"Ha ha, có khí phách! Giết Kim Đan đệ tử của Thái Nhất Môn hiến cho Linh Lung Tiên Tôn, lợi hại! Loại người có lá gan này, ta thật có chút bội phục. Như Ý Tử, làm chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn cho chúng ta mà không có một chút sát phạt chi khí, sau này sao có thể chấp chưởng đại giáo đây? Nếu như là một kẻ mềm oặt, ta còn chẳng muốn tranh phong địa vị chưởng môn cùng hắn, mà một kiếm bổ đôi hắn ra cho nhanh." Một người nam tử trung niên bạch y, trên cổ tay còn quấn quanh một thanh nhuyễn kiếm, giống như vòng tay vậy, trên đó phát ra ánh sáng lập lòe, nam tử này gọi là Dịch Kiếm Thu, cũng là phó chưởng môn, ngàn năm trước, hắn làm chân truyền đệ tử so ra còn nổi danh hơn cả Hoa Thiên Đô, nhưng mà sau khi tấn thăng lên làm vạn cổ cự đầu, hắn lập tức bế quan ngàn năm, hiện tại đám đệ tử Vũ Hóa Môn cũng không biết có một nhân vật số một như vậy tồn tại.
Nội môn ngoại môn Vũ Hóa Môn, kể cả chân truyền đệ tử, thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh cao thủ, tuổi thọ đều không quá một ngàn năm.
Một ngàn năm, đối với cao thủ bình thường mà nói không biết có thể thấy được bao nhiêu khuôn mặt.
"Dịch Kiếm Thu, ngươi nói không sai. Thân là chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn, nhất định phải tàn nhẫn. Bằng không khi làm chưởng giáo, cũng không chấn nhiếp được người khác." Lại một tên cự đầu phó chưởng môn cao gầy lên tiếng, người này tên Trần Thiên Hiệp, nói: "Nếu như kẻ này tấn thăng làm vạn cổ cự đầu, ta lại muốn so tài với hắn một phen, bế quan ngàn năm, tính tình của ta cũng đã thu liễm rất nhiều, nhiệt huyết giảm đi. Lại nói, Như Ý Tử, Hoa Thiên Đô bế quan thế nào rồi? Tuy hắn là hậu bối của ta, nhưng mà ta vẫn coi hắn là đối thủ cạnh tranh đấy."
"Sát phạt cũng có hạn độ của nó. Hoa Thiên Đô tìm được một viên Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn. Tùy thời đều có thể đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành Bất Tử Chi Thân. Đến lúc đó tự nhiên sẽ để chư vị đánh giá, hơn nữa hắn lập nhiều công lớn, lôi kéo Thái Nhất Môn, có hôn ước với Yên Thủy Nhất là Thủy thần chuyển thế, chân truyền đệ tử của Thái Nhất Môn, rất được các trưởng lão thái thượng tán thành, để Phong Bạch Vũ sư huynh truyền thụ Chân Không Âm Dương Đạo cho hắn. Chắc hẳn chư vị đều minh bạch, đây là ý gì. Hơn nữa Phương Hàn kẻ này từ khi tiến vào Vũ Hóa Môn ta, chưa từng học được chút công pháp chính thống nào của Vũ Hóa Môn, toàn bộ đều là thần thông Ma Môn, rất rõ ràng, chưởng giáo chí tôn cùng thái thượng trưởng lão coi hắn là ngoại nhân. Nếu như cứ để hắn làm vậy, sớm muộn gì Vũ Hóa Môn chúng ta cũng bị đại họa ngập trời, không trừng phạt hắn, hắn còn tưởng rằng sau này thật sự có thể làm chưởng môn của Vũ Hóa Môn."
Như Ý Tử nhẹ nhàng vung tay, phân tích rõ ràng từng câu từng chữ, khiến sắc mặt của vài vị Phó chưởng môn này cũng dần dần biến hóa.
Vài vị Phó chưởng môn này tuy cũng có hi vọng leo lên đại vị chưởng giáo, nhưng mà bế quan ngàn năm, còn chưa đột phá lên Bất Tử Chi Thân, cũng biết cửa ải Bất Tử Chi Thân này quá gian nan.
Chưởng giáo chí tôn của một đại môn phái, tối thiểu nhất cũng phải là Bất Tử Chi Thân mới có thể chấp pháp, không nói nguyên nhân khác, chỉ bởi vì hắn không dễ dàng chết, sau khi bị người ta đánh thành tro bụi cũng có thể khôi phục.
