Chuyện đụng phải Thần Tộc làm cho Phương Hàn không có tâm tình gì đi tìm đại quân Thiên Ma mà cho Ngũ Ngục Vương Đỉnh chậm rãi di chuyển giữa băng thiên tuyết địa, gió lốc mãnh liệt của Bắc Đại Dương. Trong lúc phi hành thì âm thầm trao đổi với Diêm.
“Diêm, những Thần Tộc chúng ta độc chiếm, dùng để luyện đan hay là giao cho môn phái, cái nào tốt hơn?”
Hai Thần Tộc bị hắn thu vào trong Hoàng Tuyền Đồ đã bị trấn áp ở trong dó, Hoàng Tuyền Thánh Thủy tạm thời không thể nào luyện hóa được bọn chúng, thậm chí không cách nào ăn mòn được Thần Lực trên người chúng, có thể thấy được những Thần Tộc này đúng là bá chủ trong vũ trụ, là đệ nhất tộc, là người đã từng thống trị cả Tiên, Ma, Yêu.
Phương Hàn cố tìm hiểu Thần Lực của bọn chúng, xem thử rốt cuộc thì đó là loại cương khí gì mà lại có phẩm chất kỳ quái như vậy. Bất quá Diêm lại gội cho hắn một gáo nước lạnh: “Thần Lực của Thần Tộc chính là cương khí chỉ có bọn họ mới có, trong trời đất này bất luận là sinh linh gì cũng không thể luyện thành loại cương khí đặc biệt này, có thể chống đỡ không bị Hoàng Tuyền Môn ăn mòn. Cái quan trọng nhất là huyết nhục của bọn chúng, đó là những tài liệu tốt nhất để luyện chế đan dược gia tăng thọ mệnh. Bất quá ngươi hiện tại cũng không cần gia tăng thọ mệnh nữa. Ta thấy tốt nhất vẫn nên giao cho Vũ Hóa Môn, chắc chắn sẽ được trọng thưởng.”
Kỳ thật trong các loại đan dược, thì đan dược quý nhất không phải là đan dược gia tăng pháp lực, cũng không phải đan dược cải tạo thân thể, mà là đan dược làm gia tăng thọ mệnh.
Một người có thể sống càng lâu thì có thể tu luyện đến tầng cao hơn.
Sự khác biệt là không có sống lâu thì cũng chỉ có thể giãy dụa được một chút mà thôi.
Thần Tộc vừa sinh ra đã có thọ mệnh vô cùng vô tận, huyết nhục của bọn họ có mọt loại dược tính mà làm gia tăng thọ mệnh mà những người khác tha thiết ước mơ, bất quá hiện tại Phương Hàn không cần sống lâu.
Hơn nữa hắn đã dùng Cửu Khiếu Kim Đan, đan dược này chính là đệ nhất đan dược thiên cấp của Hoàng Tuyền Môn, hiệu quả gia tăng thọ mệnh cũng không thua kém gì Âm Dương Vạn Thọ Đan, cho nên hắn cho dù không tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh cũng có thêm mấy trăm năm thọ mệnh, căn bản không lo sợ chuyện đèn cạn dầu.(*)
(*)Đèn cạn dầu: ý nói thọ mệnh hết mà chết.
“Tốt lắm, đã không thể làm gì mấy Thần Tộc này vậy thì bắt bọn họ giao cho môn phái, nhận được chút cống hiến. Đúng rồi, trên người chúng có pháp bảo gì không? Có cách nào thu lấy không?” Phương Hàn rằng trên người mấy Thần Tộc này khẳng định có không ít pháp bảo.
“Phải triệt để luyện hóa chúng nó mới được, bởi vì Thần Tộc cất pháp bảo ở trong đầu. Sâu trong đầu bọn họ có một vùng hư không, giống như Bách Bảo Nang vậy, có thể dùng để chứa bất cứ vật gì. Một tên Thần Tộc càng lớn tuổi thì vùng hư không của hắn càng lớn, càng có thể dung nạp càng nhiều thứ. Thời Thái Cổ, nếu như một Thần Tộc sống ngoài vạn năm, trăm vạn năm thì thậm chí có thể thu lấy cả một tinh cầu, nuốt lấy nhật nguyệt. Lợi hại hơn nữa là bản thân thân thể Thần Tộc là một mảng không gian, là một thế giới độc lập. Hai Thần Tộc này chỉ sợ là mới sinh ra không được bao lâu cho nên cũng không có pháp bảo gì tốt.”
