Vĩnh Sinh

Chương 602: Chương 602: Cây đổ bầy khỉ tan (thượng)




 

 

“Ai có thể nói trước được chuyện tình trăm ngàn năm sau? Thái Nhất Môn chúng ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, Vũ Hóa Môn cũng vậy, nói không chừng còn xuất hiện một vị thiên tài tuyệt thế thay thế bọn ta cũng không chừng.” Xích Dung Thiên nhẹ nhàng phất tay, một ngọn núi ngoài vạn dăm bay lên, hỏa diễm lưu chuyển, ngọn núi liền biến thành một quân cờ cự đại như thiên thạch rơi xuống mặt đất, sau đó quân cờ lập lòe lóe lên như một viên bảo thạch. 

“Sát chiêu? Quân cờ tốt! Hoa Thiên Đô nhìn thoáng qua một cái, trong ánh mắt lóe ra quang mang sắc bé, cũng hạ xuống một quân cờ, đúng là nhằm vào sơ hở trong thế cờ của Xích Dung Thiên: “Tuyệt thế nhân tài gì, trước thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là mây bay. Thiên tài tuyệt thế gì, nếu như uy hiếp tới địa vị của ta, cũng chỉ có một chữ, đó chính là giết!” 

Xích Dung Thiên liên tục trầm trồ khen ngợi: “À mà hiện tại Thiên Đô huynh còn chưa nhận được tin tức về thế lực của Phương Hàn a, đã lâu như vậy đáng nhẽ nên có tin tức rồi mới đúng chứ!” 

Hoa Thiên Đô gật gật đầu nói: “Một lát nữa chắc tin tức sẽ tới. Phương Hàn trở về vừa vặn sẽ nổi giận, trước khi muốn giết người, phải để cho hắn điên cuồng, một khi hắn điên cuồng sẽ làm trái với môn quy của Vũ Hóa Môn, lúc đó ta sẽ có cả trăm phương pháp khiến hắn bị trừng phạt!” 

Hoa Thiên Đô cùng Xích Dung Thiên đánh cờ, mà một số cự đầu ở bên ngoài cũng âm thầm nghị luận. 

“Tần chân nhân, ngươi nói lần này Hoa Thiên Đô cùng Xích Dung Thiên đấu cờ, ai sẽ thắng? Không bằng Cửu Đỉnh Hiên chúng ta đánh cuộc cùng Lục Đạo Minh các ngươi, thế nào?” Một đạo nhân tiên phong đạo cốt, tay cầm phất trần nói với một tráng hán bên cạnh. 

Hai người này đều là nhân vật cường hoành Vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng. Một người là đại trưởng lão của Cửu Đỉnh Hiên, một người là Đà chủ của Lục Đạo Minh. 

Lục Đạo Minh chuyên về thu thập tin tức từ khắp nơi, mà Cửu Đỉnh HIên lại chuyên về việc buôn bán pháp bảo, nhưng mà hai đại thương hội này cũng rất coi trọng tin tức đệ nhất Phó minh chủ Vũ Hóa Môn đánh cờ với đệ nhất Phó minh chủ Thái Nhất Môn. Đây có thể là chuyện quyết định mạnh yếu của chưởng giáo chí tôn sau này của hai đại môn phái. 

Không có gì bất ngờ xảy ra... trong hai người kia sẽ là chưởng giáo chí tôn, tay cầm quyền lớn, thống lĩnh một phương thế lực Tiên đạo, có thể so với Hoàng đế trong thế tục, nhưng quyền lợi lại lớn hơn vô số lần. 

“Ta xem Hoa Thiên Đô sẽ thắng, thực lực của hắn chỉ có thể dùng cụm từ thâm bất khả trắc để hình dung.” Tráng hán nói. 

“Xem ra không cần đánh cuộc nữa, ý kiến của chúng ta giống nhau a, sau này Hoa Thiên Đô nhất định sẽ chấp chưởng đại giáo Vũ Hóa Môn, hơn nữa hắn còn quan hệ không tồi với Thái Nhất Môn, khẳng định cũng không có lãnh đạm như Phong Bạch Vũ, đến lúc đó hai phái liên thủ, bố cục của Tiên đạo tại Huyền Hoàng đại thế giới có thể sẽ rẻ sang cục diện khác.” 

