Chương 1292: Huyết tế Hoàng giả (hạ)
Đả Tự: Bảo Ngọc ---
By MTQ --- 4vn
Hoa gia ngũ lão này mỗi một người đều kinh doanh rất nhiều năm. đều nắm giữ sức mạnh của Vũ Hóa Môn. đi tới đâu cũng cướp đoạt, trong thân thẻ mỗi người đều là một kho báu. hiện giờ toàn bộ đều đã bay ra. bị Phương Hàn lấy không còn thứ nào, hòa tan toàn bộ, loại bó tạp chất, khiến cho Bát Bộ Phù Đồ được gia cường rất lớn.
Hơn nữa, linh mạch trên người bọn họ cũng không ít.
Từ trên người Hoa Văn Xương. Phương Hàn tim được ước chừng hon ba trăm linh mạch vương giai, còn có một chút nguyên khí của linh mạch thánh giai. Tập hợp cả ngũ lão. linh mạch vương giai ở trên người họ ước chừng cũng có tám trăm bốn mươi sợi. nguyên khí của linh mạch thánh giai cũng ngưng tụ thành một khối, bị Phương Hàn trực tiếp nuốt vào trong bụng, dung nhập vào trong Thiên Tâm thánh giới của bản thân.
Trên mặt Bát Bộ Phù Đổ lại bắn ra long khí. Những long khí này đều rất kiên cố. ngưng tụ thành một không gian cùng loại với long giới.
- Tiều long giới ngưng tụ thành hình.
Trong lòng Phương Hàn vui vẻ. liền nhìn ngay ra không gian long giới mới hình thành kia cũng có những đày núi nguy nga. mặt trời của long giới, long tức nồng đậm. Đây là bước đột phá trọng đại trong sự biến hóa đầu tiên thành tiên khí vương phẩm của Bát Bộ Phù Đổ này.
Hoa gia ngũ lão càng ngày càng suy vếu.
Tới cuối cùng, hai ba canh giờ trôi qua. không gian chấn động. Hoa gia ngũ lão từ trên không trung rơi xuống, người nào cũng tóc bạc da khô. lực lượng suy yếu đến nỗi khó có thể bay lên được.
- Hiện giờ bọn họ đã bị đánh tụt xuống Thiên Tiên, tiên nhân sơ cấp. còn là thiên tiên loại thấp nhất!
Trong lòng Sát Hoàng trầm mặc.
- Tất cả pháp tắc. toàn bộ đều đã bị đoạt lấy. trở thành phế vật. Một Hoàng giả Chí Tiên đứng trên đỉnh của tiên nhân hiện giờ không ngờ lại bị đánh trở thành một tiên nhân thấp kém nhất, ti tiện nhất, rác rưới nhất.
Tứ đại Hoàng giả hết hồn, không thể không suy nghĩ.
- Phong Duyên, Vù Hoàng, các ngươi giòi lắm.
Hoa Văn Xương roi xuống mặt đất, nhìn hai bàn tay héo rũ của mình, trong nháy mắt đã mất đi tất cả lòng tin. chỉ còn ánh mắt oán độc vô cùng.
- Các ngươi cấu kết với ngoại môn. sau khi mưu hại ta. hẳn phải nghĩ tới kết cục hôm nay chứ. Nhưng ta sẽ không giết các ngươi.
Vũ Hoàng nói:
- Ta sẽ giam các ngươi vào tù ngục, sau đó sẽ để cho các ngươi nhìn ta thanh lọc toàn bộ thế lực của Hoa gia trong Vũ Hóa Môn như thế nào. Đồng thời, sẽ khiến các ngươi nhìn ta chấn hưng Vũ Hóa Môn như thế nào. Không có Hoa gia các ngươi, Vũ Hóa Môn ta sẽ có thể thực sự thăng tiến như Điều gặp gió, như rồng ra biển.
