Vĩnh Sinh

Chương 397: Chương 397: Thần Thoại Tan Vỡ




 

 

“Mộc đạo nhân! Ngươi còn muốn chạy trốn sao! Ta hi sinh năm trăm thọ mệnh đâu thể không thu được gì!” 

Phương Hàn co một nữa Bất Tử Chi Thân, chỉ cần đầu không bị thương tổn thì có thể trong nháy mắt ngưng tụ lại thân thể, toàn vẹn như không có việc gì. Hơn nữa hắn thôn phệ được không ít nguyên khí cảu Mộc đạo nhân, bồi bổ cho bản thân, đến bù được pháp lực bị tổn thất. Mặc dù liên tiếp phun ra bảy ngụm máu tươi, hao tổn hơn bốn trăm năm thọ mệnh nhưng mà cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Mộc đạo nhân, người đang bị thương, chỉ có ba thành thực lực. Đậy chính là sự đáng sợ của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời. 

Một luồng ý niệm cường đại quét qua! 

“Hoàng Tuyền Đồ!” 

Phương Hàn sau khi tái tạo lại thân thể xong, thấy Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân bị tổn thương nghiêm trọng thì phát ra một luồn ý niệm truyền vào trong Hoàng Tuyền Đồ, Hoàng Tuyền Đồ bỗng nhiên bành trướng, thành một tấm màn rộng hơn mười dặm, phun ra vô cùng vô tận A Tỳ Khí xâm thực Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân. 

Cây có tám tam sáu mươi tư cành là ẩn chứa sáu mươi tư loại thần thông lập tức trở nên đen kịt. 

Mộc đạo nhân phát ra một luồn ý niệm điên cuồng rít gào. 

Gốc đại thụ biến lớn ra, tưởng như muốn phá vỡ trói buộc của A Tỳ Môn, lao ra ngoài bay đi. 

“Mộc đạo nhân! Ngươi còn muốn chạy nữa sao? Ngươi bị thương nghiêm trọng như vậy, thân thể bị hủy, nguyên khí đại thương, tâm ma nổi lên, nếu ta còn không trấn áp được ngươi thì sẽ bị người khác chê cười mất.” 

Phương Hàn cười ha hả, bước từng bước lớn về phía Mộc đạo nhân, bổn mạng kim đan xuất ra, thaong1 cái đánh thẳng lên Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân ở giữa A Tỳ Khí. 

Phanh! 

Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân rung động dữ dội, nguyên khí ngưng tụ ở bên trong lại một lần nữa bị đanh tan biến nhỏ đi. 

“Phương Hàn! Ngươi lại ngoan độc như vậy, ta quyết cùng ngươi đồng quy vu tận!” Mộc đạo nhân mắt thấy chính mình cũng bị A Tỳ Môn thôn phệ, thì biết chỉ cần bị hút vào trong Hoàng Tuyền Đồ là sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Nghĩ tới đây, hắn quyết định tự bạo Thiên Địa Pháp Tướng của mình! 

Nhưng àm Diêm lại phát ra một luồn thần niệm cường đại, cười lạnh nói: “Nếu ngươi luyện thành Bất Tử Chi Thân thì cho dù là A Tỳ Khí cũng không trói buộc được ngươi, trừ khi là ta triệu hồi ra được Luân Hồi Bàn mới có thể triệt để trấn áp được ngươi. Nhưng mà bây giờ, ngươi thực lực tổn thương nghiêm trọng, có muốn tự bạo cũng muộn rồi. Nại Hà Kiều!” 

Một cây cầu đá cổ kính, bên trên loang lổ những vết máu của thần ma hiện ra dưới chân Mộc đạo nhân. Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân vừa mới biến lớn ra, muốn bộc phát thì đã bị cây cầu đá hút lấy, kéo vào trong Hoàng Tuyền Đồ trấn áp ở nơi thâm sâu nhất của Hoàng Tuyền Đồ, chỉ còn chờ bị Phương Hàn luyện hóa nữa thôi. 

