“Thất sư đệ, tên Phương Hàn này thật là lợi hại. Ngươi xem, hắn dùng một kiện đạo khí để trấn thủ ngọn núi, không biết là đang làm gì trong đó nhỉ? Tu luyện thần thông nào đó sao? Ngoại trừ đại sư huynh, nhị sư huynh, tam sư huynh ra, chúng ta đều không có đạo khí.”
Một nữ tu sĩ cất giọng thánh thót.
Phương Hàn là một nhân vật lợi hại, chuyện gì do hắn làm cũng đều kinh thiên động địa, chỉ riêng việc hắn có được truyền thừa của Hoàng Tuyền Đại Đế, có được kiện đạo khí Hoàng Tuyền Đồ uy chấn cả tiên đạo lẫn ma đạo cũng đủ khiến cho nhiều người coi trọng hắn rồi. Hiện tại đi vào Quần Tinh Môn, hơn nữa còn tỏ rõ ủng hộ Tinh Vân Bảo Bảo thì những chân truyền đệ tử có mưu đồ đối với ngôi vị chưởng giáo tự nhiên cảm giác được uy hiếp mãnh liệt nên mới đến xem thử.
Quần Tinh Môn chính là một trong mười môn phái tiên đạo, chân truyền đệ tử còn đông đảo hơn Vũ Hóa Môn nhiều, trong đó cũng có rất nhiều người tu vi thâm sâu khó dò.
Đương nhiên ở Vũ Hóa Môn có Hoa Thiên Đô, Mạnh Thiểu Bạch, Phương Thanh Tuyết, Phương Hàn, bốn người tỏa sáng chói lọi, làm cho uy thế của Vũ Hóa Môn chỉ đứng sau Thái Nhất Môn.
“Hoa sư tỷ, cái này gọi là ma đao Huyết Thương Khung, là một kiện tuyệt phẩm bảo khí của thiên ma, sau này khi Phương Hàn lập được công lớn mới nhờ Thiên Hình trưởng lão của Vũ Hóa Môn giúp hắn luyện chế thành hạ phẩm đạo khí, uy lực cực lớn.” Ô Tử Hư là một thiên tài của Quần Tinh Môn, trong vòng trăm năm đã tu luyện thành kim đan, trở thành một tiểu đầu sỏ.
Mà nữ tu sĩ kia là cao thủ bài danh thứ sáu ở Quần Tinh Môn, gọi là Hoa Vũ Mĩ, cũng là một người có tiếng, là nhân vật tu luyện nhiều năm.
Về phần các tu sĩ khác lại có mấy người càng khủng bố đến mức dọa người. Trong đó có một trung niên nhân ngồi ngay ngắn trên một đóa hoa sen, trên đỉnh đầu có rất nhiều bạch liên, kim đăng vờn quanh, tạo thành một cái tán che cho hắn, làm cho hắn nhìn giống như một tiên tôn. Người này là cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh, cũng là một trong những người có hy vọng đột phá Trường Sinh Bí Cảnh.
Hắn chính là đệ nhất cao thủ của Quần Tinh Môn, đại sư huynh Tinh Diệt Tà.
Trong Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, tuy không bằng Hoa Thiên Đô, nhưng cũng bài dang trong mười hạng đầu, là một người có pháp lực tinh thâm, lòng dạ thâm sâu, có điều Phương Hàn gần đây phát triển nhanh chóng, ngay cả đệ tử Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn mà hắn cũng giám giết nên mới khiến cho Tinh Diệt Tà tò mò, muốn xem mặt tên hung thần ác sát Phương Hàn ra thế nào.
Ngay cả mấy vị đại đế của ma môn cũng không dám giết đệ tử Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn, vì cái gì mà hắn dám?
Phải biết rằng, lần trước bởi vì chuyện của Ma Suất, cao thủ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn tới trước Thiên Ma Tông hỏi tội, Tiên Thiên Đại Đế cũng chỉ đuổi đi chứ không dám hạ sát thủ.
