“Thần thông thật lợi hại! Cho dù với tu vi hiện tại của ta mà muốn vượt qua biển rồi trở về tới Vũ Hóa Môn cũng mất mười ngày nửa tháng, mà chưởng giáo chí tôn xuyên phá không gian chỉ mất nửa canh giờ.”
Chờ cho pháp lực bao bọc xung quanh người tán đi thì Phương Hàn đã thấy mình đang ở Vũ Hóa Thiên Cũng rồi. Nhìn xuống dưới là dãy núi rừng rậm rạp, có những ngọn núi lấp lánh quang mang, chiếu sán đến tận chín tầng trời, cũng không biết là vị chân truyền đệ tử nào đang tế luyện pháp bảo. Hắn đảo mắt nhìn kỹ Luân Hồi Phong của mình.
Ở giữa dãy núi là Vũ Hóa Thành vẫn tấp nập, hối hả như trước, hơn mười vạn đệ tử ngày đêm tu luyện, cũng không biết mỗi ngày có bao nhiêu sự tình, ân oán tình cừu, bi hoan ly hợp xảy ra.
Tâm của Phương Hàn đột nhiên có một loại cảm giác cảm khái, ở Thái Nguyên Tiên Phủ khổ tu mười tám năm, tâm tình của hắn càng ngày càng thêm thâm trầm, tình thần cảm giác mông lung, mơ hồ, thương cảm. Mặc dù hắn biết rằn hiện giờ thì ở thế giới này cũng chỉ mới trải qua mười tám ngày thôi.
“Với tu vi hiện tại ở ta không biết bài danh vị thứ mấy trong hơn một trăm chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn?” Phương Hàn thầm nghĩ trong lòng, chân truyền Vũ Hóa Môn luyện thành kim đan có năm người, Hoa Thiên Đô thì không cần nói rồi, ngoài ra còn bốn người trấn thủ bốn phương. Mà cao thủ tu luyện Quy Nhất Cảnh, Thiên Nhân Cảnh cũng không ít. Có một vài đệ tử tiên duyên sâu dày, chiếm được bảo khí rất lợi hại, cũng không thể coi thường.
“Phương Hàn! Những gì ngươi nói với ta tuyệt đối giữ kín, không được tiết lộ cho bất cứ ai, nếu không ta chắc chắn sẽ khiến cho người đó thần hình câu diệt, trọn đời không siêu sinh. Đây là chuyện tình vô cùng quan trọng, liên quan đến sinh tử tồn vong của cả Tiên Đạo, thậm chí là của cả Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Ta sẽ đi thông tri cho thái thượng trưởng lão để thương lượng đối sách sau đó lại tổ chức hội nghị khẩn cấp cùng thương lượng với các Đại Trưởng lão để chuẩn bị thật tốt, đối phó với các tình huống nguy hiểm có thể xảy ra trong tương lai. Phương Hàn, ngươi đi tìm Truyền Công trưởng lão, giao cho hắn công pháp tu luyện hai mươi tám loại thần thông. Hắn sẽ xem xét ban thưởng cho ngươi. Hiện tại các ngươi có thể liều lĩnh tăng thực lực của mình, chuẩn bị đối phó với đại kiếp nạn sắp đến.”
Chưởng giáo Vũ Hóa Môn Phong Bạch Vũ vẽ mặt rất ngưng trọng, dặn dò mấy người Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết, Già Lam rồi sau đó biến mất không thấy đâu nữa. Có lẽ là đên chỗ thái thượng trưởng lão tu luyện để thương lượng mọi việc.
Trưởng lão Vũ Hóa Môn chia ra làm bốn loại. Loại thứ nhất là chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, còn được các đệ tử gọi là “Bán trưởng lão” chuyên quản lý sự vụ của ngoại môn đệ tử, các chuyện trong tục sự. Bán trưởng lão có quyền lợi nhưng không có thực lực, địa vị thấp hơn chân truyền đệ tử.
Loại thứ hai là những trưởng lão chân chính, đã luyện thành thần thông, có thể tham gia quyết sách các sự tình trong môn phái.
