“Đây là vương quốc yêu ma, thật đúng là yêu ma loạn vũ”. Phương Hàn âm thầm kinh hãi, mới ở tầng thứ tư dưới lòng đất đã có nhiều yêu ma đến vậy, nếu vào sâu hơn thì yêu ma sẽ cường hoành đến thế nào?
Tầng năm, tầng sáu, thậm chí là tầng bảy mươi hai?
Phía dưới rốt cuộc có cường giả cấp bậc nào?
Phương Hàn không cách nào tưởng tượng được, nhưng mà có thể rút ra kết luận, với thực lực cường hoành của mình, xâm nhập vào sâu cũng sẽ bị chém đến xương cốt không còn.
Ô Thích Thiên Thần Hoàng lưu lại nơi đây một lúc, sau đó thanh âm lạnh lùng: “Ba con kiến của Thuần Dương điện, các ngươi theo dõi ta lâu như vậy, là muốn giết chết chúng ta, đoạt lấy độ cống hiến và đan dược của ta sao?”
Câu nói này vừa ra đồng thời khí tức của Ô Thích Thiên Thần Hoàng cũng biến đổi, mang theo khí tức của người thống trị.
“Ân? Xem ra ta đã xem thường ngươi rồi?” Nghe thấy câu nói này của Ô Thích Thiên Thần Hoàng, ba đệ tử Thuần Dương điện vốn ẩn nấp trong bóng tối theo dõi, biết mình đã bị phát hiện, tên đệ tử hào hoa từ trong đám khói đen đi ra, lạnh lùng nhìn Ô Thích Thiên và Phương Hàn: “Nhưng cho dù các ngươi có bản lĩnh hơn nữa thì hôm nay sợ là cũng không thể quay về được đâu”.
Trong lúc ắn nói cũng không dừng lại, bàn tay vẫy lên, khói đen cuồn cuộn bao phủ bốn phương tám hướng hơn mười dặm, bao phủ lấy Phương Hàn và Ô Thích Thiên.
“Huyền Âm Thiên La Trướng? Thứ tốt, là hạ phẩm đạo khí a.” Ô Thích Thiên lạnh lùng nói, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn khốc.
“Tiểu tử, ngoan ngoãn lấy ra tất cả bảo bối trên người ngươi, còn cả cống hiến và ngàn vạn viên Thuần Dương đan dược nữa, nếu không hôm nay ngươi sẽ bị yêu ma nơi này giết chết, nhớ kỹ, không phải chúng ta giết ngươi mà là yêu ma nơi này giết ngươi.”
Đệ tử khuôn mặt âm trầm, lạnh lùng nở nụ cười, dùng ánh mắt của kẻ bề trên nhìn Phương Hàn, cùng đám người hầu Ô Thích Thiên.
“Không sai, là cái ngươi tự tìm cái chết, đến tầng thứ tư dưới lòng đất, cho dù là chết rồi chúng ta cũng có cái để nói”. Đệ tử đội mũ, thân hình hơi béo cười ha hả nói: “Ngàn vạn viên Thuần Dương đan, món đồ này ai chả muốn, có trách thì trách ngươi để lộ tiền tài ra ngoài. Nơi này đã bị Huyền Âm Thiên La Trướng của Ngôn sư huynh vây quanh, là đạo khí đấy, cho dù các ngươi tự bạo Kim Đan, cũng không thể chạy được, giao đồ ra, các ngươi vẫn là đệ tử chân truyền của Vô Cực Tinh Cung ta, đừng tự chuốc lấy khổ cực”.
“Hừ, giao đồ ra, e là các ngươi cũng sẽ giết chúng ta, nếu không, thanh danh truyền ra ngoài, nói các ngươi cướp bóc tài sản của đệ tử, chỉ sợ khó thoát khỏi môn quy!”. Phương Hàn mở miệng nói.
“Không ngờ ngươi lại rất thông minh, cứ như thế này thì chết đi thật đáng tiếc. Nhưng, ta đây không quen nhìn kẻ khác khôn hơn ta, những người thông minh hơn ta, đều phải chết! Vì thế các ngươi hôm nay cũng chết!”.
Nam tử đội mũ, người hơi béo, cười rộ lên dữ tợn, nguyên khí khổng lồ trên đỉnh đầu lộ ra, có khí tức như muốn che đậy cả thiên không.
Thế nhưng, Ô Thích Thiên lại nhanh hơn so với hắn.
Khí tức trên người Ô Thích Thiên đột nhiêng tăng thêm, trên đầu mọc ra một cái sừng màu tím vàng, bàn tay cũng biến hóa, dài ra, hiện ra màu da cũng màu tím vàng, chín ngón tay, có khí tức như muốn che đậy cả thiên không.
Từng đợt áp lực, sợ hãi, khí tức làm cho người ta khó thở, từ trong cơ thể hắn xông ra.
“Đây là!”.
“Ngươi là!”
“Ngươi rốt cuộc là ai!”
