Vĩnh Sinh

Chương 879: Chương 879: Đông Lăng đạo tràng




"Nam nhân của Di Bảo....Không ngờ lại khủng bố như thế, ta chỉ biết là phụ thân của Di Bảo gọi là Bảo chủ, chết trong Thiên kiếp." Vương Huy nghĩ thầm, lại không dám nói ra, hắn lập tức đứng dậy, cung kính trả lời." Di Bảo sư tỷ là chúng ta một trong những đệ tử kiệt xuất nhất của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên là chúng ta, sớm vượt qua Hư Tiên Lôi Kiếp tu thành cao thủ. Địa vị cực cao, ở trên chúng ta rất nhiều, nhưng mà gần đây liên tục gặp phiền toái, phụ thân của nàng chết trong Thiên kiếp, một số trưởng lão chí tôn trong môn phái thừa cơ lấy đi Phân Bảo Nham của cha nàng. Sau đó lại muốn bức nàng làm tiểu thiếp gả cho nhi tử của một đại nhân vật trong đại môn phái Thiên Nhai. Đổi lấy lợi ích. Bình thường Di Bảo sư tỷ chính là nữ thần trong đầu đám chân truyền đệ tử chúng ta. Không ai có tư cách lấy nàng, hiện tại cư nhiên bị đại nhân vật trong môn phái bức bách như vậy, chân truyền đệ tử chúng ta cũng phải tức giận bất bình. Cũng chỉ có nhân vật nhân vật như tiền bối mới xứng đôi với Di Bảo sư tỷ."

Sau khi giới thiệu xong, Vương Huy còn khen Phương Hàn một câu.

Nguyên bản hắn xuất thân từ đại môn phái như Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, căn bản không cần khen tặng bất luận kẻ nào, thế nhưng Phương Hàn biểu hiện ra thực lực quá kinh khủng. Có thể giết chết Thiên Tiên? Cho dù khoác lác người khác cũng không dám khinh thường, huống chi chuyện mà Thiên Tiên làm không được, hắn có thể làm được, hơn nữa lại chỉ nhẹ nhàng nhấc tay đã làm được, tình huống như vậy, Vương Huy căn bản không dám mạo phạm.

"Thiên Nhai Môn, môn phái này có một phân đà tại Tu Chân đại thế giới gọi là {Thiên Nhai Hải Các}. Được, ta đã diệt phân đà này rồi. Cũng không tính là gì!" Phương Hàn hời hợt nói: "Tên thái thượng trưởng lão chó má nào trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên dám bức bách Di Bảo? Gần đây tại Long giới, liệp sát không thành hai đại Long đế Ngọc Thánh cùng Hình Kiền Qua, xem ra ta phải liệp sát một đầu Thiên Tiên khác đây."

Ngữ khí của Phương Hàn tuy hời hợt, thế nhưng lại làm cho trái tim người ta băng giá: "Ta muốn luyện chế một kiện pháp bảo, cần có pháp tắc Tiên Đạo, dùng Thiên Tiên để huyết tế. Hi vọng đám người kia đừng để ta nổi giận."

"Gì? Liệp sát Long đế? Ngọc Thánh? Hình Kiền Qua? Trong điển tịch của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta cũng có ghi lại tên của hai vị này, là lão tổ tông của Ngọc Long Tộc cùng Hình Long Tộc, là những tộc lợi hại nhất của Long tộc. Tiếng tăm lừng lẫy, uy chấn vượt qua trăm triệu cổ nhân, hắn nói như vậy chắc chắn sẽ không phải giả bộ, bởi vì Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta có thể tra ra loại đại nhân vật này." Vương Huy thầm nhủ, hệ thống tình báo của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đã phát triển tới mức không thể tưởng tượng, tự nhiên có thể tra ra gần đây Long giới đã xảy ra những chuyện gì.

Có thể liệp sát Long đế, lời nói của Phương Hàn khẳng định không phải khoác lác.

