Vĩnh Sinh

Chương 482: Chương 482: Phát hiện (2)




Dưới con mắt của Phương Hàn, hai người này trước sau dùng Tinh Không Toa tới trăm lần, tiến hành trăm lần di chuyển. Nói cách khác chỉ chốc lát đã tiêu hao hơn vạn viên Thuần Dương đan, đổi thành đan dược ở Huyền Hoàng đại thế giới chính là một trăm triệu viên! Chỉ để di chuyển. Chuẩn bị tiêu hao một trăm triệu viên đan dược, ở Huyền Hoàng đại thế giới ngay cả vạn cổ cự đầu cũng tiêu hao không hết. Thật ra Tinh Không Toa chính là một kiện tuyệt phẩm, chẳng qua là dung nhập vào đó đại lượng Hư Không Tinh Thạch, nếu như thiêu đốt thuần dương chi lực có thể tiến hành di chuyển, thế nhưng khoảng cách di chuyển lại rất ngắn. Hơn nữa chỉ dùng được nghìn lần kiện tuyệt phẩm bảo khí này sẽ bị hỏng hoàn toàn. Di chuyển trong hư không phải chịu một cái giá lớn, thập phần trầm trọng. Nguyên lai Ngũ Ngục Vương Đỉnh của Phương Hàn nếu như tụ tập được tám trăm vạn Thiên Ma, lại rót thuần dương chi lực vào thiêu đốt, cũn có thể di chuyển qua không gian. Nhưng mà mỗi lần di chuyển Vương Đỉnh cũng hư hao. Cuối cùng triệt để hủy diệt. Hiện tại hai kim đan tu sĩ trực tiếp di chuyển, đổi lại là một cái giá lớn là một kiện tuyệt phẩm bảo khí, cùng với vài trăm triệu đan dược, chỉ vì muốn nhanh chóng chạy đi. Hành vi như vậy khiến Phương Hàn chịu không nổi. Răng rắc! Đột nhiên đúng lúc này, thân kiện tuyệt phẩm bảo khí này phát ra thanh âm vang rền. Giống như một khối băng tan vậy, Tinh Không Toa một khi giải thể, người ngồi trong đó sẽ bị rơi vào vô cùng vô tận thời không phong bạo, thân thể bị phấn thân toái cốt. Nào biết đâu rằng một đôi kim đan nam nữ tu sĩ lại làm như không thèm để ý: "Sắp tới rồi! Tinh Không Toa này còn có thể di chuyển mấy lần nữa?"

"Ước chừng còn trăm lần nữa sẽ giải thể, nhưng cũng đủ để chúng ta tới nơi có Phệ Hồn thánh thú."

"Cẩn thận một chút, vạn nhất Tinh Không Toa này giải thể, toàn bộ chúng ta sẽ chết hết trong thời không phong bạo đấy."

"Không sao, ta đã có kinh nghiệm khống chế thứ này mấy lần rồi, cho nên rất quen thuộc! Ước chừng còn năm nghìn viên Thuần Dương đan nữa mới có thể giải thể." Lại là đại lượng Thuần Dương đan bị thiêu đốt biến thành một đoàn hỏa diễm, thúc dục Tinh Không Toa giống như một Nghiệt Long qua lại liên tục trong thời không phong bạo. Thanh âm giải thể lại truyền tới lỗ tai Phương Hàn, tình thế này thật sự rất mạo hiểm.

"Đến!"