Có đều sau khi trấn áp Mộc đạo nhân xong, Hoàng Tuyền Đồ cũng không ngừng run rẩy, bên trong biến hóa long trời lở đất, so với khi trấn áp Nhật Nguyệt Tinh Luân còn khó khăn hơn nhiều lắm. 

Mộc đạo nhân ở bên trong không ngừng vận dụng đạo thuật muốn thoát khỏi sự trói buộc, lực lượng phát ra rất mạnh mẽ. Dưới tình huống bị thương nghiêm trọng như vậy mà vẫn có thể giãy dụa tạo ra chấn động lớn như thế. 

Đầu sỏ muôn đời đúng là đầu sỏ muôn đời. Mặc dù chỉ là cao thủ từng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh, nhưng mà thực lực thể hiện ra cũng làm Phương Hàn khiếp sợ. 

May mắn là đối phương chỉ còn ba thành lực lượng, cũng may mắn là đối phương bị Cây Thế Giới của Phương Hàn khắc chế, cũng may mắn là Phương Hàn có được nhiều pháp bảo để đối chiến, may mắn là hắn có thọ nguyên sâu dày, có được một nữa Bất Tử Chi Thân, có thể thoải mái sử dụng Đồ Tiên Đại Pháp. Nếu không người chết bây giờ chính là hắn. 

Tuy có nhiều may mắn nhu vậy nhưng mà người Phương Hàn đánh bại chính là một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời! 

Trong giới tu đạo, Trường Sinh Bí Cảnh chính là huyền thoại, chính là truyền kỳ, là chí cao không thể chạm tới. Thật giống như hoàng đế ở trong thế tục vậy. Mỗi một người đều có ba nghìn phi tử, hưởng thụ vui thú khôn cùng, địa vị cao cao tại thượng. 

Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh không cách nào chống lại cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời. Cho dù có được trung phẩm đạo khí cũng chỉ có thể bảo vệ bản thân mà thôi. 

Nhưng àm hiện tại Phương Hàn đã sáng tạo ra một thần thoại mới. 

Đánh tan thần thoại về Trường Sinh Bí Cảnh! 

Cho đến lúc thành công, Phương Hàn cũng khó có thể mà tin được là bản thân có thể trấn áp được Mộc đạo nhân, một đầu sỏ muôn đời. 

“Đầu sỏ muôn đời… thật sự bị trấn áp. Cao thủ Thần Thông Bí Cảnh trần áp đầu sỏ muôn đời. Chuyện này …. Qảu thật là không tưởng được. Phương Hàn lại làm được, rốt cuộc đã làm được. Lợi hại! Thật sự lợi hại! Đi theo chủ nhân như thế này sau này nhất định sẽ phong quang vô cùng!” Hắc U Vương thấy được một màn này thì thiếu chút nữa là rớt luôn hai con mắt ra. 

Tinh Vân Bảo Bảo cũng há hốc miệng. 

Hai đại khí linh của Nhật Nguyệt Tinh Luân cũng triệt để bái phục Phương Hàn. 

“Chỉ còn một mình Long đạo nhân nữa thôi. Đáng tiếc lần này ta đã liên tiếp thi triển ra bảy lần Đồ Tiên Đại Pháp, tồn thất quá lớn, nếu không cũng có thể giết chết người này.” Dù Phương Hàn có lực lượng thân thể vô cùng mạnh mẽ, nhưng để trấn áp Mộc đạo nhân hắn đã hao tổn năm trăm năm thọ mệnh, có chút cảm giác giống như đèn cạn dầu. 

Liên tục thi triển bảy lần Đồ Tiên Đại Pháp, nếu là cao thủ bình thường sớm đã đi đời nhà am rồi. 

