Nhắm mắt lại, toàn thân kết thành một khối, giống như đứa trẻ trong bụng mẹ, Phương Hàn kiệt lực chịu đựng sự thống khổ này, tình thần tập trung, muốn quên đi sự thống khổ, muốn đạt tới cảnh giới “An nhẫn bất động như đại địa! Tĩnh lự thâm mật như bí tàng!”, nhưng thân thể thật sự rất thống khổ, mỗi một lần tập trung tinh thần, thì sự thống khổ càng mãnh liệt công kích vào tinh thần.
Hắn cảm giác tựa như da thịt toàn thân bị người ta lột ra, lột từng lớp từng lớp một. Thống khổ đến cùng cực!
“Nhẫn nại, ta phải nhận nại! Ta nhẫn! An nhẫn bất động, quên đi thống khổ, tập trung tinh thần……” Phương Hàn lúc này phát huy tối đa sự nhẫn nại của bản thân, giữ cho tinh thần bền vững, cố gắng chịu đựng sự thống khổ này.
Diêm ở bên ngoài quan sát, thấy nước Hoàng Tuyền Thánh Thủy hòa tan Huyết Đan cùng Bích Lạc Đại Đan, đem dược lực thẩm thấu vào thân thể, đại não của Phương Hàn, không ngừng tăng cường khí lực, ngưng luyệt huyết nhục, đề cao tinh thần của Phương Hàn thì không khỏi thầm gật đầu.
“Thống khổ như vậy mà hắn vẫn có thể chịu được, tiếc là còn chưa nhớ được đạt đến Khiếu Môn. Nếu đạt đến cảnh giới đó, có thể quên đi thống khổ, tinh thần bình yên thì thân thể sẽ không thống khổ. Tới cảnh giới đó rồi, nghĩ đau khổ thì đau khổ, nghĩ thoải mái thì thoải mái, tinh thần đề cao lên một cấp độ mới, có thể nói là cách không xa Thần Thông Bí Cảnh rồi.”
Trong lúc lầm bầm lầm bàu, đột nhiên Diêm truyền âm đến tai Phương Hàn đang ở trong lò luyện đan.
“Tâm có thể khống chế vạn loại tinh thần, thân thể thống khổ cũng là một loại tinh thần, nếu như ngươi có thể dùng tâm tiêu trừ loại thống khổ này, có thể khống chế tinh thần của mình, nắm rõ đạo lý của hồn phách, thì thân thể sẽ không cảm thấy thống thống khổ, chỉ có tinh thần mới có thống khổ, người chết không biết thống khổ, người sống muới biết thống khổ……”
“Tâm có thể khống chế thống khổ?” Phương Hàn mặc dù rất đau đớn, cố gắng nhẫn nại nhưng thần trí vẫn rất thanh tỉnh, nghe được những lời Diêm nói, tự nhiên như có một đạo sét đánh ngang trời, phá vỡ rất nhình bình chướng trong lòng hắn, trong thời khắc đó, tinh thần cùng thân thể hắn dường như thuế biến.
Hắn dường như nắm bắt được một tia tinh thần thống khổ, tại trong óc phát ra mệnh lệnh tiêu diệt tia tinh thần này.
“Giết hết vạn khổ!”
Phương Hàn gào thét trong tâm tưởng của mình, trong óc không ngừng phát ra mệnh lệnh giết sạch tinh thần thống khổ của bản thân! Nhất thời trong lúc đó, thân thể hắn cảm nhận được một trận thư sướng, thống khổ cũng không còn nữa.
Cô đông, cô đông…. Hoàng Tuyền Thánh Thủy trong lò luyện đan sôi sục nấu chín Phương Hàn, bây giờ toàn thân hắn đỏ bừng nhưng da vẫn không có bị bong ra, giống như đang tắm nước nóng vậy.
Dược lực của mười tám viên Huyết Đan, mười tám viên Bích Lạc Đại Đan không ngừng dung nhập, thẩm thấu vào trong cơ thể Phương Hàn, mà từ các lỗ chân lông trên cơ thể hắn lờ mờ tiết ra một ít máu huyết, cặn bã. Đây chính là những tạp chất ẩn chứa sâu trong thân thể, dưới sự dày vò thống khổ của của nước sôi mà bị ép ra.
Phương Hàn đột nhiên có một loại cảm giác như toàn thân cơ thể mềm nhuyễn như bông, lại cứng rằng như sắt thép. Lực lượng thân thể, lực bộc phát, sức chịu đựng không ngừng tăng cường.
Nếu như nói lực lượng thân thể trước kia của hắn là mười mã lực thì bây giờ đã siêu việt, vượt ra ngoài mã lực rồi.
Thời gian đủ nấu chín một người trôi qua, Phương Hàn ở trong lò luyện đan vẫn không nhúc nhích, cả người thu lại như một đứa trẻ, tĩnh lặng như đã chết, thân thể thì đỏ bừng nhưng một con tôm luộc khổng lồ.
Nhưng hô hấp của hắn thì dài ra, trên mặt vẫn có vẻ thống khổ nhưng không còn rõ ràng như trước. Tựa hồ thống khổ đã giảm đi rất nhiều.
“Nhanh như vậy đã chống đỡ được sự thống khổ, quả là nhân tài, xem ra trong lúc mình ngủ quên, Hoàng Tuyền Đồ đã tự tìm được chủ nhân của mình.” Diêm lẩm bẩm nói, vui mừng khi thấy được Phương Hàn tu luyện có thành tựu.
