Vĩnh Sinh

Chương 806: Chương 806: Tao ngộ cường địch.




- Độ hóa chưởng môn Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi tính là cái gì? Ta còn muốn độ hóa tất cả các ngươi, đều phải trở thành nô lệ của ta! 

Trong nháy mắt khi Phương Hàn độ hóa Vạn Ngọc Thư, nhãn thần khẽ động, liền nhìn về phía hai đại cao thủ Vạn Hải Vương, Vạn Hải Hầu. 

Hai đại cao thủ này đều đạt tới Hỗn Động Cảnh, nếu như có thể độ hóa thì nguyện lực tuy rằng không thể so sánh được với Huyền Vô Cô, thế nhưng tuyệt đối không nhỏ. 

Lúc độ hóa Huyền Vô Vô, nguyên lực sinh ra trong Bát Bộ Phù Đồ đã vượt qua bốn mươi tức Thiên Ma trước kia. Nếu như hiện tại có thể độ hóa từ trên xuống dưới Vạn Quy Tiên Đảo, như vậy không biết sẽ sinh ra bao nhiêu lực lượng, nguyên lực cường đại chuyển hóa thành thần lực chúc phúc, cũng là một con số rất khả quan. 

Nhãn thần đảo qua Vạn Hải Hầu, Vạn Hải Vương, hai đại cường giả chí tôn Trường Sinh bát trọng Hỗn Động Cảnh, cư nhiên có cảm giác không có chỗ nào che giấu, nói cách khác,vô luận là đào tẩu thế nào cũng không thể chạy thoát được một trảo của Phương Hàn. Dưới khí tức tập trung, cho dù chạy trốn tới tận đầu cùng chân trời góc biển cũng không thể tránh né. 

Ai có thể làm cho cường giả Hỗn Động Cảnh sinh ra loại cảm giác như thế này? 

Loại cao thủ cấp số như vậy đã hoàn toàn bị vây trong hình thái sinh mệnh hoàn toàn khác. Giờ khắc này, bị lạc vào cảnh giới kỳ lạ, Vạn Hải Vương, Vạn Hải Hầu mới cảm giác được sự kinh khủng của Phương Hàn. 

- Phổ độ thiên hạ, ngã phật đại năng! Ta tức là phật, phổ độ chúng sinh! 

Bàn tay to của Phương Hàn chấn động kim quang lập tức lóe ra, nơi nơi đều biến thành một loại màu sắc vàng óng. Trên mặt màu sắc vàng óng này đều là chúc phúc thần lực, bao vây bốn phía, chộp tới Vạn Hải Hầu, Vạn Hải Vương. 

Măc dù hai đại thái thượng trưởng lão lợi hại nhất Vạn Hải Hầu, Vạn Hải Vương thét lên chói tai, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, bị Phương Hàn dần dần bắt đi, muốn rơi vào trong Bát Bộ Phù Đồ, bị trấn áp vĩnh hằng. 

Thời điểm khi còn tại Tu Chân đại thế giới, Phương Hàn trấn áp một mình Khô Vinh Chân Quân đều vô cùng cố sức, chỉ là sau khi song tu với Di Bảo đại tiểu thư, tấn cảnh đến Giới Vương Cảnh mới chính thức có thể trấn áp. 

Thế nhưng hiện tại, thời khác này khác xa trước kia. 

Độ hóa Hư Tiên Huyền Vô Cô, thực lực của hắn đã tăng lên một mức hoàn toàn mới, chỉ một cái phất tay, đùa bỡn hai đại cao thủ Hỗn Động Bí Cảnh, tuy nói không phải giống như bắt gà con, thế nhưng không cần phải trả bất cứ cái giá đáng kể nào, thậm chí không sợ hai đại cao thủ liều mạng, bởi vì coi như là liều mạng cũng không thể tổn thương được đến hắn. 

Cao thủ chiến đấu, sợ nhất liều mạng. 

Ví dụ như một cao thủ Hỗn Động Cảnh có thể đánh bại được nhân vật Giới Vương Cảnh, thế nhưng cũng phải cố kỵ thủ đoạn liều mạng của đối phương. Nếu như liều mạng, đối phương tử vong, chính mình cũng bị thương thảm trọng, rất có thể còn đoạt tuyệt đường tu chân sau này, như vậy tuyệt đối không đáng giá. 

