Chương 1041: Tạo hóa tàn phiến lại xuất hiện.
Ô ô...
Nguyên khí trong tĩnh thất liên tục chuyển động, biến thành long quyển phong, toàn bộ đều bị hút vào trong các huyệt khiếu của Phương Hàn. Tán nhập vào kinh mạch, huyết nhục, dần dần chuyển hóa thành khí huyết, tinh thần, lại có một phần chuyển hóa thành linh thức, kết hợp lại sinh ra pháp tắc Đại La.
Lượng hấp thu của Phương Hàn vượt qua cả siêu cấp cường giả, chỉ chốc lát sau, tất cả nguyên khí trong quốc độ do Giang Sơn Cổ Tỉnh truyền tới đều bị quét sạch.
"Đáng tiếc! Mỗi ngày linh mạch Giang Sơn Cổ Tỉnh chỉ truyền tới lượng nguyên khí định mức. Không có khả năng cung ứng rộng rãi để người ta thống khoái. Đương nhiên cũng là do năng lực hấp thụ của ta quá cường hoành. Nếu như đổi lại là một tên bán Kim Tiên khác, hấp thu một ngày cũng không thể hết số lượng định mức này. Muốn càng nhiều Nguyên Thủy chi khí, phải tiếp nhận các nhiệm vụ của môn phái thôi."
Tuy đã bán đi mười lăm kiện trung phẩm tiên khí tà môn, đổi lấy ba đạo linh mạch cấp hai, thế nhưng vẫn không đủ để tấn chức Kim Tiên.
"Nhưng mà mới tiến vào Vũ Hóa Môn, cũng không nên gây chuyện, đợi nghỉ ngơi hai ngày, sau này có khả năng lộ ra sơ hở, lúc đó ra tay cũng không muộn, trước tiên phải chính thức làm quen với thân phận Phong Duyên này đã, phải điên cuồng đi tiếp nhiệm vụ mới được."
Tu luyện trong Vũ Hóa Môn tuyệt đối an toàn, hơn nữa không bị quấy rầu, Phương Hàn hấp thụ xong linh khí, sau đó lấy ra một cái hồ lô.
Hiện tại trong hồ lô toàn là chất lỏng màu vàng, hóa thành hải dương màu vàng, trong hải dương, vô số thánh nhân kim sắc chìm nổi xuất hiện, là một viên "Chiến Thế Thần Đan" bị linh mạch pha loãng mà thành.
"Hiện tại trong vũ trụ của ta đã có gần năm trăm vạn đạo pháp tắc Đại La, trên mặt Tam Thập Tam Thiên chí bảo, Bát Bộ Phù Đồ cũng có năm trăm vạn đạo, tổng hợp lại chính là trên ngàn vạn đạo. Bản thân không thể tăng thêm nữa, nhưng mà Tam Thập Tam Thiên chí bảo, Bát Bộ Phù Đồ lại có thể, thậm chí còn có thể biến thành trung phẩm tiên khí, nhân cơ hội này luyện chế lại một phen mới được."
Phương Hàn thoáng suy tính, sau đó liền đem một ít chất lỏng màu vàng trong hồ lô trực tiếp dung nhập vào trong Chu Thiên Nghi của Tam Thập Tam Thiên chí bảo.
Chiến Thế Thần Đan trong hồ lô bị Phương Hàn hấp thu một phần ba dược lực cùng Kim Tiên pháp tắc.
Hiện tại thân thể Phương Hàn đã không thể hấp thu được nữa, liền để cho pháp bảo hấp thu, để vài món trong Tam Thập Tam Thiên chí bảo biến thành trung phẩm tiên khí rồi tính tiếp.
Thứ hắn nghĩ tới đầu tiên chính là "Chu Thiên Nghi".
Ong ong... Khoảng chừng mấy vạn đạo pháp tắc Kim Tiên trực tiếp dung nhập vào Chu Thiên Nghi, lập tức trên mặt quả cầu hình trứng dày đặc những hoa văn đan thành từng mảnh màu vàng.
