Vĩnh Sinh

Chương 790: Chương 790: Cộng đồng trấn áp.




- A! 

Tuy rằng hiện tại Huyền Vô Cô là nỏ mạnh hết đà, thế nhưng thuyền mục vẫn để lại đinh. Muốn phong ấn được hắn quả thực phi thường khó khăn, một khi xảy ra vấn đề, vô luận là Vũ Hóa Môn hay Quần Tinh Môn đều bị thương vong thảm trọng. 

Không ai dám coi thường. 

Quần Tinh Môn ra lệnh một tiếng, ba vị cao thủ Hỗn Động Cảnh, năm cao thủ Giới Vương Cảnh, cộng thêm rất nhiều thái thượng trưởng lão, đại trưởng lão trường sinh bí cảnh, đều tụng niệm kinh văn, để cho pháp tắc của chính mình giao hòa cùng một chỗ, hóa thành từng chiếc xiềng xích khóa lớn phô thiên cái địa phong tỏa tiến vào trong cơ thể Huyền Vô Cô. 

Mà rất nhiều nhân vật Vũ Hóa Môn, cũng sợ bị người Quần Tinh Môn cướp mất tiên cơ, đồng thời thôi động phong ấn cường liệt nhất, trăm nghìn cao thủ, niệm động chú ngữ, để thần thông pháp tắc, rất nhiều đại trận, đánh vào trong cơ thể Huyền Vô Cô. 

Ban đầu Phương Hàn chỉ có thể ngăn cản được Huyền Vô Cô mà thôi, tối đa là cục diện giằng co ngang nhau. 

Thế nhưng, cục diện giằng co vừa rồi, dưới sự liên hợp phát huy toàn bộ thực lực của Vũ Hóa Môn, Quần Tinh Môn, nhanh chóng bị đánh vỡ. Lực lượng của Phương Hàn lập tức bành trướng, triển khai phá hủy trong thế giới Huyền Vô Cô. 

Thế giới Huyền Vô Cô phi thường kiên cố, đã trải qua lôi phạt tiên giới tẩy lễ, so với thế giới Hỗn Động của cường giả Hỗn Động Cảnh không biết cô động hơn biết bao nhiêu lần, trong đó có chứa rất nhiều pháp bảo cường đại, sinh linh trấn áp, bất quá những pháp bảo, sinh linh này lần lượt bị Phương Hàn thu thập vào trong Bát Bộ Phù Đồ, sau đó bị độ hóa. 

Rất nhiều đạo khí trung phẩm, thậm chí một ít đạo khí thượng phẩm cường đại, toàn bộ đều tiện nghi cho Phương Hàn. 

Cùng lúc đó, một ít sinh linh cường đại, thậm chí là thần thú, cũng khó tránh được bị Phương Hàn hút vào trong Bát Bộ Phù Đồ. Hư Tiên là tồn tại như thế nào, cất giấu phong phú như thế nào? Phát triển thế giới bản thân phồn vinh hưng thịnh, thậm chí tại thế giới của Huyền Vô Cô, Phương Hàn phát hiện ra hơn một nghìn đầu thái cổ long tộc. 

Những đầu thái cổ long tộc này, bay lượn tại các quốc gia, là một phương bá chủ, thống lĩnh vô số sinh linh. 

Nguyên lai, trong thế giới của Huyền Vô cô, diện tích đất đai rộng lớn, nuôi dưỡng tỉ tỉ sinh linh, cũng chia ra thành các quốc gia khác nhau, những quốc gia này cũng giống như con người trong thế tục bình thường, sinh hoạt giống nhau, cũng tu luyện giống như con người bình thường tại Huyền Hoàng đại thế giới, còn chia ra rất nhiều môn phái. Đều tự tranh đấu không thôi, diễn dịch ra vô số ân oán tình cừu, sinh sôi nảy nở vô số văn minh, thậm chí còn sáng lập văn tự. Có một số văn minh đã phát triển qua mấy vạn năm, đã đạt tới trình độ vô cùng cường thịnh. 

Phương Hàn nhìn một màn này, trong lòng sinh ra cảm khái, đám sinh linh kia sinh sống trong một thế giới của người khác nhưng không hề tự biết, cho rằng bằng vào chính mình dần dần tu luyện, đến một cảnh giới càng cao hơn. 