Vì vậy cũng không phải cảnh giới cao là có thể đưa người cảnh giới thấp vào chỗ chết. 

Bất quá Phương Hàn hiện tại hoàn toàn không sợ, chính mình có nhiều tuyệt phẩm đạo khí như vậy, hơn nữa còn có vượt qua lôi kiếp. Cho dù Hư Tiên tự bạo, sợ rằng cũng không thể gây thương tổn tới hắn. 

- Hai người các ngươi, độ hóa cho ta! 

Đồng thời Phương Hàn bắt hai người, lạc ấn Đại Phổ Độ Thiền Quang tiến vào thật sâu. Thậm chí đánh bại pháp tắc Hỗn Động của cả hai, triệt để hỗn loạn tư duy, hơn nữa Đại Khôi Lỗi Thuật càng rục rịch, nguyên ngẫu đánh mạnh vào thân thể hai người, không những độ hóa, mà còn muốn biến thành khôi lỗi. 

Đúng lúc này, dị biến nổi lên. 

Bên ngoài toàn bộ Quy Tàng Đại Lục, đột nhiên một đạo tiên lôi màu tím oanh kích đến. Đạo tiên lôi màu tím này hơi một chút vận chuyển, vô số hắc động liền sinh ra, lực hút mạnh mẽ từ trăm nghìn hắc động có thể làm cho nguyên khí của Phương Hàn xuất hiện trạng thái vặn vẹo. 

- Không tốt, đây là… đây là thủ đoạn của Thiên Tiên! 

Phương Hàn chỉ cảm thấy đạo tiên lôi màu tím kia căn bản không thê chống đối nổi, lực lượng ẩn chứa trong đó thậm chí vượt qua cả Chân Tiên. Uy thế của Chân Tiên, hắn đã từng chứng kiến qua, lực lượng của Thái Hoàng Thiên, trong lòn hắn đã có định hình ban đầu. Ngay cả hiện tại không thể chiến thắng, cũng sẽ không bị đối phương bắt trói. Thế nhưng Thiên Tiên thì không thể nói được gì. 

Thiên Tiên mới là tiên nhân với ý nghĩa chân chính. 

Nói đến cùng, Hư Tiên, Chân Tiên đều là cảnh giới Trường Sinh Bí Cảnh cửu trọng, thập trọng. Vẫn chưa thể coi là tiên nhân thiên giới, chỉ có Thiên Tiên mới thuộc về thiên giới, thuộc về thượng thiên. 

Tiên lôi màu tím, chính là từ Thiên Tiên phát ra. 

Phương Hàn thấy tiên lôi màu tím, trong một phần vạn sát na, hắn liền cảnh giác, thu hồi tất cả lực lượng, một tầng lại một tầng thủ hộ chính mình, tất cả các pháp bảo, đều bao phủ lên thân thể chính mình. Mà pháp tắc thế giới cũng mạnh mẽ vận chuyển, áp súc thành một đoàn không gian rất nhỏ, ẩn giấu bên trong hạch tâm sâu nhất của pháp bảo. 

Ầm ầm… 

Tiên lôi màu tím bạo tạc… 

Phương Hàn chỉ cảm nhận được thế giới bên ngoài đang bị hủy diệt, gặp phải kiếp nạn, ngày diệt vong phủ xuống, nơi nơi đều không phải tịnh thổ. Tất cả cấm pháp pháp bảo, từng tầng từng tầng bị phá hủy. 

Vô Lượng Hằng Sa không vượt qua lôi kiếp, bị chấn động lập tức thu nhỏ lại, toàn bộ bay trở về, khí linh trong đó cư nhiên bị vây trong trạng thái bị phá hủy thành nhiều mảnh nhỏ. 

Thần thú Bạch Hi trong Thương Sinh Đại Ấn, còn có Diêm trong Hoàng Tuyền Đồ, thân thể đều bị chấn nát. 

Thậm chí lôi quang màu tím thẩm thấu tiến vào bên trong thế giới bản thân Phương Hàn. 

- Mảnh vỡ tạo hóa thần khí, thế giới lực, thuần dương đan hỏa, thiêu đốt chữa trị. 

