"Đoàn ánh sáng này rốt cuộc là thứ gì vậy? Là một kiện pháp bảo? Không giống, hình như là quang hoa của bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương? Rốt cuộc nàng ta tu luyện công pháp? Hay là kiện pháp bảo cường đại gì?"
Phương Hàn liên tục quan sát mấy lần, nhưng vẫn không thể nhìn ra nguyên thần chân thực, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của nữ tử này, hắn không khỏi dâng lên lòng cảnh giác.
"Phong Dao Quang cô nương, có thể nói chuyện riêng được không?"
Phương Hàn phất tay, hai cao thủ kim đan của Phi Thiên môn ở bên cạnh nhìn nhau, sau đó đều hiểu ý lui xuống. Bọn họ đã nhìn ra, vô luận là Phương Hàn hay Phong Dao Quang cũng không phải người mà bọn họ có thể chống lại, tốt nhất là bớt lo chuyện của người khác đi.
"Sao vậy? Chẳng lẽ đạo hữu đã đáp ứng ta." Phong Dao Quang quan sát vẻ mặt của Phương Hàn, trên mặt nàng vẫn hiện ra vẻ tươi cười.
"Không thể tưởng được tại tinh cầu xa xôi đại lục Hỗn Loạn này còn có thể gặp được đồng môn. Dao Quang sư tỷ, tỷ đã nhiều năm không ở tại Vũ Hóa Môn, trung Thiên Đô, đông Linh Tiêu, tây Già Lam, nam Vạn La nam Vạn La, bắc Dao Quang, ta chậm chạp không tới bái kiến Dao Quang sư tỷ, hôm nay được gặp mặt, quả thật là duyên phận."
Phương Hàn đột nhiên truyền ra một cỗ thần niệm.
"Gì? Ngươi nói cái gì?"
Quả nhiên khi Phương Hàn truyền ra cỗ thần niệm này, Phong Dao Quang lập tức bị dọa cho nhảy dựng lên, thật giống như nhìn thấy quỷ vậy: "Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai?"
Trong nháy mắt khi Phong Dao Quang bị dọa nhảy dựng lên, ánh mắt của nàng cũng bộc phát ra quang mang sắc bén mà trước đó chưa từng có. Ngay lập tức Phương Hàn cũng có chút cảm giác trời đất quay cuồng, một đoàn ánh sáng ầm ầm nổ mạnh trong đầu hắn, toàn bộ thế giới đều sáng rực, thật giống như mặt trời trong nháy mắt hủy diệt hết thảy, ở bên trong đại thế giới này, toàn bộ đều là cực quang, tất cả đều là ánh sáng mênh mông khủng bố tràn ngập vũ trụ.
Phương Hàn lâm vào vô biên vô hạn hải dương ánh sáng, không thể thoát ra được.
Tất cả ánh sáng chiếu xạ lên người hắn, tựa hồ muốn hòa tan thân thể hắn.
"Đây là cái gì? Một tinh thần lĩnh vực? Ta tại sao lại đụng phải một kẻ biến thái cường đại như vậy chứ? Còn chưa tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, cư nhiên cũng cô đọng được tinh thần lĩnh vực của mình. Đây không phải là cũng cường đại như ta sao?"
Phương Hàn lập tức biết, đây chính là một cái tinh thần lĩnh vực, trong nháy mắt này Phong Dao Quang đã thi triển ra tinh thần lĩnh vực của mình, khiến cho linh hồn của Phương Hàn triệt để tiến vào trong đó.
May mắn là pháp lực của Phương Hàn rất cao, cũng tu thành hai tinh thần lĩnh vực, bằng không sớm đã vẫn lạc, bị người khác triệt để khống chế tinh thần, tạm thời biến thành cái xác không hồn.
"Đêm dài vĩnh viễn, Ma vực mênh mông, vĩnh hằng hắc ám, bao phủ thiên địa." Trong nháy mắt này hắn thi triển ra Tuyên Cổ Ma Vực của mình. Khôn cùng hắc ám, thảm liệt xảo trá oán khí thống khổ từ linh hồn của hắn tràn ra, trong nháy mắt liền đè luồng ánh sáng chói này xuống.
"Hử! Tinh thần lĩnh vực, làm sao có thể! Ngươi còn chưa tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, làm sao có thể tu thành tinh thần lĩnh vực. Trên thế giới này không thể có người giống như ta." Trong chỗ sâu nhất của đoàn ánh sáng vang lên một thanh âm: "Hoàng Thiên chi quang, lồng lộng huy hoàng, đại tai vạn cổ, vượt qua nhật nguyệt, minh kính giương cao, thông suốt Chu Thiên."
