Vĩnh Sinh

Chương 251: Chương 251: Cho ngươi một chỗ tốt.




 

 

“Một vị viễn cổ Ma Tôn bị phong ấn……” Nghe lời này, đầu Phương Hàn ong ong lên, giống như có ngàn vạn con ong mật bay ở bên tai hắn. Nhìn vị lão già hiền lành này, hắn không có cách nào tạo nên một mối liên kết với cái hung danh viễn cổ Ma Tôn kia cả. 

Có điều đối phương có lực lượng trong nháy mắt giết chết hai thần điểu Chu Tước, thần thông vô cùng khủng bố, quả thực không thể nào tưởng tượng hết được. 

Hai thần điểu Chu Tước, mỗi một con đều là tồn tại cực kỳ cường đại. Hai con kết hợp lại cùng một chỗ có thể so sánh với Quỷ Đế, vậy mà lại bị đánh chết một cách đơn giản như vậy. Chuyện này sợ là ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh như Thiên Hình trưởng lão cũng không làm được. 

Phong Bạch Vũ sử dụng Thiên Hoàn Cũng cũng có thể làm được, nhưng mà lão nhân này lại nhẹ nhàng, thoải mái như vậy… 

“Không sai, có điều những gì ngươi nhìn thấy chẳng qua là một hình ảnh do ta tạo ra mà thôi. Bản thể của ta đã bị Ngũ Hành Linh Căn trấn áp trong tinh cầu này rồi. Cả tinh cầu này và Ngũ Hành Linh Căn này là do một vị thái cổ đại năng dùng năm ngón tay của mình biến hóa thành.” Trong lúc lão đạo sĩ nói chuyện, bàn tay màu vàng đất lại thu lại, tiến vào trong vực sâu không đáy, Phương Hàn cũng chỉ thấy một mảng tối đen như mực, theo bàn tay vào trong lòng đất. 

Sau đó hắn rơi xuống một tòa cung điện dưới lòng đất, bốn phía trống rỗng, còn lão đạo sĩ kia đang ngồi trên một cái bồ đoàn ở trong cung điện. Mà phía sau hắn là một con Hoàng Xà cực lớn! Không sai, chính là Hoàng Xà thần thú hệ thổ, là Địa Ngục Vương trong truyền thuyết. 

Mà trong miệng Hoàng Xà đang ngậm một con chim lửa, đúng là con thần điểu Chu Tước bị bắt lúc nãy, hiện tại nó đang hấp hối. 

“Hoàng Xà này bị ta khống chế, đại thủ vừa rồi chính là do nó hóa thành đánh chết hai con tiểu Chu Tước. Thần thông ngươi tu luyện là Ngũ Đế Đại Ma, còn khuyết thiếu hỏa, thổ hai loại chưa đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Hiện tại ta sẽ để cho ngươi luyện hóa Chu Tước và Hoàng Xà.” 

Lão đại sĩ vẫy tay, bộ dáng cực kỳ thân thiết nói. 

Phương Hàn chần chờ, hắn thật không ngờ tự nhiên lại có chuyện tình nào tốt như vậy tự nhiên từ trên trời rơi xuống. Sau khi trầm mặc hồi lâu, hắn ngẩng đầu lên nói: “Tiền bối, tại sao người lại giúp ta? Có phải là muốn ta giúp tiền bối thoát khốn hay không?” 

“Ha ha ha ha……” Lão đạo sĩ đột nhiên phá lên cười, “Ta bị Ngũ Hành Linh Căn trấn áp, bằng vào lực lượng của ngươi thì không cách nào giúp ta thoát khốn được. Cho dù ngươi tu luyện thêm một vạn năm nữa cũng không giúp gì được. Ngươi nếu như có thể phi thăng thành tiên thì cũng có khả năng mở ra Ngũ Hành Linh Căn. Ta sỡ dĩ hao phí chút ít pháp lực giúp ngươi cũng chỉ là vì rảnh rỗi không có việc gì làm, thử đi một nước cờ để chờ xem kết quả thế nào mà thôi. Trước đây không lâu, cũng có một người trẻ tuổi giống ngươi đi ngang qua đây, ta vốn muốn giúp hắn nhưng hắn lại tu luyện Vô Sinh Kiếm Đạo, thiên địa vô tình, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, độc lập thế gian. Cho nên ta có hạ xuống người hắn một quân cờ thì cũng chỉ lãng phí pháp lực của mình mà thôi. Mà ngươi thì lại tu luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma, đồng nguyên với ta cho nên ta tự nhiên là muốn giúp ngươi một chút, cho ngươi một vài chỗ tốt. Ngươi chẳng lẽ không có phát hiện ra là từ đầu đến cuối ngươi không gặp Thiên Ma Vương nào sao? Nếu không ngươi cũng không có khả năng đi sâu vào trong Ngũ Hành Địa một cách thoải mái như vậy. Đương nhiên kiện pháp bảo trên người ngươi cũng rất thú vị, có thể mở ra được A Tỳ Môn, không biết là do tên vãn bối nào tế luyện ra được. Đáng tiếc là nó đã bị tổn thương nghiêm trọng, trừ phi tìm được Hoàng Thư nếu không thì không có khả năng khôi phục lại như trước đây.” 

