể chết bất kỳ lúc nào; Shen Long và gã này như hai con quái vật bằng sắt thép, chúng va chạm và trình diễn một tiết mục cực kỳ bạo lực, tiếng kim loại đụng nhau vang lên liên hồi.
Shen Long xoáy như bông vụ, đôi cánh và cặp kiếm cắt gã võ sĩ, tên võ sĩ thì đẩy lùi cơn bão đỏ bằng những cú đấm thẳng, tốc độ của cặp đấu này cũng nhanh không kém cạnh phía bên kia, hai thanh kiếm như tinh thể đỏ của Shen Long bị vỡ từng khúc, đôi găng báu của võ sĩ cũng bị chém te tua, những mảnh vụn của giáp và vũ khí bắn ra phía ngoài như đạn.
Shen Long đã bước vào chặng đường thứ hai, từ bỏ. Với sức chiến đấu vốn đã cao, có thể đánh “vượt cấp” nhờ vào bản năng, dù bị thương nặng, hắn cũng có thể chọi thẳng với gã võ sĩ chặng hai này.
Rengoku Kyojuro là mảnh ghép yếu nhất The Innovators, tuy được Ludgar W. Kresnik huấn luyện kỹ nhưng để anh ta chọi với hai gã võ sĩ thì thật hiểm nghèo. Nếu Shen Long muộn hơn tí thì có thể Rengoku Kyojuro đã bị xử đẹp rồi, ưu thế tốc độ của Rengoku Kyojuro chỉ giúp anh ta trụ được vài phút dưới sức ép của hai gã võ sĩ mà thôi.
Dù vậy, Shen Long cũng không ngờ Rengoku Kyojuro hiện tại có thể giao chiến ngang tay với tên võ sĩ kia, hắn biết đây là nhất thời, Rengoku Kyojuro đang ép xác, đang vắt kiệt sức lực của mình, chỉ cần qua thêm một phút nữa, nhiều khi không tới, anh ta sẽ gục ngã và bị đánh tan xác bởi gã võ sĩ.
Shen Long phải giải quyết tên võ sĩ này nhanh, nhưng điều đó không dễ chút nào. Tay này không phải kiểu phòng thủ thấp như đám phù thủy, hắn vẫn còn khỏe trong khi Shen Long thì mệt.
...
Hai người bảo vệ tự nhiên bị Aegis Hopner cuộn vào trong hàng trăm ngàn bàn tay đen đã chết, cơ thể họ bị gãy gập, bị vo tròn. Vị Nguyên lão ở cuối chặng ba đang trói mười hai con đại bàng, Hoàng đã tiếp cận với gã phù thủy có khả năng triệu hồi những cái gai kim loại, để bảo vệ mình, gã tung ra chiêu thức mạnh nhất, từ cái bóng đổ trên người gã, một cái cây kim loại chui ra, những nhánh cây tua tủa, nhọn và cứng cáp đâm về nhiều hướng với tốc độ cực kỳ nhanh.
Cái cây kim loại này đâm xuyên hai con rắn hổ mang của Anubis, giết chết chúng. Đòn mạnh nhất của gã phù thủy này rất khủng khiếp, cái cây kim loại thật khổng lồ, tán của nó rộng lớn như muốn nuốt chửng bầu trời, Hoàng không thể tiếp cận được gã, anh ta định quay sang phía tên phù thủy còn lại, chủ của mười hai con đại bàng thì đã thấy tên này bỏ chạy!
Hắn bay rất nhanh, đám rocket của Thoth rượt đuổi theo sau cũng không nhanh bằng hắn, đồng hành cùng hắn còn có hai người bảo vệ tự nhiên, họ cũng bỏ chạy, gã phù thủy điều khiển cái cây kim loại gào lên, nhìn ra được là gã tức giận cỡ nào, thế là, hắn cũng bỏ chạy về một hướng khác.
