Tinh hoa hỏa diễm của Chu Tước Kỳ bị hắn lấy mất, lúc trước Hỏa Vân Tiên Tử đã phải hao tốn không biết bao nhiêu thiên tài, địa bảo, còn tốn rất nhiều năm công sức mới có thể luyện chế ra pháp bảo này, vậy mà Phương Hàn chỉ tốn chút công sức là dung hóa được nó, chẳng khác gì bảo vật từ trên trời rơi xuống, không cần làm mà hưởng.
Bất quá Chu Tước Kỳ cũng không tính là gì.
Kim đan mới chân chính là không làm mà hưởng.
Viên kim đan của Hỏa Vân Tiên Tử ẩn chứa hai mươi tám loại thần thông, mỗi một loại thần thông đều tốn rất nhiều năm tu luyện. Tỷ như Hắc Nhật Phong Tai, muốn tu luyện phải đi vào những vùng cực kỳ nguy hiểm trong vũ trụ để hấp thu lực lượng mang tính hủy diệt của các loại gió trong vũ trụ. Loại Huyền Môn này phải vất vả khổ tu gần một trăm năm mới có thể thành công.
Mặc dù bây giờ Phương Hàn có được công pháp, luyện Hắc Nhật Phong Tai cũng phải khổ tu một trăm năm như vậy.
Nhưng mà giờ hắn không cần, chỉ cần thu lấy Hắc Nhật Phong Tai từ trong kim đan rồi luyện hóa cho bản thân thì lập tức có thể thành công. Uy lực cũng rất mạnh, thậm chí còn lợi hại hơn của Triệu Huyền Nhất. Thần thông của Hỏa Vân Tiên Tử vốn cao hơn Triệu Huyền Nhất.
Cái này cũng chỉ là một thần thông Hắc Nhật Phong Tai thôi.
Trong viên kim đan còn ẩn chứa các loại thần thông khác như Đại Nhật Hỏa Tai, Trường Xuân Đại Pháp, Câu Huyền Đạo, Thổ Hồn Khu Sơn Thuật, Cầu Phúc Thuật… những thần thông đó đều là những thần thông lợi hại vô cùng, đồng thời cũng rất khó luyện thành.
Mỗi một loại thần thông đều cần ít thì hai mươi, ba mươi năm, nhiều thì trăm năm mới có thể luyện thành.
Hỏa Vân Tiên Tử sống cả nghìn năm, cơ hồ dùng tám phần thời gian để luyện thành kim đan, có thể thấy được phải tốn hao rất nhiều công sức, khổ công tu luyện cả nghìn năm, gian khổ vô cùng. Hiện tại Phương Hàn lại không làm gì hết mà được hết.
Đánh cắp cả ngàn năm tu luyện!
Phương Hàn khẽ xoay chuyển kim đan, thôi động tinh thần, hai mắt bắng ra tinh quang sáng chói chiếu thẳng lên kim đan. Mộc Hoàng cương khí đã kết thành đại trận dung nhập vào trong gan, tăng công năng của gan, nhãn lực cũng theo đó mà tăng lên, có ánh mắt quyết đoán, khiếp người.
Gan càng khỏe thì mắt lại càng sáng.
Đây cũng là vì cái gì mà rất nhiều người mắt không tốt thì ăn nhiều gan động vật.
Trong các nội tạng của Phương Hàn, hiện giờ gan là bộ phận tốt nhất, dù sao thì hắn đã tu luyện Mộc Hoàng cương khí nhiều năm, nên Mộc Hoàng cương khí rất mạnh, áp đảo cả Hỏa Hoàng cương khí mới luyện thành, chứ đừng nói chi tới Thổ Hoàng cương khí.
Mắt bắn ra tinh khí mãnh liệt bắn, chạm vào kim đan thì nổ mạnh, nhưng kim đan vẫn không chút sứt mẻ gì. Mãi đến khi Diêm gầm lên một tiếng, sương mù dày đặc từ trong Hoàng Tuyền Đồ bay ra, bao trùm lấy kim đan thì hai mươi tám loại thần thông trong kim đan mới bắt đầu phân giải.
