« Thiên Vũ Chi Khố ? »
Phương Hàn trông thấy tòa cung điện khổng lồ trôi nổi trong vô biên vô hạn Hỗn Độn khí lưu, trong lòng hắn cũng chấn động...
« Đây không phải là Thiên Vũ Chi Khố thật, bởi vì la bàn của ta không có cảm ứng với Thương Sinh Đại Ấn. » Thất công chúa Hồ tộc lập tức dùng la bàn của mình phát ra tin tức nguy hiểm.
« Vậy sao ? Nhưng mà Viêm Đế Hoả Long Đỉnh đã tiến nhập vào trong đó, cho dù gặp nguy hiểm nhưng trước tiên phải thành công trấn áp kiện tuyệt phẩm đạo khí này đã. Nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. » Phương Hàn cậy có Hoàng Tuyền Đồ, Nhân Hoàng Bút bảo vệ, cho nên cũng không sợ bất kỳ nguy hiểm gì, hắn xông lên trước, tiến vào trong cung điện.
Mà khi Viêm Đế Hoả Long Đỉnh xông vào trong đó, chỉ một cái lắc đã biến mất không thấy gì nữa.
Ngay cả hỏa khí cũng biến mất. Tất cả mọi người đều lập tức cảm nhận được không khí mát mẻ hơn.
Uy lực của tuyệt phẩm đạo khí này thật sự vô cùng khủng bố, còn chưa tới gần nó thế nhưng Viêm nhiệt chi khí có thể hòa tan hạ phẩm đạo khí uy lực này đã đạt tới tình trạng nào ? Nhiệt độ cao tới trạng thái gì ?
« Phương Hàn, tòa cung điện này quả thật là vô cùng hung hiểm. » Phong Dao Quang tới gần Phương Hàn, bản thân cũng bay vào trong Hoàng Tuyền Đồ, đồng thời thi triển ra Hoàng Thiên chi nahnx dò xét.
« Nguy hiểm cũng không sao. Cho dù có là địa phương nguy hiểm hơn ta cũng có thể qua lại như thường. » Nhân Hoàng Bút cũng giống như Phương Hàn, không thèm để ý chút nào.
Mấy người di chuyển như điện thiểm xuyên vân, động tác mau lẹ, Viêm Đế Hoả Long Đỉnh mới tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố giả, Phương Hàn cũng lập tức theo sát phía sau.
O ô ô, ô ô ô.
Viêm Đế Hoả Long Đỉnh không gặp bất cứ trở ngại nào đã tiến vào trong hư khố, thế nhưng Phương Hàn vừa tiếp cận, hư khố cự đại đột nhiên xoay tròn, trên mặt lập tức xuất hiện một cơn lốc đao kiếm xoay tròn bắn ra, trong đó có một só hư ảnh quỷ thần mãnh liệt, rít gào, lực lượng như núi áp xuống.
« Lùi, Tán ! »
Nhân Hoàng Bút cũng không thèm liếc mắt, hắn viết ra một chữ « lùi » một chữ « tán » cự đại như rồng bay phượng múa trên không trung, dòng xoáy đao kiếm , quỷ thần toàn bộ đều tan thành mây khói. Phương Hàn lập tức xông lên đầu tiên, ánh mắt lập tức bắt gặp một tòa cung điện cự đại kia, khắp nơi đều tràn ngập Hỗn Độn chi khí, một cây cột giống như cột chống trời hiện ra. Bóng dáng của Viêm Đế Hoả Long Đỉnh hơi lóe lên ở sâu trong Hỗn Độn chi khí, sau đó biến mất không thấy gì nữa, mà ở chỗ sâu trong Hỗn Độn cũng không biết có ẩn dấu bao nhiêu thứ nguy hiểm hung ác.