Loại thứ ba là đại trưởng lão, thần thông quảng đại, thường là tầng thứ chín, thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, thậm chí có người đã luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh. Tỷ như Thiên Hình Trưởng Lão, Thiên Công Trưởng Lão, Truyền Công Trưởng Lão.
Loại thứ tư chính là thần bí nhất, cường đại nhất, thái thượng trưởng lão! Những trưởng lão tu vi không biết nông sâu ra sao, chỉ biết là cả đám đều là những lão ngoan đồng, quyền uy ngan với chưởng môn. Có điều bọn hó lúc nào cũng ở sâu trong Vũ Hóa Thiên Cung tiềm tu, ngàn năm cũng không xuất thế, không quản bất cứ chuyện tình gì của môn phái. Cho dù là đệ tử như Hoa Thiên Đô làm phản thì bọn họ cũng sẽ không lý tới. Chỉ có những chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của môn phái thì họ mới ra tay bảo vệ.
Các đệ tử như Già Lam, Linh Tiêu cũng chỉ biết có sự tồn tại của thái thương trưởng lão nhưng cũng không biết những người này ra sao, cũng chỉ nghe nói lại mà thôi.
Hiện tại Phong Bạch Vũ biết về Thần Tộc thì việc trước mà hắn làm tiên là đi tìm thái thượng trưởng lão, qua đó có thể thấy tình hình nghiêm trọng đến mức nào.
Phong Bạch Vũ đi rồi, mấy người Già Lam, Phương Thanh Tuyết, Long Huyên, Phương Hàn nhìn nhau. Phương Hàn mở miệng trước nói: “Các vị sư tỷ, ta đi trước đến gặp truyền công trưởng lão, giao công pháp tu luyện đồng thời nhận thưởng. Kính mời mọi người đều đến Luân Hôi Phong của ta, chúng ta cùng nhau tu luyện thần thông, luyện hóa bàn tay của Yêu Thần. Ta cũng không biết làm sao để luyện chế huyết nhục của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thành đan dược.”
“Uhm, huyết nhục của cao thủ như Yêu Thần đích thật là vô thượng linh dược, rốt cuộc là nên luyện hóa như thế nào để thu được hiệu suất cao nhất, những chuyện này cần cân nhắc cẩn thận. HIện tại chúng ta tập trung ở Luân Hồi Phong thương lượng một phương án cụ thể, mọi người đều được lợi.” Già Lam nói.
“Được, Ngũ NGục Vương Đỉnh của ta quá lớn, bình thường cũng không tiện mang theo, các sư tỷ mang vương đỉnh đến Luân Hồi Phong, đặt nó ở trên địa mạch của quả núi giúp ta. Để nó làn trấn sơn chi bảo của Luân Hồi Phong.” Phương Hàn chỉ chỉ vương đỉnh lớn bằng một căn phòng nhỏ ở bên cạnh. Một vật lớn như vậy thì quả thật là không tiện mang theo.
“Được! Phần thưởng lần này của ngươi chỉ sợ là ngay cả ta cũng phảo phát thèm. Công pháp tu luyện hai mươi tám loại thần thông, mà cái nào cũng rất lợi hại, mỗi một loại pháp quyết tu luyện trong Tiên Đạo đều là bí truyền không đưa ra ngoài. Môn phái quy định phàm là đệ tử đi du lịch bên ngoài trở về giao nộp công pháp tu luyện một loại thần thông thì sẽ được ban thưởng một kiện bảo khí. Mà bây giờ ngươi giao nộp hai mươi tám loại, chậc chậc…” Già Lam chắc chắc lưỡi.
“Đến lúc đó cũng không quên sự giúp đỡ của các vị sư tỷ.”
Phương Hàn chắp tay chào, biết rõ đã lập nên tình hữu nghị không gì phá vỡ được với những người này, có tình hữu nghị này thì có thể kề vai chiến đấu, phó thác sinh tử cho nhau.
Đây mới chính thức là “Đồng môn”!
