Vĩnh Sinh

Chương 622: Chương 622: Hội nghị Thái thượng trưởng lão




 

 

Phương Hàn rốt cuộc cũng tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng Động Thiên cảnh, cô đọng ra động thiên của mình, cũng bắt đầu lĩnh ngộ sâu sắc đối với pháp tắc không gian. Chẳng những lực lượng tăng lên rất nhiều, thọ nguyên cũng đột phá tới mười vạn tám ngàn năm, chỗ tốt lớn nhất chính là cảm ứng càng thêm khắc sâu đối với Tiên giới, lượng nguyên khí Tiên giới hấp thu cùng cô đọng ra Thuần Dương đan càng thêm tăng lên. 

Hít một hơi thật sâu, lập tức vô tận không gian như bị xuyên thủng, nguyên khí Tiên giới tới từ hư không tối tăm như một dòng sông lớn đổ vào trong động thiên, sau đó lắng đọng lại, các loại nguyên khí phân giải, tinh khiết nhất chính là loại dương khí, cuối cùng bắt đầu hợp thành Thuần Dương đan. 

Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ cảnh bình thường, mỗi ngày có thể cô đọng một trăm viên Thuần Dương đan. 

Mà nhân vật đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân coi trời bằng vung lại gấp mười lần, là một ngàn tới năm ngàn viên. 

Về phần cường giả Động Thiên cảnh tìm hiểu pháp tắc không gian cũng không phải là mười lần, mà gấp trăm lần. Hấp thu nguyên khí Tiên giới mỗi ngày đủ có thể cô đọng ra là mười vạn tới trên mười vạn viên Thuần Dương đan. Đây là số lượng tài phú khổng lồ, hơn nữa càng lĩnh ngộ pháp tắc không gian sâu hơn, lượng hấp thu nguyên khí Tiên giới cũng bất đồng. 

Cho nên cao thủ Bất Tử Chi Thân cùng cao thủ Động Thiên cảnh mặc dù chỉ chênh lệch một cảnh giới, thế nhưng lại khó như lên trời vậy, địa vị cũng rất khác biệt. 

Tỷ như điện chủ Thuần Dương điện Lữ Động Tiên mới lĩnh ngộ pháp tắc không gian, mỗi ngày cũng chỉ đủ tạo ra mười vạn viên đan dược. 

Thế nhưng Bảo Căn Bồ Tát, A Hoàn Long Hoàng lại bất đồng, bọn họ có thể tạo thành 30 vạn đến 50 vạn viên đan dược. 

Nhưng mà đối với Phương Hàn lại bất đồng, hắn tích súc quá hùng hậu rồi, Đại bổn nguyên thuật vô cùng thâm hậu, mỗi một lần tấn chức, lực lượng, tuổi thọ, lượng hấp thu nguyên khí Tiên giới đều ở phía trên cao thủ cùng cấp bậc, hiện tại lượng hấp thu nguyên khí Tiên giới của hắn đã đạt tới tình trạng mỗi ngày đủ tạo ra trăm vạn viên đan dược! 

“Đáng tiếc hiện tại mỗi ngày ta phải tiêu hao mấy trăm triệu Thuần Dương đan, bản thân mỗi ngày hấp thu được trăm vạn viên cũng chỉ như muối bỏ biển. Hơn nữa ta còn cần phải có Thuần Dương đan để tu luyện, cần phải có không ít đan dược để làm động thiên ngưng kết lại.” 

Trong lòng Phương Hàn một mặt tự nói, một mặt thúc dục Hoàng Tuyền Đồ rời khỏi Cuồng Lôi Tuyệt Ngục, muốn trở lại Huyền Hoàng đại thế giới. 

Đương nhiên trong quá trình này Phương Hàn cũng điên cuồng hấp thu Tai nan chi khí trong Mạt Nhật Phần Tràng, cô đọng Đại tai nạn thuật của mình, khi hắn tấn chức lên Động Thiên cảnh, đồng thời cũng lĩnh ngộ thật sâu sắc pháp tắc không gian, thần niệm hơi vận chuyển, các loại Tai Nan chi khí từ trong các không gian cuồn cuộn mà đến, tốc độ tu luyện còn nhanh gấp mấy trăm lần so với trước kia. 

