Vĩnh Sinh

Chương 436: Chương 436: Thái Cổ Chư Thiên Lôi Tổng Cương (2)




"Diêm, ngươi biết Tiểu Túc Mệnh Thuật không?"

"Không biết, ta chỉ biết bí pháp trong tiên ma hai đạo thôi, chứ chưa từng nghe qua Tiểu Túc Mệnh Thuật, cũng chưa từng nghe qua có loại pháp môn nào hy sinh thọ nguyên để đổi lấy thần thông." Diêm cũng không hiểu, cũng không biết Tiểu Túc Mệnh Thuật là loại pháp môn gì. Có thể thấy được xuất xứ thần bí của loại pháp môn này.

"Sư tỷ nếu có thể truyền cho ta thì thật tốt. Loại công pháp thần bí này, ta cũng muốn nghiên cứu một chút. Nhưng mà ta tự nhiên cũng sẽ không đi tu luyện nó, thọ nguyên của con người là bảo bối tốt nhất, có tuổi thọ sẽ có hết thảy. Thọ nguyên hết, cái gì cũng không có. Cũng chỉ có thể nói suông mà thôi." Phương Hàn cảm thán.

"Ý ngươi nói là ta rất ngu sao?" Phương Thanh Tuyết vỗ tay phát ra tiếng.

"Sư tỷ là người trí tuệ đại dũng, ta bội phục sát đất." Phương Hàn ngưng trọng nói: "Hiện tại sư tỷ chỉ còn lại hơn hai mươi năm * thọ nguyên, đây là đập nồi dìm thuyền **, nhất định có thể đủ để xông phá quan ải cuối cùng, mở ra Trường Sinh chi môn, hưởng được đại đạo, ta không có dũng khí như sư tỷ."

* Đoạn này chả rõ tg viết hay là đả tự sai mà ghi là 500 năm tuổi thọ, mà đoạn trước rõ ràng chỉ có 20 năm tuổi thọ, cho nên tớ mạn phép để nguyên, các bạn nếu đọc CV qua cũng đừng thắc mắc nhé ^^.

"Miệng lưỡi trơn tru." Phương Thanh Tuyết mỉm cười một tiếng, nói: "Tiểu Túc Mệnh Thuật hay là không nên truyền thụ cho ngươi, miễn cho ngươi sau này cưỡng chế tu luyện, biến thành như ta. Ngươi nói không sai, có tuổi thọ sẽ có hết thảy. Phương Hàn, ngươi nhớ kỹ, ta cả đời tranh cường háo thắng, cho dù còn một hơi thở cũng phải xả thân. Cho nên nếu như sau này có kiếp nạn, nhất định sẽ chết trong tranh cường háo thắng. Ngươi không nên học ta."

"Sư tỷ làm gì có kiếp nạn? Cho dù có kiếp nạn, ta cũng đứng ra nhận thay sư tỷ, thấy thần giết thần, thấy Phật giết Phật. Mệnh là do ta, không theo vận mệnh." Phương Hàn nắm chặt song quyền, toàn thân toát ra khí tế cường hoành: "Sư tỷ nói cho ta biết đi, tỷ đã giúp ta leo lên đại vị chưởng giáo. Ta tự nhiên sẽ dùng thuật thủ hộ kiếp số của tỷ, ta lại muốn nhìn một chút, kiếp nạn trong thiên địa, liệu có thể ngăn cản được quả đấm của ta hay không."

"Vậy được rồi." Phương Thanh Tuyết hợp hai tay lại, trong miệng thì thào như đang hát một đoạn tiểu khúc, giống như hát mà không phải hát, giống như niệm chú mà không phải niệm chú, tựa hồ trong chỗ tối tăm nhất, một cỗ số mệnh đang hò hét rên rỉ. Phương Hàn chưa từng được nghe qua âm tiết phức tạp như vậy, kể cả Thần tộc Hận Thiên Thần Hoàng hét ra thần ngữ, cũng không có phức tạp như âm tiết này.

Cỗ này âm tiết này tràn vào trong óc Phương Hàn.

"Tiểu Túc Mệnh Thuật chính là một đoạn âm tiết này, huyền ảo trong đó, phải tự mình lĩnh ngộ, chỉ có thể lĩnh ngộ, không thể học hỏi. Lúc trước ta phải ngồi tĩnh tọa bảy bảy bốn mươi chín ngày mới lĩnh ngộ được đó."