“Phương Hàn này thật là cao ngạo, chúng ta cùng đến một lúc như vậy mà hắn ngay cả một tiếng hồi âm cũng không có? Chẳng lẽ thật sự cho mình là ma đế? Đầu sỏ muôn đời? Ta thật sự muốn thử xem rốt cuộc hắn lợi hại đến mức nào. Thu lấy ma đao Huyết Thương Khung của hắn để hắn biết trong thiên hạ còn có người mạnh hơn hắn.”
Đúng lúc này một người lại lên tiếng.
Người này tướng mạo chừng ba mươi tuổi, hình thể hoàn mỹ, tay cầm phất trần, phất trần này có cả ngàn sợi tơ bạc, cũng không biết là làm từ gì, tản mát ra lực lượng khủng bố, bên trong loáng thoáng có sự ba động của khí linh cường đại, là một kiện đạo khí!
Không sai, cây phất trần đó là một kiện đạo khí!
Ngay cả tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn còn không có đạo khí, Ma Suất, Quỷ Đế, Hắc U Vương đều không có đạo khí, vậy mà hắn lại có.
Đây là tam sư huynh của Quần Tinh Môn, tên là Vu Thiên Hóa.
Phất trần trong tay hắn gọi là Cổ Vân Phất, là một kiện đạo khí do cổ tu sĩ để lại, tuy cũng là hạ phẩm đạo khí nhưng uy lực có phần lớn hơn cả ma đao Huyết Thương Khung.
Trong lúc nói chuyện, hắn vung Cổ Vân Phất trong tay lên.
Lập tức từ trên phất trần bắn ra ngàn vạn viên bi, trực tiếp đánh lên ma vân do ma đao Huyết Thương Khung tỏa ra, vừ đụng vào ma vân liền nổ mạnh, trong tích tắc tỏa ra uy lực cực lớn, đanh cho ma đao Huyết Thương Khung văng đi.
Đây là thần lôi có sẵn bên trong Cổ Vân Phất.
“Đau chết mất! Các ngươi muốn thị uy? Thị uy một cách trắng trợn như vậy, muốn chết!” Huyết Dạ Vương vốn đang thủ hộ ngọn núi này lại trông thấy có nhiều cao thủ như vậy, một người tỏng đó lại tự nhiên phát động công kích về phía hắn, rất nhiều thần lôi đụng mạnh vào người hắn rồi nổ mạnh thì tâm thần đau đớn, nhịn không được nổ trận lôi đình! Thân thể hắn rung động cao độ, tất cả huyết vân thoáng cái tiêu thất, một sát na tiếp đó, một tia máu phá không mà đi, hiện ra ngay trước trán của Vu Thiên Hóa.
“Không hay!”
Vu Thiên Hóa bị dọa cho nhảy dựng lên, không ngờ thanh ma đao này lại mạnh mẽ như vật, thuấn gian trảm sát, nhanh như điện quang hỏa thạch.
Kỳ thật, từ sau khi Phương Hàn luyện thành thần thông Ngũ Đế Đại Ma, lúc nào cũng dùng nguyên khí của Bạch Đế Kim Hoàng Trảm nuôi dưỡng ma đao, đồng thời Phương Hàn cũng dùng máu huyết để nuôi dưỡng nó, nếu cứ như vậy qua ngàn năm nữa ma đao Huyết Thương Khung khẳng định có thể đột phá, hóa thành trung phẩm đạo khí, có uy lực không kém gì Bàn Vũ Thần Kiếm.
Mà bây giờ, có được nguyên khí của Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, uy lực của ma đao Huyết Thương Khung cũng đã tăng lên rất nhiều. Trong lúc nổi giận liền thi triển ra Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, còn nhan hơn Thuấn Sát Đại Pháp rất nhiều.
Cương khí hộ thân quanh người Vu Thiên Hóa tỏa ra, không ngừng nổ mạnh, rõ ràng không ngăn cản nổi cơn giận của Huyết Dạ Vương.