Phương Hàn rất quen thuộc với việc này, hắn đã có kinh nghiệm để Tự Do Chi Dực, Truyền Thuyết Chi Trượng biến thành trung phẩm tiên khí, hiện tại khống chế tương đối thuần thục. Chỉ cần có đủ pháp tắc Kim Tiên là hắn có thể luyện chế thành trung phẩm tiên khí.
Từng đạo thủ pháp đánh ra ấn phù phức tạp, trên mặt Phương Hàn khẽ nở nụ cười, nhìn Chu Thiên Nghi bành trướng, khuếch trương rộng ra, một cỗ khí tức bao hàm chu thiên tràn ngập.
Ầm ầm!
Chu Thiên Nghi đột nhiên phát sinh biến hóa, nổ tung, lại tổ hợp, cuối cùng biến thành vô số la bàn, vì sao, đồ án, phù văn quấn quanh viên cầu, chung quanh viên cầu có vầng sáng như cầu vồng vây quanh.
Rốt cục cũng tấn thăng làm trung phẩm tiên khí.
Kết cấu nguyên khí trong cơ thể Phương Hàn lại biến đổi, từng đạo Nguyên Thủy chi khí biến thành thần phù, thần phù này cư nhiên lại là lăng hình lập thể, văn tự trên mặt tả tạo hóa, cư nhiên là Tạo Hóa thần phù.
Làm cho Nguyên Thủy chi khí ngưng kết thành Tạo Hóa thần phù, sau này sẽ lợi dụng nó hấp thu nguyên khí sẽ có hiệu suất hơn nhiều.
Đương nhiên đây cũng không phải là biến hóa lớn nhất.
Phương Hàn mở to hai mắt, nhìn Chu Thiên Nghi, liền phát hiện ra có vô số ý niệm thần bí mênh mông từ trong hư không tối tăm truyền tới, tạo thành đồ họa nhấp nháy trên Chu Thiên Nghi.
Vô số đồ án không gian dị độ, đồ hình địa vực của Thiên giới đều bày ra trong đó, trong một số không gian dị độ, địa vực tại Thiên giới lóe lên vài điểm lực lượng mạnh mẽ, cũng không biết là thứ gì.
"Đây là? Chu Thiên Nghi phát hiện ra thứ gì vậy?"
Phương Hàn giật mình hoảng sợ, hắn cảm giác được sau khi Chu Thiên Nghi tấn chức thành trung phẩm tiên khí, tựa hồ như đã tìm ra được thứ gì đó. Cảm ứng được một số thứ gì đó cường đại trong hư không.
Thần niệm của hắn cuối cùng tập trung tại một điểm cường đại, đột nhiên một đạo nguyên khí phun ra, phiến không gian dị độ này lập tức phóng đại lên vô số lần.
Cuối cùng đã nhìn rõ, ở sâu trong một mảnh sa mạc mênh mông xuất hiện một tòa thành cổ hoang phế, trong đó có một mảnh vỡ pháp bảo lớn cỡ thân người im lặng nằm đó.
Sau đó hình ảnh lại lật chuyển, trên bầu trời, vô số hỏa vân lượn lờ, cũng lẳng lặng có một khối pháp bảo tàn phiến trôi nổi, mảnh tàn phiến này còn lớn hơn mảnh trước, cỡ phải lớn bằng một ngọn núi nhỏ.
Tràng cảnh không ngừng biến hóa, mở rộng, Chu Thiên Nghi cảm ứng được khí tức cường đại, cư nhiên mỗi đốm lóe lên kia đều là tàn phiến của pháp bảo. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
"Đó là? Phương Hàn, đó là tàn phiến của Tạo Hóa thần khí! Ta biết rồi! Ta xem như minh bạch rồi! Sau khi Chu Thiên Nghi tấn thăng làm trung phẩm tiên khí sẽ có thể cảm ứng được Tạo Hóa thần khí của Thiên giới. Chỉ cần sau này chúng ta dựa vào địa đồ của Chu Thiên Nghi là có thể tìm được rất nhiều tàn phiến của Tạo Hóa thần khí."
