Vĩnh Sinh

Chương 485: Chương 485: Lời thề Tâm ma (1)




"Không xong, chúng ta gặp mai phục rồi! Một cái đại di quốc cư nhiên toàn bộ đều bị Phệ Hồn thánh thú cắn nuốt, vừa rồi là do nó biến ra, toàn bộ đều là giả cả. Phệ Hồn thánh thú đã bố trí một cái đại trận, chỉ chờ chúng ta tới!"

Thương Ảnh Tử hét lớn một tiếng.

Nguyên bản một quốc gia phạm vi ngàn dặm, người ngựa hối hả, thế nhưng chờ khi bọn người Phương Hàn tiến vào trong hoàng cung, tất cả đều biến thành U Linh ma quỷ, tất cả các thành trì hiện ra cảnh hoang phế, có địa phương thậm chí bắt đầu bị tan ra, trở thành ao đầm, bùn lầy.

Loại tình huống này giống như "Huyết nhục nê đàm" vậy.

Chỉ có một khả năng đó chính là Phệ Hồn thánh thú giết chết tất cả sinh linh của một quốc gia, sau đó dùng Ma công khôn cùng bố trí một đại trận cố ý để người ta mắc câu!

Hắc khí vô cùng bao phủ lấy phạm vi mấy ngàn dặm trên mặt đất, trên không trung, sau đó sáu hướng đều xuất hiện sáu mặt bia đá cự đại! Mỗi một khối bia đá đều lớn như một ngọn núi. Trôi nổi vững vàng trên bốn phía hư không.

Trên mỗi một tấm bia đá đều xuất hiện một con mắt!

Con mắt cự đại!

Trên mặt tấm bia đá còn khắc hai chữ lớn, không ai nhận biết được hai chữ này, nó uốn éo vặn vẹo mang theo khí tức thái cổ.

Thế nhưng Phương Hàn lại biết hai chữ này chính là "Phong Thần"!

Hắn đều biết sáu tấm bia đá này.

Là "Lục Mục Phong Thần Bi".

Khi hắn giết chết đệ tử Triệu Huyền Nhất của Thái Nhất Môn, cũng đã được nhìn thấy sáu khối Lục Mục Phong Thần Bi. Nhưng mà hiện tại sáu khối Phong Thần Bi trên bầu trời không biết cường đại hơn bao nhiêu lần so với của Triệu Huyền Nhất! Gấp trăm lần cũng chưa đủ! Hơn nữa chỗ huyền ảo căn bản Triệu Huyền Nhất không thể so được.

Bởi vì sáu khối Phong Thần Bi này đều là đạo khí! Hạ phẩm đạo khí! Hơn nữa mỗi một khối đều tràn đầy khí tức mạnh mẽ, tựa hồ như đều muốn lột xác hóa thành trung phẩm đạo khí!

Lục Mục Phong Thần Bi là một kiện bảo bối thần bí, trong đó ẩn chứa Phong Thần, chuyên môn tu luyện lục phủ hoàn toàn bất đồng với Ngũ Hành Đạo thuật, nhưng mà chúng lại hỗ trợ lẫn nhau. Kể từ khi Phương Hàn biết trong thiên địa vũ trụ có rất nhiều đại thế giới, hắn cũng minh bạch Phong Thần có thể là phương pháp tu luyện của một đại thế giới khác.

Chính mình hấp thu Phong Thần khí cũng có thể hấp thu được nguyên khí của một đại thế giới khác.

"Phong Thần Bi! Pháp bảo của Phong Thần đại thế giới! Hỏng bét rồi!"

Trông thấy sáu khối thần bia cấp bậc đạo khí này đứng sừng sững trong thiên địa, Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc gầm nhẹ một tiếng, trên mặt hiện lên thần sắc hoảng sợ: "Phệ Hồn thánh thú này cư nhiên lại luyện chế ra loại pháp bảo cấp bậc này! Bố trí thành đại trận Phong Thần vây khốn chúng ta. Hỏng bét rồi!"