Phương Thanh Tuyết nói.

Cái gọi là "Tiểu Túc Mệnh Thuật" chỉ là một đoạn âm tiết huyền ảo, cũng không phải công pháp cụ thể để tu luyện, hoàn toàn bằng vào tự thân lĩnh ngộ, tìm hiểu. Phương Hàn tạm thời ghi nhớ đoạn âm tiết này, nhiều lần nghiền ngẫm, có thời gian sẽ tìm hiểu, tu luyện cụ thể.

Hiện tại hắn muốn tu luyện rất nhiều loại thần thông.

Đầu tiên là Đại Tai Nan Thuật trấn giáo của Thái Nhất Môn, hắn chuẩn bị tu luyện loại công pháp này. Nhưng mà môn thần thông bài danh trước mười trong ba nghìn đại đạo này rất khó tu luyện, không có mấy trăm năm, ngàn năm, khó có chút thành tựu, chớ nói chi là đại thành.

Tiếp theo là Đại Hỗn Độn Lôi. Cũng là một nhánh của Đại Hỗn Độn Thuật trong ba nghìn đại đạo, nhất định phải tu luyện.

Ba nghìn đại đạo chính là Vĩnh Sinh chi môn trong Tiên giới chí cao lưu chuyển ra, tu luyện nhiều hơn một loại, đều xuất hiện năng lực không thể tưởng tượng nổi, tu luyện càng nhiều, càng có nhiều chỗ tốt.

Cho nên chỉ cần là thần thông trong ba nghìn đại đạo, hắn nhất định phải tu.

Phương Hàn chuẩn bị tu thành Bất Tử Chi Thân, thân thể cường hãn mới có thể tu luyện thần thông, nếu như không mở ra Hoàng Tuyền bảo khố, tìm được Đại Luân Hồi thuật, vậy liền đem tất cả thần thông trong ba nghìn đại đạo đều luyện chế, tiến vào Bát Bộ Phù Đồ, chỉ tu luyện ba nghìn đại đạo. Bởi vì hiểu được ba nghìn đại đạo, tất cả các loại thần thông khác cũng sẽ biến thành đơn giản, học một mà thông vạn.

Hơn nữa nếu như lĩnh ngộ Tiểu Túc Mệnh Thuật, chỉ cần bỏ qua thọ nguyên, ngưng tụ thần thông, giảm bớt được bao nhiêu thời gian?

"Phương Hàn, với tư chất của ngươi, chắc hẳn rất nhanh có thể hiểu được ra huyền ảo trong đoạn âm tiết đó, lĩnh ngộ được chân lý của Tiểu Túc Mệnh Thuật." Sau khi Phương Thanh Tuyết truyền đoạn âm tiết này cho Phương Hàn, nàng liền lắc đầu, vẫn như cũ thở dài một tiếng, nói: "Nhưng mà tốt nhất ngươi không nên lĩnh ngộ. Bằng không với tính cách của ngươi, nhất định sẽ làm giống như ta, đổi tuổi thọ ngưng lấy thần thông. Tuy ngươi luôn miệng nói không đáng để dùng thọ nguyên để đổi lấy thần thông, thế nhưng ngươi đều nói một đằng làm một nẻo."

"Thanh Tuyết sư tỷ thật đúng là hiểu ta. Thật ra mặt ngoài ta chỉ giả bộ thôi, ha ha." Phương Hàn nghe nàng nói vậy, trên mặt cũng không có nửa điểm xấu hổ: "Đại đạo đều phân ra làm âm và dương, huống chi là Tu Luyện Giả chúng ta?"

"A! Cơ hội tốt! Thế giới chi lực, rót vào Vương Đỉnh, Bát Bộ Dong Lô, hai thứ hợp nhất, giải thể!"

Đúng lúc này Mộc Đạo Nhân đột nhiên quát lớn một tiếng, bàn tay vung ra, đột nhiên đem một chút "Thế giới chi lực" Tụ lại, đánh lên "Bát Bộ Dong Lô" Cùng "Ngũ Ngục Vương Đỉnh".

Oanh long!