Đại nhân vật như vậy, trong lòng Vương Huy càng thêm cung kính, không dám đắc tội.

"Tiền bối, với thủ đoạn của ngài nhất định có thể cứu được Di Bảo sư tỷ. Nhưng mà Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta, cao thủ như vân..."

"Được rồi, ta đã hiểu ý của ngươi, ta cũng không muốn đối đầu với tất cả người trong môn phái Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, cho nên mới tặng ngươi đại cơ duyên. Sư phụ của Di Bảo, ta nghe tiếng cũng không tệ lắm, ngươi giúp ta thông truyền, ta muốn gặp nàng. Xem ngọn nguồn sự tình rốt cuộc là thế nào." Phương Hàn phất phất tay: "Nếu như trong môn phái thật sự có kẻ có dã tâm hãm hại Di Bảo, ta cũng không tiếc vận dụng đòn sát thủ. Ngươi liệu có làm được hay không?"

"Chuyện này không thành vấn đề, tiền bối đã có ân lớn đối với ta như thế, một chút chuyện nhỏ này mà ta còn không làm được, vậy còn là con người sao?" Vương Huy nhìn thoáng qua Phương Hàn, phát hiện sát ý trên người hắn khiến cho thân thể rét run, biết, ngữ khí của đối phương căn bản không để cho bản thân cự tuyệt. Một khi cự tuyệt, lập tức sẽ chết, ngay cả Long đế mà đối phương còn dám liệp sát huống chi là một tên chân truyền đệ tử nho nhỏ như mình.

Thái Thượng Cửu Thanh Thiên có lợi hại hơn nữa so ra vẫn yếu hơn Long tộc.

"Vậy là tốt rồi." Phương Hàn gật gật đầu.

"Tiền bối, mời, ta dẫn tiền bối tới gặp phụ thân của ta, phụ thân ta là Hư Tiên, là đại trường lão của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, ông ấy còn biết nhiều chuyện liên quan tới Di Bảo sư tỷ hơn ta. Hơn nữa ông ấy có thể liên lạc được với sư phụ của Di Bảo. Bởi vì sư phụ của Di Bảo sư tỷ cũng là chí tôn trưởng lão, ta cũng không có tư cách gặp mặt."

Vương Huy đi trước dẫn đường.

Phương Hàn đứng dậy, đi theo hắn tiến vào sâu trong tửu lâu,. Phía trước là một tòa Truyền Tống Trận cự đại. Truyền Tống Trận này mang theo khí tức cổ xưa, thành lập từ thời đại thượng cổ, nhờ vào lực lượng của cự đại thần sơn không ngừng vận chuyển, có thể truyền tống tới chỗ rất xa.

Vừa đáp xuống Truyền Tống Trận, Phương Hàn cũng cảm giác được không gian biến ảo, nhưng mà hắn thần niệm của hắn cũng nhận ra hết thảy, có thể làm chủ được mọi chuyện. Vương Huy vụng trộm liếc mắt nhìn Phương Hàn, phát hiện người này vẫn trấn định tự nhiên, cho dù đến bất kỳ địa phương nào cũng giống như như giẫm trên đất bằng, không khỏi âm thầm tán thưởng: "Đây mới là khí chất của đại nhân vật, bất quá nếu ta có năng lực liệp sát Long đế chỉ sợ cũng có khí chất như vậy. Thực lực là chính là căn bản tạo nên hết thảy."

Ầm ầm, Truyền Tống Trận ngừng lại, Phương Hàn đi ra khỏi Truyền Tống Trận, trước mắt là tiên cảnh, chim kêu vượn hót, non xanh nước biếc, không khí lại có thêm ba thành khí lưu, là Thuần Dương khí.

Rất rõ ràng là hàng người có thần thông quảng đại đem Thuần Dương khí tán nhập vào trong không khí, để đệ tử hấp thu. Khiến cho tu vi của đệ tử tinh tiến.

