Vĩnh Sinh

Chương 549: Chương 549: Gian tế




 

 

“Ta không tin, uy lực của một viên Trường Sinh quả lại không thể khiến ta tu luyện đến Bất Tử Chi Thân! Chẳng lẽ ta tu luyện thành Bất Tử Chi Thân lại khó khăn đến vậy. 

Phương Hàn toàn lực vận chuyển lực lượng của Trường Sinh quả, thẩm thấu vào trong não. Ý đồ luyện hóa não, chín đai thức hãi, hợp nhất thân thể và bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng, tu thành Bất Tử Chi Thân. 

Nhưng sức mạnh và tuổi thọ của hắn đều liên tiếp kéo lên, não và chín đại thức hải, vẫn vững chắc như cũ, cuối cùng phòng tuyến quan trọng nhất lại không bị luyện hóa. Cho dù thuận tiện vận dụng Đại huyết phách thuật, các loại thần thông, thân thể và bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng vẫn còn một ranh giới mỏng không thể hợp nhất. 

Tuổi thọ của hắn khi luyện hóa xong Trường Sinh quả, cuối cùng đạt đến một con số kinh khủng! Sáu vạn bốn nghìn năm! Mà sức mạnh của hắn cũng đạt đến độ cao kinh người, mười tám ức mã lực. 

Nói cách khác hiện giờ mỗi chưởng của Phương Hàn tương đương với sức mạnh của mười tám con thái cổ Thiên Long, mười tám vị cường giả Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng liên thủ. Sức mạnh như vậy quả thực kinh thế hãi tục có thể gọi là thần thoại và truyền thuyết rồi. 

“Phương Hàn, sức mạnh và tuổi thọ của ngươi đều đạt tới đỉnh cao, nhưng Ô Thích Thiên Thần Hoàng cũng chẳng qua chỉ là Thần Hoàng Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng, quả thật không giúp ích gì đối với việc ngươi đột phá Bất Tử Chi Thân. Hiện nay tinh hoa sinh mệnh hắn đều nhập vào thân thể ngươi rồi. Sau này ngươi giết thêm Thần Hoàng đồng dạng cũng chỉ như thế, hấp thu thêm Trường Sinh quả, cũng không thu được hiệu quả gì, trừ phi ngươi giết chết Thần Hoàng Bất Tử Chi Thân, giống như Hận Thiên Thần Hoàng vậy”. 

Diêm trông thấy sức mạnh của Phương Hàn liên tục tăng lên trong lòng cũng cảm thấy khiếp sợ, nhưng đồng thời nó cũng lên tiếng khuyên can. 

“Hừ, chưa đột phá Bất Tử Chi Thân, cũng không gấp, dù sao sớm muộn gì ta cũng lĩnh ngộ tầng này. Sức mạnh và tuổi thọ gia tăng cũng là một chuyện tốt, mỗi lần ta thi triển Tiểu Túc Mệnh Thuật, đều phải tiêu hao không ít tuổi thọ, tuổi thọ càng nhiều càng tốt. Sáu vạn bốn nghìn năm! Tám tám sáu mươi tư, chính phù hợp Bát Quái Chi Tương. Cái này còn mạnh hơn so với bất cứ Bất Tử Chi Thân nào. Thân thể Sở Nam công tử nửa người nửa thần, kế thừa huyết thống trường thọ của thần tộc, lại kế thừa trí tuệ loài người, không biết tuổi thọ hắn dài bao nhiêu, ta thấy hắn thi triển Sinh Mệnh Phong Ấn, một chút đã tiêu hao hết bốn ngàn năm vậy mà mặt không biến sắc, tim không loạn”. 

Phương Hàn cũng không vì không thể đột phát Bất Tử Chi Thân mà nản lòng, tâm trạng dù sao cũng vui sướng, hắn nuốt Trường Sinh quả này cũng cảm giác được mình càng ngày càng gần với Bất Tử Chi Thân hơn. 