Diêm điên cuồng hét lên, nó kích động đễn nỗi bay loạn quanh Luân Hồi Chi Bàn.
"Đúng vậy, đây đều là những tàn phiến của Tạo Hóa thần khí." Phương Hàn bất động thanh sắc nói: "Nếu như ta có thể tùy tiện kiếm được một khối, vậy chỗ tốt quả là nhiều khó có thể tưởng tượng. Ở trong thế tục, khối tàn phiến lớn nhất mà ta có, "Quy giáp" cũng chỉ lớn bằng lòng bàn tay, thế nhưng lợi ích mang lại đã vô tận rồi. Bây giờ đang ở Thiên giới, cũng có rất nhiều mảnh vỡ, lại còn có mảnh lớn cỡ thân người. Bất quá ta cũng biết, có lẽ là lúc trước Tam Thập Tam Thiên chí bảo cũng đã bị phá vỡ, thế nhưng thời điểm Hoàng Tuyền Đại Đế phi thăng, Tam Thập Tam Thiên chí bảo chẳng phải lạhiện ra sao? Nó lại tiến hành công kích Hoàng Tuyền Đại Đế? Tại sao lại để những mảnh vỡ này tồn tại tại Thiên giới mà không thu trở về?"
"Lúc đó ta tận mắt nhìn thấy Tam Thập Tam Thiên chí bảo. Nhưng mà tựa hồ cũng không phải là Tạo Hóa thần khí, mà chẳng qua chỉ là thánh phẩm. Hơn nữa chỉ thoáng công kích Hoàng Tuyền Đại Đế, sau đó bắt đầu tiêu tán." Diêm cố gắng nhớ lại, gần đây nó cũng phát triển theo Phương Hàn, cho nên rất nhiều trí nhớ cũng bắt đầu thức tỉnh.
"Phương Thanh Tuyết sư tỷ có thể tìm được tàn phiến củaTạo Hóa thần khí rồi, có khả năng nàng cũng đã tới Thiên giới, nói không chừng sau này trong quá trình ta tìm kiếm Tạo Hóa thần khí sẽ gặp được nàng a."
Phương Hàn đột nhiên cảm thấy có chút hưng phấn, thế nhưng sau một sát na liền tỉnh táo lại: "Nhưng mà vừa rồi những địa điểm mà tàn phiến Tạo Hóa thần khí hiện ra đều thập phần nguy hiểm, ngươi xem, là phế tích Cổ thành, trong sa mạc, tựa hồ như ẩn chứa sát khí nồng đậm, bạch cốt chất thành núi. Mà tàn phiến trong quốc độ hỏa diễm càng thêm nguy hiểm, tựa hồ như tiếp cận một cái không gian đứt gãy của đại nhật Thiên giới. Trong đó có nhân vật cường đại lưu lại."
"Không biết bên trong Vũ Hóa Môn này có ẩn tàng tàn phiến của Tạo Hóa thần khí hay không? Người bình thường không có nhận thức đối với tàn phiến Tạo Hóa thần khí. Chỉ có lĩnh ngộ Tạo Hóa chi lực hoặc là linh hồn lạc ấn Vĩnh Sinh chi môn mới có thể cảm ứng được thứ thần kỳ trong đó. Nhưng mà người có linh hồn lạc ấn của Vĩnh Sinh chi môn quá ít. Cho dù mấy vị Thiên Quân cổ xưa cũng không có, bởi vì bọn họ căn bản không biết Vĩnh Sinh chi môn ở nơi nào." Diêm rung đùi đắc ý: "Nếu như ta có thể tại Thiên giới tìm được Vĩnh Sinh chi môn, chỉ cần nhìn qua một cái, nhìn qua thôi, tu vi có thể mạnh mẽ nhảy vọt, đột phá bình cảnh, trở thành nhất đại bá chủ."