Diêm dùng Hoàng Tuyền Thánh Thủy bao trùm lấy hai đầu Thần Tộc, không ngừng thẩm thấu vào trong, muốn triệt để luyện hóa ý chí của hai Thần Tộc này, sau đó khống chế thân thể của bọn chúng.
“Thần Tộc thật là lợi hại, thân thể có thể tự tạo ra một không gian riêng!”
Phương Hàn thâm cảm thấy khiếp sợ, nếu chủng tộc này xuất hiện quy mô lớn thì chỉ sợ là thiên địa này sẽ bị bọn chúng chiếm giữ, bản thân cũng sẽ trở thành nô lệ của bọn chúng.
Khó trách Đạo môn, Ma môn, thậm chí Yêu tông đều muốn đuổi tận giết tuyệt Thần Tộc.
Chủng tộc này mặc kệ là đối với ai thì đều có uy hiếp rất lớn, Thiên Ma cũng là do bọn chúng chế tạo.
Tâm Phương Hàn phát lạnh, nổi lên một xúc động muốn đuổi tận giết tuyệt Thần Tộc.
“Năm đó cả Tiên Ma Yêu đại chiến với Thần Tộc, làm sao mà thắng được?” Phương Hàn nhớ tới lời Diêm nói rằng một vạn năm trước khi hạo kiếp của tam giới xảy ra, Tiên, Ma, Yêu đồng thời đứng lên chống lại Thần Tộc, phát động chiến tranh, sau đó diệt sạch Thần Tộc, mặc dù có rất nhiều Đại Năng(*) thái cổ đã chết đi nhưng cuối cùng vẫn giành được chiến thắng.
(*) Đại Năng: là những người có pháp lực mạnh mẽ, thần thông vô cùng.
Một vạn năm đã rất xưa cũ rồi, mọi thứ cũng theo dòng thời gian trôi qua mà bị xóa nhòa, bất quá phương Hàn thấy sự lợi hại của Thần Tộc thì cũng có thể thấy được sự lợi hại của những người đứng đầu Tiên Ma Yêu năm xưa.
“Một vạn năm trước ta còn chưa có được sinh ra, những gì ta biết cũng chỉ là theo truyền thuyết kể lại, cũng không biết rõ tất cả. Ngươi không nên hỏi ta.” Diêm yên lặng nói: “Xem ra trong trời đất sắp có biến động lớn, sẽ có một đại kiếp nạn nổ ra, ngươi phải chuân bị sẵn sàng.”
“Đi, đi giết Thiên Ma.”
Phương Hàn quyết định đem hai Thần Tộc này giao nộp cho môn phái, cũng có thể an tâm được một chút. Chuyện Thần Tộc xuất hiện là chuyện trọng đại, hắn không có cách nào gánh nổi, sớm nói cho môn phái để cho môn phái chuẩn bị sớm một chút thì trong tương lai có thể tranh thủ một ít cơ hội khi đại kiếp xảy ra, có thể trở nên siêu việt hơn cả Thái Nhất Môn, trở thành đệ nhất môn phái Tiên Đạo.
Đại kiếp nạn, thời loạn thế cũng là một cơ hội.
Ngũ Ngục Vương Đỉnh giảm tốc độ, dựa theo sự chỉ dẫn của Long Huyên mà đi. Trời đất càng ngày càng trở nên lạnh lẻo hơn, băng sơn trùng điệp, có những đỉnh băng sơn cao tới mấy trăm trượng, hùng vĩ, bao la. Đột nhiên, Phương Hàn cảm giác được ma khí mãnh liệt, hai mắt tập trung quan xát thì thấy xa xa trên mặt băng có một cái huyệt động đen kịt thật lớn, cũng không phải là biển, tối đen một màu, không biết là dẫn tới đâu.
Huyệt động tối đen này có đường kính chừng mười dặm, rộng tương đương với Long Uyên Thành, tối đen đáng sợ, giống như là bị người ta dùng pháp lực mạnh mẽ đánh xuyên thời không, tạo thành một thông đạo dẫn đến thế giới khác.
Phương Hàn biết rõ đây là Quy Hư, Quy Hư thì ra là một thông đạo đến thế giới khác, dẫn đến ngoại vực thần bí, là nơi xảy ra Tiên Ma Đại Chiến, hoặc cũng là không gian mà khi Tiên Ma đại chiến tạo nên.
“Quy Hư này ta từng đi qua cách đây năm năm, cũng không có gì nguy hiểm, có thể tiến vào trong đó!” Long Huyên nhìn kỹ một lát rồi nói.