Hiện tại Phương Hàn, Diêm đều là cao thủ Thiên Nhân Cảnh, có thể ngưng tụ các loại đại trận. Tuy Phương Hàn cũng chỉ vừa mới tiến vào Thiên Nhân Cảnh, chưa luyện đủ ngũ hành nhưng cũng không ngại sử dụng đại trận của mình để trợ giúp Diêm một tay.
Diêm thuộc vào loại cáo già, ma công thâm hậu, lại có đạo khí như Hoàng Tuyền Đồ trợ giúp thì việc phân giải kim đan cũng không có gì khó khăn. Nhất là khi chủ nhân của viên kim đan này đã chết rồi.
Nếu chủ nhân kim đan còn chư chết, chỉ cần một ý niệm kim đan sẽ nổ tung, cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể luyện hóa được.
Nhưng hiện tại nó là một vật chết, để mặc cho Phương Hàn cùng Diêm thoải mái muốn làm gì thì làm.
Mấy tháng qua đi, tới một ngày kia! Hoàng vân của Hoàng Tuyền Đồ đột nhiên tản ra, cuồn cuộn bay khắp nơi trong đại điện, trong hoàng vân, bỗng xuất hiện hai mươi tám đại trận. Mỗi một đại trận đều ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại.
Mỗi một đại trận là một loại thần thông, một cao thủ bình thường bỏ trăm năm cũng chưa chắc có thể luyện thành.
“Phương Hàn, còn chờ gì nữa mà không dung nhập pháp lực của bản thân vào trong đó, luyện hóa chúng thành thần thông của mình đi!” Diêm rít gào.
“Được!” Phương Hàn cũng không chút chậm trễ, vận khởi pháp lực chuẩn bị luyện hóa hai mươi tám đại trận, luyện thành hai mươi tám loại thần thông. Qua thời gian dài tìm hiểu kim đan, hắn cũng biết được hai mươi tám loại thần thông trong kim đan là gì, làm sao để tu luyện, lại có thêm sự chỉ điểm của thần bí nhân nữa, mọi chuyện trở nên rất đơn giản.
Hắn há miệng phun ra hai mươi tám đao khí lưu, mỗi một đạo khí lưu phân ra bao trùm lấy một đại trận, vừa gặp đại trận thì liền thẩm thấu vào trong, dựa theo pháp quyết mà bắt đầu tu luyện, luyện hóa.
Phương Hàn vốn có khả năng nhất tâm bách dụng, hiện tại phân ra đồng thời tu luyện hai mươi tám loại thần thông cùng một lúc cũng không có gì khó khăn, dễ dàng vô cùng. Đương nhiên cũng là vì hai mươi tám loại thần thông này đã luyện thành hình, bây giờ Phương Hàn cũng không tu luyện giống như người khác, phải đặt từ viên gạch, xây dựng từng bước một.
Oanh long!
Chung quanh thân thể Phương Hàn xuất hiện vô số luồng lốc xoáy, pháp lực của hắn không ngừng tăng lên! Vốn lực lượng mười vạn mã lực hiện giờ lại gia tăng gấp bội, thật giống như khi dùng Phong Ma Tổn Thọ Đan.
Hai mươi vạn!
Ba mươi vạn!
Năm mươi vạn!
Cuối cùng pháp lực cũng ngừng tăng vọt, Phương Hàn cảm giác được pháp lực của bản thân gia tăng gấp năm lần! Toàn bộ hai mươi tám loại thần thông đều tiến nhập vào trong đầu hắn.
Thậm chí ba hình xăm Thiên Sư trên người cũng bị hắn luyện hóa triệt để, ngưng tụ thành Thiên Sư Đại Pháp, cũng tiến nhập vào trong đầu.
Bất quá hắn cũng không dung nhập các loại thần thông này vào trong nội tạng của bản thân, bởi vì hắn muốn tu luyện Ngũ Đế Đại Ma làm trụ cột, sau này khi ngưng kết kim đan thì cũng dùng Ngũ Đế Đại Ma làm trụ cột. Khi đó kim đan của hắn sẽ không chỉ có hai mươi tám loại thần thông mà là hơn ba mươi loại! Năm mươi loại! Thậm chí nhiều hơn.
Khí đó kim đan của hắn sẽ có uy lực mạnh mẽ hơn nữa!
Có càng nhiều loại thần thông thì uy lực của kim đan cũng càng lớn hơn, đây là một chuyện hiển nhiên.
