Ba đầu bổn mạng pháp bảo Thiên Sư xuất hiện, là thân ngoại hóa thân, lực sát thương của Phương Hàn tăng lên gấp năm lần, tương đương lực lượng của ba vị đệ tử Thái Nhất Môn Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần hợp lại. Ba con rối này là ba người bọn họ bỏ ra một nửa tinh khí để luyện thành, có lực lượng rất mạnh.
Bất quá việc sử dụng đòn sát thủ này rất nguy hiểm, nếu bị người khác phát hiện thì nguy hiểm vạn phần.
Nhưng hiện tại đang ở trong vòng vây Thiên Ma, cùng với Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương chiến đấu, có vô số Thiên Ma che đi tình huống thực sự bên trong, người khác rất khó thấy rõ tình hình. Hắn hiện tại ở giữ đại quân Thiên Ma, lại bị Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương đích thân đối phó, cũng chỉ có thể trông cậy vào lực lượng của ba hình xăm Thiên Sư.
Lần này đột nhiên tập kích quả nhiên thu được hiệu quả bất ngờ!
Ba đầu Bạch Sắc Thiên Sư khổng lồ, hùng tráng bay ra, ngửa mặt lên trời rít gào, phát ra âm thanh rung trời, khiến cho phong vân biến sắc, không gian rung động kịch liệt, tựa hồ toàn bộ thế giới đều bị tiếng rống giận của hùng sư đánh thức, Thiên Ma trong phương viên vài dặm chung quanh đều bị tiếng rít gào của ba đầu hùng sư đánh cho nát thành tro bụi, lập tức tử vong, không sót lại chút gì.
Ba đầu hùng sư này có hai đầu tương đương với cao thủ Cương Khí Cảnh.
Còn một đầu là bổn mạng Thiên Sư của Nghiêu Điển, tương đương với một cao thủ Âm Dương Cảnh.
Đã hiểu được âm dương, có linh tính, ngoại trừ không có thân thể huyết nhục, thì không kém gì một con sư tử đã có trí tuệ.
Tầng thứ tư Thần Thông Bí Cảnh, Âm Dương Cảnh luyện thành cương khí có linh tính cùng trí tuệ, không phải là vật ầm thường, luyện đến tận cùng có thể phun ra chân ngôn. Như hai đầu Tử Điện Âm Dương Đại Xà của Phương Thanh Tuyết có trí tuệ cùng linh tính.
Sự biển đổi này là một sự biến đổi về chất đối với chân khí của bản thân.
Cũng đạt tới Thiên Nhân Cảnh mà xây dựng một trụ cột kiên cố.
Chỉ có khi nào cương khí của bản thân luyện thành có linh tính, có trí tuệ thì mới có thể tạo thành đại trận, không ngừng tuần hoàn.
Phương Hàn xuất ra một chiêu này chẳng khác nào hai cao thủ Cương Khí Cảnh, một cao thủ Âm Dương Cảnh hợp lực đánh ra, còn có Diêm luôn chờ đợi, sẵn xàng âm thầm đánh lén, hắn không tin như vậy mà không thể đánh tan được một phần tàn hồn của Thiên Ma Vương.
Nếu như đối phương là cao thủ tầng thứ bảy, Kim Đan thì bản thân trong nháy mắt đã bị hắn đánh cho nát bấy, Phương Hàn không có khả năng chống lại, nhưng hắn biết Kim Đan của Thiên Ma Vương này đã bị đánh nát, nên mọi chuyện cũng phải tính toán lại.
“Ngươi làm sao có được Thiên Sư Cương Khí của Thái Nhất Môn! Hơn nữa còn có tới ba con!” Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương bỗng chốc bị tiếng rống của ba đầu Thiên Sư chấn nát, thân thể hiện ra vết rách, tựa hồ bị một kích này của Phương Hàn đánh bất ngờ, không kịp đề phòng, nguyên khí bị tổn thương.