Trông thấy Ô Thích Thiên biến thân! Khí tức trên người rung động như hải như ngục, ba đệ tử Thuần Dương điện sắc mặt chợt biến, quả thực không dám tin vào mắt mình.
“Các ngươi đã biết bản thân phạm vào sai lầm lớn thế nào chưa! Các ngươi lại cho rằng ta là một nhân vật nhỏ bé, dám nói với ta những lời như vậy, còn làm nhục ta, ta sẽ khiến các ngươi vạn kiếp bất phục! Bổn tọa phải băm thây các ngươi thành nghìn mảnh! Không, không băm thây nghìn mảnh, phải đem hồn phách của các ngươi tế luyện thành pháp bảo, các ngươi cũng đừng nghĩ tự bạo bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng! Trước mặt ta, các ngươi tự bạo cũng vô ích”.
Ô Thích Thiên Thần Hoàng phóng ra khí tức của mình, sau đó hung dữ nói.
Ánh mắt quét qua ba đệ tử, Ô Thích Thiên Thần Hoàng đột nhiên dùng một tay chộp tới, bàn tay biến ảo, một đoàn thần lực nổi lên, che khuất bầu trời, quét ngang tại chỗ, đạo khí cơ hồ đều bị đánh nổ tung.
“Thượng Thương Thủ! Cẩn thận, không được! Hắn là Thần tộc hoàng giả! Hắn là một Thần Hoàng! Sau khi biến hóa liền ẩn núp trong Vô Cực Tinh Cung ta, chúng ta chạy mau, chỉ cần chạy ra khỏi nơi này, trở về bẩm báo điện chủ là có thể thu được cống hiến không gì sánh được!”
Đệ tử hào hoa cũng không giữ được thái độ lạnh nhạt nữa, mặt hiện rõ vẻ sợ hãi, chuẩn bị thu lại đạo khí rồi chạy trốn.
“Quay về bẩm báo điện chủ? Các ngươi chỉ có thể đến hoàng tuyền mà bẩm báo”. Ô Thích Thiên Thần Hoàng đương nhiên hận ba đệ tử này thấu xương, ra tay không chút lưu tình, thẳng tay xuất ra ba nghìn đại đạo, Thượng Thương THủ trong Đại Thương Khung Thuật.
Hưn nữa còn toàn lực lao nhanh.
Trọn vẹn năm sáu trăm triệu mã lực chém ra.
Thượng Thương Thủ bao phủ bốn phương tám hướng, khiến ba đệ tử này không thể chạy, không thể tránh, một Thần Hoàng, cho dù là Thần Hoàng nhỏ bé thế nào thì cũng lợi hại gấp bốn năm lần cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh.
(Vãi, lần trước nói là gấp 4 lần nay thành 4 5 lần, trước thì nói chỉ có 2 lần, sau này chắc 5-6 lần =.=)
Ba đệ tử này bất quá cũng chỉ là loại thần thông cửu trọng, có lẽ gặp phải vạn cổ cự đầu bình thường cũng miễn cưỡng đủ có thể cố gắng đào tẩu nhưng gặp phải một Thần Hoàng, còn có hơn mười thần vuonwg thì căn bản là không có chút cơ hội nào.
Càng huống hồ, Ô Thích Thiên Thần Hoàng lại phẫn nộ cực điểm, ra tay không hề lưu tình, thẳng tay phá hủy, Thượng Thương Thủ tuy không sánh được với Sở Nam công tử nhưng đủ có thể khiến vạn cổ cực đầu bình thường trực tiếp trọng thương.
Phanh! Phanh! Phanh~
Đệ tử hào hoa lập tức bị trúng một chưởng thân thể nổ mạnh, chỉ còn thừa lại bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng bay múa, nhưng bị Ô Thích Thiên Thần Hoàng dùng tay chộp lấy, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng cư nhiên bị phong ấn, tự bạo cũng không có tác dụng gì.
Đại Phong Ấn Thuật!
Sau đó ngón tay hắn liên tục cựa quậy, thi triển ra từng cái phong ấn, đệ tử đội mũ người hơi béo, đệ tử khuôn mặt âm trầm, tất cả đều bị phong ấn.
Trong lúc phong ấn, bọn họ vẫn có ý nghĩ, có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nhưng chính vì không thể triển khai được pháp lực của mình, trên mặt mỗi người đều hiện ra hơi thở sợ hãi vô cùng. Đối mặt với bọn họ tiếp theo sẽ là nỗi thống khổ vô cùng vô tận.
“Ha ha ha, ha ha ha! Mấy con kiến các ngươi, dám đè đầu bổn hoàng à, đấy là muốn chết, muốn chết! Bổn hoàng phải để các ngươi chịu sự đau khổ cùng cực rồi mới chết.”
Ô Thích Thiên Thần Hoàng một lúc đã phong ấn ba đại cao thr, liên tục bắt nhiếp, ngay cả đạo khí trong không trung kia, Huyền Âm Thiên La Trướng đều bị bắt hết, thu vào trong túi mình, nwhng khí tức xung quanh, vẫn bị hắn phong tỏa, để tránh thu hút sự chú ý của yêu ma.
