Vĩnh Sinh

Chương 530: Chương 530: Bí mật của Nguyên Thai ( Hạ )




 

Trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, khắp nơi đều là huyết nhục đỏ tươi du động, nhưng lại không hề có mùi tanh, ngược lại còn có một loại khí tức tươi mát thần bí đến từ bổn nguyên mẫu thai. 

Phương Hàn một mặt tản bộ trong đó, vừa dùng thần niệm bắn phá ra bốn phía, ý đồ muốn phát hiện ra chút thủ đoạn, nhưng lại không có thu hoạch gì, khi hắn dùng thần niệm cảm ứng, liên kết giữa đám huyết nhục du động kia cực kỳ chặt chẽ, không biết sâu, dày bao nhiêu, căn bản không thể phá mở. 

Mà hắn cũng không hề tìm được nửa điểm lỗ hổng. 

Cũng chẳng hề tìm được pháp bảo, đan dược, thượng cổ di tích gì gì đó. 

Xoạt! 

Phương Hàn khẽ thúc dục kiếm khí Bạch Đế Kim Hoàng Trảm, một kiếm chém tới đám huyết nhục dưới mặt đất, lập tức chém thành một cái rãnh thật sâu, sâu hơn mười trượng, huyết nhục như thủy triều tách ra. Không biết bên trong sâu bao nhiêu. 

"Hừ! Đám huyết nhục này thật sự là cứng, hiện tại ta đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh. Hơn nữa lực lượng cũng không khác gì so với cao thủ Bất Tử Chi Thân. Tại Hoàng Huyền đại thế giới, một kiếm chém xuống đủ có thể tạo ra con sông dài ngàn dặm. Mà hiện tại chỉ tạo thành một vết kiếm dài hơn mười trượng, đủ thấy Hỗn Loạn Nguyên Thai này cứng cỏi cỡ nào?" 

Phương Hàn thầm giật mình. 

Bạch Đế Kim Hoàng Trảm không gì là không phá nổi, hơn nữa hiện tại hắn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, Đại Ngũ Hành Thuật còn lợi hại gấp mười lần so với trước kia. Thế nhưng khi chém lên đám huyết nhục nhúc nhích trên mặt đất, cư nhiên lại phải cố hết sức, giống như gặp phải lực cản rất lớn vậy. 

Có thể thấy được đám huyết nhục này cứng cỏi cỡ nào, còn siêu việt hơn hết thảy pháp bảo. 

Phương Hàn liên tiếp chém ra hơn mười kiếm, vết nứt kia trọn vẹn sâu tới mấy trăm trượng, ở trong rãnh sâu vẫn có thể nhìn thấy đám huyết nhục đang ngọ nguậy. 

Hỗn Loạn Nguyên Thai này không biết dày cỡ nào. 

Hơn nữa sau khi Phương Hàn chém xuống, đám huyết nhục kia lại liền lại, không ngừng ngọ nguậy, cuối cùng lại khôi phục lại bộ dáng ban đầu. 

"Để ta tới nghiên cứu một chút, đám huyết nhục này rốt cuộc có đặc tính gì?" Thân thể Phương Hàn khẽ động, năm ngón tay như cái móc, hung hăng móc xuống một trảo, một đoàn cương khí oanh tạc xuống mặt đất, sau đó hắn nắm lấy một khối huyết nhục, hung hăng kéo tới! 

Xoạt! 

Nắm tay hắn chộp được một khối huyết nhục trông giống như da vậy, vẫn còn gắt gao dính trên mặt đất, với lực lượng của Phương Hàn cư nhiên phai cố hết sức! 

"Hử? Hiện tại với lực lượng một trảo này của ta, trực tiếp có thể rút được một ngọn núi phạm vi trăm dặm, vậy mà muốn cắt một khối huyết nhục lại khó như vậy?" 

Sau khi Phương Hàn chấn kinh qua đi, hắn lại lần nữa dùng sức! Hắn trọn vẹn vận dụng năm sáu trăm triệu mã lực. 

Ô ô ô! 

Khối huyết nhục này cuối cùng cũng phát ra một trận gào thét, bị Phương Hàn bứt rời khỏi mặt đất, rơi vào lòng bàn tay hắn. 