"Trên đỉnh ngọn núi này chính là nơi cha ta tu luyện." Vương Huy chỉ về phía một ngọn núi rất xa, Phương Hàn đã sớm phát hiện ra, ngọn núi này thẳng tắp như kiếm, toàn thân bóng loáng, đỉnh núi có một căn lều cỏ, một lão hủ ngồi ngay ngắn trong lều cỏ, rất đơn giản, thế nhưng hơi hô hấp liền có vô tận nguyên khí Tiên giới hạ xuống, chiết xuất thành Thuần Dương.

Lúc Phương Hàn tiến vào, lão hủ này thoáng cái mở to mắt, nhìn về phía Phương Hàn: "Vị đạo hữu này hạ cố tới hàn xá, thật vẻ vang cho kẻ hèn này. Ân? Vương Huy, tu vi của ngươi..."

"Phụ thân đại nhân, vị tiền bối này là một vị Thái Cổ Đại Năng, đã khiến tu vi của con tăng lên tới Giới Vương Cảnh, người này có công tái tạo với con." Vương Huy cung kính nói.

"Gì? Trợ giúp ngươi tăng lên cảnh giới? Làm sao có thể? Chuyện này ngay cả Thiên Tiên đại năng cũng không làm được?" Lão hủ đứng thẳng lên, trong đôi mắt hiện lên vẻ nghi hoặc bất định.

"Chuyện mà Thiên Tiên không làm được, thế nhưng ta há không thể không làm được?" Phương Hàn thản nhiên nói, đột nhiên bàn tay duỗi ra, ô ô ô ô ô ô, một cỗ vòng xoáy cự đại xuất hiện tại trên bàn tay Phương Hàn, thân thể vậy lão hủ lay động, cư nhiên bị Phương Hàn hút qua!

"A! Thái Thượng Cửu Thanh Tiên Cương!" Đối mặt với chuyện này, sắc mặt lão hủ cuồng biến, chấn động, sau lưng xuất hiện chín đạo quang ngăn cản hấp lực, triển khai phản kích.

Thế nhưng Phương Hàn cong ngón tay búng ra, một đạo thần lôi như tinh cầu đột nhiên nổ vang, khiến cho chín đạo tiên bị chấn nát bấy.

Đây là một môn đại tiên thuật, thế nhưng trong nháy mắt Phương Hàn đánh nát nó, đã chứng minh song phương không phải là người cùng một cấp bậc.

"Mệnh Tinh Lôi!" Toàn thân lão hủ chấn động: "Đạo hữu cư nhiên có thể khống chế được Mệnh Tinh Lôi."

"Cha, vị này là nam nhân của Di Bảo sư tỷ. Lần này tới giải cứu Di Bảo sư tỷ khỏi môn phái." Vương Huy nói xen vào: "Hi vọng cha có thể dẫn vị tiền bối này đi gặp sư phụ của Di Bảo sư tỷ."

"Nam nhân của Di Bảo? Đạo hữu, ngươi vừa mới xuất thủ, tu vi... Lão hủ Vương Giang Lưu bội phục sát đất." Lão hủ Vương Giang Lưu này nói: "Nhưng mà sư phụ của Di Bảo thái thượng trưởng lão chí tôn Đông Lăng Phi có địa vị rất cao. Nghe đồn tu vi đã đạt tới cảnh giới Thiên Tiên. Nhưng mà tu vi của đạo hữu chắc hẳn sẽ được nàng coi trọng. Nhưng mà tốt nhất là đạo hữu không nên đề cập tới chuyện mình là nam nhân của Di Bảo, nếu không sẽ gặp rất nhiều phiền phức."

"Không sao, dẫn ta đi là được rồi." Phương Hàn nói.

"Đạo hữu đã giúp nhi tử ta đạt tới tu vi Giới Vương Cảnh, ta tự nhiên sẽ cảm kích vô cùng." Vương Giang Lưu nói: "Đạo hữu, mời." Trong lúc nói chuyện hắn đã bay lên, Phương Hàn phất tay áo một cái, cũng theo phía sau.