Hai kiện bảo bối này đột nhiên giải thể, diễn hóa thành vô số nguyên khí, trong nguyên khí, từng tòa đại trận không ngừng vận chuyển, khi hắn cường hoành đánh tới, tuyệt phẩm bảo khí trực tiếp tan ra.

Thực lực của một vị vạn cổ cự đầu, quả thật có thể làm cho tuyệt phẩm bảo khí tan rã.

Phải biết rằng lúc trước "Ngũ Ngục Vương Đỉnh" đã được người luyện chế qua, bất quá cũng chỉ là một vị thập trọng thập trọng Thiên Ma Vương mà thôi, xa xa mới bằng vạn cổ cự đầu.

Được Mộc Đạo Nhân tung ra lực lượng cường hoành, hai kiện tuyệt phẩm bảo khí, dần dần dung hợp lại, nhất là khi trên thân hai kiện này dính một chút thế giới chi lực, có thể lột xác trở thành đạo khí.

Sau khi Ngũ Ngục Vương Đỉnh tan rã, mà Mộc Đạo Nhân lại không ngừng phun ra nguyên khí, cũng chỉ còn lại một tấm bia đá hạch tâm, trên tấm bia đá có khắc từng đạo ký hiệu đồ án Thần Ma.

Đây là khí linh trọng yếu nhất của Ngũ Ngục Vương Đỉnh "Trấn Ngục Thần Bi".

Tòa thần bia này là một khối ma thạch luyến chế mà thành, đúng là nhờ vào khối thần bia này, Ngũ Ngục Vương Đỉnh mới có lực lượng cường hoành như vậy, nhưng mà Trấn Ngục Thần Bi này còn chưa có trí khôn như khí linh.

Nhưng mà hiện tại không có giống lúc trước nữa, được Mộc Đạo Nhân rót nguyên khí Tiên giới vào, rất nhanh Trấn Ngục Thần Bi bắt đầu bị hòa tan, biến thành một pho tượng đại hán, vị đại hán này mặc áo cà sa, trên làn da lõa lồ có xăm đồ án Thiên Long.

Hơn nữa Ngũ Ngục Vương Đỉnh triệt để nuốt vào Bát Bộ Dong Lô, chẳng những có toàn bộ đặc điểm của Bát Bộ Dong Lô, hơn nữa còn có đặc tính ban đầu của Ngũ Ngục Vương Đỉnh.

"Lại có thể biến thành đạo khí...Quá trình dung hợp quá hoàn mĩ." Phương Thanh Tuyết, Phương Hàn, Già Lam, Tinh Vân bảo bảo, Hắc U Vương đều khiếp sợ, cho tới bây giờ đám người mới tận mắt nhìn thấy một kiện hạ phẩm đạo khí được sinh ra.

Ngũ Ngục Vương Đỉnh cùng Bát Bộ Dong Lô triệt để dung hợp, biến thành một kiện hạ phẩm đạo khí.

Hiện tại trong Bát Bộ Phù Đồ, tám kiện bảo vật, rốt cuộc cũng hợp thành một, hóa thành đạo khí.

Uy lực của Bát Bộ Phù Đồ không ngừng tăng lên, biến thành lò luyện đan mới, có thể mở miệng nói chuyện, cả thân tháp Bát Bộ Phù Đồ, đều có một loại tư vị dung luyện, tất cả nguyên khí đều bắt đầu phân minh xoay tròn, đều bị hút vào cái lò đạo khí mới, sau đó được phun ra, không gian bốn phía được làm dịu.

Nếu như nói trước kia nguyên khí Tiên giới bên trong Bát Bộ Phù Đồ, nguyện lực Thiên Ma, các loại tinh thần chi lực, Phật quang, nguyên khí Ngũ Hành, đều có chút lộn xộn, như vậy bây giờ có được lò đan này, tựa như chính thức đi vào quỹ đạo. Rất có trật tự, lúc nào cũng chỉnh tề dựa vào lực lượng của Bát Bộ Phù Đồ mà vận chuyển.

"Tốt! Lại có thể luyện chế lò đan thành đạo khí! Bát Bộ Phù Đồ này, lực lượng còn cường đại hơn, lại càng chắc chắn hơn trước." Phương Hàn thấy một màn như vậy, trong lòng vui sướng khôn xiết, đồng thời hắn cũng cảm nhận được sự cường đại của vạn cổ cự đầu.