“Tiền bối muốn biến ta thành quân cờ? Tiếp theo muốn đi nước cờ nào?” Phương Hàn cảm thấy miệng mình có chút khô khốc. 

“Ngươi nhìn đi!” Lão nhân vung tay lên, một vòng ánh sáng hiện ra trước mặt Phương Hàn, trong đó có một thông đạo cực lớn, còn có rất nhiều tu sĩ, nhất là mười hai đại tu sĩ Kim Đan Cảnh, xuất ra kim đan của mình, hóa thành Mạt Nhật Thiên Tai không ngừng đánh giết Thiên Ma Vương. 

“Cái này……” Phương Hàn cảm thấy miệng mình có chút khô khốc, “Nhiều Thiên ma Vương như vậy!?” 

“Cả tinh cầu này, ngoài phong ấn ta còn có thủ hạ của ta, có tất cả tám triệu bốn trăm ngàn Thiên Ma. Ta thả ra mấy ngàn Thiên MA Vương đi giết Thái Nhất Môn cũng không làm được gì, chỉ ngăn cản bước tiến của bọn chúng một chút mà thôi. Mạt Nhật Thiên Tai thật là lợi hại.” Lão nhân giải thích cho Phương Hàn rõ. 

“Xin hỏi tiền bối, làm sao có thể ra khỏi Ngũ Hành Địa này?” Phương Hàn đưa ra vấn đề mấu chốt hiện tại của hắn là không thể ra khỏi đây được. 

Lão nhân cười nói: “Ngũ Hành Địa này là một nơi huấn luyện tốt nhất. Ngũ Hành Linh Căn không ngừng hóa ra các loại yêu thú để cho đệ tử của môn phái thí luyện, lại cung cấp ngũ hành nguyên khí cho bọn họ. Bất cứ môn phái nào trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới có thể chiến được Ngũ Hành Địa này cũng sẽ phát triển với tốc độ nhanh đến chống mặt. Ta sỡ dĩ xuất ra ảnh chiếu này nói chuyện với ngươi chính là muốn nói cho ngươi biết một điều. Ở trung tâm Ngũ Hành Địa này có một ngọn núi, trên ngọn núi này có một đạo linh phù. Ngươi tới lấy được nó thì sẽ nắm giữ được Ngũ Hành Địa. Sau khi lấy được thì ngàn vạn lần đừng giao cho người khác. Có đạo linh phù đó thì có thể tự do ra vào Ngũ Hành Địa. Bọn người Thái Nhất Môn cũng chỉ là cường hoành mở ra một cái thông đạo, có điều muốn duy trì một cái thông đạo như vậy thì phải tổn hao một lượng pháp lực vô cùng to lớn.” 

“A? Là như vậy sao?” Phương Hàn nghe được thì gật gật đầu: “Lúc trước người trẻ tuổi kia làm sao đi ra ngoài được. Hắn cũng nhận được một đạo linh phù ở trên ngọn núi đó sao?” Người thanh niên mà hắn nói đây chính là Mạnh Thiểu Bạch. 

“Cũng không phải vậy, có điều ta phòng ngừa hắn phát hiện ra đạo linh phù kia nên xếp đặt Thiên ma Vương vây khốn hắn, dẫn hắn tới một thông đạo do ta mở tạm thời, để cho hắn rời khỏi…… Chờ ngươi đoạt được đạo linh phù kia thì cho dù hắn có tiến vào một lần nữa cũng không thể thoát ra được.” Lão đạo sĩ khoát tay, “Được rồi, ngươi bắt đầu luyện hóa tiểu Chu Tước và Hoàng Xà này đi. Pháp lực mà ta tích góp được cũng đã tiêu hao gần hết rồi, ảnh chiếu này tích cũng sắp tan biến rồi. Nhớ kỹ, đi đến trung tâm của Ngũ Hành Địa, lấy đạo linh phù kia đi. Nếu như để đạo linh phù đó rơi vào trong tay người khác thì sau này ngươi cũng không thể nắm giữ được Ngũ Hành Địa đâu.” 

Trong khi nói chuyện thì thân hình lão nhân này dần dần trở nên trong suốt. 