Sau đó, vị Thần Hoàng này quay đầu nhìn Phương Hàn.
“Sư đệ! Ngươi.... ngươi ngươi ngươi....” Phương Hàn nói lắp bắp.
“Sư đệ cái gì! Ngươi muốn chết, đây là Thần Hoàng bệ hạ, hôm nay ngươi biết được bí mật của chúng ta cũng khó tránh khỏi cái chết”. Một thần vương tiến lên, cười gằn liên tục.
“Ân!” Ô Thích Thiên Thần Hoàng ngăn thần vương này lại. “Phương Ngọc, ngươi phát hiện ra bí mật của chúng ta, ta vốn là phải hạ thủ giết chết ngươi, nhưng giờ ngươi vẫn còn một cơ hội, đi theo ta, từ nay về sau có thể học được vô tận thần thông! Có thể học được pháp lực vô biên, quỳ xuống, tuyên thệ thuần phục bổn hoàng, để bổn hoàng bố trí Chư Thiên Thần Cấm trong thức hải của ngươi!”.
“Tiểu tử, đây là cơ hội thiên đại của ngươi! Đầu nhập vào tộc của chúng ta, vinh hoa phú quý, trường sinh bất tử, chư thiên vinh quang, đều cho ngươi hưởng”.
“Bằng không, ngươi chỉ có chết!”
Vài thần vương bức bách đi lên, dùng thần lực bao phủ lấy Phương Hàn.
“Quỳ xuống đi! Phương Ngọc! Tiếp nhận bổn hoàng ban ân! Ngươi là người thông minh, biết nên làm như thế nào.” Ô Thích Thiên Thần Hoàng uy nghiêm nói, sau đó đưa bàn tay ra.
Trên bàn tay của hắn lóe lên quang hoa óng ánh, trên mặt có nhiều hoa văn chuyển động, muốn mạnh mẽ khắc vào trong đầu Phương Hàn.
“Ha ha ha ha ha, ha ha ha!”
Đột nhiên lúc này, Phương Hàn tuôn ra tràng cường điên cuồng rung trời.
“Ngươi cười cái gì?”
Ô Thích Thiên Thần Hoàng sững sờ.
“Các ngươi, các ngươi đã biết bản thân phạm vào sai lầm lớn thế nào chưa! Các ngươi lại cho rằng ta là một nhân vật nhỏ bé, dám nói với ta những lời như vậy, còn làm nhục ta, ta sẽ khiến các ngươi vạn kiếp bất phục! Bổn tọa phải băm thây các ngươi thành nghìn mảnh! Không, không băm thây nghìn mảnh, phải đem hồn phách của các ngươi tế luyện thành pháp bảo”. Sau khi Phương Hàn cười ha hả, vẻ mặt bình tĩnh, thuật lại đoạn Ô Thích Thiên Thần Hoàng vừa nói, nhưng thanh âm của hắn lớn gấp vô số lần so với Ô Thích Thiên Thần Hoàng.
Trong lúc hắn nói, một cỗ ma khí cường hoành, quỷ bí, vô cùng vô tận, quét ngang qua hư không phong tỏa toàn bộ trăm dặm xung quanh.
Phương Hàn trong ma khí, hình thể thay đổi, hiện ra diện mạo thực sự của mình, trên người hắn từng tầng từng tầng Phật quang, ma khí, huyết quang, tinh quang hội tụ lại một chỗ.
Bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của hắn từ trong đầu bốc lên, có đến ba nghìn tay, ba nghìn con mắt, một lĩnh vực hiện ra.
“Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là ai!”
Ô Thích Thiên Thần Hoàng thay đổi sắc mặt, “Khí tức cuồn cuộn! Lĩnh vực! Lĩnh vực của ngươi, Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ, thậm chí, thậm chí còn có Thần tộc của ta, Chư Thần Quốc Độ chí cao vô thượng! Ngươi là ai!”
Hơn mười thần vương, mặt cũng đều như màu đất, không thể tin một màn trước mặt mình.
Vừa rồi là con tép, thoắt cái đã biến thành đại cự đầu siêu cấp. Bọn họ có cảm giác như diễn kịch, dường như cảm thấy mình đang trong mộng, nhất là ba Thuần Dương điện đệ tử bị phong ấn, vẻ mặt cứng đờ, bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng bản thân mình lại đi ức hiếp hai vị cao thủ siêu cường này.
“Ta là ai? Các ngươi không phải đã luận bàn tới ta rồi sao? Ta chính là Phương Hàn có Thế Giới Chi Thụ ở Huyền Hoàng đại thế giới! Ngoài ra, ta nên nói với các ngươi một tin, đó là Sở Nam công tử, con trai của đấu mẫu Thần Hoàng chính là bị ta đánh bại. Nhưng sợ là các ngươi không có cách nào nói với người khác nữa, ta phải đem các ngươi luyện hóa thành Thần thông quả cùng Trường Sinh quả!”
Phương Hàn thân thể khẽ động, ngang nhiên xuất thủ