Có lẽ, sau một khắc đột nhiên lĩnh ngộ có thể hợp nhất thân thể với bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng, thay đổi thất thường, sức mạnh tăng vọt. 

“Đúng vậy, Phương Hàn, ngươi giờ còn mạnh hơn cường giả Bất Tử Chi Thân. Cao thủ Bất Tử Chi Thân tuổi thọ thường la ba bốn vạn năm, sức mạnh ngang với mười con thái cổ Thiên Long, mà ngươi gần như gấp đôi, chỉ cần tân thể và nguyên thần hợp nhất, sẽ đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi. 

Diêm hưng phấn nói, thân thể thật dài của nó bay từ trong Hoàng Tuyền Đồ ra, móng vuốt, vảy, đuôi lúc ẩn lúc hiện trong ma khí. 

Cuộc đối thoại này lại làm cho ba đệ tử Thuần Dương điện sợ chết khiếp. 

“Sáu vạn bốn ngàn năm tuổi thọ, mười tám ức mã lực! Luyện hóa Thần Hoàng Thần tộc. Đây là sức mạnh gì! Sao lại ẩn nấp trong Vô Cực Tinh Cung chúng ta, hơn nữa là đệ tử của Phong Bạch Vũ, Vũ Hóa Môn!” 

Đệ tử hào hoa thét dài, tâm thần vô cùng hoảng loạn, cơ thể hắn bị chấn động đến vỡ vụn nhưng vì đã tu thành Thiên Địa Pháp Tướng nên tạm thời không chết. 

Đệ tử Vô Cực Tinh Cung lại rất rõ Huyền Hoàng đại thế giới, đặc biệt là trong bộ sách “Chư Thế Giới” của Vô Cực Tinh Cung có giới thiệu chi tiết các tình huống thậm chí chi tiết về cả Vũ Hóa Môn. Một số cao thủ cấp cao, đối với chưởng giáo hiện nay của Vũ Hóa Môn, Phong Bạch Vũ cũng biết một chút. 

Phong Bạch Vũ trước đây cũng ẩn náu trong Vô Cực Tinh Cung, cũng đến Thánh Nữ điện, cuối cùng đem điện chủ Thánh Nữ điện cướp đi. 

“Sư huynh, tha mạng, sư huynh tha mạng! Vừa rồi là chúng ta không hiểu chuyện, người đại nhân đại lượng, tha mạng cho chúng ta. Chúng ta không muốn chết!”. Ánh mắt của đệ tử khuôn mặt âm trầm vừa chuyển, đột nhiên cầu xin tha mạng. 

“Cầu xin tha mạng? Cầu xin ta tha mạng có tác dụng không? Các ngươi nhất định phải chết! Nếu không thì bí mật của ta không phải là sẽ bại lộ sao? Nhưng cống hiến, đan dược pháp bảo trên người các ngươi tất cả phải thuộc về ta! Hơn nữa ta còn muốn cả thần thông của các ngươi! Sau này ban thưởng cho thủ hạ của ta!”. 

Phương Hàn cười ha ha, không hề để ý đến lời cầu xin của đám đệ tử này, trước tiên dùng Đại phổ độ thần quang, lập tức ba đệ tử đều bị độ hóa, ngoan ngoãn kính dâng, cống hiến ngọc bài của mình, Phương Hàn lại đảo ngược Đại phổ độ thiền quang khiến chúng tỉnh lại, sau đó đột nhiên tung ra một chưởng, chính là Đại thương khung thuật, Thượng Thương Thủ vừa mới đạt được. 

Ba! 

Chưởng ấn cực lớn, phá không chém giết, trực tiếp đánh cho đệ tử khuôn mặt âm trầm kia nổ tung, huyết nhục bị Đại huyết phách thuật hấp thu, mà bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của hắn trực tiếp tan rã, chia thành mười chín loại thần thông đều là đạo thuật tinh thần thần thông. 

Mười chín loại thần thông cũng bay vào trong lò Bát Bộ của Bát Bộ Phù Đồ, tụ lại cùng một chỗ với ba mươi ba đạo thần thông vô thượng của Ô Thích Thiên Thần Hoàng. 

