Bài danh đệ nhất trong bốn mươi đạo tặc ở hải ngoại, Khí Thiên Đạo, một người vô cùng thần bí, pháp lực cao cường, nghe đồn sắp tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh, sau đó lại mở ra một môn phái tiên đạo, hơn nữa theo tin tức bí mật mà Phương Hàn biết được thì sau lưng đạo tặc này có sự hỗ trợ của Thần Tộc.
Có điều tên thật của Khí Thiên Đạo là gì thì không ai biết.
Nhưng bằng vào trực giác, linh quang trong đầu Phương Hàn chợt lóe lên, liên tưởng đến nữ tử bài danh đệ nhất trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, Phạm Thanh Ảnh nên là đệ nhất đạo tặc trong truyền thuyết.
Bởi vì mười hạng đầu trong Trường Sinh Dự Khuyết Bảng, thì trừ hạng nhất ra, những người khác đều là có môn phái đàng hoàng. Không phải là đệ nhất đạo tặc thì còn là ai?
Hơn nữa Phương Hàn cũng có cừu óan với bốn mươi đạo tặc, giết chết bài danh thứ ba và thứ tư Thứ Nguyệt Đạo, Diệt Tinh Đạo, thậm chí còn luyện hóa kim đan của họ. Nếu như đệ nhất đạo tặc Khí Thiên Đạo không tới tìm hắn thì có lẽ hắn gặp quỷ rồi.
Hơn nữa, hiện tại hắn tu luyện thành kim đan ẩn chứa chín mươi loại thần thong, có nguyên khí tiên giới của Cây Thế Giới cung cấp, một cái phất tay có lực lượng bạt sơn liệt địa, vô cùng khủng bố. Người bình thường tới giết hắn, hắn phất tay là có thể đánh cho đối phương hóa thành tro bụi, cũng chỉ có những nhân vật bài danh trong mười hạng đầu trên Trường Sinh Dự Khuyết bảng mới có thể cho hắn một kích trí mạng.
Xuy!
Kiếm Phá Trường Không!
Một kiếm ám sát này thừa lúc hắn vừa mới liều mạng cùng Yên Thủy Nhất, pháp lực tán loạn, không thể vận chuyển được, ra tay bất ngờ, một kích đánh ra có uy hiếp to lớn đối với tính mạng của hắn. Vô thanh vô tức khóa chặt lấy hắn rồi bắn ra, kiếm khí bao trùm khắp bốn phương tám hướng, sát khí tràn ngập thiên địa. Một kiếm này có thể gọi là sát thần!
Nhưng mà khi một kiếm này đánh tới, khi mà Phương Hàn không thể ngăn cản được nữa thì từ trong A Tỳ Môn sau lưng hắn ló ra long trảo khổng lồ.
Long trảo này lớn cỡ một căn phòng nhỏ, tản mát ra khí tức thuần dương cực kỳ cường đại, lân phiến dữ tợn, năm ngón như những cái cột lớn, móng vuốt sắc bén, thoáng cái liền ngăn cản được kiếm quang.
Chính là Diêm.
Từ khi Diêm hấp thu được hài cốt của thiên long, ngưng tụ thành chân thân thì pháp lực vô cùng mạnh mẽ, thân thể cứng rắn, hài cốt thiên long bị Cửu Thiên Cương Phong, Xích Đế Hỏa Hoàng Khí ngưng luyện, luyện hóa toàn bộ tạp chất, cứng rắn vô cùng, còn hơn cả Huyết Dạ Vương.
Hiện tại khi Phương Hàn gặp nguy hiểm thì hắn liền ra tay bảo vệ.
Long trảo thò ra bắt lấy cũng không chỉ đơn giản như vậy mà còn thi triển ra một loại thần thông ma đạo là Đại Sưu Hồn Trảo. Khắp nơi đều tràn ngập âm thanh của ma thần, trong đó xen lẫn vô số tiếng rồng gầm, rung động thiên địa, không gian vặn vẹo, rồi sụp đổ.