Người đạt tới Động Thiên cảnh, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn rất nhiều so với khi còn là Bất Tử Chi Thân. 

Tỷ như cao thủ Bất Tử Chi Thân muốn tu luyện Đại tai nan thuật cần phải có mấy ngàn năm thời gian. 

Mà cao thủ Động Thiên cảnh chỉ cần mấy trăm năm. 

Nếu như là Linh Lung Tiên Tôn chỉ sợ trong mấy ngày ngắn ngủi là có thể tu luyện thành. 

“Hiện tại ta đã lĩnh ngộ tới tầng thứ Động Thiên cảnh, không cần dùng bất kì bảo bối nào cũng có thể trấn áp, trực tiếp đánh bại Thái thượng trưởng lão Đằng Ngạo.” Trong lòng Phương Hàn âm thầm tính toán. 

Lúc Phương Hàn trên đường trở lại Vũ Hóa Môn, một mặt đồng thời hấp thu Tai Nan chi khí trong Mạt Nhật Phần Tràng cô đọng Đại tai nan thuật. Tại Vũ Hóa Môn, ở chỗ sâu trong thời không của Vũ Hóa thiên cung đang tiến hành một hội nghị đặc biệt. 

Chỗ sâu nhất trong Vũ Hóa thiên cung, một mảnh hư vô mờ mịt, không gian khắp nơi đều tràn ngập tiên khí, từng dãy núi tinh thạch sừng sững trong sương mù, những dãy núi này cư nhiên là do Thuần Dương khí ngưng kết thành, còn có một số dãy núi là Hư Không tinh thạch, thậm chí còn có Thiên Tinh Thạch. 

Trên bầu trời cao, ánh mặt trời sáng chói chiếu xạ khắp không gian, trong không gian không có một chỗ nào âm u, có ba mặt trời, mỗi một mặt trời đều là tinh thần chi hạch sắp diễn hóa ra Hằng Tinh. 

Lực lượng của ba tinh thần chi hạch này không biết gấp bao nhiêu lần so với lực lượng của Long Mộc tinh hạch, Tinh Đế Long Sàng. Nhiệt lượng phoáng xạ ra tràn ngập hỏa diễm hừng hực, có thể hòa tan hư không, hỏa diễm hóa thành rất nhiều hỏa điểm ô kim, bay loạn bên ngoài tinh thần chi hạch, mỗi một đầu ô kim đều lớn như ngọn núi, đôi cánh vẫy lên, có thể thiêu núi, sôi biển. 

Loại tình cảnh này chỉ có ở thái dương bên ngoài Huyền Hoàng đại thế giới, mà hiện tại ở chỗ sâu trong Vũ Hóa thiên cung không ngờ lại xuất hiện tràng cảnh này. 

Ba thái dương kia sắp xếp thành ba đạo kim quang lóng lánh trên bầu trời, trải dài khoảng vạn dặm. 

“Kim Tiên điện.” 

Ở đây chính là chỗ sâu nhất của Vũ Hóa thiên cung, là địa phương mà rất nhiều Thái thượng trưởng lão đang tu luyện. 

Trên những ngọn núi tinh thạch Thuần Dương kia đều có cao thủ tọa trấn, là lực lượng hạch tâm chính thức của Vũ Hóa Môn, có rất nhiều Thái thượng trưởng lão, mỗi một vị Thái thượng trưởng lão đều là cao thủ từ Động Thiên cảnh trở lên, là nhân vật thần thoại, truyền kỳ, có thể khiến căn cơ của một môn phái ổn định trong ngàn năm. 

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo cũng có mặt ở trong đó. 

Hắn cũng tọa trấn trên một ngọn núi Thuần Dương tinh thạch, khuôn mặt lạnh lùng, đột nhiên mở miệng, bàn tay vung tay lên, trên không trung liền xuất hiện một tràng cảnh, đúng là tình huống ngày đó Phương Hàn tại Vũ Hóa Môn bắt ba đại Phó chưởng môn. 