Sau khi một tia thuần dương lực được thiêu đốt hết, đột nhiên Tinh Không Toa chấn động, thoát ra khỏi thời không phong bạo, sau đó toàn bộ Tinh Không Toa đều giải thể biến thành một làn bụi tiêu tán trong thiên địa. Một kiện tuyệt phẩm bảo khí cứ như vậy triệt để hủy diệt. Phương Hàn vội vàng thúc dục hộ thân cương khí, thân thể trôi nổi đã nhìn thấy một khối tinh cầu xoay tròn dưới chân mình, cơ hồ có thể vượt qua "Bàn Long Tinh". Thiên Cương Đại Khí dài đến mấy trăm triệu dặm, vờn xung quanh khối tinh cầu này. Trên không trung hơn mười vạn trượng của tinh cầu này, không ngờ cũng có Cửu Thiên Cương Phong lạnh thấu xương! Ánh mắt của Phương Hàn xuyên qua Cửu Thiên Cương Phong nhìn xuống phía dưới, liền thấy được một tầng rừng rậm nguyên thủy, núi non sông ngòi, hồ nước đại địa, thậm chí còn có thành trì, bản thân ở trên ngôi sao này đúng là nhỏ bé đến nỗi đáng thương, thật giống như một hạt cát trên dòng sông lớn.

"Đây mới thực sự là tinh cầu." Hắn và hai kim đan tu sĩ nhanh chóng hạ xuống, giống như hai giọt nước mưa sắp sửa rơi vào trong biển rộng. Vừa rồi hạ xuống tầng Thiên Cương Đại Khí, liền thấy được trọn vẹn trăm đạo bảo quang chiếu rọi tứ phương, trong đám bảo quang này mỗi một đạo đều ẩn chứa lực lượng tinh quang sáng chói. )

"La Ngân, Mạc Kim, các ngươi đã tới, sao còn dẫn theo ngoại nhân! Ngoại nhân này là ai?"

Bọn người Phương Hàn vừa hạ xuống, trong đám bảo quang kia mãnh liệt bay ra một đạo tinh quang dài tới trăm dặm, ngăn cản trước mặt Phương Hàn, trong tinh quang xuất hiện một nam tử cực kỳ uy nghiêm. Tu vi của nam tử này cực cao, cư nhiên là cảnh giới thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương! Phía sau đỉnh đầu lóe ra từng vòng tinh quang, trong tinh quang loáng thoáng có một đạo Tinh vương trôi nổi. Nam nữ kim đan tu sĩ ở cùng Phương Hàn, nam tên là Mạc Kim, nữ gọi là La Ngân. Nữ kim đan tu sĩ La Ngân thấy thế lập tức nói: "Vương Phục Long sư huynh, đây là một vị tán tu chúng ta quen được trên đường, có quan hệ rất sâu xa với Vô Cực Tinh Cung chúng ta. Lần này đáp ứng trợ giúp chúng ta hàng phục Phệ Hồn thánh thú. Cho nên mới dẫn hắn tới."

"Hừ! Ngoại nhân trà trộn vào nhất định có mưu đồ làm loạn. Với lực lượng của Vô Cực Tinh Cung ta, hàng phục một đầu Phệ Hồn thánh thú nho nhỏ cần gì phải ngoại nhân hỗ trợ, cái này truyền ra ngoài chẳng phải thành chuyện cười sao?" Tên Vương Phục Long sư huynh này lạnh lùng quét mắt nhìn Phương Hàn, nói: "Ngươi có thể rời đi, Vô Cực Tinh Cung chúng ta muốn bàn đại sự, ngươi không còn việc ở đây nữa mau mau rời đi. Nếu không sẽ giết không tha! Còn không mau cút đi?"

"Ngươi!" Nữ kim đan tu sĩ La Ngân đỏ bừng mặt, thế nhưng vì tu vi thấp hơn người cho nên không tiện mở miệng. Chỉ đành dùng thần niệm truyền cho Phương Hàn: "Đạo hữu, người này là sư huynh của Bắc Đấu Điện, thế lực rất mạnh tại Vô Cực Tinh Cung, bọn họ ỷ vào thế lực của Bắc Đấu Tinh Quân Sở Nam công tử, quen thói ngang ngược, làm việc gì cũng muốn chiếm thượng phong, thường xuyên xảy ra tranh đấu với một vài môn phái nhỏ, sau đó liền tàn sát môn phái đó. Đạo hữu tốt hơn là nên tránh đi cho yên chuyện. Vô Cực Tinh Cung chúng ta có ba trăm sáu mươi điện, dựa theo số lượng Chu Thiên , mỗi một điện đều có một điện chủ, ít nhất tu vi đều là Bất Tử Chi Thân. Mà Bắc Đấu Tinh Quân Sở Nam công tử là một trong những người nổi bật trong đó, hơn nữa phụ thân của hắn là một vị thái thượng trường lão của Vô Cực Tinh Cung."