Vung tay áo lên. Vũ Hoàng cuốn lấy Hoa gia ngũ lão. mang theo Đồ Đằng Quán biến mắt không còn bóng đáng, để lại một lời nói:
- Sư đệ. ngươi đã đem tất cả pháp tắc Hoa gia ngũ lão dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đồ. hiện giờ thực lực của ngươi đã đủ để áp chế tứ đại Hoàng giả. Ta phải đi rồi. chém giết Man tộc. ngưng luyện Đồ Đằng Quán! Hy vọng ngươi mã đáo thành công, thật sự luyện chế được Bát Bộ Phù Đổ thành tiên khí vương phẩm.
- Sư huynh cứ yên tâm đi!
Phương Hàn gật đầu. dùng hết sức bên trong thân thể tiêu hóa lực lượng tinh huyết của ngũ đại Hoàng giả.
Xoạch.
Ngay khi Vù Hoàng rời khỏi. một lệnh bài rơi xuống, trên mặt có khắc hình chim hạc bay giữa không trung, lông hóa thành tuyết roi đầy trời. Tiên hạc ở trong bầu trời đẩy tuyết này bay lên trời.
- Đây là lệnh bài Chưởng giáo của Vũ Hóa Môn. ta không ở đây. ngươi có thể thay ta hành sự. áp phục chúng nhân. Với thực lực của ngươi, hoàn toàn có thể làm được Điều này.
- Không thành vấn đề.
Phương Hàn thu lệnh bài lại. ánh mắt nhìn về phía tứ đại Hoàng giả.
- Ám Hoàng. Sát Hoàng. Tâm Hoàng. Yến Hoàng, hiện giờ đến phiên các ngươi. Ta cảm thấy trên người các ngươi có rất nhiều pháp bảo. đan được, tài liệu, còn có lực lượng mạnh mẽ của bản thân, nếu dung nhập vào Bát Bộ Phù Đô của ta, pháp bảo này sẽ có thể viên mãn đạt tới cấp độ tiên khí vương phẩm. Bản thân các ngươi tự chủ động nộp mạng, đỡ phải chịu đựng thống khổ hay để ta tiễn các ngươi lên đường?
Giọng nói lạnh nhạt vang lên. Phương Hàn giống như là tử thần chúa tể của địa ngục, tấu nên thanh âm tử vong.
- Không được giết ta! Ta là người của Thiên Đình!
Ám Hoàng hoảng sợ hét lên. nhìn Phương Hàn càng ngày càng mạnh, một sự hoảng sợ sinh ra sâu trong lòng.
Hiện giờ Bát Bộ Phù Đổ tuy chưa thăng lên thành tiên khí vương phẩm, nhưng nếu nói
đơn thuần về mặt pháp lực thì đã vượt qua hắn rất nhiều. Chua nói tới Phương Hàn còn có Thiên Thiện Phật Hoàng. Quỷ Võ Thánh Đồ. còn có thực lực của bản thân.
Hiện giờ hắn cùng không thể động đậy. toàn thân hiện ra như chữ Đại đán lên không trung. Lực lượng phong ấn khóa chặt mấy người bọn họ.
- Ta biết kho báu của Dạ Đế Thiên Quân trong Dạ Giới, Bây giờ ta sẽ nói toàn bộ cho ngươi biết, thật sự là không được giết ta! Giết ta ngươi cũng không được lợi gì cả. còn phải chịu lửa giận của Thiên Đình. Nếu không giết ta. từ nay về sau ta có thể trở thành nô lệ của ngươi, ngươi muốn gì ta cũng có thể tim được cho ngươi!
Ám Hoàng đã vô cùng hoảng sợ.
- Kho báu của Dạ Đế Thiên Quân? Quả nhiên là hết sức hấp đẫn. tuy nhiên giết ngươi thật sự là không có hậu quá gì.
Phương Hàn liên tục cười lạnh, một mặt Điều chỉnh nguyên khí trong cơ thể, một mặt
nói:
- Chu vện lần này. Nanh Hoàng khẳng định là sẽ không nói thêm Điều gì. bởi vì bản thân đã đuối lý. mà các ngươi chỉ là những tên tiêu tốt. chết thì cũng chết rồi. Ta nghĩ, không quá lâu sau. Thiên Đình sẽ truyền ra tin tức. nói các ngươi cùng với Nanh Hoàng chiến đấu với đại quán của Man tộc. xâm nhập man hoang, đã chết trên chiến trận, có được vinh quang vô thượng.