Lòng bàn tay Phương Hàn lập tức trầm xuống, khối huyết nhục so ra còn nặng hơn cả một ngọn núi, không biết nó là loại tài liệu gì? Vì để hiểu rõ, Phương Hàn liền vận dụng pháp lực chuẩn bị tế luyện. 

Thế nhưng vô luận đưa vào loại pháp lực gì, đều không có bất kỳ tác dụng nào. Khối huyết nhục này biến ra thành các loại hình thể, nhưng bên trong lại ẩn chứa một cỗ ý chí không thể phá vỡ, căn bản không bị bất cứ tế luyện nào. 

Phương Hàn không ngừng quán thấu pháp lực, khối huyết nhục trên lòng bàn tay càng lúc càng dãy dụa mạnh, cuối cùng khối huyết nhục này đột nhiên nhảy lên, phát ra tiếng thét dài thoát ra khỏi lòng bàn tay Phương Hàn, trở lại mặt đất, cuối cùng dung nhập vào trong từng đoàn huyết nhục. 

Hỗn Loạn Nguyên Thai vẫn là Hỗn Loạn Nguyên Thai. 

Hiện tại với tu vi của Phương Hàn như vậy cũng không thể nắm được khối huyết nhục kia. Có thể thấy được Hỗn Loạn Nguyên Thai này kỳ bí cỡ nào. 

"Hỗn Loạn Nguyên Thai này thật cứng rắn, dùng bạo lực căn bản không thể phá vỡ." Trong khoảng khắc Phương Hàn đưa ra kết luận. 

"Vừa rồi ta cũng dò xét qua, Hỗn Loạn Nguyên Thai này không hề có nửa kẽ hở, căn bản không tìm được không gian điểm liên lạc với bên ngoài. Nếu như chúng ta không còn thủ đoạn nữa, như vậy chỉ có nước chết ở trong này thôi." Trong ngữ khí của Diêm còn có chút lo lắng. 

"Ở đây so ra còn tốt hơn Thái Nguyên tiên phủ một chút, ít nhất ta vẫn có thể câu thông Tiên giới, câu thông Long giới. Có thể thấy được lực lượng của Hỗn Loạn Nguyên Thai không bằng Huyền Tẫn Chi Môn." Phương Hàn cũng không có nửa điểm lo lắng. 

"Đó là đương nhiên, Huyền Tẫn Chi Môn của Thái Nguyên Tiên Tôn chính là tiên khí, cao hơn cả một tầng thứ so với tuyệt phẩm đạo khí." Diêm nhìn Phương Hàn, nói: "Ta xem ngươi đã đoán được trước, chẳng lẽ ngươi có biện pháp thoát ra?" 

"Hẳn là có tám phần nắm chắc, vừa rồi tại thời điểm ta đánh bại Sở Nam công tử, thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, một bộ phận huyết nhục của Hỗn Loạn Nguyên Thai này bị lực lượng Tiểu Túc Mệnh Thuật của ta thần phục. Nếu như ta thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, có thể tại Hỗn Loạn Nguyên Thai tìm được không gian điểm sau đó thoát ra." 

Phương Hàn một mặt nói chuyện một mặt chạy tới khắp nơi, mỗi một bước chân của hắn tương đương với khoảng cách ngàn dặm. Nhưng lại không cách nào tới được điểm cuối của Hỗn Loạn Nguyên Thai. 

Nguyên bản hắn muốn thăm dò bí mật của Hỗn Loạn Nguyên Thai, thế nhưng chạy lâu như vậy trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, ngoại trừ đám huyết nhục nhúc nhích ra, căn bản không hề có bí mật gì. 

Có lẽ bí mật của Hỗn Loạn Nguyên Thai này nằm ở sâu trong đoàn huyết nhục đang không ngừng ngọ nguậy. 

Thế nhưng Phương Hàn căn bản không có năng lực tới chỗ sâu trong huyết nhục để tìm, đoàn huyết nhục này rất cứng rắn, một khi xâm nhập vào trong đó có thể bao phủ khiến người ta chết ở trong đó, nó giống như là đầm lầy vậy. 