Một cỗ chú ngữ cổ xưa được ngâm lên, vang vọng ra từ chỗ sâu nhất trong đoàn ánh sáng, sau đó đoàn ánh sáng này trở lên chói lọi, mãnh liệt gấp mười lần. Phương Hàn lập tức cảm giác được, cho dù có tuyệt phẩm bảo khí trong nháy mắt cũng bị luồng ánh sáng này làm cho bốc hơi, cho dù là hạ phẩm đạo khí cũng bị đả thương nghiêm trọng.
Giờ khắc này hắn không dám chậm trễ một mặt âm thầm phát ra ma chú, một mặt xuất ra lục tự chân ngôn của Phật môn.
Lập tức Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ hai đại tinh thần lĩnh vực luân chuyển sử dụng, hợp thành một đạo Lưỡng Nghi âm dương, cấp tốc xoay tròn, hạ xuống, liền xé rách mảng ánh sáng này.
Xoạt!
Luồng ánh sáng như thủy triều bị đẩy lùi.
Trong tích tắc luồng ánh sáng bị đẩy lùi, Phong Dao Quang lại vô cùng kinh ngạc.
Tinh thần lĩnh vực của hai đại cao thủ, trong sát na giao phong, tuy không phải là thần thông đối chọi, cũng không có bất kỳ pháp lực ba động nào, thế nhưng lại vô cùng hung hiểm. Song phương chỉ cần duy trì không được, nhất định sẽ bị đối phương khống chế.
"Dao Quang sư tỷ, ta vẫn cho là ở trong Vũ Hóa Môn Hoa Thiên Đô là người xuất sắc nhất, có thực lực mạnh nhất, thật không ngờ, tỷ tích súc còn hùng hồn hơn cả hắn! Tinh thần lĩnh vực của tỷ tên là gì vậy?"
Trên mặt Phương Hàn tràn ngập vẻ tươi cười, lại truyền ra một cỗ thần niệm, nhưng trong lòng lại giật mình không ngớt, nếu không phải mình đã tu thành cảnh giới thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh, sợ rằng hôm nay sẽ không chống lại được tinh thần lĩnh vực của đối phương.
Phong Dao Quang này nếu như tại trong Hoàng Huyền đại thế giới, tuyệt đối là người đứng đầu trên Trường Sinh dự khuyết bảng. Hiện tại Phương Hàn cũng cảm thấy được bản thân không nắm chắc có thể đánh bại nàng. Đương nhiên với thực lực của bản thân là vậy, mà không có tính cả Hoàng Tuyền Đồ, Bát Bộ Phù Đồ, bốn đại vạn cổ cự đầu, Bất Diệt Điện Phù cùng Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm.
Tóm lại thực lực của Phong Dao Quang này còn trên cả Phạm Thanh Ảnh, Yên Thủy Nhất lúc trước. Đương nhiên không phải là "Yên Thủy Thiên" hiện tại, mà là "Yên Thủy Nhất" của năm đó.
"Yên Thủy Thiên" hiện tại được Phương Hàn truyền thụ Đại Ngũ Hành Thuật, còn chiếm được một kiệt thượng phẩm đạo khí Hận Thiên La Bàn, tu luyện trong trong Vĩnh Hằng Thần Lô nhất định có thể tu thành Bất Tử Chi Thân.
"Ngươi cũng tới từ Huyền Hoàng đại thế giới? Ngươi cư nhiên biết Hoa Thiên Đô, ngươi thật là người của Vũ Hóa Môn ta?" Phong Dao Quang đứng thẳng, sắc mặt không thay đổi, trong ánh mắt lại mang theo vẻ kinh ngạc, nhưng thần khí lại rất nhàn nhã. Vừa rồi Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ của Phương Hàn cũng không tạo thành chút thương tổn nào với nàng. Chẳng qua chỉ trói buộc nhẹ nhàng mà thôi.
Chỉ bằng điểm này liền thấy được thực lực của nàng đã siêu việt giống như vạn cổ cự đầu, thậm chí vượt qua khỏi nhân vật như Như Ý Tử.
"Tỷ thật sự là người của Vũ Hóa Môn? Dao Quang sư tỷ ở Bắc Dao Quang?" Phương Hàn rốt cuộc cũng xác định, hắn thấy nữ tử này rất giống Phong Bạch Vũ, sau đó lại mang họ Phong, còn có hai chữ Dao Quang nữa. Thế cho nên hắn muốn thử một phen, quả nhiên trong thiên hạ lại có chuyện trùng hợp như vậy, nàng cư nhiên chính là một trong năm cao thủ kim đan đại chân truyền đệ tử Dao Quang của Vũ Hóa Môn.