Bất quá, trong lúc hắn cảm khái, đột nhiên sinh ra một ý niệm trong đầu: 

- Có lẽ, thiên địa vũ trụ mà chính mình đang tồn tại chính là một thế giới trong cơ thể của kẻ nào đó thì sao? 

Ý niệm trong đầu này diễn sinh ra, làm cho hắn thầm giật nảy mình: 

- Không có khả năng này! Không có khả năng để cả thiên địa vũ trụ đều nhét vào bên trong đó. 

Tuy rằng trong lòng vô cùng cảm khái, thế nhưng hắn cũng không hề hạ thủ chậm chạp, hướng ra phía ngoài quơ trảo, vô số phật quang điên cuồng bắn ra, đầu tiên là mấy nghìn đầu thái cổ long tộc cường đại tại thế giới trong cơ thể Huyền Vô Cô, toàn bộ bị độ hóa, hút vào trong Bát Bộ Phù Đồ, những đầu thái cổ long tộc này không phải toàn bộ đều là thiên long, có một số là kim long, có một số là ngân long, có một số là song đầu long, nhưng tu vi vô cùng mạnh mẽ, hầu hết đều so sánh được với cao thủ Kim Đan, một nhóm tương đối nhỏ đạt tới Thần Thông cửu trọng, thập trọng, thậm chí hơn trăm đầu thiên long chân chính đều là long tộc Trường Sinh Bí Cảnh. 

Khi độ hóa hút vào trong Bát Bộ Phù Đồ, lập tức sản sinh ra nguyện lực, nhất thời khiến cho rất nhiều không gian vốn vô cùng trống vắng bắt đầu xuất hiện một chút sinh cơ. 

Bất quá, một chút này còn thiếu rất nhiều. 

So ra còn kém hơn rất nhiều khi toàn thịnh, có hơn bốn mươi ức Thiên Ma. 

Phương Hàn đang muốn bắt lấy càng nhiều sinh linh, thế nhưng trong lúc này, đột nhiên trung ương thế giới Huyền Vô Cô, xuất hiện một chiếc bảo tháp, bảo tháp này chính là một tuyệt pháp bảo khí, tuy rằng chưa vượt qua lôi kiếp, thế nhưng phóng xuất ra quang mang vạn trượng, rất nhiều thần tinh tự thiên cuồn cuộn trong đó, phát sinh ngâm xướng, ngâm tụng thánh ca, kiệt lực vận chuyển phiến thế giới này, muốn lợi dụng pháp tắc thế giới để nghiền áp chết Phương Hàn. 

- Chúng Thần Tháp! 

Phương Hàn vừa nhìn, chính là tuyệt phẩm bảo khí do Huyền Vô Cô khổ cực tu vi cả đời luyện chế ra, một kiện tuyệt phẩm đạo khí Chúng Thần Tháp này, cho dù là một kiện tuyệt phẩm đạo khí bình thường nhất, đều cần tu sĩ khi còn sống tới cô đọng. Coi như là tu vi như Huyền Vô Cô cũng không thể luyện chế ra nhiều kiện tuyệt phẩm đạo khí, nếu không hoàn thiện được một kiện, sau này còn phải để vượt qua lôi phạt tiên giới, mới có hy vọng tấn chức trở thành tiên khí. 

- Pháp bảo này, cường đại không gì sánh được, trong đó ẩn chứa rất nhiều Thiên Ma không nói, mà những thần linh tự nhiên, bị ta độ hóa, chính là một bút tài phú thật lớn! Hơn nữa nếu như để Chúng Thần Tháp dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ, có thể làm cho Bát Bộ Phù Đồ lột xác trở thành tồn tại càng cường đại hơn, rất định phải cướp đoạt được nó! 

Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, trực tiếp bay vút đi, bàn tay to tụ thành trảo, biến hóa thành Hồng Hoang Tổ Long, ngạnh sinh quấn lấy Chúng Thần Tháp, muốn quấn chặt tuyệt phẩm đạo khí này rồi mạnh mẽ lôi ra khỏi thế giới trong cơ thể Huyền Vô Cô. 

- Súc sinh! Nghiệt súc! 

Huyền Vô Cô bị trấn áp tới mức không thể động đậy, chỉ có thể vận chuyển thế giới trong cơ thể, dùng lực lượng cường đại triều trị nguyên khí, tiến hành đối kháng với Phương Hàn, bất quá cũng chỉ như muối bỏ biển, căn bản không thể sinh ra được bất cứ tác dụng gì, huống chi, hắn còn phải phong ấn oán khí Vạn Ác Chi Nguyên trong cơ thể. 