Trong lúc hai người nghị luận, một đạo hỏa phù xé rách không gian hạ xuống tay đại hán. 

“Thiên Địa Hỏa Phù phá hư không truyền tin! Xảy ra đại sự gì rồi, Lục Đạo Minh chúng ta cư nhiên lại dùng thủ đoạn khẩn cấp để truyền tin?” Đại hán này lắp bắp kinh hãi, nắm lấy hỏa phù tín, sau đó mở ra xem, đột nhiên sắc mặt ngây dại: “Xảy ra đại sự rồi, quả nhiên là đại sự.” 

Cùng lúc đó có nhiều thư tín đều phá không bay tới. 

Mà Hoa Thiên Đô, Xích Dung Thiên hai đại cao thủ đang đánh cờ, cũng có thư tín của Thái Nhất Môn cùng Vũ Hóa Môn truyền tới tay hai người. 

Ngay sau đó trên bầu trời đột nhiên xuấ thiện một bóng người, cực kỳ cường hoành, tu vi Bất Tử Chi Thân, cư nhiên là trưởng lão Thái Nhất Môn Đường Cảnh Sơn. 

“Hoa Thiên Đô, xảy ra chuyện lớn rồi! Phương Hàn đã trở lại Vũ Hóa Môn, hơn nữa cũng tu thành Bất Tử Chi Thân, đã giết sạch đệ tử mà ngươi cắm vào trong Vũ Hóa Môn rồi! Thủ đoạn khiến thiên hạ khiếp sợ. Hơn nữa ngay cả ba Phó minh chủ đầu nhập vào ngươi cũng bị bắt, một Phó minh chủ trong đó bị hắn cứng rắn giết chết, cướp đoạt thần thông rồi luyện hóa linh khí, thủ đoạn thập phần tàn nhẫn, còn hung ác hơn cả Ma đạo! Ngươi mau mau trở Vũ Hóa Môn đi!” 

Đường Cảnh Sơn vừa xuât hiện liền rống to, tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rõ ràng. 

“Gì? Tại sao lại xuất hiện cuyện như vậy. Chuyện này thật khó tin?” 

“Chuyện này không sai đâu, ta cũng mới vừa nhận được tin tức thôi.” 

“Tin tức của Lục Đạo Minh các ngươi thật sự rất nhanh.” 

“Thiên hạ khiếp sợ, tuyệt đối thiên hạ khiếp sợ, đây quả thực là chuyện lớn của Vũ Hóa Môn. Phương Hàn cường thế trở về đánh cho thế lực của Hoa Thiên Đô tan rã, mà đồng thời quá trình tranh đoạt đại vị chưởng giáo của Vũ Hóa Môn lại bắt đầu dậy sóng.” 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Chẳng lẽ chuyện lớn như vậy Thái thượng trưởng lão Vũ Hóa Môn không quản sao?” Hoa Thiên Đô điên cuồng hét lên, diện mục dữ tợn như lang như hổ. 

“Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn là Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo xuất thủ, hắn vẫn luôn ủng hộ ngươi, nhưng hắn không thể trấn áp được Phương Hàn, ngược lại thiếu chút nữa bị Phương Hàn làm bị thương. Phương Hàn không biết dùng cách gì mà có được bốn kiện thượng phẩm đạo khí, còn khôi phục uy lực của Hoàng Tuyền Đồ, có thể thi triển ra Luân Hồi Chi Bàn mà năm đó Hoàng Tuyền Đại Đế trấn áp quần ma, cho dù có cao thủ lĩnh gnooj pháp tắc không gian cũng không đối phó được hắn. Mặt khác trên người hắn có vô cùng vô tận Thuần Dương đan, tùy tiện đáp cho Thiên Hình trưởng lão một trăm triệu viên Thuần Dương đan, cùng vài viên Tiên đan Tam Nguyên Thái Ất Đan. Trợ giúp Thiên Hình trưởng lão đột phá Bất Tử Chi Thân. 

Trong lúc nói chuyện Đường Cảnh Sơn cũng không dấu nổi vẻ khiếp sợ cùng đố kị: “Đáng sợ a! Thật là đáng sợ! Người này rốt cuộc đã xuất ra nanh vuốt sắc bén rồi, nhưng mà tại sao hắn lại tấn chức nhanh như vậy. Hiện tại muốn giết hắn, khó càng thêm khó.” 