- Cái gì?
Sắc mặt tứ đại Hoàng gia đều biến đối. Bọn họ biết chuyện này sẽ giống như lời Phương Hàn nói. Thiên Đình chắc chắn sẽ tuyên bố như vậy.
- Còn về bí mật của các ngươi? Kho báu gì? Ta cũng không cần. Hơn nữa cái gì mà kho báu của Dạ Đế. các ngươi biết một bí mật như vậy. sao lại không đi lấy ra? Chắc chắn là nơi đó nguy hiểm trùng trùng. Đương nhiên ta giết các ngươi sẽ lấy được ký ức của các ngươi, cũng có thè biết được tình hình như thế nào. cho các ngươi làm nô lệ thì có ích lợi gì? Chỉ thu hút sự chú V. hơn nữa bất cứ lúc nào các ngươi cũng có thể phản ta.
Đột nhiên Phương Hàn bay lên. năm ngón tay như móc câu. trực tiếp tung một trảo lên đầu Ám Hoàng.
Ám Hoàng kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể trong hình dạng chữ Đại ở giữa không trung không ngừng run lên. vẻ mặt thống khổ dữ tợn. như thể đang trải qua mười tám tầng địa ngục.
Những đám hắc khí từ trong cơ thể hắn nhanh chóng bay ra. toàn bộ đều tiến vào trong Bát Bộ Phù Đồ. Vẻ mặt Phương Hàn vô tình, lấy đi bảo bối từ trong cơ thể của Ám Hoàng. Một tòa bảo tháp bán vương phẩm ản chứa pháp tắc Chí Tiên - Ám Hoàng Tháp bị làm cho tan rã, biến thành chín con rồng hắc ám dung nhập vào bên trong đó.
Khoảng chừng mười mấy vạn Dạ Đế Đan cũng hóa thành đan long hắc ám.
Những kiện áo giáp hắc ám trên người Ám Hoàng cũng đồng thời bay lên. từng tấc bị tan rã, dung nhập vào trong Bát Bộ Phù Đổ. Cuối cùng hắn chỉ còn một thân trần trụi, toàn bộ pháp bảo không ngừng bay ra. khiến người khác không muốn nhìn tiếp.
Hắn là chủ nhân của Ám Hoàng Phủ trên Thiên Đình, có đại quyền trong tay, so với Hoa gia ngũ lão còn có nhiều quyền lực hơn. Từng kiện pháp bảo trên người hiển nhiên đều có phẩm chất cao hơn Hoa Văn Xương, đan được cũng nhiều, nguyên khí lại càng sung túc hơn. Luyện hóa người này quả thực tương đương với việc chiếm được một kho báu.
Hoàng giả Chí Tiên, đây là đỉnh phong của tiên nhân trên Thiên giới, mỗi một người đều có thể quát tháo phong vân, cười nhạo thiên địa. khinh thường thế gian. Bảo vật tài liệu nhiều tới nỗi khiến cho người ta phát điên.
Hiện giờ Phương Hàn thu được cùng ngày càng hưng phấn.
Rẩm rầm! Vô số tài liệu bay ra. trong lòng hắn mừng như điên đến nỗi có một chút tê
dại.
- Thật là nhiều linh mạch! Linh mạch vương giai. Ám Hoàng thật sự là giảu có. đây là Chí Tiên ờ tầng trên sao?
Trên thân thể Ám Hoàng, ước chừng có hơn tám trảm linh mạch vương giai bay ra. Nghĩ tới trước đây khi bản thân là Kim Tiên, vì một linh mạch vương giai mà phải ra sống vào chết, hiện giờ từ người khác đã thu được vài trăm.
Đương nhiên. Kim Tiên và Chí Tiên kém nhau tới bốn cấp. một trời một vực. giống như là một tài chủ ờ nông thôn so với một đại phú hào giảu có bằng cả một nước.
0O0
-----oo0oo-----