"Nói nhảm!" Phương Hàn nói: "Chỉ cần ta nhìn qua thôi, Tiểu Túc Mệnh Thuật cũng sẽ đại thành rồi, không cần nghĩ vớ vẩn nữa, chất lỏng màu vàng trong hồ lô này còn thừa rất nhiều, để ta lại tiếp tục luyện vài món đồ thành trung phẩm tiên khí đã."
Không ngừng có chất lỏng màu vàng rót vào trong Tam Thập Tam Thiên chí bảo.
Sau khi Phương Hàn luyện hóa Chu Thiên Nghi thành trung phẩm tiên khí, hắn lại bắt đầu ngưng luyện các bảo bối khác, lần này hắn chọn Vô Thiên Tán. Bởi vì nó có chứa ý cảnh vô pháp vô thiên....
Liên tục mấy ngày Phương Hàn đều không bước ra khỏi cửa, khắc khổ bế quan tu luyện.
Mà trong những ngày này, tin tức về cuộc chiến giữa hắn và Hồng Trụ đã được truyền bá làm xôn xao đám chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn, người nào cũng biết, khiến hắn trở thành một nhân vật lợi hại trong đám chân truyền đệ tử.
Đồng dạng cũng ở trong Vũ Hóa Môn, tại trong một rặng núi có tên là "Thương Khung Điện", trong một tòa điện đường cổ xưa mà to lớn có một thanh niên y phục lam sắc ngồi ngay ngắn trong đó, trên đùi người này có đặt một kiện bảo kiếm. Tiết tấu thổ nạp của hắn rất vững vàng, vĩnh viễn kéo dài.
"Trần Tâm sư huynh!"
Trong lúc hắn tu luyện, vài chân truyền đệ tử bán Kim Tiên đại năng bỗng xuất hiện trong điện đường, một người lên tiếng: "Gần đây chúng ta tìm hiểu được một số tin tức liên quan tới một số người vừa tấn thăng làm chân truyền đệ tử."
Khi lên tiếng nói chuyện, vài vị chân truyền đệ tử này cung kính quỳ trên mặt đất rồi dâng lên một phong thư.
Đồng dạng là chân truyền đệ tử, thế nhưng đám đệ tử này lại quỳ trước mặt thanh niên áo lam ngang cấp này. Hiển nhiên người này có địa vị rất cao.
"Vậy sao? Để ta nhìn xem." Vị thanh niên áo lam này gọi là "Trần Tâm", hắn nhận lấy bức thư, sau đó trên mặt bức thư hiện ra rất nhiều quang ảnh, hình vẽ, tin tức.
"Ừm? Người gọi là Phong Duyên này không ngờ lợi hại như thế? Ngay cả Loạn Thế Hồng Lưu cũng không giết được hắn? Tay cầm Thẩm Phán Chi Thương, nhưng không phải là chân thể, mà chỉ là hư ảnh. Cũng không có gì đặc biệt." Trần Tâm một mặt quan sát, một mặt mỉm cười: "Thẩm Phán Chi Thương chính thức chính là Vương Phẩm tiên khí, bản thể nó có thể sánh với thánh nhân, chí nhân. Hơn nữa nghe đồn kiện pháp bảo này có thể tấn thăng làm thánh phẩm tiên khí, trở thành thứ ngang với Thiên Quân."
"Hử?"
Đột nhiên hắn tựa hồ như nhìn thấy thứ gì đó, nụ cười trên mặt bỗng đông lại, sau đó trên người tản mát ra hàn khí: "Lại có nhân vật thiên tài như vậy? Hằng Bất Động! Vĩnh hằng Hằng Bất Động, chân ngã một! Cư nhiên chỉ với thân thể bán Kim Tiên có thể chống lại một kích Bất Tử Vương quyền do tuyệt đại Kim Tiên toàn lực đánh ra! Thiên tài tới tình trạng này đã không thể xưng là thiên tài nữa, trong thiên địa tại sao lại sinh ra nhân vật như vậy?"
Thanh niên áo lam Trần Tâm này bóp chặt tay, làm cho phong thư nát bấy.