Từ từ từng bước một, Chúng Thần Tháp từ thế giới trong cơ thể Huyền Vô Cô bị Phương Hàn mạnh mẽ lôi ra ngoài, kéo vào trong Bát Bộ Phù Đồ, trấn áp lại, cuối cùng chuẩn bị luyện hóa. 

Mà bản thân Huyền Vô Cô cũng bị hai đại môn phái, vô số cao thủ đồng tâm hiệp lực, rốt cuộc bắt đầu thu nhỏ lại biến thành một tôn tiểu nhân nho nhỏ, bị phong tỏa tại một mảnh âm dương nhị khí, trong một mảnh thủy tinh thạch tinh quang xán lạn. 

Bất quá, tuy rằng đã bị trói buộc bên trong thủy tinh thạch, thế nhưng Huyền Vô Cô vẫn như cũ trợn tròn con mắt, khí tức oán độc trên mặt nếu như để một thủ Thần Thông Bí Cảnh nhìn thấy, sợ rằng bị trực tiếp kinh hãi mà chết, ý niệm giống như bão vũ cuồng phong, từ trong đó truyền ra ngoài. 

- Tiểu môn phái các ngươi, cư nhiên dám phong ấn ta! Ta là bất tử bất hủ bất diệt vĩnh hằng thân thể, đám con kiến các ngươi! Ta muốn triệt để diệt sạch các ngươi! Thánh Quang đại đế quốc cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi! 

- Huyền Vô Cô, ngươi hãy an ổn một chút đi! Chờ khi ta độ hóa ngươi! Thực giống như Khô Vinh Chân Quân, trở thành nô lệ của ta, người hầu của ta, gọi ta một tiếng chủ nhân! Một Hư Tiên, gọi ta là chủ nhân! Ta xem ngươi làm cách nào có thể tiếp tục bảo trì hình tượng, ta muốn ngươi làm trò trước mặt đám người Thánh Quang đế quốc, gọi ta một tiếng chủ nhân. 

Ngôn từ Phương Hàn sắc bén, đao thương mũi nhọn, đâm sâu vào tâm linh, làm cho Huyền Vô Cô phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Ngẫm lại chính mình sau khi bị độ hóa, trước mặt tất cả mọi người tại Thánh Quang đế quốc gọi Phương Hà là chủ nhân, vậy thì tu vi suốt đời còn có tác dụng gì? Vinh quang gì? Đều giống như nước chảy, tiếng xấu muôn đời. 

- Với tu vi hiện tại của ngươi, muốn độ hóa ra, có thể làm cho ta biến thành khôi lỗi, không có khả năng! Ngươi cũng không làm gì được ta. Cho dù để ta luyện thành bụi bặm, ta đều có thể triệt để sống lại, đồng thời có được lực lượng đỉnh cao của chính mình. 

Huyền Vô Cô đột nhiên lãnh tĩnh lại. 

- Ngươi vĩnh viên không thể nào tưởng tượng được Hư Tiên đã vượt qua lôi phạt tiên giới là như thế nào, ý niệm kinh khủng cỡ nào, có lẽ, ý niệm hiện tại của ta đã ký thác trong không gian dị độ, chờ khi tích súc đủ lực lượng, sẽ tới tìm ngươi! 

- Phương Hàn ta chính là ở trong chiến đấu gió tanh mưa máu trưởng thành, không thể bị dọa đơn giản như vậy, ta biết, sau khi thành tựu Hư Tiên, có thể để thần niệm ký thác trong rất nhiều không gian dị độ, bất quá dù sao thì ngươi cũng chưa lĩnh ngộ được pháp tắc sinh tử, coi như là thần niệm lớn thành bản thể cũng sẽ không có được toàn bộ ký tức của ngươi, khi xuất hiện bất quá chỉ là một kẻ dị hình dị dạng mà thôi! 

Phương Hàn cười nhạt liên tục. 

- Ngươi, ngươi làm sao biết được chuyện bí ẩn như vậy! 

Hai mắt Huyền Vô Cô chấn kinh hỏi. 

- Ta tu luyện đại đạo, những điều ta biết tuyệt đối hơn nhiều so với ngươi. 