Aegis Hopner chau mày, Nguyên lão muốn rượt theo nhưng cảm thấy không nên, mười hai con đại bàng vùng vẫy một lúc thì biến mất, chủ của chúng đã chấp nhận bỏ chúng, hắn đã bay ra khỏi khoảng cách an toàn có thể duy trì sự sống cho chúng. Thoth thở hồng hộc:
“Xuống dưới ứng cứu.”
Chien the Great sốt sắng nhất, hắn bay như điên xuống chỗ Tiểu Uyên của hắn. Theo sau là Hoàng, Thoth và Anubis. Còn Aegis Hopner thì lại bay về phía chiến trường của Phạm Nhã và Caius Volturi.
...
Phạm Nhã vừa phát động một đợt tấn công về phía hai vị chúa tể, đó là đòn tổng lực, khi mà bốn cái Hỏa Long Xích cuộn vào chân Tận Thế Hắc Mã, con ngựa chiến dậm trên trời và chúa tể thì vung cây trượng Huyết Ngục, quy tắc hủy diệt bùng cháy như một ngọn lửa vàng, sóng xung kích tàn phá và xé tan mọi thứ, Caius Volturi và Jasper Hale phải lùi về phía sau.
Caius Volturi nhăn mặt, mắt của gã mặt tái đã có thần trở lại, gã nhìn ba tên lính lác vừa mới tháo chạy, gắt: “Lũ vô dụng.”
Jasper Hale cười: “Họ không vô dụng đâu, còn sống thì mới làm nên chuyện được. Chúng ta cũng đâu nghĩ sẽ triệt hạ được chúng chỉ với lực lượng này, nhưng bấy nhiêu cũng cho ta thấy khá đủ thông tin về bọn này. Sức chiến đấu của chúng rất cao, xem ra thường được luyện tập và cải tạo, vài tên trong số này còn có thể chiến đấu bằng cách của chặng ba.”
Phạm Nhã nhìn Caius Volturi và Jasper Hale, chúa tể thở hồng hộc, y đã bị thương, bộ giáp Xích Kim mà Leonidovich Hopner quý trọng đã rạn nứt nhiều chỗ. Lúc này, Aegis Hopner đã bay đến, Nguyên lão đứng trên con mắt khổng lồ, nhìn về phía hai thằng tướng cướp:
“Các ngươi thua rồi. Sao không cút đi?”
Caius Volturi nhìn chiến trường của bốn người chặng tư, nơi đó sáng rực bởi ánh lửa của hai gã kỵ sĩ rồng, tiếng gió rít từ những đòn đánh của Ludgar W. Kresnik và hàng trăm cánh cổng bị người phụ nữ Zaikan dùng như vũ khí cắt nát mọi thứ đen xen nhau, gã mặt tái biết trận chiến của họ sẽ còn kéo dài lắm, mà để lâu thì Ludgar W. Kresnik sẽ thịt được kẻ triệu hồi bên phe gã.
Dù sao, vị này mạnh hơn.
Caius Volturi cười: “Ngài Aegis Hopner có vẻ nóng nẩy giống như ngài Helios Hopner nhỉ? Vì sao ngài lại theo bọn này làm những chuyện vớ vẩn, nếu ngài ủng hộ ta thì... “
“Câm mẹ mồm.”
Aegis Hopner chửi, rồi Nguyên lão ngơ ngác, lần đầu anh ta chửi bậy. Caius Volturi và Helios Hopner cũng sửng sốt lắm, người bản địa MU Continel rất là lịch sự, hai thằng tướng cướp giả này cũng vậy; tuy bọn họ dùng âm mưu, mưu toan triệt hạ The Innovators trên đường về, thậm chí, có thể gọi họ là lũ vô liêm sỉ nhưng mà ngoài miệng, hai kẻ này vẫn khó mà văng tục được, họ bị Aegis Hopner chửi vào mặt, cứ thấy là lạ làm sao.