"Phệ Hồn thánh thú cư nhiên còn biết cách bố trí đại trận, muốn vây khốn chúng ta? Trí tuệ của đầu thú này quả nhiên là không tầm thường. Tốt, rất tốt. Sáu khối Phong Thần Bi cấp bậc đạo khí, phải phí mất bao nhiên tâm huyết tinh lực, ta tu luyện Phong Thần, dung nhập vào cơ thể vẫn còn có rất nhiều khuyết điểm, lần này vừa vặn có thể chiếm được Lục Mục Phong Thần Bi đầy đủ, thân thể này có thể chính thức đại thành. Ta đã không có Trường Sinh Quả, Thất Mệnh Huyền Môn Đan, nhưng nếu như có thể cướp được Lục Mục Phong Thần Bi này cũng coi như đền bù tổn thất, bước vào Trường Sinh Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu cũng không phải là chuyện xa xôi nữa!"

Phương Hàn trông lên bầu trời, sáu khối Phong Thần Bi vừa xuất hiện, khi hắn biết mình rơi vào trong một đại trận tuyệt sát, nhưng mà hắn cũng không có tức giận, trái lại còn rất vui mừng!

"Kiệt kiệt, kiệt kiệt... Đám người Vô Cực Tinh Cung các ngươi muốn bắt ta sao? Sở Nam công tử tại sao không đích thân tới? Muốn luyện chế ta thành đan dược đi nịnh nọt tiểu thiếp, ta xem ra các ngươi muốn chết. Ta đã sớm luyện hóa quốc gia này, bao gồm sáu trăm ngàn dân cư, lợi dụng Phệ Hồn chi pháp cuối cùng luyện thành sáu khối Phong Thần Bi. Hiện tại bố trí thành đại trận Phong Thần, trong đó có xen lẫn Phệ Hồn Ma vực, cho các ngươi biết sự lợi hại. Chờ ta chậm rãi tra tấn các ngươi đủ rồi, sẽ thôn phệ linh hồn các ngươi, ba mười bốn kim đan, một tên thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, ba vạn cổ cự đầu, tốt, tốt , tốt, rất tốt. Ta sẽ thôn phệ các ngươi chắc hẳn có thể tu thành bất diệt chi hồn, cũng tương đương với Bất Tử Chi Thân. Đến lúc đó ta sẽ đi thôn phệ Sở Nam công tử, cùng ba nghìn thê tử của hắn!"

Một thanh âm quái dị vừa cười vừa nói từ bốn phương tám hướng truyền tới.

Giống như toàn bộ mảnh Ma vực này đều tràn ngập thanh âm của nó.

Trong thanh âm này tràn đầy xảo trá, âm độc, tàn nhẫn...Dường như có rất nhiều loại ác ma, đủ loại tính cách tụ lại rồi phát ra thanh âm.

Theo đó thanh âm biến hóa, ma vụ bùng lên trong hư không, khắp nơi đều tràn đầy một mảnh đen kịt. Đưa tay ra còn không thấy được năm ngón, thật giống như bị di chuyển qua một thế giới khác.

Ô ô ô, ô ô ô ô. Thanh âm quỷ khóc thần gào truyền tới, Phương Hàn lập tức cảm nhận được bản thân như sa vào trong tuyệt địa, không cách nào thấy được Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc hai đại cự đầu, còn có ba mười bốn cao thủ kim đan nữa.

"Đây là một cái tinh thần lĩnh vực! Thật cường hãn!" Phương Hàn lập tức biết đây chính là một cái tinh thần lĩnh vực.

Có thể cô đọng thành tinh thần lĩnh vực chỉ có cường giả Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh đỉnh phong, còn kém một chút thì tu thành Bất Tử Chi Thân.

Luyện "Tinh thần lĩnh vực" Chẳng khác nào luyện thành "Một nửa Bất Tử Chi Thân" là giai đoạn đầu của Bất Tử Chi Thân, thành nửa cái Bất Tử Chi Thân.

Loại nhân vật này chính là cường giả Vạn Thọ Cảnh đỉnh phong, một cự đầu Vạn Thọ Cảnh luyện thành tinh thần lĩnh vực có thể đối chọi với hai cự đầu Vạn Thọ Cảnh chưa luyện thành tinh thần lĩnh vực.