Phương Hàn tiếp tục nghe truyền âm của nữ kim đan tu sĩ La Ngân, sau đó hắn đột nhiên nhíu mày, ha ha cười, ngữ khí lạnh như băng nói: "Ta hoành hành nhiều năm như vậy còn chưa từng có người dám lỗ mãng trước mặt ta, ngươi chỉ là một tên tiểu tu sĩ thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương mà dám cuồng ngạo trước mặt ta? Nếu không phải ta có quan hệ sâu xa với Vô Cực Tinh Cung, chỉ bằng một câu nói kia ta cũng có thể bầm thây ngươi ra làm vạn đoạn!"

"Ngươi muốn chết!" Ánh mắt Vương Phục Long lập lòe tinh quang, trên mặt lại hiện ra vẻ cười gằn, nói: "Tên tán tu này, nếu như ngươi luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu tự nhiên sẽ cung kính với ngươi, nhưng ngươi chỉ là cảnh giới thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh, đã kiêu ngạo như vậy, thật sự là không được khôn ngoan. Ta sẽ cho ngươi một chút giáo huấn, trước khi chưa thành vạn cổ cự đầu tốt nhất hãy cụp cái đuôi lại." Trong lúc nói chuyện, hai tay Vương Phục Long hơi động một chút, một kiện trường kiếm hình thù kỳ lạ bay ra từ trên người hắn, trên lưỡi kiện trường kiếm này được che kín răng cưa, trên mặt có một luồng khí linh liên tục bốc lên. Cư nhiên là đạo khí! Một kiện hạ phẩm đạo khí. Khó trách Vương Phục Long lại cuồng ngạo như vậy, nguyên lai là hắn có đạo khí. Có hạ phẩm đạo khí, với thực lực thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tương, hắn đủ có thể thắng được cường giả thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh. Hơn nữa sau khi hắn xuất ra kiện phi kiếm đạo khí này, ngón tay liên tục bắn ra, khoảng chừng hơn vạn viên Thuần Dương đan bay ra, hóa thành nguyên khí, để khí linh của lưỡi phi kiếm này nuốt lấy. Lập tức lưỡi phi kiếm hạ phẩm đạo khí này triệt cuồng bào. Tia chớp vọt ra, ùn ùn bao phủ xuống, triệt để bao lấy Phương Hàn ở trong đó.

Muốn phát huy toàn bộ uy lực của đạo khí nhất định phải thiêu đốt Thuần Dương khí. Đây cũng là nguyên nhân mà Thần Thông Bí Cảnh không cách nào thúc dục đạo khí. Cho dù có có giống như vạn cổ cự đầu thúc dục đạo khí cũng phải tiêu hao thuần dương nguyên khí mà mình vất vả tinh luyện. Nhưng mà Vô Cực Tinh Cung gia đại nghiệp đại, chỉ cần là chân truyền đệ tử sẽ vô cùng giàu có. Huống chi là cao thủ như Vương Phục Long? Có đại lượng Thuần Dương đan tùy ý thúc dục đạo khí. Một tòa lưới kiếm, ngàn vạn phi kiếm ngưng kết thành kiếm trận, đủ có thể phân thây bất kỳ cao thủ nào! Đây là uy lực chân chính của đạo khí. Chỉ cần có thể phát huy ra uy lực chân chính, là có thể vô địch trong những cao thủ chưa đạt tới Thần Thông Bí Cảnh.