“Tốt lắm, đi thôi, đi thôi.” Phương Thanh Tuyết phất phất tay, sau khi trở về ta còn muốn nói chuyện với ngươi một chút. Cũng mang ngươi đi gặp Phương Thanh Vi một lần. Ta dã sớm noi khi nào ngươi luyện thành Thần Thông Bí Cảnh thì sẽ gả Phương Thanh Vi cho ngươi, mà hiện tại ngươi đã tu luyện tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh rồi. Chuyện này càng không cần phải bàn cãi gì nữa.”
“Cái gì?” Phương Hàn lắp bắp kinh hãi.
“Phương Thanh Vi đã bị chưởng giáo trừng phạt, biến thành một con mèo rồi. Chuyện này để sau này hãy nói đi.” Già Lam nói xong thì phóng ra một đao cương khí màu lam bao trùm lấy Ngũ Ngục Vương Đỉnh rồi bay đi.
Phương Thanh Tuyết như cười mà không phải cười, cũng không biết suy nghĩ cái gì, hừ hừ hai tiếng rồi cũng bay di. Bất quá Phương hàn nghe đưowjc thì lại nổi lên một luồng cảm sợ hãi, biệt rõ là Phương Thanh Tuyết muốn tính nợ cũ với mình.
“Nữ nhân này rất lợi hại, ngươi không nên đối nghịch với nàng.” Diêm dùng tinh thần trao đổi với hắn.
“Không lo, hôm nay ta cũng không cần phải sợ nàng nữa rồi.” Phương Hàn khoát khoát tay, bay về Chân Truyền Cung. Truyền Công trưởng lão tự nhiên là ở Chân Truyền Cung, lần trước được truyền Xuân Phong Mộc Linh Thuật cũng là ở đây.
Đi đến trước cánh cửa nguy nga có ba chữ Chân truyền Cung, còn chưa kịp đi vào thì bên trong đã có thanh âm vang lên: “Là Phương Hàn sao? Vào đây. Chưởng giáo vừa mới truyền âm cho ta. Lần này ngươi đi lịch lãm cảnh giới tăng vọt, pháp lực tăng vọt, lại gặp được đại tiên duyên, phúc trạch không nhỏ.”
Phương Hàn vội vàng đivào thì đã thấy trong phong có vố số sách vở, Truyền Công trưởng lão đang khoanh chân ngồi, bên cạnh hắn còn có Thiên Công trưởng lão, Thiên Hình trưởng lão.
Ba vị đại trưởng lão tụ tập chung một chỗ, rõ ràng rất xem trọng hắn.
“Đệ tử tham kiến ba vị trưởng lão.” Phương Hàn vội vàng hành lễ.
“Bỏ qua!” Người lên tiếng chính là Thiên Hình trưởng lão, “Ngươi muốn cống hiến công phá tu luyện thần thông sao? Cứ giao ra đây để chúng ta xem xét, sau đó sẽ dựa vào môn quy mà ban thưởng cho ngươi.”
“Được!” Hai tay Phương Hàn chấp lại, rất nhiều ký hiệu, văn tự từ trên người bắn ra, rồi sau đó động lại trên các trang giấy, cuối cùng kết lại thành một quyển sách thật dày bay đến trước mặt ba vị trưởng lão.
Hắn tu luyện Mộc Hoàng Cươngm việc biến cương khí thành giấy vô cùng dễ làm, dù sao thì gỗ chính là nguyên liệu chính để làm giấy.
“Đây là công pháp tu luyện hai mươi chín loại thần thông, kính xin các vị trưởng lão xem qua.” Đại Thiết Cát Thuật cũng được Phương Hàn viết vào.
“Hắc Nhật Phong Tai! Đại Nhật Hỏa Tai! Linh Lung Đại La Thiên! Có cả những loại thần thông này sao?! Còn có cả Đại Thiết Cát Thuật! Chừng này thì phải ban thưởng thes nào đây?” Thiên Công trưởng lão tiếp nhận quyển sách, vừa mới xem qua một chút thì lắp bắp kinh hãi.