Với thực lực hiện giờ của Diêm, sau khi luyện hóa được hài cốt thiên long, gọi ra được Nại Hà Kiều, Hoàng Tuyền Đồ tuy không thể sánh ngang với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nhưng cũng đủ chống lại bất cứ cao thủ từ thầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh trở xuống.
Nếu như thực lực của nó lại tiến thêm một bước, mở ra được đại trận thần bí nhất của Hoàng Tuyền Đồ, Luân Hồi Bàn, thì có thể trấn áp được cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, sánh ngang với bảo bối như Nhân Hoàng Bút, Thiên Hoàng Kính.
Long trảo, kiếm ảnh va chạm giữa không trung.
Tiếp sau đó, quang cảnh tán loạn, móng vuốt của Diêm thóang co rụt lại, móng tay biến ảo ra đủ loại thủ ấn, chống đỡ kiếm khí, đề phòng bị kiếm khí cắt đứt. Kiếm quang lấp loáng, thoáng cái kiếm khí tung hoành, chuyển mục tiêu sang đánh giết Diêm.
Thân thể Diêm run lên, hai mắt mở trừng lên, bộ dáng không thể tin được nhìn lân phiến trên người bị kiếm khí đánh bay, cơ hồ lộ ra cả xương cốt.
“Đại Lôi m Kiếm Thuật!”
Diêm tựa hồ nhận thức được loại kiếm thuật này, thân thể run lên, A Tỳ Môn, Nại Hà Kiều liền được hắn thi triẻn ra, xuất thần nhập hóa, so với Phương Hàn cao minh hơn không biết bao nhiêu lần. Dù sao thì hắn mới là chúa tể của Hoàng Tuyền Đồ.
Cây cầu đá cổ lão, loang lỗ những vết máu của thần ma bắc ngang giữa trời, run lên, như một con rồng sống, hai bên cây cầu đá tràn ngập A Tỳ Khí từ A Tỳ Môn bay ra. Ma khí tỏa r ache phủ phương viên một trăm dặm xung quanh, mà Diêm ẩn giấu ở trong đó, không thấy đâu, thật giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Trong nháy mắt, Diêm đem lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ phát huy đến mức tận cùng, chiến đấu cùng với bóng kiếm loang loáng định ám sát Phương Hàn.
Đoàn thanh quang ám sát Phương Hàn cũng không nói lời nào, đột nhiên thu lại, lộ ra bộ dáng của một nữ tu sĩ, ở sau đầu tỏa ra một luồng thanh quang, khuôn mặt mơ hồ không thấy rõ, trên người tản mát ra lực lượng mang tính hủy diệt, thanh bảo kiếm trong tay đột nhiên rung lên.
Xoạch!
Đột nhiên trong lúc đó, từ trong hư không xuất hiện vô số lôi quang, lôi quang này không phải sấm chớp của trời đất mà là một loại khí tức hỗn độn, bên trong loáng thoáng truyền ra tiếng sấm sét, giống như đang nuôi dưỡng một cái gì đó ở bên trong.
“Đại Hỗn Độn Lôi Pháp!”
Thân thể Diêm run lên, bị doạ cho nhảy dựng lên, đang muốn chạy ra xa thì đã muộn. Vô số lôi quang nổ tung, thiên địa tựa hồ biến trở nên u ám, hỗn độn, toàn bộ A Tỳ khí đều bị vụ nổ đánh tan, tóan loạn bốn phía, Nại Hà Kiều rung động dữ dội, giống như một con thuyền nhỏ giữa bão tố.
Long lân trên người Diêm bay tán loạn, sau lưng bị vụ nổ đánh thành một mảng huyết nhục hỗn độn. Nếu không phải hắn có cốt cách của thiên long cơ hồ tương đương với Bất Tử Chi Thân thì đã bị đánh cho nứt gãy.
Súc!