Phương Hàn đương nhiên sẽ không dung nhập hết đám thần thông này vào cơ thể mà muốn sau này tinh luyện thần thông chỉ giữ lại các loại trong ba nghìn đại đạo, tất cả đạo thuật còn lại đều phong ấn, luyện chế rồi vứt vào Bát Bộ Phù Đồ. 

Những thần thông này cũng quý giá dị thường, sau này Phương Hàn ban cho Tinh Vân bảo bảo hoặc ban cho mấy người Long Huyên, Hạc Tiên Tử, Ma nữ, bọn họ lập tức sẽ có thần thông của đám đệ tử này, cũng bớt được vài giáp khổ tu thần thông. 

Hơn nữa Phương Hàn cũng không định độ hóa những người này. Độ hóa lại càng dễ dàng với chúng, hơn nữa trong Bát Bộ Phù Đồ của hắn hiện nay có ngàn vạn Thiên ma, năm nghìn Thiên Ma vương, rất nhiều Kim Đan, sau này Thiên Ma vương còn phải tấn thăng, lột xác, cần rất nhiều nguyên khí. Hắn cũng ngại lãng phí nguyên khí nuôi ba tên này, trực tiếp giết cướp đoạt tinh khí, cướp đoạt thần thông, bớt việc lại sạch sẽ. 

“Phương Hàn, ta nhớ kỹ tên ngươi, ta vĩnh viễn sẽ không tha cho ngươi”. Đệ tử đội mũ dáng người hơi mập điên cuồng gào thét. 

“Con kiến tầm thường!”. Phương Hàn thẳng tay tung một chưởng, đánh chết hắn, thu lại thần thông. Thần thông của tên này có mười bảy loại, cũng rất lợi hại. 

“Phụ thân ta là phó điện chủ Đa Bảo Điện, cũng là vạn cổ cự đầu, đừng giết ta, giết ta rồi nhất định sẽ bị truy xét! Nhất định sẽ truy xét đến ngươi,không bằng ngươi thả ta, ta tuyệt đối không tiết lộ nửa phân bí mật, ta sẽ nói tự mình đến tầng thứ tư dưới lòng đất, gặp phải yêu ma lợi hại bị nổ tung thân thể”. 

Đệ tử hào hoa liên tục xin tha. 

Diêm trái lại vẻ mặt ngưng trọng: “Phương Hàn, chuyện này trái lại có chút phiền toái, hai tên đó không có chỗ dựa, giết thì giết. Tên đệ tử này có một kiện hạ phẩm đạo khí, Huyền m Thiên La Trướng, cha hắn là Phó điện chủ Đa bảo điện có lẽ là thật. Nếu giết đi nhất định sẽ bị truy xét, không giống với hai tên đệ tử không có chỗ dựa kia”. 

Phương Hàn trong lòng khẽ động gật đầu, “Đúng vậy, tên đệ tử này không thể giết, cần phải khống chế, hơn nữa hắn là đệ tử Thuần Dương điện, rất có lợi cho ta sau này tiến vào Thuần Dương điện”. 

Trong lúc nói chuyện, ngón tay hắn ngoáy liên tục búng ra, từng cỗ Túc Mệnh Chi Lực nhảy múa, thẩm thấu vào bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của tên đệ tử này rồi quấn chặt lấy. 

Hắn không dùng Đại phổ độ thiền quang độ hóa là bởi một khi độ hóa rất dễ bị nhìn ra. 

“Đi thôi! Hôm nay ta tha cho ngươi, nhưng ngươi sau này phải thuần phục ta! Ta đã bày cấm chế trong người ngươi, nhất cử nhất động đều trong lòng bàn tay ta. Ta tin ngươi sau này sẽ biết nên làm thế nào”. 

Trong lúc nói Phương Hàn vung tay lên. 