Tại thời điểm nguy cấp này, Phương Hàn lập tức đốt cháy từng đạo thuần dương đan đỏa, thế giới lực của hắn từ trong ra ngoài điên cuồng vận chuyển, trong sát na không biết đã xoay chuyển không biết bao nhiêu triệu lần, rốt cuộc khu từ được lôi quang màu tím ra ngoài, thế nhưng không gian trong các pháp bảo đều đã bị thương tổn. 

- May mà trong Bát Bộ Phù Đồ còn chưa bị tổn thương, còn trong các tuyệt phẩm đạo khí khác, ta không hề nuôi dưỡng sinh linh, bằng không vừa rồi đã tổn thất thảm trọng! 

Phương Hàn cả kinh, lôi quang vừa rồi tuyệt đối không thể coi thường. 

Đột nhiên, hắn cảm giác được một mối nguy hiểm vô cùng to lớn từ trong hư không phủ xuống, bị vây trong một loại bản năng, hắn xoẹt một tiếng, lập tức na di tránh sang bên cạnh. 

Một đạo lôi quang kình kiếm từ vị trí hắn vừa na di đánh xuống, tạo ra một khe rãnh thật sâu. 

- Tiểu tử, bản năng của ngươi rất không tồi, thực lực cũng mạnh mẽ, cư nhiên có thể tránh thoát được một kiếm của bàn đạo, tu vi của ngươi, tại thiên giới tuy rằng chỉ có thể tính là nô lệ, thế nhưng nô lệ như vậy cũng rất hiếm có. 

Phương Hàn hồi phục tinh thần lại, chợt nghe thấy một thanh âm, tại cách đó không xa vang vọng truyền tới. 

Lúc này, đang phiêu phù trên mặt biển rộng. 

Quy Tàng Đại Lục biến thành một hòn đảo nho nhỏ, bị người thần bí chộp vào trong tay, tất cả thái thượng trưởng lão Vạn Quy Tiên Đảo đều bị bắt nhốt trong Quy Tàng Đại Lục, hiện tại người này đã cứu thoát. 

Người thần bí này, trên tay không có kiếm, không biết kiếm khí vừa rồi phóng ra như thế nào, một đôi mắt ưng nhìn Phương Hàn, trên người tỏa ra một cỗ khí tức thần bí đến từ tiên giới. 

- Sứ giả tiên giới Thái Nhất Môn! 

Phương Hàn cả kinh. 

- Không sai, ngươi là Phương Hàn đúng không! Một nhân vật tu vi nô lệ nho nhỏ, cư nhiên có thể đảo loạn mưa gió, phá hư bố trí của thiên giới tại Huyền Hoàng đại thế giới, lẽ nào ngươi không sợ thiên uy tai họa hay sao? 

Sứ giả tiên giới tùy ý đứng thẳng, mang theo một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ, mang tới mưa gió tám phương, khí tức đảo loạn thiên tượng. 

Ầm ầm ầm… 

Trên biển rộng, mây đen dày đặc, cuồng lôi điện thiểm, đột nhiên trong lúc đó, mưa to rơi xuống, không biết bao nhiêu vạn dặm, toàn bộ đều phủ trong màn mưa to đen kịt, ngoài khởi một mảnh trời rộng mênh mông. 

Bất quá, tiên giới sứ giả không thấy có bất luận dấu hiệu thôi động nguyên khí nào, thuần túy là tự nhiên, hoàn mỹ tự nhiên. 

Hình như, thiên tượng chính là vì phục vụ hắn mà không phải hắn thôi động thiên tượng. Bất luận nguyên khí nào trong thiên địa đều lấy hắn làm trung tâm, tự nhiên vì hắn chuẩn bị tốt tất cả, không cần hắn phải tốn tâm tư thao túng. 

Loại cảnh giới này Phương Hàn không thể tưởng tượng nổi. 

Hiện tại, nếu như Thái Hoàng Thiên tới, Phương Hàn còn muốn bỏ chạy mất dạng, thế nhưng hiện tại cảm giác vô lực tới như vậy. 

 

Tất cả nguyên khí xung quanh đều vô điều kiện phụ vụ cho vị sứ giả Thiên Tiên, vậy thì chạy tới nơi nào? 

 

Thiên Tiên, bây giờ không phải là tồn tại mà Phương Hàn có thể chống lại được. 

