- Không sai, vị này chính là Phương Hàn, người đã cướp đoạt được trân tàng Thiên Vũ Chi Khố, kế thừa đạo thống của Hoàng Tuyền Đại Đế, lần này tu thành thần thông, giới cương chi cảnh, dưới sự chứng kiến của Quần Tinh Môn chúng ta, Phong Bạch Vũ chưởng giáo đã thối vị trở thành thái thượng trưởng lão, truyền ngôi cho Phương Hàn, hiện tại Phương Hàn đạo hữu chính là chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn.
Tinh Chủ gật đầu, sua đó dùng ánh mắt sắc bén nhìn về phía vị chưởng môn Vạn Quy Tiên Đảo Vạn Ngọc Thư này.
- Vạn Ngọc thư, ngươi thực sự quá thất lễ rồi. Hai đại chưởng môn chúng ta tới đây, Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi đáng lẽ ra phải khua chiêng dẹp dường, cổ nhạc cùng vang mới đúng. Lẽ nào có quan hệ với Thái Nhất Môn, như vậy không cần để hai môn phái tiên đạo chúng ta vào mắt rồi?
- Giới Vương Cảnh, Phương Hàn!
Vị chưởng môn Vạn Ngọc Thư này còn chưa nói cái gì, một ít trưởng lão phía sau lại nghị luận sôi nổi, thậm chí có một vị trưởng lão chỉ về phía Phương Hàn, vẻ mặt kinh ngạc:
- Trên đại hội sinh nhật nghìn năm của Linh Lung Tiên Tôn, ngươi chính là tiểu nhân vật vừa mới vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp. Mà hiện tại mấy năm trôi qua mà ngươi đã tu luyện tới trình độ thiên địa đồng thọ. Sao có khả năng, coi như là thiên tiên hạ phàm cũng không có khả năng đắp nặn ngươi tới mức độ này.
- Thế nào, không có khả năng sao?
Phương Hàn lạnh lùng cười.
- Câm miệng!
Vạn Ngọc Thư đột nhiên quát lớn, quát bảo đám trưởng lão phía sau ngưng lại, sắc mặt biến hóa, đột nhiên nở nụ cười vô cùng chân thành, cao giọng huýt dài nói:
- Chưởng giáo Quần Tinh Môn Tinh Chủ, chưởng giáo Vũ Hóa Môn Phương Hàn, hai vị tiên tôn quang lâm, thực vẻ vang cho Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta, trưởng lão lễ nghi, chuẩn bị cổ nhạc, mở cửa lớn môn phái! Nghênh tiếp quý khách! Trưởng lão Thần Công, ngươi dẫn theo mười tám vạn đại lực ma thần, quét sạch Quy Tàng Đại Lục ta, bố trí cảnh sắc, trưởng lão Thiên Dược, ngươi đi thống lĩnh mười vạn đầu yêu vương, đi hải nhãn thắng cảnh, ngắt lấy hoa quả tươi, trưởng lão Thực Đan, ngươi đi tới đan phòng, lấy tiên đan tới, chiêu đãi quý khách…
Ai cũng thật không ngờ, vị đảo chủ Vạn Quy Tiên Đảo này đổi sắc mặt cư nhiên nhanh tới như vậy, không một chút đề cập tới chuyện Phương Hàn vừa rồi đả thương người khác, phá hư cấm pháp bảo vệ sơn môn, mà bày tỏ đủ tư thế hoan nghênh tiếp đãi, điều này làm cho trong lòng Phương Hàn sửng sốt không thôi, không biết lão cáo già này đang nghĩ cái gì, bất quá hắn cũng tương kế tựu kế nói:
- Đa tạ Vạn chưởng môn đón khách, ngày hôm nay chúng ta tới đây, một là muốn thương lượng đại sự, cũng còn muốn đòi lại một ít nợ nần.
- Nợ nần? Nợ nần gì? Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta chưa bao giờ khiếm khuyết Vũ Hóa Môn ngươi cái gì!