“Cái gì? Mộc đạo nhân ngay cả chạy trốn cũng ko được, bị trấn áp!” Long đạo nhân cùng tu luyện với Mộc đạo nhân nhiều năm, khí tức liên thông. Mộc đạo nhân vừa bị trấn áp hắn liền biết được, trong nội tâm nổi lên một sự kinh khiếp. Đến lúc này, hắn cũng bất chấp tổn hại thân thể, hai tay đột nhiên chấn động rồi xoạch một cái, thi triển ra A La Huyết Bạo Đại Pháp. Lập tức hai cánh tay của hắn hóa thành hai đầu huyết long, phóng thẳng lên trời, đánh cho Bát Bộ Phù Đồ văng ra xa. 

Hai đầu huyết long! 

Đây là do hai cánh tay của hắn biến thành. Thấy Bát Bộ Phù Đồ bị đánh lui, Hắc U Vương, khí linh Nhật Nguyệt Tinh Luân, Luân Chuyển Thánh Vương liền đồng thanh hô lớn, tự thúc dục lực lượng của bản thân điều khiển bảo tháp xoay tròn , đấu với hai đầu huyết long. 

Thừa cơ hội này, thân thể Long đạo nhân điên cuồng lao ra ngoài, thi triển huyết độn, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, lập lòe vài cái đã biến mất nơi chân trời. 

Cứ thế mà chạy trốn! 

“Long đạo nhân lại chạy trốn! Nếu như hắn cường hoành đánh giết tới thì ta cũng bị trọng thương! Có điều hiện tại hắn như đèn hết dầu, nóng lòng chạy trốn. Ngay cả hai cánh tay cũng bỏ đi, không có chút gan liều chết với ta. Có điều để cho một cao thủ cấp bậc như vậy chạy thoát thì hậu hoạn vô cùng, đến khi lực lượng hắn khôi phục lại rồi quay lại liều mạng thì ta cũng phải đồng quy vu tận với hắn.” 

Phương Hàn cảm thấy may mắn, chỉ là có chút đáng tiếc. 

Hiện tại hắn rốt cuộc biết được sự khủng bố của một đầu sỏ muôn đời, mà hắn cũng không thể khắc chế được Long đạo nhân. 

“Xem ra sau này khi gặp phải đầu sỏ muôn đời thì phải cẩn thận hơn mới được. Ta còn muốn đối phó với Như Ý Tử, hơn hẳn loại tán tu như Long đạo nhân và Mộc đạo nhân. Người như Như Ý Tử chắc chắn có trung phẩm đạo khí, ta khó mà thắng được. Có điều, chờ sau khi ta hấp thụ tinh khí cảu Mộc đạo nhân, thôn phệ sáu mươi bốn loại bổn mạng thần thông cảu hắn phong ấn vào trong Bát Bộ Phù Đồ. Như vậy ta có thể ngưng luyện thành tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng, lại có thể gia tăng uy lực cua Bát Bộ Phù Đồ lên.” 

Phương Hàn nhẩm tính ở trong đầu cực nhanh, lần này thu hoạch tuyệt đối là lớn. 

Hơn nữa Phương Hàn tựa hồ thấy được ẩn trong Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân có một cái túi pháp bảo, không bị vụ nổ ảnh hưởng. Bên trogn tuy không có đạo khí, tiên đan nhưng chắc chắn cũng sẽ có không ít đan dược. 

Hiện tại cái Phương Hàn đang rất thèm khác là đan dược và các pháp bảo cấp thấp để trang bị và nuôi dưỡng cho các Thiên Ma trong Bát Bộ Phù Đồ. Nếu như có thể cấp cho mỗi Thiên Ma một thanh phi kiếm, một pháp bảo hộ thân thì lực lượng của Bát Bộ Phù Đồ sẽ khủng bố đến mức nào? 

“Nếu như gặp vài Thần Vương cho ta chém giết thì tốt rồi.” 

Phương Hàn thầm than thở trong lòng: “Ta khuyết thiếu nhất là tài phú. Đối với người tu đạo thì có tài, lữ, pháp. Tài xếp vị trí quan trọng nhất, không cần nói cũng hiểu tại sao. Nhưng mà mấy ngày hôm trước ta có được tài phú vô cùng, bây giờ lại không còn được bao nhiêu cả. Chẳng lẽ mệnh của ta là sống nghèo sao?” 