“Thiên Sư thôn ma!” Phương Hàn cũng không trả lời, lại đánh ra một chiêu sát thủ, hai đầu Thiên Sư mở rộng cái miệng lớn, mãnh liệt thôn phệ, lập tức có vô số Thiên Ma kêu gào thảm thiết, bị Thiên Sư nuốt vào trong bụng, trong nháy mắt lại có hơn một ngàn Thiên Ma bị thôn phệ, sau đó hóa thành nguyên khí bị thu vào trong Hoàng Tuyền Đồ, rơi vào trong lòng Hoàng Tuyền Hà, cũng không có luyện thành Bích Lạc Đại Đan mà biến thành những tia tinh thần lực thuần chính nhất.
Bởi vì Diêm không có thời gian luyện chế đan dược, hắn đan co mình lại, tập trung pháp lực toàn thân, chuẩn bị toàn lực đánh ra một kích cực mạnh.
Bổn mạng Thiên Sư của Nghiêu Điển cũng không có thôn phệ như hai Thiên Sư kia mà bay thẳng đến chân thân của Thiên Ma Vương, trức tiếp cắn nuốt, đầu sư tử này có linh tính, cực kỳ lợi hại, một trảo đánh xuống liền đè Thiên Ma Vương xuống, giống như dã thú đi săn, muốn bắt lấy đối thủ rồi xé ra, cắn nuốt.
“Đáng giận!”
Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương sắc mặt âm lãnh, ma công trên người bộc phát, gắt gao chèo chống, đôi ma nhãn quỷ bí nhìn thẳng vào Phương Hàn, tựa hồ lại mạnh mẽ lên, dù là lực lượng của ba đầu Thiên Sư, chân khí của Phương Hàn đồng thời phố hợp cũng không thể đánh gục được hắn, có thể thấy được thực lực hiện giờ của hắn không thua kém gì cao thủ Thiên Nhân Cảnh.
“Thủy Cổ Thiên Ma Vương, ngươi bây giờ chẳng khác gì rồng kẹt nơi nước cạn bị tôm chê, hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, phượng hoàng rụng long không bằng gà! Ngươi ngoan ngoãn nhận mệnh, tự phế ma công thì ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống, bằng không ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi.”
Phương Hàn hét lớn một tiếng, chân khí của bản thân hắn hóa thành Thiên Mộc Thần Châm, lao ra đâm vào mi tâm của Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương. Thân thể Thiên Ma Vương là ma thể, đao kiếm bình thường không thể thương tổn được chứ đừng nói là châm, nhưng Thiên Mộc Thần Châm sau khi đâm vào thân thể đối phương thì liền biến thành cự mộc, là một sát chiêu lợi hại nhất của Phương Hàn, tạo ra thương tổn rất lớn lên cơ thể đối phương.
“Ngươi cho rằng chỉ bằng như vậy thì có thể thắng được bổn vương? Bổn vương chỉ là bị ngươi tập kích bất ngờ, không kịp trở tay, nhưng ngươi lại quá coi thường bổn vương.” Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương thấy Thiên Mộc Thần Châm đâm tới, đồng tửu xoay chuyển, sinh ra một loại lực từ trường ngăn chặn Thiên Mộc Thần Châm không cho nó tiếp tục tiến tới.
Sau đó trên người hắn nổi lên một mảnh màu đen, dài hẹp, có gợn sóng hình răng cưa không ngừng cắt nát không khí xung quanh, Phương Hàn liền có loại cảm giác được thân mình bị cắt ra thành mảnh nhỏ, hơn nữa cương khí của Thiên Sư đanh đánh nhau trực tiếp với Thủy Cổ Thiên Ma Vương bắt đầu tán loạn.
“Không tốt, hắn muốn thi triển Đại Thiết Cát Thuật!(*) Đây là vô thượng ma công của Ma Môn, là thần thông tương đương với Đại Băng Diệt Thuật! Không được để bị cắt, nếu bị thì vĩnh viễn trầm luân, không thể siêu sinh!”
(*)Đại Thiết Cát Thuật: Thiết Cát ở đây nghĩa là cắt nhưng thấy để cắt thì không được hay lắm nên mình để nguyên âm Hán Việt.