"Một kiện hạ phẩm đạo khí mà cũng dám cuồng ngạo như vậy? Quả thực là không biết lượng sức." Phương Hàn đối mặt với võng kiếm, không chút nào để ý, ánh mắt khẽ động trên đỉnh đầu bay ra một cái đại thủ, đại thủ này thô to, còn có vô số cự long quấn quanh, hiện ra khí tức bá đạo, cường hoành, ngang ngược, lòng bàn tay còn hiện ra một con mắt trắng bệch, tản mát ra hành tỉ âm thanh ma quỷ khóc gào. Khi con mắt này mở ra thiên địa cũng phải biến sắc. Tất cả mọi người như rơi vào trong thế giới ác ma, Tuyên Cổ Ma Vực. Ông! Kiện phi kiếm hạ phẩm đạo khí này bị ánh mắt chiếu tới, tất cả hào quang lập tức biến mất, những bóng kiếm hư ảo kia cũng biến mất, chỉ còn lai bản thể của kiện phi kiếm trôi nổi trên không trung, thật giống như một con cóc bị tiếng sét làm kinh sợ. Ngơ ngác không biết làm sao. Sau đó, bàn tay này ngang ngược tung ra một trảo liền chộp lấy bản thể lưỡi kiếm, thu trở về rơi vào trong tay Phương Hàn. Là một kiện bảo kiếm dài ba xích, lưỡi kiếm toàn bộ đều là răng cưa, trên thân bảo kiếm còn có hai chữ "Cự Liêm" lưu động. Hiển nhiên là tên của kiện đạo khí này. Sau khi bị chộp tới tay, khí linh của kiện đạo khí này cảm thấy uy hiếp cùng khủng bố, ô ô ô ô ô ô chấn động, tựa hồ như đang khóc, đang cầu khẩn. "Cự Liêm à Cự Liêm, ngươi đi theo cái tên Vương Phục Long quả thực là kẻ tài không được trọng dụng, hãy đi theo ta đi!" Phương Hàn vuốt ve lưỡi phi kiếm này, ý niệm khẽ động, mọt cỗ Đại Phổ Độ Thiện Quang bắn vào trong kiện phi kiếm này, sau đó bốn đại vạn cổ cự đầu trong thân hắn đồng thời phối hợp niệm động lục tự chân ngôn, phát ra Đại Phổ Độ Thiện Quang. Lập tức toàn thân Vương Phục Long chấn động. Oa! Một ngụm máu tươi phun ra. Hắn cảm thấy tất cả liên lạc của mình cùng với "Cự Liêm kiếm" đều bị cắt đứt, hơn nữa khí linh của Cự Liêm kiếm cư nhiên bị người triệt để luyện hóa! Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, căn bản không có khả năng luyện hóa đạo khí. Cũng không thể chỉ huy đạo khí tự bạo, nếu như trong trường hợp cực độ nguy hiểm, đạo khí có thể bay đi không nghe theo sự chỉ huy của chủ nhân. Thế nhưng Phương Hàn cư nhiên có thể luyện hóa đạo khí, đây không phải là tu vi Trường Sinh Bí Cảnh?

"Ngươi!" Trái tim Vương Phục Long triệt để cuồng bạo, một kiện hạ phẩm đạo khí! Là tất cả vốn liếng của hắn, hắn không biết đã tốn bao nhiêu công lao, a dua nịnh hót bao nhiêu cao thủ mới chiếm được một kiện hạ phẩm đạo khí này, còn quý hơn cả lão bà cùng con của hắn, cư nhiên bị người luyện hóa. Nếu có người uy hiếp tính mạng lão bà cùng con của hắn, điều kiện là muốn đổi lấy kiện hạ phẩm đạo khí này, như vậy hắn sẽ không hề do dự lựa chọn Cự Liêm kiếm. Hiện tại cứ như vậy mất đi! Hắn tru lên một tiếng: "Tất cả đệ tử Bắc Đấu Điện nghe lệnh bố trí Bắc Đấu đại trận, giết kẻ nay.

Vĩnh Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.