Một vị trưởng lão phía sau Vạn Ngọc Thư lần thứ hai lên tiếng nói.
- Được rồi! Mặc kệ là thương lượng đại sự, hay là nợ nần, Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta đường đường là tiên đạo đại phái. Lễ nghi không thể để các đạo hữu khác chê cười.
Vạn Ngọc Thư phất tay, ngăn cản các trưởng lão này tiếp tục nghị luận, lần thứ hai huýt sáo dài một tiếng.
- Quy Tàng Đại Lục, nhô lên mặt nước!
Âm ầm!
Nước biển mênh mông tách ra hai bên.
Quy Tàng Đại Lục vừa mới chìm xuống đáy biển, dưới một cỗ lực lượng cường đại, từ từ nhô lên khỏi mặt nước biển, vô số nước biên cuồn cuộn xung quanh, ngoài khơi cuồng phong thổi mạnh, thiên tượng cũng bị biến động.
Phương Hàn tập trung nhìn vào, một ít địa phương trong Quy Tàng Đại Lục vừa mới bị “toan vũ” ăn mòn, hiện tại đã rực rỡ hẳn lên, thậm chí là một số đệ tử bị thường, toàn bộ đều trị hết, sinh long hoạt hổ, hình như chưa hề có chuyện gì phát sinh, hơn nữa trên Quy Tàng Đại Lục, nơi nơi hoa tươi nở rộ, vô số thiên ma, yêu tu mặc pháp y nhiều màu, giống như nô lệ, rất chỉnh tề sắp hàng nghênh đón, phát ra thanh âm vang dội.
- Cung nghênh chưởng giáo Vũ Hóa Môn, Phương Hàn tiên tôn, chưởng giáo Quần Tinh Môn, Tinh Chủ tiên tôn.
Thậm chí Phương Hàn nhìn thấy được có hơn mười đầu ma thần Vạn Thọ Cảnh bay lên không trung, bên dưới hơn trăm vạn thiên ma, ma vương đều nhấc tù và thổi vang.
Trong khoảng thời gian ngắn, pháp loa lảnh lót.
Chỗ sâu trong biển rộng, một cỗ hơi nước tương hỗ hô ứng với thanh âm này, cư nhiên sinh ra nguyên khí triều tịch thật lớn, vô số long quyển phong khổng lồ xuất hiện càn quét, thiên địa biến sắc.
- Vạn Quy Tiên Đảo, có một chút môn đạo.
Trong lòng Phương Hàn âm thầm gật đầu.
- Xin mời! Hai vị tiên tôn, Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta đã chuẩn bị tốt lễ nghi nghênh đón hai vị tiên tôn, bất quá trong lúc nóng vội, có nhiều chỗ không được ổn thỏa, còn mong thứ lỗi.
Vạn Ngọc Thư vung tay lên, tất cả các trưởng lão Vạn Quy Tiên Đảo đều tách ra đứng làm hai hàng, chính giữa xuất hiện một con đường tỏa kim quang, thông thẳng hướng một tòa cung điện trung ương Vạn Quy Tiên Đảo.
Phương Hàn và Tinh Chủ nhìn nhau, cả hai người đều không nói lời nào, dọc theo con đường kim quang bước đi.
Chỉ chốc lát sau liền bước vào trong tòa cung điện chính giữa Quy Tàng Đại Lục kia.
Tòa cung điện này hoàn toàn dùng một loại vạn niên hàn ngọc dưới đáy biển sâu kiến tạo thành, trong suốt tinh oánh, giống như thủy tinh cung, không gian trong đó vô cùng rộng lớn, sợ rằng có tới mấy nghìn dặm, tương đương với một quốc gia. Hiện tại chỗ nào cũng bố trí cảnh sắc xinh đẹp nghênh tiếp tân khách.
Vạn Ngọc Thư đầu tiên ngồi lên trên vị trí chưởng môn, là một long ỷ rất rộng rãi, mà cùng song song với long ỷ có hai chiếc ghế giống nhau, Phương Hàn và Tinh Chủ đều tiến tới ngồi xuống, lập tức hình thành thế chân vạc.