Còn nữa, nó còn ghi lại tràng cảnh khi Phương Hàn thi triển ra Đại triền nhiễu thuật, Đại phong ấn thuật, Đại đóng băng thuật, đóng băng tất cả môn nhân của Hoa Thiên Đô lại. 

Đương nhiên cũng không thiếu tràng cảnh Đà la kinh tràng, Thiết huyết chiến kỳ, Tinh đế long sàng, quyền trượng Đế Thích, hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn xuất hiện, còn có thanh âm của Phương Hàn: “Đối đầu cùng ta, cho dù bất kể là ai, ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.” 

Thanh âm này vang vọng không thôi, đồng thời bị Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo phủ lên ma khí dày đặc. 

“Cuồng vọng, thật sự là cuồng vọng, kẻ này đã trở thành ma đầu, không phải người trong Tiên đạo, người của Vũ Hóa Môn ta, Vũ Hóa Môn ta lập giáo đã vài ngàn năm, chưa từng có xuất hiện qua đệ tử có ma tính nặng như vậy, phải diệt sát hắn, thanh lý môn hộ. Chư vị cảm thấy như thế nào?” 

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo thét lớn. 

Mà xem xong bức địa đồ do Đằng Ngạo xuất ra, rất nhiều Thái thượng trưởng lão ở đây đều sôi nổi nghị luận. 

“Vũ Hóa Môn chúng ta từ khi nào xuất hiện đệ tử lợi hại như vậy, cư nhiên có bốn kiện thượng phẩm đạo khí! Thượng phẩm đạo khí đấy, ta cũng không thể luyện chế được. Chỉ có tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh ngũ trọng, trong lĩnh vực động thiên có tạo vật lực mới có thể luyện chế được.” Một vị Thái thượng trưởng lão lông mày nhíu lại nói. 

Thái thượng trưởng lão này tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh tứ trọng lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian. Tại vạn năm trước cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, gọi là Tu Lợi Vương, đã từng là hoàng tử của một quốc gia trong thế tục, ngẫu nhiên bước lên Tiên đạo. Sau đó trở thành nhân vật thần thoại. 

“Tu Lợi Vương, Phương Hàn này là kẻ tà ma, ngẫm lại chỉ là một kẻ Bất Tử Chi Thân làm sao có nhiều thượng phẩm đạo khí như vậy? Ngay cả chúng ta cũng không có nổi một kiện, cho dù có, vạn năm mới gặp một lần, ngẫu nhiên tìm được. Nhất định là hắn đã đầu phục Ma tộc, nói không chừng đã liên thủ với Tô Tú Y đứng đầu Hoàng Tuyền Ma Tông, muốn đối phó với Vũ Hóa Môn chúng ta.” 

Đằng Ngạo cười lạnh nói. 

“Việc này cũng có khả năng, bằng không, Phương Hàn cũng không thể tu luyện nhanh như vậy, cũng chỉ tiến vào trong Vũ Hóa Môn ta được vài năm ngắn ngủi đã tu thành Bất Tử Chi Thân? Đây quả thực là chuyện không thể.” Lại có một vị Thái thượng trưởng lão lĩnh ngộ pháp tắc không gian nói. 

Vị Thái thượng trưởng lão này gọi là Tây Hoa Tử, cũng từng là một nhân vật làm rung động Chư Thiên Ma Thần, đồng thời là kẻ ủng hộ Hoa Thiên Đô. Trên mặt của hắn cũng hiện ra vẻ chán ghét như Đằng Ngạo, rất căm ghét Phương Hàn: “Hoa Thiên Đô lại bất đồng, chúng ta nhìn hắn lớn lên, hắn rất trung thành và tận tâm. Thật khác biệt với tên tiểu ma đầu Phương Hàn, ngươi xem sau khi hắn tiến vào trong Vũ Hóa Môn ta đã có bao nhiêu phiền toái? Thậm chí còn ảnh hưởng tới kế hoạch kết giao của chúng ta tới Thái Nhất Môn.” 