Diêm vừa trông thấy những gợn sóng răng cưa màu đen trên người Thủy Cổ Thiên Ma Vương phát ra thì bị dọa cho nhảy dựng lên.
“Đại Thiết Cát Thuật!”
Phương Hàn vừa nghe tên của thuật này thì tâm trở nên lạnh buốt, không ngờ lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa, chỉ một phần tàn hồn của một Ma Vương đã bị đánh nát Kim Đan mà vẫn mạnh như vậy, có lực lượng đủ để tung hoàng thiên hạ.
“Thiên Sư Bố Cương!”
Không chút do dự, tâm niệm Phương Hàn vừa động, ba đầu Thiên Sư đột nhiên biến thành một bức tường cương khí dày mười trượng chắn trước mặt hắn.
“Cắt!”
Ngay khi bức tường vừa mới hình thành, Thủy Cổ Thiên Ma Vương đã phát ra Đại Thiết Cát Thuật, vô số làn sóng có hình dạn răng cư màu đen hướng về phía Phương Hàn đánh ra, đầu tiên là Thiên Mộc Thần Châm thoáng cái đã bị cắt thành mảnh nhỏ, trong đầu Phương Hàn nhói đau một cái, máu chảy trào ra qua miệng mũi, chân khí hao tổn nghiêm trọng, cũng may là hắn nhanh chóng rút đại bộ phận chân khí về, dùng cương khí của Thiên Sư che chắn, bảo vệ bản thân nên chân khí không bị tổn hại nhiều, pháp lực toàn bộ biến mất.
Nhưng thương tổn như vậy cũng không nhỏ, cần phảu mất hai ba tháng tu luyện mới có thể khôi phục lại được lượng chân khí bị mất.
Phanh! Phanh! Phanh!
Hắn vừa mới thu lại chân khí thì đã nghe được tiếng nổ mạnh của ba đầu Thiên Sư, thoáng cái bức tường hình thành từ Thiên Sư cương khí đã bị phá vỡ, tổn thương nghiêm trọng, rút về trở thành hình xăm trên người Phương Hàn.
Ba đầu Thiên Sư thoáng cái đã bị Đại Thiết Cát Thuật phá vỡ.
Trước mắt Phương Hàn liền hiện ra Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương khống chế những lưỡi cưa màu đen ghê tợn bao trùm lấy mình, cơ hồ có thể cắt mình bất cứ lúc nào, lập tức nghiền nát bản thân, biến hắn thành thịt vụn.
Giờ khắc này hắn đã biết được sự lợi hại của Đại Thiết Cát Thuật.
“Ta muốn xe xem ngươi còn có chiêu gì nữa!” Thủy Cổ Thiên Ma âm trầm nói, nhưng hắn cũng không có dừng tay lại, Đại Thiết Cát Thuật càng thêm mãnh liệt, bao phủ lấy Phương Hàn.
“Ngũ Ngục Vương Đỉnh!”
Tại thời khắc nguy cấp này, Phương Hàn hét to lên một cái! Từ dưới biển một vương đỉnh lớn như một căn phòng vọt lên như đạn pháo, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai thu hắn vào bên trong.
Vô số lưỡi cưa cắt xuống, đánh mạnh lên vương đỉnh tạo nên thanh âm vang dội! Băng băng băng… Vương đỉnh rung động, vài trận pháp bảo vệ bên ngoài thoáng cái đình chỉ vận chuyển, tựa hồ bị Đại Thiết Cát Thuật phá hư.
Bất quá sau một hồi, các lưỡi cưa tiêu tán, cuối cùng vẫn không thể phá được vương đỉnh.
Thủy Cổ Đại Thiên Ma Vương dù sao cũng đã mất đi Kim Đan, tu vi vẫn chưa kịp hồi phục lại hết. Nếu không thì có thể thoáng cái đem vương đỉnh này cắt phá, triệt để hủy hoại.
“Chuyện gì xảy ra vậy Phương Hàn! Muội nhận được cảm ứng của huynh liền thúc dục vương đỉnh bay lên thì phát hiện ra một đám Thiên Ma đông đảo.” Thấy Phương Hàn nhảy vào trong đỉnh, chân khí toàn thân có chút yếu nược thì Long Huyên bị dọa cho nhảy dựng lên.