Nếu không phải Mộc Đạo Nhân là một vị vạn cổ cự đầu luyện khí thủ, cho dù hai lò đan này có hấp thụ thế giới chi lực, cũng không thể tấn cấp. Phương Hàn cũng không thể làm gì được.

Lực lượng của Phương Hàn có cường đại hơn, có thể giết chết vạn cổ cự đầu, cũng không thể thay thế vạn cổ cự đầu luyện chế đạo khí.

Chỉ có vạn cổ cự đầu mới có thể luyện chế ra đạo khí, đây là quy luật tự nhiên, vĩnh viễn bất biến.

"Nếu như có thể làm cho Mộ Cổ, Thần Chung, Minh Vương Phủ, Liệt Thiên Kích, Long Vương Xích, Thiên Mệnh Cầu, Bà Sa Niệm Châu đều lột xác thành đạo khí, Bát Bộ Phù Đồ xem như chính thức có chút thành tựu. Uy lực chỉ sợ còn trên cả Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm."

Mộc Đạo Nhân cảm thán nói: "Đáng tiếc với lực lượng một người như ta, cho dù có trải qua trăm nghìn năm cũng chưa chắc có thể hoàn thành công trình đồ sộ này. Nếu như Phương Hàn ngươi có thể độ hóa Long Đạo Nhân, quy y dưới trướng của ngươi, lại độ hóa thành công Như Ý Tử, ba đại cự đầu liên thủ, đồng thời đủ tài liệu, luyện chế đạo khí cũng không phải là việc gì khó."

Bát Bộ Phù Đồ tổng cộng có tám tầng, có tám kiện hạch tâm chí bảo, lò đan gọi là Bát Bộ Dong Lô, là tổng quản toàn bộ nguyên khí tòa tháp, giúp các kiện chí bảo khác liên kết với nhau. Mà Mộ Cổ, Thần Chung dùng để độ hóa thanh tâm, luyện hóa tâm ma. Về phần Minh Vương Phủ, Liệt Thiên Kích là vũ khí công kích hàng phục ma đầu, còn Thủy Tinh Cầu, Thiên Mệnh Cầu chỉ dùng để suy tính thiên cơ, nhìn ra tương lai.

Mà tràng hạt, gọi là Bà Sa Niệm Châu, càng thêm huyền ảo, đại biểu cho sự nhẫn nại, kiên nhẫn, nếu như người tu hành mang theo tràng hạt này, làm mỗi việc đều có lực nhẫn nại không gì sánh kịp.

Bà Sa, chính là mang ý nghĩa nhẫn nại.

Khi tám kiện chí bảo đều hóa thành hạ phẩm đạo khí, Bát Bộ Phù Đồ sẽ phát ra biến hóa kinh thiên động địa. Chính thức có chút thành tựu, có sức mạnh không gì phá nổi. Khi tám kiện chí bảo đều hóa thành tuyệt phẩm đạo khí, Bát Bộ Phù Đồ sẽ chính thức đại thành, trấn áp Chư Thiên, vận chuyển tạo hóa. Có thể giết chết cao thủ cấp bậc Hoàng Thiên.

"Như Ý Tử thì không thể nào độ hóa được rồi, nhất định phải giết chết hắn. Cho dù chết, Vũ Hóa Môn cũng sẽ để hắn chết có thể diện." Ánh mắt Phương Hàn lạnh lẽo nói: "Trái lại Long Đạo Nhân, ta có thể độ hóa. Mộc Đạo Nhân, ngươi biết tình huống của Long Mộc Tinh, chờ ta triệt để giải quyết xong Như Ý Tử, sẽ đi Long Mộc Tinh độ hóa hắn. Ngươi có bằng lòng đi hỗ trợ không?"

"Đương nhiên, Long Đạo Nhân là bạn tốt của ta, bây giờ còn còn trầm luân trong bể khổ. Ta tự nhiên không đành lòng nhìn hắn phát rồ xuống dốc như vậy, tới trợ giúp hắn đi vào chính đạo, đó là chuyện tình nghĩa bất dung từ." Mộc Đạo Nhân niệm một câu Phật hiệu, mặt mũi hiền lành, giống như là một vị đại sĩ từ bi.