“Ra đi!” m thanh của Diêm vang vọng, Hoàng Tuyền Thánh Thủy từ trong lò luyện đan bay ra, mang theo Phương Hàn bên trong. Hắn vẫn không nhúc nhích, tựa hồ đang chìm đắm trong một loại cảnh giới nào đó.
Ba lạp…. Thánh thủy rơi xuống trở lại Hoàng Tuyền Hà trong Hoàng Tuyền Đồ, Phương Hàn toàn thân xích lõa té ngã trên đất, lúc này mới tỉnh lại, toàn thân co quắp, thở hổn hển, nhưng cũng không có nói gì, tựa hồ đang nhớ lại những thống khổ vừa trải qua.
“Bây giờ có còn thống khổ không?” Diêm hỏi.
“Ta hình như đã học được phương pháp dùng tâm hàng phục sự thống khổ. Đây là phương pháp tu luyện Diêm La Kim Thân sao?” Phương Hàn có chút đăm chiêu, thân thể tràn ngập lực lượng vừa động tạo ra tiếng nổ mạnh, thân thể hắn giờ đây nhìn qua như có thể tùy thời bộc phát, khiến cho kẻ khác nhìn thấy không nhịn được mà rét run.
Có thể tưởng tượng một thân thể như vậy, ẩn chứa bao nhiêu lực lượng, có thể bộc phát ra lực lượng lớn đến mức nào?
Thân thể đề cao, tinh thần đề cao.
“Đây chỉ là bước đầu của Diêm La Kim Thân thôi, muốn chính thức tu luyện thì phải chờ đến lúc ngươi bước vào Thần Thông bí cảnh, có được pháp lực đã.”
“Ta bây giờ cũng đã sắp đột phá Thần Thông Bí Cảnh rồi?”
“Còn chút khoảng cách, phá kiển thành điệp thì cần phải tích súc lực lượng rất lớn, Thần Thông Bí Cảnh không phải muốn vượt qua là vượt qua. Ngươi bây giờ mỗi ngày đều phải tu luyện như vậy. Mỗi ngày ta sẽ từ từ gia tăng sự thống khổ!” Diêm lúc này thật giống như một sư phục nghiêm khắc, “Để ta khảo nghiệm xem thử tinh thần của ngươi đã đạt tới tình trạng gì rồi.”
“Khảo nghiệm thế nào?”
Bá!
Phương hàn vừa mới hỏi thì Diêm đã vung trảo lên, một cổ tinh khí bức người tràn ngập bắn tới đầu vai Phương Hàn. Máu tươi bắn ra, huyết nhục lẫn lộn, Phương Hàn khuôn mặt nhăn nhúm đau đớn, bởi vì móng vuốt của Diêm không những cứng rắn, mà hình như còn mang theo một loại độc tính.
“Đau nhức không?:
“Đương nhiên là đau nhức. Ta quào ngươi một cái xem xem ngươi có đau không?”
“Còn đau nhức? Vậy thì còn chưa có luyện được.”
Phác xích, bả vai còn lại của Phương Hàn cũng bị quào một cái.
“Không đau!” Phương Hàng hung hăng ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào nơi bị quào, hai mắt nhắm lại rồi chợt mở ra, uy mãnh vô cùng, trên mặt hắn không còn một tia đau khổ nào, “Trong đại não ta nơi nào có tia thống khổ, thì ta tìm diệt bằng hết mới thôi.”
“Tốt, tốt, tốt……” Diêm hài lòng, đưa ra một viên Huyết Đan: “Lau vết thương đi, bất quá tiêu diệt thống khổ cũng chưa là gì, thống khổ không ngừng sinh ra, ngươi không thể giết sạch thống khổ được. Khi nào ngươi có thể xem những tia thống khổ đó như mây trôi, nước chảy, ngồi trong lò luyện đan mà như đang ở giữa làn gió mát, đó mới thực sự là luyện thành, tinh thần tùy ý chuyển đổi. Đến lúc đó ngươi mới có thể muốn quên thì quên, muốn nhớ thì nhớ. Như vậy mới có thể đạt tới bước cuối cùng, chuyển hóa tinh thần thành pháp lực. Bước vào Thần Thông Bí Cảnh!”
“Vậy giờ chúng ta luyện tiếp đi!” Phương Hàn biết thời gian gấp gáp, hy vọng có thể luyện nhanh chóng hơn.
“Tu luyện phải kết hợp giữa khổ luyện cùng nghỉ ngơi, hôm nay luyện đến đây thôi, ngươi hảo hảo xem xét lại những gì đã học được ngày hôm nay. Giờ tiến vào Hoàng Tuyền Đồ đi, mấy đầu Phi Thiên Dạ Xoa cũng sắp lột xác rồi, ngươi vào xem xem ta luyện khí như thế nào. Quan sát Phi Thiên Dạ Xoa lột xác đối với việc tu luyện của ngươi cũng có trợ giúp nhất định. Hơn nữa khi chúng lột xác, sẽ thoát ra rất nhiều nguyên khí, thích hợp cho ngươi hấp thu.”
Trong lúc nói chuyện, Diêm mang thân thể Phương Hàn đều tiến nhập vào Hoàng Tuyền Đồ. Bên trong có mười cái kén lớn trôi nổi giữa trung tâm Hoàng Tuyền Hà.
Mà Ngân Xà, Hồng Dục, Linh Phong, mười thanh phi kiếm cũng cắm ở chính giữa những cái kén này.