”Tại sao có thể như vậy, điều này không thể xảy ra! Hắn sao có thể đột phá tận ba cảnh giới, đến Bất Tử Chi Thân. Hơn nữa cho dù có là Bất Tử Chi Thân ta cũng có thể bóp chết hắn, nhưng vì sao hắn lại có thể thành công khôi phục Hoàng Tuyền Đồ!” Diện mục của Hoa Thiên Đô triệt để dữ tợn, rất điên cuồng, giống như một tên đại phú hào bị lão bà mình tín nhiệm nhất cuỗm đi tất cả tài sản, hiện tại biến thành tên ăn mày vậy. 

Tin tức này có thẻ coi như là sấm sét giữa trời quang, khiến đầu óc hắn chấn động. 

“Còn có một ít tin tốt nữa, đó chính là Đặng Ngạo triệt để nổi giận muốn mở hội nghị Thái thượng trưởng lão, ra lệnh cho Phong Bạch Vũ trừng phạt Phương Hàn, trục xuất hắn khỏi Vũ Hóa Môn. Chuyện này mang tính trọng đại, ngươi hãy trở lại Vũ Hóa Môn đi, ở trước mặt rất nhiều Thái thượng trưởng lão thêm mắm thêm muối vào. Mặt khác Thái Nhất Môn ta cũng đã biết tin tức này, quyết định sự tình lần này sẽ hết sức ủng hộ ngươi. Thái Hoàng Thiên sư thúc tổ nói chỉ cần ngươi khiến Phương Hàn bị trục xuất khỏi Vũ Hóa Môn, chúng ta sẽ động thủ giết chết tên Phương Hàn này. Hơn nữa ngươi trở về nói cho đám Thái thượng trưởng lão kia biết, nếu như ngươi làm chưởng môn của Vũ Hóa Môn, sau này Thái Nhất Môn chúng ta sẽ để đệ tử của Vũ Hóa Môn có cơ hội tiến vào trong Vĩnh Hằng Thần Lô tu luyện.” 

Đường Cảnh Sơn nặng nề nói ra một câu. 

“Tốt, có những lời này ta tin tưởng đám Thái thượng trưởng lão kia nhất định sẽ động tâm, suy xét chuyện này! Phương Hàn, lần này ta muốn băm ngươi ra làm vạn đoạn!” 

Thân thể Hoa Thiên Đô chấn động, thượng phẩm đạo khí Đại Hoang Cổ Lô xoay tròn, triệt để biến mất tại viên tinh cầu này, bắn phá về hướng Huyền Hoàng đại thế giới. 

“Lần này Hoa Thiên Đô gặp nguy hiểm rồi, Phương Hàn cư nhiên đã khôi phục Hoàng Tuyền Đồ, quá lợi hại, tin tức quan trọng thế này, ta phải mau chóng mang đi bán mới được. Nếu muộn một chút sẽ không đáng bao nhiêu đan dược a.” Tráng hán của Lục Đạo Minh cũng biến mất. 

“Phương Hàn quả nhiên rất lợi hại, lần này Vũ Hóa Môn có lời lớn rồi. Có một nhân vật như Phương Hàn, Bất Tử Chi Thân thậm chí có thể đẩy lùi Thái thượng trưởng lão đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, loại nhân vật này không phải Trường Sinh Bí Cảnh có thể nghĩ tới.” 

“Thiên Đô Minh giải tán đi thoi. Nếu như không giải tán đi theo Hoa Thiên Đô, chỉ sợ sớm muộn gì cũng bị Phương Hàn giết chết. Phương Hàn đã nói ai đi theo Hoa Thiên Đô chính là đối nghịch với hắn, chỉ có một con đường chết. Thiên Đạo Các ta cũng có chút giao tình với Phương Hàn. Nếu như chư vị cự đầu có phần hứng thú, vậy cũng nên tới Thiên Đạo Các chúng ta làm một vị luyện bảo sư, như vậy cũng có thể tránh được tai họa.” 

Hoa Thiên Đô vừa đi, vài cự đầu của Thiên Đạo Các vội vàng rống to. 

Lập tức một số cự đầu của Thiên Đô Minh, một số chưởng môn tán tu đều chần chờ. 