Tìm kiếm một hồi, xác định là không có bí mật gì, Phương Hàn cũng không thèm dây dưa nữa, một lần nữa vung tay nắm lấy một khối huyết nhục. Lần này hắn không có dùng pháp lực của mình tế luyện, mà là vận khởi Tiểu Túc Mệnh Thuật thoáng cái đánh lên. 

Lúc này khối huyết nhục mới bất động. 

Phương Hàn cũng cảm giác, Tiểu Túc Mệnh Thuật của mình đã đánh tan tất cả ý chí trong khối huyết nhục, khiến cho nó biến thành một khối huyết nhục tinh khiết. 

Hắn vừa động tâm niệm, đoàn huyết nhục này cư nhiên dung nhập vào trong cơ thể, hóa thành một dòng nước ấm hòa cùng bổn mạng nguyên khí tinh hoa của mình. 

Sau đó hắn lập tức cảm nhận được thọ nguyên của mình trong chỗ tối tăm thong thả tăng lên, tinh hoa của đoàn huyết nhục này trọn vẹn đã giúp hắn tăng lên một giáp tuổi thọ. 

Mà sử dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật để luyện hóa đoàn huyết nhục này chỉ tốn hơn mười năm tuổi thọ một chút. 

"Tốt! Đây là loại huyết nhục gì? Sau khi luyện hóa lại có công năng tăng cường tuổi thọ, còn có tác dụng hơn bất cứ loại linh đan diệu dược gì." Phương Hàn âm thầm mừng rỡ! 

Phải biết rằng hiện tại Phương Hàn phục dụng linh đan diệu dược cũng không có tác dụng lớn gì, trừ phi là tiên đan. Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn, Thiên Đế Hoa Dương Đan mấy loại đan dược này, cho dù có Thái Thanh Ngọc Dịch Đại Hoàn Đan người khác phục dụng có thể tăng lên ngàn năm tuổi thọ, nhưng nếu hắn phục dụng cũng chỉ tăng lên được mười năm tuổi thọ mà thôi. 

Sau khi biết được công hiệu của đoàn huyết nhục này, Phương Hàn đột nhiên phát động Tiểu Túc Mệnh Thuật. Ý niệm cường đại tụ thành một đoàn âm ba chấn động, gầm thét tuôn ra. 

"Với danh nghĩa của số mệnh, hãy làm sáng tỏ hỗn loạn!" 

Xoạt! 

Được Phương Hàn chỉ điểm, một đạo tinh quang kích xạ ra, trong nháy mắt biến thành từng vòng từng vòng vầng sáng, khuyếch tán ra bốn phía, không khí khăp nơi đều nhộn nhạo gợn sóng. 

Giờ khắc này Phương Hàn giống như một pho tượng Phật Đà, một pho tượng Thánh Ma, một pho tượng thần thánh, trong lúc di động, thân thể tỏa ra ánh sáng chói lòa, chiếu sáng thế giới hỗn loạn này, khiến cho từng đoàn huyết nhục lắng đọng xuống. 

Những đoàn huyết nhục kia tiếp xúc với thứ ánh sánh này đều đình chỉ ngọ nguậy, biến thành một vòng huyết quang, tựa hồ muốn tiến vào trong cơ thể Phương Hàn, thẩm thấu vào trong bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương cùng thân thể hắn. 

"Đây là lực lượng của Hỗn Loạn Nguyên Thai sao?" Phương Hàn cảm thụ được huyết quang, cũng không kháng cự, mà để nó tiến nhập vào cơ thể mình. 

Mỗi một đoàn huyết nhục được ánh sáng của Tiểu Túc Mệnh Thuật chiếu xuống, hóa thành huyết quan tiến nhập vào thân thể Phương Hàn. Phương Hàn cũng cảm giác được trong thân thể mình như có một dòng nước ấm lưu động, dòng nước ấm này chảy qua khắp toàn thân, cư nhiên bù đắp hao tổn tuổi thọ, tăng cường tin khí bản thân hắn. 

Huyết nhục nhúc nhích trong Hỗn Loạn Nguyên Thai không ngừng bay lên. 

Tuổi thọ, lực lượng của Phương Hàn đang không ngừng gia tăng. Vừa rồi thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật tiêu hao một ngàn năm tuổi, thế nhưng khi hòa tan nguyên khí huyết nhục, tiến vào thân thể, hắn lại được nhiều lực lượng cùng tuổi thọ hơn. 