"Tiền bối, xin đợi một chút." Vương Huy lập tức nói: "Trong Đông Lăng đạo tràng có..."

"Có một vị nữ tử mà ngươi thầm mến sao? Muốn nhờ uy thế của ta? Hoặc là ngươi đã tu luyện tới Giới Vương Cảnh, muốn đi khoe khoang một chút?" Phương Hàn dừng lại, giống như cười mà không phải cười, nói.

"Cái này..." Vương Huy lẩm bẩm nói.

"Cái này cũng không có gì, ta cũng là vì nữ nhân mà đến." Phương Hàn tung ra một trảo mang theo Vương Huy. Lưu tinh lập lòe, qua lại như con thoi qua rất nhiều không gian, Phương Hàn liền phát hiện, sơn môn của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên này cư nhiên cùng loại với thế giới của Tam Thập Tam Thiên, từng tầng lại từng tầng đều phi thường cổ quái, phi thường huyền diệu, cũng không biết trong đó ẩn tàng những thứ gì.

Đột nhiên thời không hơi vặn vẹo, Phương Hàn cùng với lão hủ Vương Giang Lưu đã tới trước mặt một đàn tràng cự đại, đạo có một bảng hiệu, dài rộng tới vạn trượng, trên đó viết bốn chữ to. Đông Lăng đạo tràng.

Trong đạo tràng có rất nhiều người qua lại, nhưng mà đại đa số đều là nữ tử mỹ mạo tuyệt luân, oanh oanh yến yến, còn có một số mỹ nam tử tuấn mỹ, hiển nhiên là tới theo đuổi đám nữ tử mỹ mạo kia.

"Đạo hữu, đây là Đông Lăng đạo tràng, là chúng ta một trong những đại đạo của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta. Trong truyền thuyết chỉ có bước chân vào cảnh giới Thiên Tiên mới có thể mở đàn giảng đạo. Nơi đó được gọi là đàn tràng. Đông Lăng đạo tràng chính là nơi tu hành của Di Bảo. Tu luyện trong đạo tràng này đều là nữ đệ tử. Nhưng mà nam đệ tử vẫn có thể tới các đàn tràng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên. Di Bảo là đệ tử kiệt xuất nhất của Đông Lăng đạo tràng, sau khi tấn thăng đến Hư Tiên, địa vị so ra còn cao hơn cả ta."

Lão hủ Vương Giang Lưu giới thiệu qua, sau đó mọi người đáp xuống Đông Lăng đạo tràng, một số nam nữ đệ tử đều hành lế khi trông thấy hắn, dù sao địa vị Hư Tiên cũng không giống bình thường.

"Khí tức ở đây quả thực là bất đồng." Phương Hàn ngắm nhìn bốn phía, lại có nơi nhìn không thấu, hắn âm thầm kinh hãi, khó trách môn phái lớn như vậy mới có thể dạy được một đệ tử kiệt xuất như Di Bảo.

Đệ tử ở đây toàn bộ đều là cao thủ Trường Sinh tam trọng, lĩnh ngộ pháp tắc trở lên. Nhân vật chưa lĩnh ngộ pháp tắc căn bản không thể tiến vào đàn tràng này.

"Hiện tại Di Bảo ở trong này sao?" Phương Hàn nhắm mắt thôi toán, cũng không phát hiện ra bất kì khí tức nào của Di Bảo.

"Không, Di Bảo đã bị đưa vào Thái Thượng Bí Cảnh, được một số cự đầu của môn phái dò hỏi chuyện về Phân Bảo Nham, còn có chuyện tại sao phụ thân nàng, Bảo chủ lại lọt vào sự trừng phạt của Tiên giới. Đông Lăng Phi chí tôn thái thượng trưởng lão cũng không bảo vệ được vị đệ tử mà mình đắc ý này, nghe đồn nàng cũng đã nổi trận lôi đình vì chuyện này."

Lão hủ Vương Giang Lưu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.