Mắt thấy dầu mình sắp bị bổ ra làm hai, từ trên trán Vu Thiên Hóa toát ra một mảng tinh quang, ngưng kết thành hình dáng một đứa con nít nhỏ xíu, mới ngăn cản được Huyết Dạ Vương.
Sau đó hắn hất phất trần lên, lập tức Cổ Vân Phất quấn chặt lấy bản thể của ma đao Huyết Thương Khung .
Ông! Ma đao Huyết Thương Khung bị phất trần quấn chặt, rõ ràng không thể cử động được nữa. Hắn dù sao cũng chỉ mới tấn chức lên đạo khí, cũng không được huyền diệu như Cổ Vân Phật. Tu sĩ thượng cổ luyện chế ra Cổ Vân Phật còn lợi hại hơn cả Thiên Hình trưởng lão.
“Ma khí! Ngươi lại còn dám tác quái!”
Vốn Vu Thiên Hóa chỉ à muốn trấn ap ma đao Huyết Thương Khung, hạ uy phong của Phương Hàn, làm cho hắn không có mặt mũi tiếp tục ủng hộ Tinh Vân Bảo Bảo, cũng không nhúng tay vào chuyện nội bộ của Quần Tinh Môn, nhưng mà ma đao Huyết Thương Khung này thiếu chút xíu nữa là uy hiếp được tính mạng của hắn, hắn vì thẹn quá mà hóa giận, muốn đánh cho khí linh của ma đao Huyết Thương Khung bị trọng thương.
Tuy Phương Hàn giết chết Quỷ Đế nhưng cũng là nhờ Quỷ Đế không có đạo khí! Đạo khí là gì? Uy lực cực lớn, có thể theo thực lực bản thân tăng lên mà không ngừng đề cao.
“Tinh Thần Pháp Tướng!”
Trong tiếng gào của hắn, tiểu hài nhi hình thành từ tinh quang bỗng nhiên lớn lên, trong nháy mắt đã hóa thành một cự hán mặc áo giáp che phủ toàn thân, uy nghiêm vô cùng. Cự hán mở hai tay ra, bên trong lộ ra thanh âm của Tinh Qiang Thần Lôi, uy lực vô cùng to lớn.
Vu Thiên Hóa là cao thủ Thiên Địa Pháp Tướng đỉnh phong, luyện thành pháp tướng từ rất nhiều năm trước, chỉ còn nửa bước nữa là bước vào tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh. Lần này suýt chút nữa là bị hại, hắn làm sao có thể nhẫn nhịn được.
“Tông chủ của chúng ta đang bế quang, Cổ Vân Tử Vu Thiên Hóa không nên càn rỡ. Ma đao Huyết Thương Khung này ngươi không trấn áp nổi đâu.” Đúng lúc này, một đạo hắc khí vọt lên, để lại một đoàn ma ảnh, chính là U Ám Nguyên Thần của Hắc U Vương. Hắn phụng mệnh Phương Hàn, thủ hộ ngọn núi, lúc này không thể không xuất thủ được.
“U Ám Nguyên Thần? Ngươi là Hắc U Vương? Là một đại ma đầu, không ngờ lại dám đi vào Quần Tinh Môn chúng ta.”
Hắc U Vương là người của U La Điện, Hoàng Tuyền Ma Tông, là một lão ma đầu tiếng tăm lẫy lừng. Hắn vừa xuất hiện liền khiến cho rất nhiều đệ tử Quần Tinh Môn kinh sợ. Phải biết rằng lão ma đầu thực sự là giết người như nghóe, có không ít đệ tử Quần Tinh Môn bị hắn giết chết.
Lập tức thất sư huynh Ô Tử Hư, lục sư tỷ Hoa Vũ Mị, thêm ngũ sư huynh, tứ sư huynh đồng thời ra tay. Bốn viên kim đan bay ra, hạ xuống, bao vây lấy U Ám Nguyên Thần của Hắc U Vương.
