Vĩnh Sinh

Chương 1076: Chương 1076: Ánh mắt thiển cận?




Chương 1076: Ánh mắt thiển cận?

Lệnh bài chủng tử đệ tử, là kim khí thiên ngoài rèn ra, phía trên có khí tức Vũ Hóa Môn, ngoại nhân không thể bắt chước được. Phương Hàn quan sát một chút, cảm thấy lấy thủ pháp luyện khí của bản thân, cũng vô pháp ngụy tạo, có thể thấy được sự nghiêm mật của Vũ Hóa Môn, không hổ là vương giả đại phái.

Hiện tại đã thực sự trở thành nhân vật trọng tâm chủng tử đệ tử, địa vị hoàn toàn bất đồng, Phương Hàn cũng mong đợi, xem ở trong chủng tử đệ tử Vũ Hóa Môn, có cao thủ gì.

Trong hàng đệ tử chân truyền, là có thể gặp được nhân vật bất phàm như Trần Tâm, chớ nói chi đến chủng tử đệ tử.

Theo như lời của đại tôn giả vừa rồi, trong chủng tử đệ tử, cư nhiên có nhân vật bất phân cao thấp cùng hắn, thậm chí còn có tồn tại vượt qua hắn, Phương Hàn đã cảm thấy không thể tưởng tượng.

Bất quá thiên địa to lớn, không gì không có, nhất là Thiên Giới, chuyện không thể tin nổi nhiều không cách nào tưởng tượng, Phương Hàn cảm thấy mình vẫn có thể tiếp thụ.

Hắn tốt xấu gì cũng kinh qua nhiều trường hợp khủng bố.

“Phong Duyên, chúc mừng chúc mừng, nhận được tưởng thưởng của đại tôn giả, trở thành chủng tử đệ tử, tương lai tiền đồ vô lượng.” Trường Bình tôn giả chúc mừng, xem Phương Hàn trở thành tồn tại ngang hàng mình: “Bất quá trong chủng tử đệ tử, tàng long ngọa hổ, mọi người đều hung tàn vô song, trong đó cũng không an ổn. Ta từng có thời gian ngắn là chủng tử đệ tử, phát hiện cạnh tranh trong đó thật sự quá mức kịch liệt, cho nên lui ra ngoài, quản lý sơn môn. Bất quá lấy tư chất của ngươi, nhất định có thể tạo gió làm mưa trong đó. Tương lai nếu có thể quật khởi lên, tấn thăng thành thánh tử, vậy thì chân chính một bước lên trời, thành người trên vạn người, tiên trên vạn tiên rồi.”

“Thánh tử? Tấn thăng thánh tử không phải dễ dàng như vậy.” Đại tôn giả mỉm cười: “Cho dù Phong Duyên ngươi hấp thu được Kim Tiên Long Tộc Ngao Thế Tôn, nếu như lúc tràn trề, thả vào trong chủng tử đệ tử, cũng chỉ là trung đẳng trên đó thôi, không thể so với một số tuyệt đỉnh yêu nghiệt. Ngươi thực lực hiện tại tuy mạnh mẽ, nhưng Kim Thiên Pháp Tắc xa xa không vững chắc, cũng không cường đại to lớn. Sợ rằng còn phải tu thành trên vạn năm ở Thiên Giới, mới có thể củng cố hoàn toàn Kim Thiên Pháp Tắc Ngao Thế Tôn.”

“Biết rồi, đa tạ đại tôn giả dạy bảo.”

Phương Hàn khẩn trương muốn nhìn một chút, xem Kim Tiên rốt cuộc có thể mạnh mẽ bực nào? Tuyệt Đại Kim Tiên Long Tộc Ngao Thế Tôn ở trong chủng tử đệ tử, cư nhiên chỉ là loại trung đẳng? Loại thượng đẳng kia lợi hại dạng gì? Tuyêt đỉnh chân chính là ra sao?