“Là Thủy Cổ Thiên Ma phá vỡ phong ấn, dẫn đầu mười vạn đại quân Thiên Ma liều chết xông ra! Cũng may là muội tới kịp nếu không thì ta dã bị cắt thành bột phấn rồi. Không nói nhiều nữa, thao túng vương đỉnh, phát ra pháp thuật ta sẽ ra ngoài một lần nữa. Nhất định phải triệt để đánh chết hoặc phong ấn đầu Thiên Ma này, nếu không để hắn tu dưỡng, khôi phục lại pháp lực thì chúng ta chết không có đất chôn đâu.”
Phương Hàn biết rõ Đại Thiết Cát Thuật đã tiêu tốn không ít pháp lực của Thủy Cổ Thiên Ma Vương, giờ đây hắn như nỏ mạnh hết đà.
Trong lúc nói chuyện, hắn đã bay ra ngoài vương đỉnh, quả nhiên thấy thân hình Thủy Cổ Thiên MA vô cùng mờ ả, hư nhược, không còn khí thế quân lâm thiên hạ như mới đầu nữa, biết rằng mình đoán không sai, ha ha cười, Mộc Hoàng chân khí bộc phát, biến rằng một đoàn ánh sáng màu xanh lao tới.
“Tiểu bối! Ngươi có được Ngũ Ngục Vương Đỉnh bảo vệ! Bất quá ngươi cũng đừng vọn tưởng đối phó được ta, ngươi không biết là mỗi Thiên Ma Vương đều có Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp sao? Vạn bất đắc dĩ thì đồng quy vu tận! Ngươi ngăn cản nổi sao!”
Thủy Cổ Thiên Ma Vương cười ha hả, chỉ một ngón tay về phía Mộc Hoàng chân khí của Phương Hàn.
“Thật không? Trong thiên hạ có một thứ chuyên phá Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, ngươi thân là Thiên ma Vương, không thể không biết thứ đó là gì được!” Trong thanh quang có một thanh âm nho nhỏ vang lên, không phải của Phương Hàn mà là Diêm.
Phương Hàn khi bay ra khỏi vương đỉnh thì liền dùng Mộc Hoàng chân khí hóa thành thanh quang che phủ bản thân, nhằm che dấu Diêm, làm cho Long Huyên không cách nào thấy rõ tình huống bên trong.
Diêm ẩn trong thanh quan, vô thanh vô tức bắn ra một luồng Hoàng Tuyền chân khí có mang theo Vong Tình Thủy mãnh liệt quấn quanh Thủy Cổ Thiên Ma.
Lập tức toàn thân Thiên Ma dính đầy Vong Tình Thủy, cương khí toàn thân bắt đầu tan rã, không thể thi triển được Thiên Ma Giả Thể Đại Pháp, tuyệt vọng rít gào: “Đây là…… Hoàng……”
Nhưng mới hô được một tiếng thì đã bị Diêm đánh ra một trảo thu lấy mang vào trong Hoàng Tuyền Đồ.
“Nếu không phải vừa rồi hắn thi triển Đại Thiết Cát Thuật, nguyên khí tổn hao trầm trọng thì ta căn bản không phải là đối thủ của hắn. Bất quá giờ chúng ta đã hàng phục được hắn, chờ sau khi ta thi triển ma công bắt hắn khai ra Đại Thiết Cát Thuật thì sẽ đem hắn luyện chế thành một viên địa cấp tuyệt phẩm đan dược, Pháp Thánh Xá Lợi! Có thể giúp gia tăng pháp lực của ngươi! Hắn là Thiên Ma đã luyện thành Ma Môn Kim Đan, tuy đã mất đi Kim Đan nhưng bổn nguyên vẫn vô cùng hùng hậu! Lần này quả thật là phát tài rồi!”
Diêm lui vào trong Hoàng Tuyền Đồ, chuẩn bị xử lý Thiên Ma.