Trong vòng ba ngàn năm, Phong Bạch Vũ đã đột phá đến Bất Tử Chi Thân, lại cướp đoạt được chức chưởng môn.
Nếu như Hoa Thiên Đô tu thành Bất Tử Chi Thân, như vậy vài vị phó chưởng môn trên cơ bản cũng sẽ hết hi vọng leo lên đại vị. Hơn nữa thái thượng trưởng lão cùng Phong Bạch Vũ lại có thể truyền Chân Không Âm Dương Đạo cho Hoa Thiên Đô, rõ ràng cho thấy đang bồi dưỡng chưởng môn nối nghiệp.
"Bất Tử Chi Thân cũng không phải dễ dàng đột phá như vậy. Nếu như Hoa Thiên Đô có thể đột phá, ta tự nhiên rời khỏi chức vị phó chưởng môn, không tranh đoạt cùng hắn nữa." Vương Đạo Lăng trầm tĩnh nói: "Nhưng mà Như Ý Tử ngươi vừa nói như vậy, Phương Hàn kẻ này lại chưa từng tu luyện qua thần thông của Vũ Hóa Môn, hiển nhiên không phải đệ tử chính thống của Vũ Hóa Môn ta, gây ra chuyện lớn như vậy, cũng nên cảnh cáo hắn một chút. Nhưng mà cũng không thể quá mức. Thương lượng một chút, nên cảnh cáo hắn như thế nào đây?"
"Ta không có bất cứ ý kiến gì, không đồng ý cũng không phản đối, nhưng mà Phương Hàn kẻ này nếu như trở về, ta lại muốn chứng kiến một chút, tu vi của hắn rốt cuộc lợi hại tới mức nào?"
Dịch Kiếm Thu cũng là một "Phó chưởng môn", vừa nói hắn vừa búng tay.
"Ta cũng giống như vậy." Trần Thiên Hiệp cũng tỏ thái độ.
"Ta đồng ý trừng phạt Phương Hàn, sự tình lần này hắn đã làm quá lớn, khiến đám đệ tử Vũ Hóa Môn không tiện xuất sơn." Một vị trưởng lão thần thông thập trọng giơ tay lên.
"Ta cũng đồng ý làm vậy."
"Trừng phạt một chút cũng tốt."
Lập tức có vại vị trưởng lão chiếm cứ địa vị trọng yếu trong Vũ Hóa Môn đều tỏ vẻ đồng ý, hiển nhiên là đám người ủng hộ Hoa Thiên Đô.
Như Ý Tử thoả mãn nhẹ gật đầu.
Lần này hắn tung ra tin tức Hoa Thiên Đô được truyền thụ Đại Âm Dương Thuật, lập tức khiến rất nhiều trưởng lão thay đổi cách nghĩ của mình. Dù sao cảnh giới của Hoa Thiên Đô vốn cao hơn không ít so với Phương Hàn, hơn nữa lại có hôn ước với Yên Thủy Nhất. Tin tức này một khi truyền ra, Hoa Thiên Đô đã chú định trở thành chưởng môn rồi.
Mà Thái Nhất Môn đã ban ra thiên đạo lệnh truy sát.
Như vậy chưởng giáo Hỗn Thiên đạo nhân của Thái Nhất Môn không phải đang trợ giúp Hoa Thiên Đô sao?
Điều kiện thuận lợi như vậy, khiến rất nhiêu người lúc trước chần chừ, bây giờ đều hướng về Hoa Thiên Đô.
Lần này Như Ý Tử lôi kéo được không ít người ủng hộ.
"Ta không đồng ý trừng phạt Phương Hàn." Khương Nhu Nhu đột nhiên lên tiếng: "Hơn nữa Như Ý Tử, những lời này của ngươi cũng chỉ là tô vẽ mà thôi, đơn giản là muốn tạo thế cho Hoa Thiên Đô, bất tri bất giác phá hủy đi thế cân bằng trong Vũ Hóa Môn ta, không sợ sau khi Phương Hàn trở về, gây ra thiên đại phiền toái sao, bây giờ chỉ sợ khó có người áp chế nổi hắn."