“Chẳng lẽ so với ba mươi vạn đạo Kim Thiên Pháp Tắc mình còn cường hoành hơn? Phải biết rằng, ta chính là không ngừng luyện hóa Ngao Thế Tôn, ngay cả Ngao Thế Đồ, Ngao Thế Liệt cũng hoàn toàn luyện hóa.”

“Đi đi.”

Đại tôn giả vung tay lên, liền đưa bọn họ ra điện đường, để cho bọn họ đi báo danh.

“Phương Hàn, hiện tại mỗi người chúng ta đi một ngã thôi.” Trần Tâm đứng ở trong Vũ Hóa thiên quốc: “Sau khi trở thành chủng tử đệ tử, chính là tu hành lâu dài. Chủng tử đệ tử cạnh tranh kịch liệt, xa xa vượt qua ý nghĩ của ngươi, ở trong đây, một ngày nào đó, ta sẽ hoàn toàn vượt qua ngươi.”

“Tốt, ta sẽ chờ…”

Thân thể Phương Hàn khẽ động, hóa thành cầu vồng phóng đi, xuyên qua trong Vũ Hóa thiên quốc.

Sau khi trở thành chủng tử đệ tử, bước đầu tiên là phải đi báo danh, môn phái sẽ phân phối tài nguyên, nói đủ loại chuyện cho ngươi. Khiến cho ngươi chân chính dung nhập vào nơi hạch tâm này.

Tài nguyên của chủng tử đệ tử, thật sự nhiêu hơn chân truyền đệ tử vô số lần, dĩ nhiên, cũng phải hoàn thành nhiệm vụ môn phái tương ứng. Ở trong ký ức Thương Tử Lạc, đã không có tình huống chủng tử đệ tử, bởi vì hắn chỉ là một tiểu nhân vật, căn bản không thể nào tiếp xúc đến một số chuyện trọng yếu cơ mật.

Làm sao để báo danh, đều có ghi rõ ràng trong lệnh bài, Phương Hàn không chút tốn lực.

Cũng là Trần Tâm kia không đi báo danh, mà xâm nhập vào bên trong Vũ Hóa thiên quốc, hình là trong đó có sẵn người quen rồi.

Vù.

Phương Hàn hóa thành cầu vồng kim sắc, liền hạ xuống trên một đảo khổng lồ trong vân hải.

Trên ngọn đảo khổng lồ kia xây dựng một thần miếu, ở trên tấm bảng thần miếu, viết hai chũ “Hạch tâm”, là nơi người tấn thăng chủng tử đệ tử báo danh.

Chủng tử đệ tử, còn gọi là hạch tâm đệ tử.

Được coi như thực sự là hạch tâm của Vũ Hóa Môn.

Phương Hàn mới vừa hạ xuống, liền thấy một ít đệ tử phân tán qua lại trong thần miếu, cư nhiên đều là thuần một màu Kim Tiên. Hiển nhiên cũng là chủng tử đệ tử tu luyện trong Vũ Hóa thiên quốc, mỗi người trong đó đều có tu vi vô cùng cao, yếu nhất, cũng không dưới Thiên Tuyền môn chủ, khí chất trên người đều như nhất đại thiên kiêu, thiên chi kiêu tử.

Quả thực, bọn họ trở thành chủng tử đệ tử của vương giả đại phái Vũ Hóa Môn, là trọng tâm bồi dưỡng, so với bá chủ một châu, tiền đồ còn cao hơn nhiều lắm.

Phải biết rằng, Vũ Hóa Môn chính là môn phái do thượng cổ Hoa Thiên Quân sáng tạo. Mặc dù Hoa Thiên Quân biến mất, nhưng mà môn phái này ở trong thiên đình, vẫn như cũ có phân lượng rất cường đại, so với một số châu môn phái mà nói, Vũ Hóa Môn chính là Thần Long, bọn họ chỉ là kiến hôi mà thôi.”

“Sao? Không ngờ có người mới tới báo danh?”

“Quả thực là người mới, ta nhớ là, cuộc so tài tuyển chọn chủng tử ỏ ngoại giới, còn chưa có tiến hành mà, tại sao lại có người mới tới báo danh rồi?”