Trong Vũ Hóa Môn, tổng cộng có năm đệ tử nổi bật, Hoa Thiên Đô, Vạn La, Linh Tiêu, Già Lam, Dao Quang. Phương Hàn biết rất rõ bốn người phía trước, duy chỉ có một người Dao Quang là hắn chưa từng thấy mặt. Nàng này cũng chưa từng xuất hiện trong môn phái, đều ở bên ngoài du lịch.
Thế nhưng nói là du lịch ở bên ngoài chứ thực ra "bên ngoài" này cũng quá xa đi.
"Ngươi đã là đệ tử của Vũ Hóa Môn ta, vậy có chứng cớ gì?" Phong Dao Quang nhướng mày, một cỗ thần niệm truyền tới: "Ta tại Vũ Hóa Môn còn chưa bao giờ thấy qua ngươi."
"Đó là do Dao Quang sư tỷ rời khỏi Vũ Hóa Môn rất lâu rồi, không biết Vũ Hóa Môn ta dưới sự dẫn dắt của chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ, càng ngày càng thịnh vượng. Phương Hàn ta mới nhập môn được 5 năm. Nhưng mà chỉ cần Dao Quang sư tỷ trở lại Huyền Hoàng đại thế giới, lập tức có thể biết, thanh danh của Phương Hàn ta nổi cỡ nào, đứng đầu trong Trường Sinh dự khuyết bảng, chém chết đệ tử kim đan của Thái Nhất Môn, tự tung tự tác truyền khắp Chư Thiên. Ta còn phải chứng minh gì nữa? Thế nhân cũng biết tên của Phương Hàn ta căn bản không cần chứng minh!"
"Ngươi mới nhập môn được 5 năm, tại sao lại có tu vi như vậy được? Ta không tin?" Phong Dao Quang lạnh lùng nói.
"Ta ở trong Thái Nguyên tiên phủ tu luyện hai mươi năm, được chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ dùng Thiên Hoàng Kính giải cứu ra." Phương Hàn nói tiếp: "Chuyện này ở trong Hoàng Huyền đại thế giới, không ai là không biết. Nhưng mà Dao Quang sư tỷ làm sao tỷ lại tới tinh vực Hỗn Loạn Giác này vậy? Nơi này cách rất xa Huyền Hoàng đại thế giới, nếu như không phải ta dùng Hoàng Tuyền Đồ căn bản không thể tới đây."
"Hoàng Tuyền Đồ, ngươi đã chiếm được Hoàng Tuyền Đồ? Điều này có thể khiến ta tin ngươi chính là đệ tử của Vũ Hóa Môn! Không thể tưởng được lời tiên đoán năm đó rốt cục đã thành sự thực, truyền nhân của Hoàng Tuyền Đại Đế thật sự đã đầu nhập vào Vũ Hóa Môn ta."
Thần niệm của Phong Dao Quang kịch liệt chấn động.
"Lời tiên đoán gì?" Phương Hàn cũng âm thầm cả kinh, nhưng mà hắn cũng không có hỏi sâu thêm về vấn đề này, mà là hỏi tới một vấn đề khác: "Dao Quang sư tỷ đã mang họ Phong, ta xem tướng mạo của tỷ có vài phần giống chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ thì phải."
"Đúng vậy ta là nữ nhi của Phong Bạch Vũ, bất quá ta không nhận lão làm cha!" Phong Dao Quang tựa hồ như rất không khách khí với Phong Bạch Vũ, gọi thẳng kỳ danh: "Ta đã tới gần Vô Cực đại thế giới này được hơn mười năm rồi, chính là vì tìm cơ hội giải cứu mẫu thân ta đang bị nhốt trong Vô Cực Tinh Cung. Thật vừa vặn, Phương Hàn ngươi là người của Vũ Hóa Môn ta, chúng ta là đồng môn, ngươi có thể giúp ta không? Chỉ cần giúp ta bắt được Phệ Hồn thánh thú luyện chế thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan. Để ta phục dụng xuống, có thể khôi phục được trí nhớ từ thời viễn cổ, nhất cử luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh. Nếu như ngươi có thể giúp ta, ta sẽ trợ giúp ngươi đoạt được đại vị chưởng giáo Vũ Hóa Môn! Ta có thể khắc chế Thiên Hoàng Kính của Phong Bạch Vũ!"
Vĩnh Sinh