Đệ tử hào hoa này liên tục gật đầu, “Sau này ta nhất định là nô tài tốt cho đại nhân”. Sau đó, hắn bay đi, bỏ trốn mất dạng không thấy bóng dáng. 

Hắn chạy thẳng đến tầng thứ nhất mới dừng lại, trên mặt hiện rõ vẻ dữ tợn, trong lòng gầm thét: “Phương Hàn! Tên súc sinh này, làm hại ta mất đi tất cả điểm cống hiến cùng đan dược, còn làm hại ta mất đi thân thể! Ta muốn tố cáo ngươi, tố cáo tất cả! Như thế ta cũng có được rất nhiều chỗ tốt. Hừ, ngươi bố trí cấm ché trên người ta, cha ta nhất định có thể giúp ta giải trừ. Vô Cực Tinh Cung lớn như vậy, một cấm chế lại không thể giải được sao?” 

Nào biết đâu trong lòng hắn gầm thét như vậy, đột nhiên cỗ số mệnh lực quẩn quanh trong bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng phát ra thanh âm: “Hừ! Ta biết ngươi sẽ lật lọng, ngươi cho rằng cấm chế của ta đơn giản vậy sao? Ta nói cho ngươi biết cấm chế của ta chính là pháp môn thiên địa đệ nhất thần diệu, tâm linh của ngươi khẽ động là ta biết ngươi suy nghĩ gì. Giờ ta cảnh cáo để ngươi biết sự lợi hại của ta”. 

Đột nhiên cỗ Túc Mệnh chi lực đó thít chặt lại, lập tức đệ tử hào hoa này liền cảm thấy mình suýt nữa nổ tung, nghẹt thở, lập tức gầm thét đâu đớn: “Chủ nhân, chủ nhân. Ta biết rồi”. 

Hắn vạn lần không ngờ tới cỗ lực lượng được bố rí quanh bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng của đối phương lại có thể lúc nào cũng biết sâu trong tâm linh mình đang nghĩ gì! Như thế, tâm ý mình khẽ động đối phương liền có cảm giác, căn bản không có bất kỳ khả năng phản kháng. 

Là đạo thuật gì thần kỳ đến vậy? 

Quả thực tận mục sở thị, thấy những điều chưa bao giờ thấy. 

“Tiểu tử này, căn bản không biết sự thần kỳ của Tiểu Túc Mệnh Thuật, chỉ cần tâm niệm hắn phất động là ta cảm giác được, hơn nữa lại có thể khiến thân thể hắn lập tức nổ tung”. Phương Hàn lạnh lùng nói. 

Từ sau khi Phương Hàn tấn tăng làm vạn cổ cự đầu, sự thần diệu của Tiểu Túc Mệnh Thuật bắt đầu rõ ràng, chứa đựng sức mạnh thần thông và công năng không thể tưởng tượng được. 

Khi hắn và Hàn Hi tiếp xúc cũng âm thầm dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật ảnh hưởng tâm linh của đối phương. Trong tâm linh đối phương âm thầm ảnh hưởng, tạo thành một loại hạt giống tín nhiệm, nhưng không giống với kiểu trần trụi đi vào thế này. 

“Làm sao tiếp đây?” Diêm nói với Phương Hàn: “Kế hoạch sắp xếp thế nào?”. 

“Ngươi kiểm kê một chút pháp bảo, đan dược của Ô Thích Thiên Thần Hoàng còn có điểm cống hiến trên người hắn nữa, không dễ dàng gì mà tới được vương quốc yêu ma, đương nhiên muốn giết vài tên yêu ma để đổi thêm cống hiến. Điểm cống hiến của Vô Cực Tinh Cung là một thứ tốt, sau này có rất nhiều chỗ dùng đến công hiến.” 

Phương Hàn đột nhiên bổ ra một chưởng. 

Cách hắn ba ngàn dặm, tên yêu quái đầu trâu tu hành trong động đột nhiên bị một cỗ đại lực hấp thu, tất cả tư duy đều bị gạt bỏ, biến thành một cái xác không hồn 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.