Phía dưới chính là rất nhiều trưởng lão Vạn Quy Tiên Đảo, có đủ mấy nghìn người, tụ tập dưới một mái nhà. Bất quá kỳ quái chính là, thái thượng trưởng lão Vạn Quy Tiên Đảo, cũng chính là cường giả tu luyện tới Trường Sinh tam trọng Động Thiên Cảnh, một người cũng không xuất hiện, dựa theo quy củ, coi như là chưởng môn tới bái phỏng, thái thượng trưởng lão cũng không cần phải đến gặp khách, tất cả đều do chưởng môn toàn quyền xử lý.
Hiện tại Vạn Liên Sơn đã tu luyện tới cảnh giới Bất Tử Chi Thân, trở thành phó chưởng môn Vạn Quy Tiên Đảo, bất quá cũng ngồi phía dưới, nhìn Phương Hàn ngồi ngang hàng với chưởng môn Vạn Ngọc Thư, nghiến răng nghiến lợi.
Bất quá thương thế hiện tại của hắn đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường. Lúc được Vạn Ngọc Thư hút vào, liền dùng chân khí chữa thương, khôi phục rất nhanh.
Đạo thuật thủy hệ, sở trường trị liệu.
Trên đại hội sinh nhật nghìn năm của Linh Lung Tiên Tôn, Vạn Liên Sơn bại trong tay Phương Hàn, lúc trở về, điên cuồng khổ tu, ý đồ trả thù. Thế nhưng đoạn thời gian tiếp theo Phương Hàn phát triển cực nhanh, uy danh lan rộng, càng chiếm được đạo thống của Bàn Vũ Tiên Tôn. Bất quá hắn cũng chiếm được kỳ ngộ, gần nhất cao thủ Thái Nhất Môn tới bái phủ, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, còn có hy vọng quyết tranh hơn thua với Phương Hàn.
Thế nhưng, ngày hôm nay Phương Hàn đi tới, cư nhiên đã trở thành chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn, thậm chí còn tu luyện tới cảnh giới làm hắn chỉ có thể ngước mắt nhìn, Giới Vương Cảnh.
Giới Vương Cảnh, vua thế giới, được xưng là thiên địa đồng giới.
Mà hắn hiện tại mới chỉ đạt tới Bất Tử Chi Thân, ngay cả ranh giới lĩnh ngộ không gian pháp tắc cũng khó vượt qua, càng đừng nói đến Trường Sinh thất trọng Giới Vương Cảnh. Sự chệnh lệnh thực lực quá lớn, đủ làm cho một chút tự tin của hắn bị đánh tan tác.
- Vạn sư huynh, ngươi hiện tại là đệ nhất phó chưởng môn của Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta, mà địa vị của Phương Hàn này mấy năm trước còn không bằng ngươi, thế nào lại đột nhiên tăng mạnh, một chút trở thành thế giới chi chủ trong truyền thuyết. Tin tức này, chúng ta phải nhanh chóng báo cho Thái Nhất Môn.
Một vị phó chưởng môn truyền âm tới Vạn Liên Sơn.
- Đương nhiên, chuyện này chưởng giáo chí tôn đã âm thầm thông báo cho thái thượng trưởng lão, mấy vị thái thượng trưởng lão đã phát ra tin tức, thông báo Thái Nhất Môn.
Vạn Liên Sơn gật đầu.
- Không biết chưởng môn lấy lễ đối đãi với Phương Hàn rốt cuộc là vì sao? Còn có mười ngày nữa là tiên đạo đại hội diễn ra. Thái Nhất Môn muốn chấp chưởng minh chủ tiên đạo, Vũ Hóa Môn chính là đối tượng đầu tiên phải diệt sạch.
- Bất quá hiện tại Thái Nhất Môn toàn lực phong tỏa Linh Lung Phúc địa, hai đại môn phái lặng lẽ giao thủ, không biết ai thắng ai thua?