Diêm biết rõ mình không phải là đối thủ Hỗn Độn Lôi Pháp trong truyền thuyết này. Nó là chí tôn trong lôi, nguyên bản của vạn lôi, uy lực ngang hang với Mạt Nhật Thiên Tai, thần thông Ngũ Đế Đại Ma. Bản thân hắn còn chưa luyện được Bất Tử Chi Thân, vừa mới va chạm thì thân thể liền bị đánh nát, không biết còn phải hấp thu bao nhiêu khí thuần dương mới có thể khôi phục được.
Thân thể hắn thóang co rút lại, A Tỳ Môn và Nại Hà Kiều liền biến mất không thấy đâu, trong không trung chỉ còn lại một bức tranh vẽ, chính là bản thể của Hoàng Tuyền Đồ.
Vô luận bao nhiêu thần lôi oanh tạc lên Hòang Tuyền Đồ đều không có bất cứ tác dụng gì, bản chất của bức tranh này là tuyệt phẩm đạo khí, không phải là thứ có thể dễ dàng hủy diệt được.
Diêm rút lui.
Có điều lần ra tay này của hắn đã tranh thủ cho Phương Hàn chút thời gian để ổn định lại pháp lực của bản thân.
“Hôm nay chỉ sợ khó có thể giải quyết được. Một Yên Thủy Nhất ta còn không thể giải quyết được, bây giờ lại có thêm một Phạm Thanh Ảnh nữa. Hai người này vây giết ta thì ta dù có thủ đoạn thông thiên cũng không thể nào thắng được! Lúc này đi là hay nhất!”
Phương Hàn rốt cuộc cũng bình ổn lại khí huyết hỗn loạn của mình, vận động pháp lực, sau một lúc trì hoãn thì liền đưa tay ra, bắt lấy Hoàng Tuyền Đồ đang lơ lửng trong không trung, kim đan trên đỉnh đầu chiếu rọi bốn phương, lập tức toàn bộ Đại Hỗn Độn Lôi Pháp liền tan rã, biến mất vô ảnh vô tung.
“Ha ha ha ha, không thể tưởng tượng được là hai người bài danh hạng nhất và hạng hai trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng lại tới giết một cao thủ Kim Đan Cảnh như ta. Muốn ngăn cản không cho ta tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh sao? Hai người các ngươi có giết được ta cũng là thắng không võ. Nếu như một chọi một thì ta tình nguyện phụng bồi. Có điều hôm nay ta còn phải đi chúc thọ Linh Lung Thiên Tôn, thứ lỗi không thể bồi tiếp hai vị được!”
Phương Hàn cười ha hả, hất tay áo lên, thân thể như thần long bay vút đi, sử dụng thuấn gian di động, muốn thóat khốn.
Hắn tuy lợi hại nhưng cùng lúc đối mặt với hai đại cao thủ vây giết thì cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng sợ sẽ gặp bất trắc huống chi là Phương Hàn. Kết cục thất bại tuyệt đối đã bày ra trước mặt, Phương Hàn cũng không cậy mạnh mà ở lại nữa, nói đi là đi ngay.
Tuy không phải là cao thủ của hai người như vẫn có thể chạy trốn được..
Với tu vi hiện tại của Phương Hàn, muốn chạy trốn, bảo toàn tính mạng thì cho dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng khó mà giết chết được hắn.
Hơn nữa lúc này, Phương Hàn chạy trốn lại không có chút tâm lý khó chịu. Bởi vì hai người vây giết một người, không bỏ chạy chẳng lẽ chờ chết.
“Muốn chạy?”
Yên Thủy Nhất tựa hồ sớm có chuẩn bị, khi Diêm giao thủ với Phạm Thanh Ảnh, thì nàng một mặt vận công điều tức, một mặt giơ tay lên, lấy ra một cái khăn tay, dường như là một kiện pháp bảo. Khăn tay hóa thành một đám mây, bao phủ bốn phương. Đây là tuyệt phẩm bảo khí tên là Vạn Lý Yê Vân Chướng.
Khi Phương Hàn vừa muốn chạy thì Vạn Lý Yên Vân Chướng đột nhiên phát động, bạch vân cuồn cuộn bốn phía, tạo thành một bức tường mây, ngăn cản Phương Hàn.