Mà trên người Hoàng Xà bắt đầu tỏa ra một luồng khí tức hung ác, có vẻ đã bắt đầu tỉnh lại. 

“Không tốt!” 

Phương Hàn lập tức xuất ra ba kiện đạo khí bao vây lấy Hoàng Xà và thần điểu Chu Tước ở trong đó. Vô số thần thông oanh kích xuống, lập tức đánh ta hai thần thú hỏa hệ và thổ hệ, biến chúng thành nguyên khí tinh thuần. 

“Hấp!” 

Vận khởi thần thông Ngũ Đế Đại Ma, xuất ra Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo và Xích Đế Hỏa Hoàng Khí, toàn lực hấp thổ, hỏa hai loại nguyên khí của Hoàng Xà và Chu Tước. 

Vô luận là Bạch Hổ, Thủy Viên, Chu Tước, Hoàng Xà đều là nguyên khí ngũ hành tối tinh thuần nhất kết tinh lại. Ở trong Huyền Hoàng đại thế giới cũng không phải không thể ngưng kết ra được nguyên khí tinh thuần như vậy, chỉ là đã sớm bị các tu sĩ có đại thần thông thu lấy để tu luyện hoặc luyện chế thành pháp bảo, đan dược ban cho đệ tử. Cho dù là Phạch Mại Hành của đế quốc Đại Huyền cũng rất khó có khả năng đưa ra nguyên khí tinh thuần như thế này. 

Cái này còn hiếm thấy hơn cả đạo khí. 

Phương Hàn đi tới Ngũ Hành Địa này mới có cơ hội bắt gặp và đánh giết những thần thú này, thu thập tinh khí của chúng. Nếu như ở trong Huyền Hoàng đại thế giới, dựa theo tốc độ tu luyện bình thường thì dù có tu luyện hai ba trăm năm cũng chưa chắc có thể luyện thần thông Ngũ Đế Đại Ma đến đại viên mãn. 

Đầu tiên là thần điểu Chu Tước bị Xích Đế Hỏa Hoàng Khí đồng hóa. 

Phương Hàn cảm thấy ở trái tim trong người tỏa ra hơi nóng như có một dòng nham thạch chảy trong các mạch máu trong người, mãnh liệt chạy khắp toàn thân rồi biến thành một luồng hỏa vân cuồn cuộn huyền phù ở trên đỉnh đầu, không ngừng xoay chuyển, thuế biến, hóa ra vô số Bính Hỏa Thần Lôi, từ bên trong bắt đầu vang vọng âm thanh như tiếng sát đánh. 

Hỏa Vân ở trên đỉnh đầu hắn ẩn chứa một lực lượng vô cùng khủng bố, siêu việt toàn bộ các loại thần thông hệ hỏa khác. Bính Hỏa Thần Lôi sinh rồi lại diệt, diệt rồi lại sinh, Hỏa Hoàng Cương Khí đã chính thức đại tới đại viên mãn! 

Lúc này trên đầu Phương Hàn đã có bốn đoàn lôi vân. 

Thanh Đế Mộc Hoàng lôi vân, Hắc Đế Thủy Hoàng lôi vân, Xích Đế Hỏa Hoàng lôi vân, Bạch Đế Kim Hoàng lôi vân. 

Chỉ còn thiếu một đoàn lôi vân cuối cùng là Thổ Hoàng lôi vân còn chưa ngưng kết thành. Bởi vì luyện hóa tinh khí của Hoàng Xà kia vô cùng khó khăn, gian nan. 

Hoàng Xà chính là thần thú hệ thổ cường đại nhất, nếu như một chọi một bình thường thì chưa chắc Phương Hàn đã có thể chiến thắng được nói. 

“Toàn lực tế luyện, Ngũ Hành tuần hoàn!” Lúc này, thần thông Ngũ Đế Đại Ma của Phương Hàn đã có bốn cái đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng đã có chút bí quyết, bốn phiến lôi vân kiệt lực thu nhỏ lại, quán chú toàn bộ lực lượng vào trong Thổ Hoàng cương khí, trong nháy mắt đãy mượn kim sinh thủy, mượn thủy sinh mộc, mượn mộc sinh hỏa, mượn hỏa sinh thổ…… Uy lực của Thổ Hoàng cương khí trong nháy mắt tăng vọng, đem toàn bộ nguyên khí của Hoàng Xà hút lấy. 

Một đám lôi vân màu vàng đất rốt cuộc cũng xuất hiện. 