« Vật liệu của tòa đại điện này cư nhiên là Ngũ Hành tinh khí, hỗn hợp Vật Thần chi thạch, còn có các loại cấm chế hỗn hợp mà thành. » Phương Hàn vừa xâm nhập vào hư khố này liền phát hiện nền của hư khố đều là do các loại thiên tài địa bảo, còn có Vật Thần thạch một trong tứ đại thần thạch kiến tạo thành, nhưng mà tài liệu trong hư khố này lại chứa một cỗ khí tức nguyền rủa khó hiểu, xen lẫn cùng oán lực, ác sát. Mà ngay cả Phương Hàn đã cướp được Đại trớ chú thuật của Hận Thiên Thần Hoàng cũng khó có thể giải thích.
« Ta tới thử xem có thể lấy được tài liệu của tòa hư khố này hay không ? » Phương Hàn thi triển ra Đại thiết cát thuật, Thượng Thương Thủ, đầu tiên là một đạo Không gian thiết cát xé rách mặt đất, sau đó Thượng Thương Thủ chấn độngtung ra.
Oanh long !
Bị Phương Hàn cắt như vậy, mặt đất cư nhiên không chút sứt mẻ, căn bản không chút sứt mẻ, căn bản không có tí phản ứng nào mà lực lượng của Thượng Thương Thủ căn bản không cách nào bắt được bất cứ thứ gì trên mặt đất.
Phương Hàn âm thầm kinh hãi.
« Với thực lực bây giờ của ta, dùng một trảo như vậy cho dù bản thể của trung phẩm đạo khí thậm chí thượng phẩm đạo khí chỉ sợ cũng không tránh khỏi tổn thương, chẳng lẽ tài liệu của bảo khố này còn rắn chắc hơn cả thượng phẩm đạo khí ? Nhưng mà không phải tuyệt phẩm đạo khí lại không có linh tính mà chỉ là một đại sát trận. »
« Phương Hàn, cẩn thận, ngươi đã động tới cấm chế của giả kho này rồi. » Phong Dao Quang thét dài : « Mau thủ hộ thân thể. »
Nàng vừa nói xong, cả Hỗn Độn chi khí kịch liệt xoay tròn, cây cột lớn trong đó cũng di chuyển, tựa hồ như một đại trận tuyệt sát chính thức được thúc động, tòa tuyệt sát đại trận này chấn động, vô cùng vô tận oán khí tụ thành trớ chú tràn ngập không gian, những đạo trớ chú này như u hồn công kích tới chỗ đám người Phương Hàn.
Sau đó cây cột lớn kia liền phát ra những tiếng răng rắc, trên mặt xuất hiện từng vết nứt, từ trong những vết nứt đi ra từng đầu Khôi lỗi mặc áp giáp, toàn thân là mũi nhọn mãnh liệt mà dữ tợn, trong tay cầm các loại binh khí như móc, xiên, lang nha, kiếm, đao răng cưa...
Đám khôi lỗi thiết giáp này, mỗi đầu đều được khắc lên người phù văn trớ chú. Trớ chú chi lực cường đại phát tán khắp nơi.
Phốc ! phốc !
Toàn thân bảy vị công chúa run lên, bị trớ chú chi lực xâm nhập vào trong cơ thể, khuôn mặt cư nhiên biến thành vặn vẹo, thất khiếu chảy máu, toàn thân tế ngứa khó chịu, trên làn da xuất hiện đủ mọi loại màu sắc.
« Đáng chết ! » Phương Hàn thật không ngờ những đạo trớ chú này lại cường đại như vậy, Hoàng Tuyền Đồ cũng khó có thể thủ hộ, vẫn bị lọt vào một tia. Trớ chú chi lực chính là thượng cổ vu thuật, giết người vô hình, là 1 loại rất khó ngăn cản, có thể câu thông với U Minh, là loại đạo thuật mà đám tu sĩ nghe xong đều mất mật.
« Đại trớ chú thuật, giải trừ nguyền rủa ! » Phương Hàn lập tức tung phù văn Đại trớ chú thuật của mình ra, dung nhập vào trong thân thể bảy vị công chúa, lưu chuyển một vòng liền phát hiện rất nhiều lực lượng quỷ bí khác quấn quanh linh hồn các nàng, hơi hấp thụ, những lực lượng kia đều tiến nhập vào bên trong phù văn Đại trớ chú thuật.