“Nứt ra cho ta!”
Phương Hàn không chút do dự, hai tay nâng lên, co lại thành trảo đánh ra, xé nát tường mây, thế như chẻ tre. Vạn Lý Yên Vân Chướng lập tức lại biến thành một cái khăn tay, nhưng bây giờ đã bị nghiền nát, trở thành một kiện bảo khí rách tả tơi. Phưong Hàn tùy tiện phất tay một cái liền có thể hủy diệt một kiện tuyệt phẩm bảo khí.
Hiện tại lực lượng của hắn thậm chí có thể đánh cho hạ phẩm đạo khí bị thương. Những bảo khí như Ngũ Ngục Vương Đỉnh chỉ cần một quyền là có thể đánh nát.
Vạn Lý Yên Vân Chướng bị phá hủy nhưng Yên Thủy Nhất không hề có chút thương tiếc, tựa hồ là quyết tâm bỏ đi một kiện pháp bảo để ngăn cản Phương Hàn, tranh thủ cơ hội không cho hắn chạy trốn.
Sưu! Quả nhiên, Phương Hàn phất tay lên, hủy diệt Vạn Lý Yên Vân Chướng nên cũng thoáng chững lại một chút. Mà Yên Thủy Nhất là cao thủ bậc nào? Chỉ cần một thoáng này, nàng liền xuất ra Thương Hải Thần Châu. Thần châu xoay chuyển, bộc phát ra mấy vạn đạo kiếm khí đánh về phía Phương Hàn.
Những đạo kiếm khí này đều ngưng tụ thành hình một thanh bảo kiếm, mỗi một thanh bảo kiếm đều như thu thủy, đọng lại trong sương khói, lạnh lẽo vô cùng, như là một loại thủy tinh thần kỳ luyện chế thành.
Phương Hàn nhìn qua liền biết được mỗi một thanh kiếm này đều là bảo bối cường đại, là tinh hoa của nước luyện thành, muốn luyện ra mấy vạn thanh không biết phải mất bao nhiêu thời gian. Trong tíc tắc khi kiếm quang bay tới, từ trong Thương Hải Thần Châu xuất hiện một trận đồ trên bề mặt trận đồ có vô số hình bóng tiên tử cầm bảo kiếm trong tay, bay múa.
Mấy vạn thanh bảo kiếm thóang cái dung nhập vào trong trận đồ, phối hợp với các tiên tử kia, vô cùng sinh động, thóang cái liền tản ra, vây lấy Phương Hàn.
Đây là một kiếm trận cực kỳ lợi hại!
Lăng Ba Vạn Tiên Tố Nữ kiếm trận!
Mấy vạn thanh bảo kiếm, mỗi một thanh đều được tinh chế từ vạn niên hàn thiết, tăng thêm lực lượng ôn nhu của nước, vận dụng Cửu Thiên Cương Phong, huyền băng chân thủy đóan luyện mà thành. Yên Thủy Nhất không có khả năng luyện chế thành vạn thanh bảo kiếm như thế này, cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng phải tổn hao hơn ngàn năm thời gian mới làm được. Đây hẳn là di vật của thủy thần.
Bá!
Phương Hàn bị vây hãm giữa kiếm trận, khắp nơi tràn ngập khí tức mênh mông, sương vụ bao phủ bốn phương, vô số tiên tử cầm bảo kiếm xuất hiện, phát ra kiếm khí cường đại đánh về phía hắn.
Mà thân thể Yên Thủy Nhất chớp động, cũng tiến nhập vào trong Lăng Ba Vạn Tiên Tố Nữ Kiếm Trận.
Về phần Phạm Thanh Ảnh vừa mới ám sát Phương Hàn vẫn không nói gì, thân thể chớp động, hóa thành một đoàn thanh quang cũng tiến nhập vào trong kiếm trận, tựa hồ muốn phối hợp giết chết Phương Hàn.