Phương Hàn nghe vậy thì liền thúc dục vương đỉnh bay vào huyệt động đen kịt.
Khi vừa tiến nhập vào thì Phương Hàn thấy không gian xung quanh không ngừng vặn vẹo, vương đỉnh vặn vẹo, thân thể vặn vẹo, tất cả chỉ còn lại một màu đen, cũng không còn sự lạnh lẽo của nước biển, mà là một lối đi, một thông đạo dẫn đến thế giới khác.
Xuyên qua màn đêm, Phương Hàn đột nhiên phát hiện phía trước tựa hồ có ánh sáng, vội vàng điểu chỉnh cho vương đỉnh bay tới, vương đỉnh liền chấn động, thoát khỏi trói buộc đi ra, trước mắt liền hiện ra một vùng không gian hoang vu.
Khắp nơi đều là một mảng vụ khí tối tăm, mông lung, không thấy có người nào cả, chỉ là các đầm lầy, khăp nơi đều là những đầm lầy hôi thối, một cái bóng khí lớn ở trên mặt đầm lầy nổ mạnh, tạo thành một luồng vụ khí đen sẫm, vụ khí này tựa hồ có chứa ma tính, biển ảo, mơ hồ, ngưng tụ thành đủ các loại gương mặt dữ tợn.
Cạc cạc cạc cạc!
Chít chít chít chit!
Một Thiên Ma từ trong đầm lầy bay lên, hấp thu lấy những bong bóng ma khí, còn phát ra vô số thanh âm bàn luận gì đó.
Khắp nơi trên bầu trời đều là các hắc động. Ngoài ra còn có thể thấy được các ngôi sao lấp lánh. Phương Hàn chính là đi ra từ một trong những hắc động đó. Thỉnh thoảng cũng có Thiên Ma từ trong các hắc động bay ra, đem những sinh vật trong tay ném vào trong đầm lầy.
Phanh!
Một đầu Thiên Ma ném một con cá mậu vào trong đầm lấy, lập tức con cá mập liền bị đầm lầy thôn phệ vào, sau đó những cái bóng khí nổi lên, nổ tung, bắn ra những luồng vụ khí có màu huyết hồng, rất nhiều Thiên Ma liền nhào tới, cố gắng hấp thu luồng vụ khí này, sau đó thân thể bọn chúng tựa hồ mạnh thêm không ít.
“Đầm lầy này gọi là Huyết Nhục Nê Đàm(*), do huyết nhục của vô số sinh linh bị thối rửa tạo nên. Trong ao đầm còn có vô số Thiên Ma, mà ao đầm ở cuối cùng là tòa thành của một Thiên Ma Vương. Ta từng lại gần xem xét qua, bị một đầu Ma Vương đuổi giết, suýt chút nữa là chết.”
(*)Huyết Nhục Nê Đàm: Đầm lầy huyết nhục. Ở đây mình để nguyên vì là tên gọi.
Long Huyên nói: “Chúng ta hiện đang ở một tinh cầu ở ngoại vực thiên không, giống như Thiên Ma Chiến trường, bất quá Thiên Ma Chiến Trường cũng không thể so sánh với ở đây. Nơi này nguy hiểm vô cùng. Nghe đồn Huyết Nhục Nê Đàm này là do một vị Ma Thần dùng huyết nhục của vô số sinh linh hủ thực một tinh cầu nhỏ mà tạo nê, sau đó trở thành trụ sở, nơi đồn trú của đại quân Thiên Ma. Mà tinh cầu này có một thông đạo đến thế giới của chúng ta, những Thiên Ma này cũng là thông qua thông qua Quy Hư mà đi tới thế giới chúng ta, bắt lấy các sinh linh rồi mang về ném vào Huyết Nhục Nê Đàm này, hóa thành huyết khí tinh thuần để bồi dưỡng cho thân thể của bọn chúng. Huyết Nhục Nê Đàm này cũng được ghi chép lại trong điển tịch của môn phái. Có rất nhiều đệ tử Đạo môn khi lịch lãm thì tới đây tru sát Thiên Ma. Nói không chừng chúng ta có thể gặp không ít đồng đạo.”
Pháp lực của Ma Thần thật là khủng bố!” Phương Hàn lắng nghe, khẽ thúc dujch vương đỉnh tạo nên một luồng lốc xoáy, Thôn Linh Trận đã được phát động, đầu đầu Thiên Ma bị cuốn vào trong đỉnh.