Toái! 

Khi Phương Hàn đang thầm than ở trong lòng thì hai đấu huyết long do cánh tay của Long đạo nhân hóa thành đã bị Bát Bộ Phù Đồ hấp thu hết rồi để cho các Thiên Ma ở trong cắn nuốt. Những Thiên Ma này sau khi cắn nuốt nguyên khí cảu cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh thì có con xảy ra hiện tượng phân liệt, có con lại tấn chức thành Thiên Ma Vương. 

Tuy nhiên Thiên Ma tấn thăng thành Thiên Ma Vương là một chuyện đáng mừng, nhưng Phương Hàn cũng không thể cao hứng nổi, bởi vì sức ăn của một đầu Thiên Ma Vương tính ra đan dược thì nhiều gấp trăm lần Thiên Ma bình thường. 

Lúc nãy vì để vây khốn Long đạo nhân mà thoáng cái tiêu phí hết số Hắc Thần Đan dùng trong nữa năm, giờ có thêm nhiều Thiên Ma tấn chúc thành Thiên Ma Vương thì tiêu hao lại càng lớn hơn. 

Nói các khác, qua chừng bốn năm tháng nữa, có lẽ còn không đến ba tháng là trăm vạn Thiên Ma, ngàn đầu Thiên Ma Vương sẽ vì không có lương thực mà chết đói. 

Trừ khi Phương Hàn thả bọn chúng ra, để bọn chúng hấp thu máu huyết của phàm nhân, huyết tẩy cả một tòa thành thì may ra cứu vãn được. Nhưng mà làm như vậy thì chính thức trở thành một ma đầu, phạm phải tội ác ngập trời. 

Có điều hiện tại những Thiên Ma này đều đã được độ hóa, chỉ biết thành kính cầu nguyện, rồi lại cầu nguyện sinh ra nguyện lực tinh thuần, cũng sẽ không đi hút máu huyết của người. 

Còn nguyên khí Tiên Giới mà Cây Thế Giới hấp thu được cũng không đủ cho Phương Hàn sủ dụng huống chi dùng để nuôi nấng Thiên Ma, quả thật là như muối bỏ biển. 

Phương Hàn bỗng hiểu được sự khổ sở của chưởng giáo một môn phái. 

Một môn phái lớn như Vũ Hóa Môn, mỗi ngày chưởng giáo phải lo chuyện ăn uống, đan dược tu luyện, pháp bảo cho các đệ tử, thật là rất phiền não. 

“Phương Hàn, xe đến trước núi ắt có đường đi, chúng ta cứ kiếm một chỗ luyện hóa Thiên Địa Pháp Tướng của Mộc đạo nhân đã rồi nói sau. Nếu không cứ để hắn quấy phá như vậy ở trong này, ta lúc nào cũng phải hao phí lực lượng rất lớn để trấn áp chúng. Nếu như gặp phải địch nhân thì rất có thể hắn sẽ đột phá được ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ, bỏ chạy mất.” 

Diêm thở dồn dập nói. 

“Muốn luyện hóa Thiên Địa Pháp Tướng của một đầu sỏ muôn đời là rất khó khăn. Với tu vi của ta thì phải mất ít nhất là ba đến năm tháng . Có điều ta cứ luyện hóa huyết khí quanh thân hắn trước đã, như vậy cũng là đại bổ đối với ta rồi, hơn nữa cũng giảm bớt lực lượng của hắn. Hắn cũng không thể giãy dụa như vậy được nữa.” 

Thân thể Mộc đạo nhân đã vỡ vụn rồi, nhưng mà nguyên khí thì vẫn còn, đang quay quanh Thiên Địa Pháp Tướng của hắn, tăng cường lực lượng cho Thiên Địa Pháp Tướng. Phương Hàn quyết định tìm một chỗ, trước luyện hóa huyết khí cảu Mộc đạo nhân, bồi bổ kim đan. Xem thử có luyện thành Thiên Địa Pháp Tướng, đạt tới tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh hay không. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.