Phương Hàn đang muốn phá hủy đạo tâm Huyền Vô Cô, thế nhưng tinh chủ Quần Tinh Môn, còn có tam đại cao thủ cổ lão Tinh Trần, Tinh Viêm, Tinh Cứu đã bay tới, tinh chủ mở miệng nói: 

- Phương Hàn đạo hữu, kẻ này hung ác dị thường, trăm triệu lần không thể coi thường, tuy rằng bị chúng ta phong ấn, thế nhưng lúc nào cũng có thể trốn đi. 

- Không sai, cao thủ Hư Tiên, dù thế nào đi nữa cũng là Hư Tiên, hình thái sinh mệnh khác với chúng ta. 

Phương Hàn gật đầu. 

- Lần này đa tạ Quần Tinh Môn đến trợ giúp, bằng không, Vũ Hóa Môn chúng ta tuy rằng có thể đuổi được hai đại Hư Tiên đi, thế nhưng tổn thất không nhỏ. 

- Tinh Vân Bảo Bảo, nhanh nhanh đi gặp phụ thân ngươi! 

Đang trong lúc nói chuyện, Phương Hàn gọi Tinh Vân Bảo Bảo từ trong Bát Bộ Phù Đồ ra ngoài. 

- Tốt tốt tốt! 

Nhìn thấy nhi tử của chính mình, tinh chủ khen không dứt miệng, tinh chủ phu nhân cũng cảm khái không thôi. 

- Nghĩ lại năm đó, Phương Hàn ngươi đi ra ngoài lịch lãm mới chỉ là Nhục Thân Cảnh, mà hiện tại cư nhiên là cao thủ cấp bậc Giới Vương Cảnh, hơn nữa chống lại được Hư Tiên. Ta thế nào cũng không nghĩ ra được ngươi lại trưởng thành tới mức độ này. 

- Anh hùng theo thiên mệnh sinh ra, không hỏi ngắn dài. 

Phương Hàn mỉm cười: 

- Lần này Quần Tinh Môn tới viện trợ, Vũ Hóa Môn ta vô cùng cảm kích, chờ ta tẩy rửa Vũ Hóa quần sơn một lần, bố trí Vũ Hóa Thiên Cung tiếp tục mở tiệc chiêu đãi các vị, cộng đồng mưu đồ đại sự! 

Phương Hàn tự nhiên biết, lần này Quần Tinh Môn làm tới đến nơi đến chốn sợ là có việc gì đó. 

Hiện tại quần sơn Vũ Hóa Môn đã sớm bị phá hủy không còn sót lại chút gì, địa mịch hé mở, đại địa tan vỡ, linh khí tan mất, quần sơn héo rũ. Hoàn là tình cảnh diệt vong một phái, so với mạt nhật phần tràng có chút tương tự. 

Thế nhưng Phương Hàn phun ra một ngụm thanh khí, hoàng khí, chính là đang thi triển Thanh Đế Mộc Hoàng Khí và Hoàng Đế Thổ Hoàng Khí, vừa mới rơi vào đại địa, nhất thời từng gốc đại thụ che trời điên cuồng mọc lên, toàn bộ đều là thượng cổ linh mộc, mà từng ngọn núi thanh tú, y theo các loại trận pháp, bố trí vận chuyển liên hoàn, cư nhiên có cùng hình dáng so với Bát Cực Kim Tỏa đại trận. 

Vô số kỳ hoa dị thảo, sinh trưởng trong đó. 

Phương Hàn không biết chém giết bao nhiêu tu sĩ, đoạt được bao nhiêu túi pháp bảo, nhất là Dược Thần Cốc, trong túi pháp bảo Dược Tiên Sư kia, rất nhiều mầm mống linh dược, hiện tại thả ra gần một nửa, dùng Thanh Đế Mộc Hoàng cương khí đề cao, lập tức sinh trưởng, hình thành một phiến dược viên xanh um tươi tốt, còn một số linh dược thượng cổ, vừa mới rơi xuống đất liền mọc rễ, sau đó tự động hấp thu linh khí, tự động tu luyện. 

Phương Hàn thấy thế, từ trong không gian Hoang Thần Chi Thi, lấy ra hơn mười viên tiên đan, bóp nát, rải khắp dược viên, lập tức tiên khí tràn ngập, thẩm thấu vào đại địa, tất cả các linh dược lại một lần nữa sinh trưởng điên cuồng. 

- Nhiều tiên đan như vậy! Tạo vật thủ đoạn! 

Đám người Quần Tinh Môn nhìn thấy Phương Hàn tung ra thủ bút to lớn, không nhịn được sợ hết hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.