"Hừ! Khương Nhu Nhu, ngươi nói gì vậy? Phương Hàn? Không ai áp chế được hắn? Dù sao hắn cũng chỉ là một tu sĩ bình thường có tu vi Thần Thông Bí Cảnh, không phải vạn cổ cự đầu! Sau khi hắn trở về, nếu quả thật đại nghịch bất đạo, ta sẽ cho hắn biết cái gì gọi là vạn cổ cự đầu. Tu vi của Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải kẻ Thần Thông Bí Cảnh có thể chống lại!"
Trên mặt Như Ý Tử hiện lên vài phần tức giận, đồng thời vỗ mạnh mặt bàn!
Oanh long!
Trong nháy mắt khi hắn vỗ bàn, đột nhiên cả Vũ Hóa thiên cung rung lên, từ bên ngoài truyền tới một thanh âm gào rít: "Như Ý Tử! Là ai cho ngươi lá gan mà dám trừng phạt ta! Ai cho ngươi lá gan này! Ngươi cùng Hoa Thiên Đô đều ra đây cho ta, mau tới trên Thiên Hình Thai!..."
"Như Ý Tử! Ai cho ngươi lá gan này!"
"Ai cho ngươi lá gan..."
Từng tiếng vang một, bắt đầu còn nghe không rõ, thế nhưng càng lúc càng lớn, càng lúc càng rõ. Chính là thanh âm của Phương Hàn.
"Gì?"
"Phương Hàn đã trở lại?"
"Dưới tình huống bị thiên đạo lệnh truy sát ban ra, Phương Hàn kẻ này lại có thể thuận lợi trở lại Vũ Hóa Môn?"
"Đây là thanh âm gì? Hắn muốn làm gì? Lá gan lớn như vậy, có phải là kẻ điên bị tẩu hỏa nhập ma không? Lại có thể có gan kêu Như Ý Tử ra?"...
Qua mấy hơi thở, tất cả các trưởng lão trong phòng hội nghị đều nghe rõ thanh âm bá đạo này, đồng loạt đứng lên, kể cả Vương Đạo Lăng, Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp, sắc mặt của ba phó chưởng môn cũng đột ngột biến đổi, ánh mắt đều nhìn về phía Như Ý Tử.
"Tên Phương Hàn này thật lợi hại! Quá ngông cuồng! So với nhân vật đứng đầu ma đạo còn ngông cuồng hơn! So với chúng ta năm đó cũng cuồng hơn!" Dịch Kiếm Thu dựng ngón tay cái lên, thân thể nhoáng một cái, hóa thành một đạo cầu vồng bay ra ngoài. "Đi, chúng ta tới đó xem, tên Phương Hàn này rốt cuộc là cậy vào cái gì!"
Trần Thiên Hiệp, Vương Đạo Lăng cũng bay vút ra ngoài. Pháp lực cường hoành, chấn động không gian.
"Kẻ này điên rồi!"
Như Ý Tử trước mắt bao nhiêu người, sắc mặt đỏ au. Hắn vạn lần không ngờ, mình đã là một vạn cổ cự đầu nhưng sau khi Phương Hàn trở về, lại dám nói vậy với mình, còn nói ai cho mình lá gan đó! Loại ngôn ngữ này, quả thực là trắng trợn vũ nhục! Hắn há có thể nhịn được?
Lập tức, bước chân di chuyển, quanh thân ầm ầm loạn hưởng, từng đạo ảo ảnh lập lòe, sau đó vọt mạnh, thân thể bỗng biến mất.
"Thái Ất Phi Thiên Huyễn Ảnh! Xem ra Như Ý Tử thật sự nổi giận rồi." Khương Nhu Nhu khanh khách cười cười, đồng thời mở miệng nói với Thiên Hình trường lão.
"Đi, chúng ta cũng ra ngoài xem, Phương Hàn đang ở trên trên Thiên Hình Thai." Thiên Hình trường lão tỉnh táo nói: "Như Ý Tử dù sao cũng là vạn cổ cự đầu, không biết Phương Hàn vì sao lại khiêu khích hắn, chẳng lẽ Phương Hàn có thực lực đối kháng với vạn cổ cự đầu? Nhưng mà cho dù là Yên Thủy Nhất, Phạm Thanh Ảnh, đám cao thủ kia, cũng chỉ có thể chạy trốn khi đối đầu với vạn cổ cự đầu mà thôi."
"Đi, chẳng phải tới đó sẽ biết sao."