Lúc này trên đầu Phương Hàn đã có năm đoàn lôi vân, ngưng tụ thành một cái Hoa Cái ở trên đỉnh đầu hắn, không ngừng tỏa ra quang hoa năm màu, thấp thoáng tỏa ra một làn hương khí. Còn có mây trôi phiêu đãng xung quanh Hoa Cái, nhất là ở trên đỉnh của nó vang lên vô số âm thanh niệm chú, tựa hồ là một thần chú, hay gì đó, ca ngợi sự lợi hại của loại thần thông này. 

Mà ngũ tạng ở trong thân thể Phương Hàn cũng kết hợp lại thành một thể, tạng phủ xảy ra một loại biến đổi về chất, thân thể, cốt cách, da dẻ đều tản mát ra hào quang ngũ sắc, giống như là một con bọ cánh cam rạng rỡ, lóng lánh dưới ánh đèn nhiều màu vậy. 

Mà não hải thứ hai của hắn cũng đột nhiên mở rộng, không gian tinh thần lại một lần nữa bành trướng, có thể dung nạp càng nhiều pháp lực, thần thông. 

Thậm chí ma diễm màu đen của Già Thiên Ma Thủ đã bị dung hóa vào trong huyết nhục của hắc ám cũng biến đổi, tỏa ra quang hoa năm màu, uy lực tăng lên rất nhiều. 

Trải qua nhiều sự gian nan, thống khổ, đánh chết rất nhiều yêu thú Ngũ Hành, so với tu sĩ bình thường cố gắng, vất vả gấp trăm ngàn lần, rốt cuộc cũng đã luyện thành…… 

“Hay! Hay! Hay! Phương Hàn! Thần thông Ngũ Đế Đại Ma rốt cuộc toàn bộ thành tựu đại viên mãn! Ha ha ha ha ha ha ha…… Uy lực bực này, quả thực không gì có thể sánh nổ, mau mau dùng Ngũ Đế Hoa Cái làm căn cơ, thiêu đốt tinh thần hỏa, đem thần thông của mình luyện thành bổn mạng thần phù! Tiến vào tầng thứ sáu Quy Nhất Cảnh!” 

Diêm cũng không thể nhịn được nữa, rối rít hô lên. 

“Thần thông này thật là lợi hại, hiện giờ nếu như ta toàn lực đánh ra một kích cũng không thể lay chuyên được Ngũ Đế Hoa Cái này.” Thanh âm Tinh Thiền có chút khan khan, hắn cảm giác được thần thông Ngũ Đế Đại Ma sau khi luyện thành thật là vô cùng khủng bố. 

“Tốt, sắp tiến vào Quy Nhất Cảnh rồi! Không biết bổn mạng thần phù này của ta sẽ có uy lực lớn đến mức nào?” Phương Hàn tự nhiên không chút chần chờ, muốn bước vào Quy Nhất Cảnh cần có hai điều kiện, một là thần thông ngũ hành luyện tới viên mãn, thứ hai là có được tinh thần hỏa của bản thân. Hiện tại hắn đã có đủ cả hai điều kiện, tự nhiên là muốn bắt tay luyện ra bổn mạng phù lục của mình. 

Ở Ngũ Hành Địa này có rất nhiều yêu thú cường đại, hơn nữa lại có người của Thái Nhất Môn tiến vào, Phương Hàn nếu như không luyện ra được bổn mạng phù lục của bản thân, hợp nhất năm mươi lăm loại thần thông trong người thì khó có thể đương đầu với bọn họ. 

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc... . . . 

Hắn há miệng mạnh mẽ phun ra toàn bộ thần thông của mình, năm mươi lăm loại thần thông nối tiếp nhau bay ra, lần lượt hóa thành các loại trận pháp quay tròn xung quanh Ngũ Đế Hoa Cái. 

Đồng thời lúc này, Phương Hàn lại thi triển ra tinh thần hỏa của bản thân, không ngừng thiêu đốt, nung nấu các loại thần thông này. 

Tư tư tư, tư tư tư... . Phương Hàn dốc toàn bộ pháp lực của bản thân để thiêu đốt tinh thần hỏa, không ngừng nung nấu, cuối cùng năm mươi lăm loại thần thông ngưng tụ thành một thể. 

Nhưng đúng lúc này, pháp lực của Phương Hàn lại có dấu hiệu không đủ… 

Ngay cả có Cây Thế Giới không ngừng cung cấp nguyên khí thì pháp lực của Phương Hàn cũng có dấu hiệu không đủ dùng! Cái này tiêu hao thật là quá khủng bố. 

Nếu là pháp lực không đủ tiếp tế thì chẳng khác nào kiếm củi ba năm, đốt trong một giờ. Tất cả các loại thần thông đều bị tán đi, mà Phương Hàn cũng sẽ biến thành một phế nhân. 

Vĩnh Sinh 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.