Đương nhiên Phương Hàn luyện thành hai đại tinh thần lĩnh vực, đây chính là thực lực tích súc quá hùng hậu. Tu thành nửa cái Bất Tử Chi Thân hơn nữa có chí bảo Phật môn, chí bảo Ma đạo bên người, còn hấp thu được thế giới chi lực nữa.

"Không xong pháp lực của đầu Phệ Hồn thánh thú này lại tăng lên, cư nhiên ngưng tụ thành tinh thần lĩnh vực, Phệ Hồn Ma vực!" Lạc Thủy Bắc một lần nữa lắp bắp kinh hãi, nhìn Thương Ảnh Tử bên cạnh, hai người phối hợp ăn ý đồng thời xuất ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của bọn hắn là một quyển sách lập loè tinh quang! Chúng Tinh Vô Cực Thư!

Hai cuốn sách này khẽ động rồi xoay tròn, chiếu sáng khắp bốn phương tám hướng. Đồng thời thủ hộ mọi người lại.

"May mà chúng ta tu luyện Chúng Tinh Vô Cực Thư, có thể chiếu sáng một phương. A? Đoạt Mệnh thư sinh đạo hữu đâu? Chạy đi đâu rồi?"

"Chúng ta đã rơi vào trong đại trận Phong Thần cùng Phệ Hồn Ma vực rồi, Phệ Hồn thánh thú cực kỳ giảo hoạt nhất định dùng na di di chuyển Đoạt Mệnh thư sinh tới nơi khác. Nhưng mà đừng lo. Đoạt Mệnh thư sinh có lai lịch thần bí chỉ sợ cũng không có hảo tâm gì. Chúng ta cứ lặng yên theo dõi kỳ biến, để hắn tranh đấu với Phệ Hồn thánh thú, nếu như có thể nhờ vào lực lượng của hắn để phá trận, đó chính là việc tốt khó có."

Thương Ảnh Tử mỉm cười nói: "Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi."

"Cũng tốt!" Lạc Thủy Bắc gật gật đầu.

"Phệ Hồn Ma vực này có thể làm gì được ta? Đại trận Phong Thần ta cũng quá quen thuộc. Bất quá trước tiên ta cứ bất động đã, để hai đại vạn cổ cự đầu tranh đấu với Phệ Hồn thánh thú, sau đó xuất thủ hàng phục con thú này, cướp lấy Phong Thần Bi." Lúc này Phương Hàn đang ở trong làn sương mù cuồn cuộn, cảm giác được Phệ Hồn Ma vực bao phủ xuống, trước mắt sinh ra các loại ảo giác.

Thế nhưng hắn vẫn lù lù bất động.

Hắn luyện "Cực Nhạc Tịnh Thổ" "Tuyên Cổ Ma Vực" Hai đại tinh thần lĩnh vực, cho nên căn bản không sợ Phệ Hồn Ma vực. Tuyên Cổ Ma Vực chính là cực hạn của Ma đạo, trấn áp hết thảy Ma công. Cực Nhạc Tịnh Thổ càng khắc chế hết thảy Ma công. Chỉ cần hắn nguyện ý thi triển ra, tùy thời có thể phá vỡ Phệ Hồn Ma vực này. Nhưng mà hắn hắn cũng không lập tức động thủ, trước tiên nhìn rõ bản thể của Phệ Hồn thánh thú này ở nơi nào đã.

Đầu thánh thú này cực kỳ xảo trá, không thể không đề phòng.

Lúc hắn bất động, âm thầm quan sát, đột nhiên làn ma vụ phía trước tụ thành một cái hình nhân, người này là một kẻ đạo nhân mặc hắc y, khuôn mặt đường đường chính chính, một thân tiên phong đạo cốt, thế nhưng nhìn kỹ vào sâu trong ánh mắt lại lộ ra vẻ tà ác tới cực điểm, nhưng mà cũng chỉ có Phương Hàn mới có thể nhìn ra vẻ tà ác của đạo nhân hắc y này.

"Đạo hữu, không có vấn đề gì chứ. Thần thông thật lợi hại, cư nhiên lại không hề có cảm giác với Phệ Hồn Ma vực của ta." Đạo nhân hắc y này mở miệng.

"Ngươi chính là Phệ Hồn thánh thú!" Trong lòng Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, đạo nhân hắc y này vừa mở miệng, hắn liền hiểu đây chính là do Phệ Hồn thánh thú biến thành.