Aegis Hopner hít sâu, chửi xong thấy rất đã, liền chửi tiếp: “Vớ vẩn cái đầu mày đấy, thằng... thằng chó.”
Phạm Nhã nhìn Aegis Hopner, Nguyên lão đã bị nhiễm độc chỗ Hoàng và Tô Nhị Cẩu rồi.
Caius Volturi tức lắm, ở MU Continel không có ai chửi nhau thế, cái kiểu ví người với thú, chửi cha mắng mẹ của dân Địa Cầu chưa có nhập khẩu qua đây, dân bản địa vẫn chưa hiểu được tư duy chửi bậy, thậm chí Caius Volturi không hiểu tại sao Aegis Hopner ví sự vớ vẩn với cái đầu của gã. Dù vậy, Caius Volturi rất giận, chưa từng có ai dám nói như vậy với gã cả.
Người thừa kế thứ nhất của Leonidovich Hopner cũng chỉ nói gã “hôi” mà thôi, họ là đối thủ chính trị của nhau, đấu tranh mấy năm trời rồi, gã quen kiểu cà khịa của Gellert Grindelwald, riết rồi không thấy giận, nhưng với Aegis Hopner thì khác, gã tự nhận thấy mình đủ lịch sự với thằng này, thế mà nó dám ví gã với con chó.
Phạm Nhã thấy kinh ngạc trước phản ứng của Caius Volturi lắm, nãy giờ đập nhau tưng bừng, thằng này bình tĩnh thế mà bị chửi mấy câu đã nóng máu rồi, xem chừng để Chien the Great với Hoàng lên đây bắn rap khéo thằng này bị trọng thương mất. Còn mà như anh Tuân thì, Caius Volturi đi đầu thai sớm.
Sốc văn hóa?
Jasper Hale quát: “Vô lễ, ngài Aegis Hopner, ngài thấp hèn như vậy từ lúc nào? Liệu cha ngài có biết không?”
Aegis Hopner cười: “Sủa gì đó con... chó con?”
Jasper Hale ngơ ngác, rồi cậu ta gào lên, lao vào tấn công Aegis Hopner. Nguyên lão vung trượng, sức mạnh quy tắc của Aegis Hopner tạo ra cái bóng ngay dưới con mắt đen, có thể giúp anh ta triệu hồi những cánh tay, hai trăm ngàn cánh đen thui đổ ập về phía Jasper Hale như một cơn sóng, vị chúa tể này dậm ngựa, mấy chục ngàn cánh tay bị phá vỡ tan tành.
Phạm Nhã cũng lao lên đánh Caius Volturi, có Aegis Hopner giúp sức, y chỉ phải chăm sóc đúng thằng này, gã mặt tái điều chỉnh trạng thái tâm sinh lý bị rối loạn bởi sự xúc phạm của Aegis Hopner để giao tranh với Phạm Nhã, hai vị chúa tể tung những đòn hủy diệt, va chạm trên bầu trời; Hỏa Long Xích cuốn về Caius Volturi như bốn con rồng lửa, gã vung trượng, một đàn dơi màu vàng bay ra chặn lại kỹ năng của nhà Hopner, sóng xung kích giữa hai đòn đánh này kinh khủng tới mức phá tan mười mấy ngàn cánh tay đen phía Aegis Hopner, khiến Nguyên lão phải lùi ra xa.
Caius Volturi và Jasper Hale đều đi xa hơn Phạm Nhã, kẻ mới bước lên chặng ba, nhưng chúa tể có trang bị tốt hơn họ, bản thân y lại là một thiên tài, bản năng chiến đấu của Phạm Nhã khác với họ, y luôn giữ mình ở giữa sự tỉnh táo và điên cuồng, cách thức chiến đấu hầu như không phòng thủ của Phạm Nhã cuốn Caius Volturi, buộc gã mặt tái phải theo tiết tấu của y.