Phương Thanh Tuyết thấy vậy mà há hốc mồm.

"Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm!" Phương Hàn khẽ vẫy tay, xoạt! Kiện thần kiếm này chiếm được rất nhiều chỗ tốt, lúc này đã trở lại tay mình, hình thể đã xảy ra biến hóa cực lớn, thân kiếm tùy ý chấn động, không gian bốn phía vỡ vụn, tùy ý khua lên, bốn phương tám hướng trong hư không truyền tới tiếng lôi đình, đều tụ lại trên thân kiếm.

Sau đó lôi đình trên thân kiếm khẽ lưu chuyển, liền biến thành từng đạo Lôi Long ngũ trảo, hò hét khắp nơi. Phun ra một đám tia chớp hình cầu.

Phương Hàn vận dụng một chút thần niệm, không ngờ phát hiện ta trong Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm có nhiều hơn một môn bí quyết gọi là "Thái Cổ Chư Thiên Lôi Tổng Cương."

Không ngờ lại là một trong những thần thông của Phương Thanh Tuyết.

Có thể tưởng tượng, trong Bất Diệt Điện Phù cũng nhận được truyền thừa của Đại Hỗn Độn Lôi.

Uy lực của hai kiện đạo khí đều tăng vọt!

Phương Thanh Tuyết cũng không có thu hồi lại Bất Diệt Điện Phù. Mà là quát to một tiếng, đạo điện phù này vây lấy rồi xoay tròn quanh người Phương Hàn, cùng phối hợp với Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm.

"Phương Hàn, còn bảy ngày nữa, ngươi chuẩn bị giết chết Như Ý Tử. Nếu như Như Ý Tử mượn được Đại Hoang Cổ Lô, vậy chỉ sợ ngươi chưa đủ thực lực để giết chết hắn. Bất Diệt Điện Phù cùng Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm phối hợp, có thể chém phá Đại Hoang Cổ Lô. Cuối cùng giết chết hắn!" Cuối cùng Phương Thanh Tuyết đã quyết định, vẫn là đem Bất Diệt Điện Phù cho Phương Hàn mượn để giết chết Như Ý Tử.

"Đa tạ sư tỷ, nguyên bản ta có bảy phần nắm chắc có thể giết chết Như Ý Tử, hiện tại có tới chín thành rồi. Bảy ngày này, chúng ta ở trong Bát Bộ Phù Đồ tu luyện, tích súc tinh thần, đến lúc đó có thể dễ dàng giết chết tên tai họa kia rồi." Phương Hàn thầm mừng rỡ.

"Hiện tại chuyện ngươi khiêu chiến Như Ý Tử đã truyền bá ra ngoài, cũng không biết sẽ tạo thành oanh động thế nào tới giới tu đạo. Đây quả thực giống như sét đánh giữa trời quang, nhưng mà Như Ý Tử ở bên ngoài có kết giao với vài tên cự đầu, gọi là Tam Tiên Nhị Lão, lần này nhất định sẽ tới quan chiến, ngươi phải cẩn thận đấy."

Phương Thanh Tuyết nhắc nhở.

"Tam Tiên Nhị Lão, Như Ý Tử là Như Ý Tiên, còn có một kẻ tên là Mỹ Tu Tiên, một kẻ là Đồng Cước Tiên. Gọi là tam tiên, một lẻ là Phất Vân Tẩu, một kẻ là Lô Lan Bà, gọi là nhị lão. Là một vài tên hồ bằng cẩu hữu ở bên ngoài của Như Ý Tử, bất quá ta đã xác định khiêu chiến với Như Ý Tử, trên Thiên Hình Thai, bọn họ dám xuất thủ tương trợ sao? Đây chính là khiêu chiến với quyền uy của Vũ Hóa Môn đó."

Phương Hàn cười lạnh, vài tên hồ bằng cẩu hữu của Như Ý Tử là Tam Tiên Nhị Lão, hắn đã sớm biết từ miệng Yên Thủy Nhất. Nhưng mà hắn cũng không sợ bọn chúng phá rối.

Vài tên tán tu, sao phải sợ? Có bối cảnh là đại môn phái, vạn cổ cự đầu cũng không dám đắc tội, thế nhưng loại tán tu này, thực sự không phải sợ gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.