“Người mới? Hắc hắc, có ý tứ, rất có ý tứ.”

“Cuộc so tài tuyển chọn chủng tử đệ tử còn chưa có tiến hành, thì người mới đã tới, không chút nghi ngờ chỉ có một khả năng, chính là có người trong hàng đệ tử chân truyền quật khởi lên. Trở thành Kim Tiên, nên mới có tư cách trở thành chủng tử hạch tâm.”

“Không trải quá tuyển chọn, cũng chẳng khác nào không chút bồi dưỡng, đã đột phá cảnh giới, tên này không đơn giản.”

“Không đơn giảm thì sao? Ta ở ngàn năm trước, cũng là tự mình đột phá, không trải qua tuyển chọn, tấn thăng thành Tuyệt Đại Kim Tiên giống vậy thôi.”

Rất nhiều đệ tử nhìn thấy Phương Hàn hạ xuống, cầm lệnh bài trong tay, nhất thời đều phóng mắt về phía hắn. Nghị luận rối rí có ánh mắt suy ngẫm, có cười lạnh, còn có một số như nhìn thấy đồ chơi vậy.

Những chủng tử đệ tử này, đều là thiên chi kiêu tử, so với thiếu chủ còn muốn cuồng vọng hơn.

Phương Hàn nhất thời cảm thấy được rất nhiều ánh mắt không có hảo ý, lập tức cũng biết tại sao Trần Tâm không cùng mình đến đây báo danh, thì ra người mới rất dễ bị người cũ khi dễ.

Trường Bình tôn giả uy danh hiển hách bên ngoài, chẳng qua chỉ là hạ đẳng trong chủng tử đệ tử thôi, bị bức sinh tồn không được, sau chỉ có thể ra ngoài sơn môn quản lý đệ tử.

Từ trong đó có thể thấy được, đệ tử hạch tâm trong Vũ Hóa thiên quốc cạnh tranh kịch liệt, quả thực khó có thể sinh tồn.

Tu vi cấp thấp, chỉ có thể chịu nhục, nén giận. Mà tu vi cao, có thể nhần được nhiều tài nguyên hơn, đứng ở địa vị cao hơn.

Người cao thì rất cao, người thấp thì càng thấp.

Thấy một đám đệ tử chỉ trỏ về mình, ánh mắt hài hước, Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu bước đi, muốn vào trong Hạch Tâm điện.

“Sao? Người mới này cư nhiên dám hừ lạnh, ước chừng hắn cho là thiên tài ở ngoài sơn môn, có thể cường hoành ở đây? Nơi này là địa phương nào? Chính là căn cơ trọng tâm chân chính của Vũ Hóa Môn, thánh địa bồi dưỡng tất cả chủng tử, quốc độ trên trời cao, thiên quốc phi thăng.”

“Cần cho hắn biết lợi hại không?”

“Tốt nhất là làm nộ lệ chúng ta, sau này để cho hắn làm gì thì làm, lúc cần hoàn thành một số nhiệm vụ nguy hiểm, liền bức bách hắn.”

“Người mới, luôn phải cho ăn chút đau khổ mới có thể đàng hoàng.”

“Ta tới cho hắn biết cái gì gọi là lão nhân thôi.”

Ngay tại khi Phương Hàn bước vào đại môn “Hạch Tâm điện”, một tên chủng tử đệ tử thiên tài khôi ngô, ánh mắt sắc bén như ưng, mang theo mũi ưng. Thân thể chợt lóe, cư nhiên tiến thẳng đến Phương Hàn, muốn đụng bay hắn.

Đệ tử mũi ưng này, trong lúc va chạm, không gian vô hình chung quanh lập tức ngưng đọng lại, tạo thành tinh thể, ngăn cản Phương Hàn tránh né, cùng lúc đó thân thể tên đệ tử mũi ưng này lóe lên cực nhanh, trong lúc chuyển động, khí tức bá chủ mãnh liệt phát ra, trầm ổn như núi, dày đậm như đất.