Hấp thu trớ chú chi lực, phù văn Đại trớ chú thuật lại lần nữa biến hóa, càng phát ra màu đen kịt nồng đậm, từng đạo từng đạo hoa văn kéo dài đến không trung.
Hống hống hống !
Thời điểm Phương Hàn thi triển ra phù văn Đại trớ chú thuật giải từ trớ chú giúp bảy vị công chúa, thoáng cái cả thời không điên đảo, biến thành một cái động thiên, vô số Khôi lỗi thiết giáp tại Hỗn Độn chi khí ngưng tụ thành bức tường thủy tinh, như ẩn như hiện, sau đó đồng thời tung ra binh khí, lập tức trên đỉnh đầu Phương Hàn xuất hiện một thanh Lang nha kiếm cự đại dài đến gần ngàn dặm chém xuống.
« Thế giới khôi lỗi ? Đại khôi lỗi thuật luyện ra một cái thế giới nho nhỏ mà cũng dám ngăn cản bổn tọa. Bổn tọa sẽ hủy tòa tiên phủ rách nát này của ngươi. »
Nhân Hoàng Bút trông thấy một màn này, hắn uy phong lẫm lẫm gào to một tiếng, thân thể bành trướng trực tiếp chấn vỡ lưỡi Lang Nha kiếm này.
« Cửu thiên cửu địa, tạo hóa chi thần. »
Nhân Hoàng Bút lại viết lên một chữ « phá » cự đại trên hư không.
Chữ ‘phá’ này còn lớn hơn gấp trăm lần so với tất cả các chữ mà hắn đã từng viết trước đó, ký tự cự đại hiển hiện ra trên không trung, vô số thanh âm từ trong hư không truyền lại, tựa hồ như tiếng ca xướng tới từ quần tiên trên Tiên Giới.
Ầm ầm, ầm ầm, giống như hàng loạt thanh âm nổ mạnh của tinh cầu, hàng tỉ tinh vực giải thể, những đầu khôi lỗi thiết giáp này đều bị hóa thành tro bụi, mà cây trụ to lớn kia cũng bị đứt gãy, sụp đổ, dường như bị địa chấn rất mạnh vậy.
Mặt đất mà Phương Hàn không thể đánh vỡ, hiện tại khắp nơi là một mảnh bừa bãi, tan vỡ, từng khối từng khối đá trôi nổi trong hư không.
« Cái chữ kia có uy lực thật lớn. » Phương Hàn cùng Phong Dao Quang đều run rẩy, cũng khôm chậm trễ, Phương Hàn khẽ động, Bát Bộ Phù Đồ từ trong thân thể bay ra, thu lấy toàn bộ những tảng đá, mãnh vỡ này vào, đây chính là tài liệu thượng hạng, sau khi phân giả có thể thi triển ra thủ pháp luyện khí để Bát Bộ Phù Đồ tăng lên một cấp nữa.
Nhân Hoàng Bút giống như Tạo hóa chi thần đi ở phía trước, không ngừng viết lên chữ Phá, một đường cư nhiên không gì có thể ngăn cản ! Đi tới đâu, đại trận nơi đó đều tan vỡ, cái gì mà trớ chú, khôi lỗi, động thiên, tiểu thế giới đều bị biến thành tro bụi, một mảnh hài cốt, mảnh vỡ bừa bộn. Phương Hàn ở phía sau lại thu thập tài liệu.
Thất công chúa thấy một màn này đều trợn mắt há mồm, các nàng cũng biết Thiên Vũ Chi Khố có rất nhiều giả kho, như là Mộ phần vậy, bình thường trong mỗi một tòa giả kho đều ẩn chứa trận pháp cực kỳ lợi hại, nhân vật truyền kỳ thần thoại Động Thiên Cảnh cũng không thể thoát ra khỏi. Thế nhưng bây giờ bị Nhân Hoàng Bút trực tiếp phá tan.
Đột nhiên phía sau một cây cột bị đứt gãy tại sâu trong cung điện xuất hiện bóng dáng của Viêm Đế Hoả Long Đỉnh.