Đây rốt cuộc là loại huyết nhục gì mà lại thần kỳ như vậy?Nhưng mà hiện tại Phương Hàn không có tinh lực để quản những thứ này, mà hắn đang toàn lực đắm chìm trong khoái cảm khi lực lượng cùng tuổi thọ tăng lên. 

Hắn cảm nhận được tuổi thọ của mình nhanh chóng khôi phục theo từng khối từng khối huyết nhục tiến vào cơ thể, chẳng những khôi phục tuổi thọ như lúc cường thịnh là ba vạn sáu ngàn năm, thậm chí còn đột phá qua cực hạn. 

Oanh long! 

Vô số khối huyết nhục nhúc nhích bị ánh sáng của Tiểu Túc Mệnh Thuật chiếu tới, bay lên, tụ thành một tòa núi huyết nhục, sau đó bao trùm lấy thân thể Phương Hàn. 

Mà thoáng cái bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Phương Hàn bay ra, cao tới trăm trượng, chỉ một lát đã bao phủ, nuốt xuống tòa núi huyết nhục này, sau đó lại dung nhập vào thân thể hắn. 

Sau đó tuổi thọ của hắn lại một lần nữa bành trướng, lực lượng cũng lại lần nữa tăng trưởng! 

Hắn cảm giác được tuổi thọ của mình trọn vẹn tăng lên tới năm vạn năm! Mà lực lựng cũng tăng lên mười hai ức mã lực! 

Trong nháy mắt tuổi thọ cùng lực lượng đã tăng lên nhiều như vậy! 

Năm vạn năm tuổi thọ! Quả thực là khủng bố! Xem như Bất Tử Chi Thân đỉnh phong chỉ sợ cũng không có năm vạn năm tuổi thọ. 

Nhưng mà đạt tới năm vạn năm tuổi thọ, mười hai ức mã lực, lực lượng cùng tuổi thọ của Phương Hàn đã đạt tới cực hạn, không thể tăng thêm được nữa. Cho dù có thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật luyện hóa đám huyết nhục kia, đám huyết nhục kia lại không bị hấp thu nữa, mà là trở lại Hỗn Loạn Nguyên Thai. 

Thế nhưng thu hoạch khổng lồ như vậy, Phương Hàn đã rất vui rồi! 

Cho tới bây giờ hắn còn chưa từng gặp qua chuyện tốt như vậy. 

"Đáng tiếc, đáng tiếc, nếu như ta có thể đột phá bình cảnh Bất Tử Chi Thân, hôm nay thu hoạch còn lớn hơn nhiều! Huyết nhục trong Hỗn Loạn Nguyên Thai này thật sự là thần kỳ, ta nghĩ Sở Nam công tử cũng muốn luyện hóa, thế nhưng hắn lại không biết cách, chỉ có ta có Tiểu Túc Mệnh Thuật mới có thể luyện hóa được ý chí cường đại của đám huyết nhục này!" 

Phương Hàn biết, chính mình không thể hấp thu thêm lực lượng của huyết nhục nữa là do cảnh giới. Nếu như lĩnh ngộ bình cảnh Bất Tử Chi Thân, chỉ sợ hấp thu được nhiều hơn nữa, tuổi thọ càng kéo dài thêm. Lực lượng cũng càng mạnh, đến tình trạng không cách nào tưởng tượng. 

"Tuy ta không thể hấp thu thêm đám huyết nhục này, thế nhưng có thể luyện hóa, sau đó để chín đại cự đầu, rất nhiều Thiên Ma trong Bát Bộ Phù Đồ hấp thu!" 

Phương Hàn thầm nghĩ, Tiểu Túc Mệnh Thuật cơ hồ có thể luyện hóa hết thảy. Huyết nhục trong Hỗn Loạn Nguyên Thai cũng không ngoại lệ. Nếu như để đại cự đầu cùng rất nhiều Thiên Ma hấp thu, như vậy bọn chúng sẽ phát triển tới tình trạng nào? Bát Bộ Phù Đồ sẽ lợi hại tới trình độ nào? 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.