- Chủ nhân, vị sứ giả Thiên Tiên này tuy rằng có uy nhiêm như trời, thế nhưng ta cảm giác được, lực lượng của hắn không mạnh mẽ như truyền thuyết về Thiên Tiên, chúng ta vẫn có cơ hội chạy thoát. 

Đột nhiên, Huyền Vô Cô trong Bát Bộ Phù Đồ lên tiếng nói. 

- Ha ha! 

Phương Hàn vừa nghe, tâm tư liền linh hoạt. 

- Xem ra ta tính toán không sai lầm, sứ giả thiên giới hiện tại chỉ là một phân thân mà thôi. Lực lượng đích thực của hắn, sợ rằng đang phải phòng bị Linh Lung Tiên Tôn, thực lực Linh Lung Tiên Tôn sợ là đã vượt qua Chân Tiên. 

- Phương Hàn, ngươi có phải cho rằng, bản tọa hiện tại chỉ là một phân thân tới đây, trong lòng ngươi có một chút tâm ý may mắn chạy trốn? 

Sứ giả Thiên Tiên đột nhiên nói, hình như mọi tâm tư của Phương Hàn đều nằm trong lòng bàn tay của hắn. 

- Không sai, Thiên Tiên! Thiên Tiên là có thể dù dọa ra sao? 

Nhãn thần Phương Hàn nheo lại, giống như con mèo dưới bầu trời nắng chói cang, híp lại thành một cái khe. 

- Ngươi cho ngươi là Thiên Quân? Nếu như ngươi là Thiên Quân, đừng nói ngươi là một phân thân, coi như là một cọng tóc, ta đều phải chạy đi thật xa, đáng tiếc, ngươi cách tu vi Thiên Quân tới vạn dặm. 

- Ngươi đang kích ta tức giận sao? 

Sứ giả Thiên Tiên cười nhạt. 

- Đáng tiếc, Thiên Tiên không thể bị một tên nô lệ nho nhỏ làm tức giận. Ta sẽ không đơn giản như vậy liền động thủ với ngươi, đương nhiên, ta cũng sẽ cho ngươi quyền lợi được lựa chọn. Thậm chí ban thưởng chỗ tốt, mang ngươi tới tiên giới cũng không nhất định. Được rồi, ngươi có một đối thủ, là Hoa Thiên Đô, ta đã thu hắn làm đồ đệ, mấy ngày hôm trước đã tiêu hao một danh ngạch tiến vào tiên giới, đưa hắn vào tiên giới rồi, tốc độ tu luyện của hắn tại tiên giới, lĩnh ngộ đối với pháp tắc thiên địa tuyệt đối hơn vô số lần so tới tại thế gian. Chỉ trong thời gian ngắn hắn sẽ vượt xa ngươi. 

- Hoa Thiên Đô! Được ngươi thu làm đồ đệ! 

Trên người Phương Hàn tỏa ra sát khí băng lãnh. 

- Sát khí? Muốn giết ta? Ha ha ha, nô lệ nho nhỏ, muốn giết ta. Nói đi, hiện tại ta cho ngươi hai con đường, thứ nhất là đường sống, thứ hai là đường chết. Đường chết không cần phải nói, đối kháng với ta, hết thảy đều bị diệt vong, đường sống chính là nói cho ta biết vị trí Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế nơi nào, đồng thời luôn luôn làm tai mắt cho ta, giám sát Điện Mẫu Thiên Quân, ngươi không chỉ nhận được thứ ngươi muốn, thậm chí còn có thể có địa vị rất cao. Thế giới tại thế gian, tuy rằng rộng lớn, thế nhưng làm sao so sánh được với thiên giới? Thiên giới mới chân chính là miền cực lạc. 

Sứ giả Thiên Tiên bắn ra một ngón tay. 

- Trên người ngươi tuy rằng có Hoàng Tuyền Đồ, thế nhưng thiên giới căn bản chướng mắt, chỉ có Điện Mẫu Thiên Quân đánh cắp số mệnh mới chân chính có giá trị trong mắt thiên giới. Giá trị duy nhất của ngươi chính là có quan hệ đối với Điện Mẫu Thiên Quân, nếu như không có điểm giá trị này, ngươi cũng không có vậy thì hậu quả đã định trước, thiên giới căn bản không lưu ý tới sinh tử của một nô lệ nho nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.