« Giới ! »
Nhân Hoàng Bút thấy một màn như vậy liền phất tay lên không trung viết một chữ, lập tức thời không bị dời đi, một cỗ lực lượng bành trướng bao phủ vạn dặm, tại không trung ngưng tụ thành một bức tường thủy tinh màu sắc rực rỡ, nhốt chặt Viêm Đế Hoả Long Đỉnh ở trong đó.
Viêm Đế Hoả Long Đỉnh thoáng run rẩy, cũng không lẩn trốn nữa. Từ trên đỉnh kích xạ ra một đạo hỏa diễm, trong hỏa diễm hiện ra một đạo khí linh thân rồng, đầu người.
Mà ở bên cạnh Viêm Đế Hoả Long Đỉnh cũng hiện ra một lá cờ, dưới lá cờ này chính là Yến Thuỷ Thiên, Xích Dung Thiên.
« Hử ? Hoa Thiên Đô đâu ? Còn có đám Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn ta cùng vị nữ trưởng lão của Thái Nhất Môn, Thái Nhan Thiên nữa, tất cả đều đi đâu hết rồi ? Rõ ràng bọn họ đã tiến vào trong Hắc Đế Triều Tịch Phiên mà. » Phương Hàn ngẩn ra.
« Tiền bối, Yến Thuỷ Thiên chúng ta Phiên Đỉnh hợp nhất để hỏa lực trôi nổi trên mặt nước công phá cấm chết thoát ra ngoài. » Xích Dung Thiên gào to một tiếng nói với Viêm Đế Hoả Long Đỉnh. »
« Tiền bối, chúng ta đi trước thôi. »
Mà Yến Thuỷ Thiên lại liếc mắt thật sâu nhìn Phương Hàn nàng cầm lá cờ trên tay, nói : « Xích Dung Thiên, ngươi trước tiên hãy cầm cự một lát, ta đi tiếp ứng cho Thái thượng trưởng lão Thái Phách Thiên, Thái Nhan Thiên. Bọn họ đang tiến nhập vào trong Thiên Vũ Chi Khố chính thức, Phương Hàn ! Ngươi cũng không thoải mái được bao lâu nữa đâu, Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ đều bị đám người Thái Hoàng Thiên tổ sư vây hãm trong một tỏa hư khố rồi, hiện tại đang bị luyện hóa. Khi bọn họ vừa chết, ngươi cũng xong đời đó. »
Trong lúc nói chuyện, Yến Thuỷ Thiên cùng Hắc Đế Triều Tịch Phiên hợp hai làm một xông lên phía trên, biến thành một đạo hồng lưu, cư nhiên phá tan phong tỏa thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Phương Hàn cố ý rống giận một tiếng, giả bộ như vô ý thất thủ, lại cố ý để Nhân Hoàng Bút thả Yến Thuỷ Thiên chạy thoát.
Xích Dung Thiên giật mình hoảng sợ, không ngờ rằng Yến Thuỷ Thiên cứ như vậy mà bỏ đi.
« Trong lời nói của Yến Thuỷ Thiên để lộ ra một tin tức ? Là Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ thật sự bị vây khốn rồi ? » Phương Hàn thực sự cả kinh : « Bất kể như thế nào thực lực của Vũ Hoá tam thánh, Phong Bạch Vũ đều hơn xa ta, ta chỉ như đống bùn rơi xuống nước mà thôi, bản thân còn khó bảo toàn nữa là, trước tiên cứ hàng phục Viêm Đế Hoả Long Đỉnh rồi hãy nói, đồng thời giết luôn tên Xích Dung Thiên này đi ! Tới tế luyện Xích Đế Hỏa Hoàng khí. »
« Tiền bối, chúng ta đi ! » Xích Dung Thiên biến thành một đạo hỏa diễm giống như Hỏa Long đỉnh cũng muốn bay lên. Thế nhưng lúc này Nhân Hoàng Bút há có thể cho hắn đào tẩu, trong một sát na Nhân Hoàng Bút viết ra một chữ lớn : « Ngăn ! »
Vị Phó chưởng môn của Thái Nhất Môn này lập tức bị ngăn cản.