“Hà… Chỉ mới luyện thành Thiên Nhân Cảnh, cao thủ bình thường đều chỉ có lực lượng vạn mã lực, mà ngươi lại có lực lượng năm mươi vạn mã lực, so với những cao thủ kia thì mạnh hơn năm mươi lần. Xem ra ngươi thật là thiên chi kiêu tử, được trời ban cho đại tiên duyên, chỉ cần có thể đi ra ngoài thì sẽ có rất nhiều hy vọng luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh.
Thần bí nhân cảm thán nói.
Người bình thường muốn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh là chuyện khó vô cùng, cho dù có được kỳ ngộ cũng rất khó. Như Phương Hàn hiện tại có được kỳ ngộ lớn như vậy nhưng cũng chỉ có được mấy phần hy vọng, muốn đạt tới trường sinh đâu phải dễ dàng. Cần có đại nghị lực, đại vận khí, đại phúc lộc, thiếu một thứ cũng không được.
“Hiện tại chúng ta đã qua được mười lăm năm rồi. Bên ngoài phỏng chừng đã được mười lăm ngày. Mười lăm năm luyện thành Thiên Nhân Cảnh, tiến bộ quả thật rất nhanh.” Diêm thấy thần thông của Phương Hàn đại thành, trong người có ba mươi mốt loại thần thông, có thể so sánh được với hắn rồi thì không khỏi có chút cảm thán.
Mộc Hoàng, Thổ Hoàng, Hỏa Hoàng, ba loại thần thông cộng với hai mươi tám loại thần thông của kim đan.
Vốn Thiên Sư Đại Pháp cũng là một loại thần thông, bất quá trong kim đan cũng có Thiên Sư Đại Pháp, Phương Hàn cũng chỉ là đem ba Thiên Sư của Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần hòa vào trong đại pháp này mà thôi. Ba đầu Thiên Sư thoạt nhìn thì cường đại nhưng so với thần thông trên kim đan thì còn kém rất nhiều.
Dù sao thì Hỏa Vân Tiên Tử cũng là cao thủ luyện thành kim đan, Thiên Sư Đại Pháp của nàng tự nhiên là cao thâm, ba tên đệ tử nhỏ bé ở Thái Nhất Môn sao có thể so sánh được.
“Chờ ta luyện thành Ngũ Đế Đại Ma, lại luyện Đại Thiết Cát Thuật thì có ba mươi bốn loại thần thông. Trong các đệ tử Vũ Hóa Môn, chỉ sợ ngoài Hoa Thiên Đô ra thì cũng không có ai là đối thủ của ta.” Phương Hàn thét dài một tiếng, phát ra hào khí mạnh mẽ.
“Còn có Phương Thanh Tuyết.”
Diêm nhắc nhở hắn.
“Có biện pháp nào để đi ra ngoài không?” Phương Hàn hỏi thần bí nhân.
“Không có!” Thần bí nhân trả lời rất dứt khoát. “Nếu như ngươi luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì có thể có chút cơ hội, nhưng mà hiện tại thì vẫn còn chưa được. Pháp lực có tăng lên gấp mười lần, có lực lượng năm trăm vạn liệt mã cũng không được. Đương nhiên nếu như con rắn này khôi phục lại lực lượng thì có thể đi ra ngoài.”
“Cái này, cũng không cách nào……” Phương Hàn ngồi xuống nền đất.
Đúng lúc này.
Bên ngoài Thái Nguyên Tiên Phủ đột nhiên lập lòe lôi đình, một đạo lôi vân hạ xuống, trên đó là một nữ tử mặc áo trắng, đúng là Phương Thanh Tuyết. Còn có mấy chân truyền đệ tử khác của Vũ Hóa Môn như Già Lam, Long Huyên.
Những đệ tử này lần lượt hạ xuống, đứng thẳng lên, đồng thanh nói: “Cung thỉnh chưởng giáo chí tôn!”
Một đoàn ánh sáng trong suốt bỗng nhiên xuất hiện ở trên đầu bọn họ.
“Chưởng giáo chí tôn, Phương Hàn sư huynh đã bị nhốt mười sáu ngày, ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ chính là mười sáu năm! Không biết có còn sống hay không! Ai cũng không có khả năng không ăn không uống mà sống được mười sáu năm.” Long Huyên có chút lo lắng nói.