"Đúng vậy ta chính là Phệ Hồn thánh thú." Đạo nhân hắc y âm hiểm cười: "Ta thiên biến vạn hóa có thể tùy ý hóa thành bất kì hình thể nào. Đạo hữu không cần quan tâm tới hình dạng của ta, cũng không cần đề phòng, sở dĩ ta hiện ra trước mặt đạo hữu chính là vì muốn giao dịch với đạo hữu mà thôi."

"Vậy sao? Người ta nói Phệ Hồn thánh thú vô cùng xảo trá, còn thông minh hơn rất nhiều so với con người, quả nhiên là vậy." Phương Hàn vẫn không nhúc nhích, trên mặt hiện lên một tia tiếu ý nói: "Ngươi tìm đến ta có phải là muốn liên thủ đối phó với đám người Vô Cực Tinh Cung? Sau đó mỗi người một nửa chỗ tốt? Với trí tuệ của ngươi đã nhìn ra ta và Vô Cực Tinh Cung không chung một đường. Cho nên mới dùng thủ đoạn ly gián?"

"Ừm?" Phệ Hồn thánh thú nghe thấy Phương Hàn nói vậy, trong ánh mắt chợt lóe lên quang mang kinh ngạc, nói: "Ta sớm đã nhìn ra đạo hữu là nhân vật lợi hại, nói chuyện với người thông minh thật sảng khoái, không cần phải phí nhiều trí tuệ."

"Phệ Hồn thánh thú vô cùng xảo trá, hơn nữa thích nhất thôn phệ linh hồn con người có trí thông minh. Ta và ngươi hợp tác có phải là bảo hổ lột da?* Có mười phần khả năng sẽ bị ngươi ám toán. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?" Phương Hàn chậm chạp nói: "Có lẽ lúc này ngươi cũng đang huyễn hóa ra hình thể để giao dịch với Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc cùng đối phó với ta, chẳng lẽ ngươi cho rằn ta sẽ mắc lừa sao? Trên thực tế Phệ Hồn Ma vực, đại trận Phong Thần này của ngươi không thể trói buộc được ta. Lúc nào ta muốn đi cũng có thể đi được."

* DỮ HỔ MƯU BÌ: bảo hổ lột da (không thể hy vọng đối phương đồng ý vì việc đó có liên quan đến sự sống còn của đối phương)

"Thông minh! Thông minh! Nhưng mà ngươi không muốn đi! Chính là bởi vì ngươi có mưu đồ với ta, mưu đồ Phong Thần Bi của ta, muốn luyện chế ta thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan. Thật ra ta và ngươi hợp tác ngươi cũng có mười phần cơ hội có thể ám toán ta." Phệ Hồn thánh thú liên tục vỗ tay nói: "Bất quá ta rất thích khiêu chiến với cực hạn trí tuệ, hai người thông minh chúng ta liên thủ một lần đi, xem ai có trí tuệ cao hơn, thủ đoạn nhiều hơn, thế nào? Đây là một trò chơi nguy hiểm, ai thắng trong trò chơi này đều có hết thảy mọi thứ của đối phương. Ta thích sinh tồn trong nguy hiểm, điều này càng khiến ta tăng lên cảnh giới."

"Chỗ tốt? Chỗ tốt gì? Con người của ta không thấy thỏ sẽ không giương cung. Cùng hợp tác với ngươi chơi trò nguy hiểm này cũng không phải là không được. Nhưng mà hiện tại có vẻ như ngươi đang bị Vô Cực Tinh Cung đuổi giết, mà Vô Cực Tinh Cung lại là bằng hữu của ta, ngươi cho rằng chỉ khoa môi múa mép một hồi là được sao, không cho ta chỗ tốt mà đòi ta phản bội bằng hữu sao? Cũng không tránh khỏi một kẻ có trí tuệ như ngươi, bất cứ chuyện gì đều có một cái giá, ngươi coi ta có giá trị, ta có thể làm bất cứ chuyện gì. Hiện tại ta là bằng hữu với Vô Cực Tinh Cung, xem ra ngươi phải cấp cho ta một cái giá lớn, cái giá để đổi lấy tình bằng hữu này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.