Lần tới bái phỏng này của Quần Tinh Môn có tổng cộng bảy cao thủ, trong đó có hai người đã luyện thành kim đan, hai người đã vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp. Còn lại ba đại cao thủ là đại sư huynh Tinh Diệt Tà, nhị sư huynh Tàng Uy, tam sư huynh Vu Thiên Hóa. Một người là cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh, hai người còn lại mới chỉ đạt tới tầng thứ chín, Thiên Địa Pháp Tướng.
Càng lợi hại hơn chính là ba đại sư huynh đều có đạo khí trong người.
Có điều trong các chân truyền đệ tử Quần Tinh Môn, thêm Tinh Vân Bảo Bảo, là có bốn người có đạo khí, Mà trong Vũ Hóa Môn có tới năm kiện đạo khí, Hoa Thiên Đô hai kiện, Phương Hàn hai kiện, Phương Thanh Tuyết một kiện. Thực lực hùng hậu hơn Quần Tinh Môn một chút.
“Bốn đại cao thủ Kim Đan Cảnh này tạo ra áp lực thật lớn, khó trách Quần Tinh Môn lại nổi tiếng là pháp lực mênh mông.” Hắc U Vương thầm kêu khổ, hắn tuy mạnh mẽ nhưng cùng lúc đối mặt với sự áp bách của bốn viên kim đan, trong đó có hai viên đã trải qua tẩy lễ của Phong Hỏa Đại Kiếp, làm cho hắn cảm thấy rất khó khăn. Đương nhiên, hắn tuyệt đối không sợ.
Phải biết rằng, đạo thuật của Quần Tinh Môn nổi tiếng là pháp lực mênh mông, hơn nữa tùy thời khắc đều có thể cảm ứng lực lượng của tinh tú, dẫn động thiên tượng của có năng lực phá tà, có uy hiếp rất lớn đối với quỷ đạo.
“Không tưởng được là ma đầu Hắc U Vương này lại dám đi vào trong Quần Tinh Môn chúng ta. Cứ đem hắn bắt lại, cho hắn khỏi đi khắp nơi gây họa.” Đột nhiên nhị sư huynh Tàng Uy bổng nhiên thở dàng một tiếng, tay áo vung lên, một kiện pháp bảo bay ra, là một vòng sáng lập lòe kim quang, trên bề mặt có rất nhiều đạo phù chú. Trong vòng sáng có một luồng linh lực cường đại ba động, rõ ràng là một kiện đạo khí.
Như Ý Kim Cương Quyển!
Lại thêm một kiện hạ phẩm đạo khí.
Nhị sư huynh Tàng Uy này biết rõ hàng phục Hắc U Vương không đơn giản nên ra tay tàn nhẫn, thoáng cái liền xuất ra đòn sát thủ, đồng thời tay áo hắn không ngừng vung lên, tinh quang bắn lên trên không trung, tạo thành rất nhiều thanh phi kiếm, tổng cộng chín ngàn chín trăm chín mươi chín thanh, là Quần Tinh Phù Quang Kiếm Trận, ngưng kết lực lượng tinh quang để luyện thành. Kiếm trận bao trùm lấy Hắc U Vương, không để cho hắn thoát đi.
“Không tốt!” Hắc U Vương nhìn thấy một màn này thì biết cho dù là đơn đả độc đấu hắn cũng không phải thể đánh được Tàng Uy. Đương nhiên là Tàng Uy mặc dù có đạo khí nhưng cũng không thể làm gì được hắn, có điều hiện tại bị vây công, tình cảnh đang rất khó khăn, huống chi còn ở trong sơn môn của Quần Tinh Môn. Nếu hắn thi triển ma công, bay loạn lên thì không chừng sẽ đụng phải tuyệt sát đại trận, bị giết ngay lập tức.
Lúc này, hắn đã lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!
Như Ý Kim Cương Quyển mạnh mẽ đánh xuống, chụp lấy U Ám Nguyên Thần, bóp chặt lại, dù có làm gì, biến hóa ra sao cũng không thoát ra được.