“Tây Hoa Tử, lời này cũng không đúng. Phương Hàn dù sao cũng là người được Phương Thanh Tuyết mang tới. Hơn nữa hắn không được Vũ Hóa Môn ta bồi dưỡng tu luyện cẩn thận, như vậy đúng là một kẻ thiên tài tuyệt thế, nếu ngươi nói hắn câu kết với Hoàng Tuyền Ma Tông, ta liền không đồng ý. Tô Tú y là ai ta cũng nắm rõ, làm sao có thể cấu kết với Phương Hàn?” 

Một nữ Thái thượng trưởng lão lên tiếng. 

Nữ Thái thượng trưởng lão này ngồi trên một ngọn núi Thiên Tinh Thạch, trong ngọn núi này có phong ấn một loại chất lỏng đang không ngừng lưu chuyển, tựa hồ như nàng đang tế luyện cái gì đó. 

“Lâm Phi Yến, ngươi biết Tô Tú Y là ai?” Tây Hoa Tử nói: “Nghe ý tứ của ngươi là không đồng ý trừng phạt Phương Hàn? Chẳng lẽ cứ để hắn trực tiếp giết chết Phó chưởng môn? Làm hỏng quy củ của Vũ Hóa Môn ta? Phải biết rằng phải được Thái thượng trưởng lão đoàn chúng ta đồng ý mới có thể giết chết Phó chưởng môn, ngay cả Phong Bạch Vũ cũng không có quyền này.” 

“Ta chỉ nói là phải thận trọng trước khi trừng phạt Phương Hàn, đệ tử thiên tài như Phương Hàn nhất định phải dùng biện pháp mềm mỏng, nếu không mà nói để hắn rời khỏi môn phái, chúng ta đúng thật là tổn thất lớn, vạn nhất tương lai hắn trở thành Linh Lung Tiên Tôn thứ hai thì sao? Nếu không có Linh Lung Phúc Địa, hiện tại chỉ sợ Thái Nhất Môn khuếch trương gấp mười lần bây giờ rồi.” Lâm Phi Yến nói. 

“Tội trạng giết chết Phó chưởng môn quả thật là quá lớn, nếu như không xử trí, chúng ta cũng khó có thể dành công đạo cho Hoa Thiên Đô.” Tây Hoa Tử cùng Đằng Ngạo âm lãnh nói: “Hơn nữa chúng ta phải đè ép kẻ này, cũng là cho Thái Nhất Môn một lời giáo huấn, gọi Phương Hàn vào trong Vũ Hóa thiên cung, trực tiếp trấn áp cướp đoạt Hoàng Tuyền Đồ, rất nhiều thượng phẩm đạo khí, đồng thời phế bỏ Đạo thuật thần thông của hắn, sau đó biến hắn thành người thường, ném vào trong thế tục. Như vậy liệu hắn còn có năng lực phản kháng? Hoặc là trực tiếp biến hắn thành một con heo, con chó. Để hắn vĩnh viễn không có năng lực phản kháng. 

“Thái quá rồi.” Tu Lợi Vương lắc đầu nói: “Hình phạt này tựa hồ quá hà khắc.” 

Đằng Ngạo nói: “Vậy thì có sao. Phương Hàn tiểu nghiệt chướng này là một nhân tố luôn gây sóng gió, bây giờ lại chọc vào Thái Nhất Môn, chúng ta còn có thực lực chống lại, Thái Nhất Môn cũng không làm gì được chúng ta, thế nhưng sau này chọc phải một số nhân vật lợi hại hơn trong Thánh Quang đại thế giới, Vô Lượng đại thế giới, Trang Nghiêm đại thế giới, Sa Bà đại thế giới, một số thế giới lợi hại trong ba nghìn đại thế giới, đến lúc đó chẳng phải sẽ mang tới tai họa cho Vũ Hóa Môn ta sao? Phải biết rằng những thế giới ấy bài danh về thực lực rất cao, trên ba nghìn trong thế giới còn muốn vượt qua Tiên giới, chúng ta so ra còn kém xa.” 

(nếu mà các bạn đọc thấy tối nghĩa thì thông cảm, cái này là do bên vvd nó dịch, mình cũng ko hiểu nó muốn nói cái gì nên đành type nguyên gốc....) 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.