Đây rõ ràng là một chiêu sát thủ, Phương Hàn nhận ra, đây là một chiêu “Phách Thiên Chàng” trong “Phách Chủ Thăng Thiên Quyền”.

Thương Tử Lạc học Phách Chủ Thăng Thiên Quyền, cũng không hoàn chỉnh, chỉ là một đoạn nhỏ bên ngoài. Còn tinh hoa chân chính, chỉ khi trở thành chủng tử đệ tử mới có thể học được.

Tên đệ tử hạch tâm mũi ưng này cố ý đụng vào, hiển nhiên chính là tuyệt học hoàn chỉnh, toàn lực thi triển ra, thật có phách chủ tuyệt đại, thần uy vô thượng trực tiếp trùng thiên, va chạm đơn giản, trong đó lại ẩn chứa ngàn vạn biến hóa, các loại biến hóa kình lực, đều ở trong đó, làm người vô pháp hiểu được ảo diệu trong đó.

Nam tử mũi ưng này, cũng là một Tuyệt Đại Kim Tiên.

“Đi đường không có mắt?”

Phương Hàn đột nhiên hét lớn một tiếng, đối mặt đụng nhau, liền chụp lấy đánh một bạt tay gọi là. Một bạt tay này, ngầm chứa “Sinh Sinh Thế Thế” trong Tài Quyết Thất Thức, nhìn như bình thản không có gì, nhưng lại hàm chứa chiến ý vô thượng, trong đó mang theo huyết mạch cao quý của giao tộc Chiến Vương thiên quân.

Phanh.

Thân thể nam tử mũi ưng đình trệ lại, cảm thấy không gian cấm pháp mình bố trí giống như nước bị hoàn tan, Phương Hàn một chưởng bổ tới, hăn căn bản vô pháp tránh né, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay đánh lên mặt.

Hống…Sâu trong nội tâm hắn, phát ra tiếng rống phẫn nộ, nhưng không có chút hữu dụng. Tiếng rống phẫn nộ mới ra tới miệng, Kim Thiên Pháp Tắc trong cơ thể đau đớn kịch liệt, từ tiếng rống giận biến thành tiếng rống thảm.

Nam tử mũi ưng bị Phương Hàn một chưởng đánh trúng, cả người bị đánh bay lên, trong thân thể tán loại ra chất lỏng kim sắc, đều là Kim Thiên Pháp Tắc đã vỡ tan. Kim Thiên Pháp Tắc hắn, cũng rất to lớn, được tính là một cao thủ, nhưng mà dưới chưởng của Phương Hàn, liền yếu ớt giống như đậu hủ.

A….Hắn kêu thê thảm một tiếng, bị đánh bay đi nện vào mặt đất. Lăn lộn giãy dụa, như giống một con cá lớn thiếu nước, trong miệng không ngừng phun ra chất lỏng kim sắc, thật giống như bị kinh phong vậy.

“Chuyện gì? Ứng sư huynh đã bị đánh bay rồi?”

“Ứng sư huynh đã luyện thành ba vạn đạo Kim Thiên Pháp Tắc, hơn nữa còn tu luyện Phách Chủ Thăng Thiên Quyền đến cảnh giới năm mươi bốn tầng, sao có thể bị một tát liền văng đi?”

“Hóa ra là một người tàn nhẫn. Người mới này, xuất thủ thật độc ác, khó trách hắn lại cường hoành như vậy, thì ra trên tay có chút tài năng.”

“Tên người mới dễ nhìn này, nguyên lai lại hung hãn đến trình độ đó. Loại lớn lối này, nhất định sẽ kinh động đến một số tuyệt đại yêu nghiệt trong chủng tử đệ tử chúng ta…” truyện copy từ tunghoanh.com

Nhìn thấy Phương Hàn trong nháy mắt, đánh bay nam tử mũi ưng, mấy chủng tử đệ tử đều theo bản năng lui về phía sau.

-----oo0oo-----


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.