Phạm Nhã múa cây trượng Huyết Ngục như thương, Caius Volturi đón đỡ những đòn đánh của y bằng cả hai đầu trượng, họ vừa tấn công vừa cưỡi ngựa, lướt ở trên bầu trời, chiến trường của hai vị chúa tể, khi không có kẻ thứ ba xen vào thì dường như không có giới hạn.
...
Cuộc chiến dưới mặt đất đã vào hồi kết, Rengoku Kyojuro làm cho đối thủ bị thương nhưng bản thân anh thì sắp gục xuống, tốc độ của anh chậm lại thấy rõ, trong một thoáng, Rengoku Kyojuro thấy tử thần đã vẫy gọi mình, khi nắm đấm của gã lướt qua tóc anh.
Shen Long vẫn đang chiến đấu một cách cực kỳ bạo lực, một thanh kiếm trong hai thanh đã vỡ nát, cánh của hắn cũng rách, phía đối thủ, gã võ sĩ cũng mất một bàn tay!
Lúc này, Chien the Great đã bay xuống, gã phù thủy triệu hồi hàng trăm sợi dây leo, trói đối thủ của Rengoku Kyojuro lại, anh võ sĩ mở to mắt rồi vung hết sức để chém vào cổ gã, tên võ sĩ cắn răng, cúi đầu xuống, Rengoku Kyojuro chỉ có thể chém vào cái mũ giáp của gã, anh ta siết chặt cán kiếm, cơ bắp trên hai tay vện lên những sợi gân, anh dùng hết sức bình sinh nhưng cũng chỉ có thể cắt được vào mắt của tên võ sĩ.
Mà lúc này thì gã đã vùng khỏi đống dây leo, tên võ sĩ ném cái mũ xuống, gã liếc Rengoku Kyojuro thật kỹ rồi bay đi mất, đối thủ của Shen Long thì không có may mắn như vậy, gã thấy đám The Innovators xuống liền muốn chạy rồi nhưng Shen Long không có tha cho gã. Shen Long là một tên điên, dù chỉ còn một thanh kiếm, hắn cũng có thể sử dụng kỹ năng như cơn bão, hắn thay thanh kiếm bằng thủ đao, tay hắn tóe máu, vỡ nát, hắn cũng muốn diệt trừ đối thủ.
Chien the Great cứu Rengoku Kyojuro xong thì chăm sóc đối thủ của Shen Long, gã bị quấn bởi hàng trăm sợi dây leo, Shen Long chờ có vậy, Mana của hắn tuôn như thác đổ, dốc hết vào một cú xoay, đôi cánh, kiếm và bàn tay lướt qua đầu của gã võ sĩ, chém bay đầu tên này.
Shen Long đứng không vững, Rengoku Kyojuro đến gần để đỡ gã, Chien the Great bay tới hỏi: “Tiểu Uyên, có sao không?”
Shen Long gục xuống, Rengoku Kyojuro đặt gã lên nền tuyết. Thoth và Anubis bay tới cùng với Hoàng, họ gỡ mũ của Shen Long ra, gương mặt hắn đã biến dạng, tóc trụi hết cả nhưng mắt tên này thì vẫn rất sáng, hắn cười:
“Lần đầu... chiến đấu, còn sợ... lắm.”
“Hôm nay... thì thích thật... haha.”
Chien the Great chửi: “Đồ điên, đồ điên.”
Gã phù thủy này ngồi xuống, đặt ngón tay lên cổ Shen Long, thấy mạch hắn yếu, sắp chết tới nơi thì lo lắng lắm, Anubis chau mày: “Anh liều lĩnh thật, lúc nào anh cũng liều lĩnh như vậy sao?”
Hoàng thở dài: “Nhờ vậy mà chúng ta mới thắng được.”
Thoth lắc đầu, quân sư nhìn lên trời: “Chưa đâu, vẫn còn rất nguy hiểm. Nếu như Aizen Volturi xuất hiện, thì sẽ là lúc này.”