Đám cự đầu này nguyên bản có lòng trung thành không ra gì, chẳng qua bị Hoa Thiên Đô cưỡng chế liên hợp lại mà thôi, hiện tại Hoa Thiên Đô xảy ra chuyện, Phương Hàn đằng đằng sát khí ngay cả Thái thượng trưởng lão cũng không coi ra gì, những người này tự nhiên là sợ mất mật. 

Lập tức có mấy cự đầu thét lớn: “Ta nguyện ý thoát ly Thiên Đô Minh, trở thành luyện bảo sư của Thiên Đạo Các, hi vọng Thiên Đạo Các có thể che chở cho chúng ta, không bị Phương Hàn đuổi giết.” 

“Ha ha ha ha!” Vài người cầm lái của Thiên Đạo Các đều vui mừng quá đỗi, đám tán tu này mỗi người đều là Vạn cổ cự đầu, hiện tại trở thành Luyện bảo sư của Thiên Đạo Các, có thể luyện chế ra đạo khí, bọn họ lại phát tài rồi. 

Mời chào một vị Vạn cổ cự đầu phi thường khó khăn, phải trả một cái giá cực lớn, quả thực là khiến cho người ta nhỏ máu, thế nhưng dưới loại tình huống này đám Vạn cổ cự đầu chẳng những không cần thù lao, ngược lại sẽ tận tâm tận lực luyện chế pháp bảo. 

Lập tức có rất nhiều cự đầu của Thiên Đô Minh đều thoát khỏi sự khống chế của Hoa Thiên Đô, tiến vào Thiên Đạo Các tránh né tai họa. 

“Cái gì gọi là tan đàn xẻ nghé? Chính là như vậy. Ài, thế thái khó lường, tu sĩ chúng ta cũng không ngoại lệ. Chỉ mới một phút trước Thiên Đô Minh vẫn còn thanh thế long trọng, hiện tại chỉ như gió thổi mây tan.” 

Xích Dung Thiên trông thấy hết một màn này, đều thở dài cảm thán. 

“Đám người kia vốn chỉ là một lũ ô hợp, cũng không có lực kết hợp gì, một môn phái muốn có lực kết hợp nhất định phải trải qua cùng sinh cùng tử vạn năm. Hoa Thiên Đô dựa vào đám người này để tổ hợp lại, quả thực là nằm mơ!” Đường Cảnh Sơn nói. 

“Phương Hàn tên nghiệp chướng này cũng thật sự quá lợi hại, cư nhiên trở về lại mạnh mẽ như vậy, ngươi nói Vũ Hóa Môn có trục xuất hắn không? Ta xem phân nửa là không có khả năng. Phải biết rằng hiện tại hắn là cao thủ Bất Tử Chi Thân, giá trị còn lớn hơn nhiều so với Hoa Thiên Đô.” Xích Dung Thiên hỏi. 

“Cũng không thể nói trước được, trong Thái thượng trưởng lão đoàn vẫn còn có rất nhiều người ủng hộ Hoa Thiên Đô, dù sao Hoa Thiên Đô cũng là người mà bọn họ ủng hộ suốt mấy trăm năm, đã hiểu rõ bản tính của hắn, mà Phương Hàn chỉ đột nhiên xuất hiện vài năm nay, không có ai dám tin tưởng vào hắn. Vũ Hóa Môn sẽ không tuyệt đối tín nhiệm Phương Hàn đâu.” Đường Cảnh Sơn nói: “Lần này ý đồ của Phương Hàn cũng là muốn thử một chút thái độ của Vũ Hóa Môn, nhưng mà đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn nhất định sẽ trừng phạt hắn. Nếu như không trừng phạt mà nói, nhân tâm của môn phái nhất định sẽ bị tan rã.” 

“Phương Hàn tên nghiệp chướng này, trong mắt lại không coi ai ra gì, nếu bị trừng phạt mà nói, rất có thể sẽ làm phản.” 

“Đó chính là cơ hội dành cho chúng ta.” Đường Cảnh Sơn nở nụ cười: “Chúng ta có thể thừa cơ đánh giết hắn, nhưng mà đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hóa Môn không phải là kẻ ngu , muốn trừng phạt như vậy, nhất định sẽ cướp Hoàng Tuyền Đồ của hắn, không để cho hắn có cơ hội mang ra ngoài đâu.” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.