- Yên tâm, tuyệt đối là Thái Nhất Môn chiếm thượng phong. Thái Nhất Môn câu thông tiên giới, chiếm được phù chiếu tiên giới.
- Cứ xem chưởng môn đối phó với hai tên môn chủ này như thế nào! Hai người kia phỏng chừng còn chưa biết, Quy Tàng Đại Lục chúng ta gần đây cô đọng một tuyệt thế đại trận, lại được sự trợ giúp của Thái Nhất Môn, rốt cuộc đã thành công, coi như Phương Hàn và Tinh Chủ cũng phải bị trấn áp! Chúng ta trấn áp hai đại chưởng môn này, hiến cho Thái Nhất Môn, chính là một đại công, nói không chừng sẽ phân cho Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta một danh ngạnh tiến vào tiên giới.
- Ha ha, danh ngạch tiến vào tiên giới, đương nhiên chính là phúc phận của Vạn Liên Sơn sư huynh rồi. Nghe đồn, phản đồ Hoa Thiên Đô của Vũ Hóa Môn đã bị đưa lên tiên giới.
- Điều này tự nhiên! Vạn Quy Tiên Đảo chính là long đàm hổ huyệt, đi vào được, ra không được, nhìn xem Phương Hàn và Tinh Chủ có thể làm ra trò trống gì!
Mấy vị phó chưởng môn Vạn Quy Tiên Đảo dùng thần niệm trao đổi với nhau, trong tuyệt phẩm đạo khí Vạn Quy Tiên Đảo này, thần niệm của bọn họ dung hợp hoàn mỹ, căn bản không cần sợ người khác phát hiện.
- Khụ!
Vạn Ngọc Thư ho khan một tiếng.
- Hai vị tiên tôn, đây chính là đặc sản Thần Tiên Trà của Vạn Quy Tiên Đảo chúng ta, là do chưởng giáo chí tôn đời thứ nhất Vạn Quy Tiên Đảo thu hoạch được một gốc Thần Trà Thụ, nghe đồn đến từ tiên giới, được chúng ta nuôi dưỡi tại hải nhãn, mỗi một nghìn năm sinh trưởng ra ba nghìn phiến chồi, hiện tại dùng để chiêu đãi hai vị chưởng giáo tiên tôn.
Trong lúc nói chuyện, Vạn Ngọc Thư nâng chén trà trong tay, ý bảo uống một ngụm kính trà.
Đây là lễ nghi tiêu chuẩn.
- Thần Tiên Trà!
Phương Hàn nhìn chén trà trước mặt, bên trong quả nhiên là nước trà màu xanh lục. Trong nước trà có ngâm mười phiến lá trà, mỗi một phiến lá trà, trong đó đều là một tiểu thế giới, vô số tiên linh khí nhét đầy, cuồn cuộn như nước thủy triều, hơi chút lay đnọg, trong nước trà ẩn chứa một cỗ khí tức bản nguyên hệ thủy.
Hắn tỉ mỉ dùng Đại Liệu Thương Thuật xoay tròn vận chuyển trong chén trà, phát hiện ra không có độc khí gì.
Vì vậy nâng chén trà lên, uống một ngụm. Nước trà vừa chảy vào bụng, lập tức cảm giác lỗ chân lông toàn thân mở ra, vô cùng thư sướng, cùng với thủy nguyên lực trong thiên địa càng thêm liên kết chặt chẽ, tựa hồ có một loại cảm giác xuất phát từ trong bào thai thủy mẫu.
Tinh Chủ cũng uống một ngụm, tán thán nói:
- Trà ngon, Thần Tiên Trà nổi danh Vạn Quy Tiên Đảo, ngày hôm nay rốt cuộc cũng được thưởng thức. Hiệu quả trà này không thua gì tiên đan.
- Phải nói là càng hơn tiên đan!
Vạn Ngọc Thư thấy Phương Hàn và Tinh Chủ uống xong chén trà, trên mặt hiện lên nét tươi cười quỷ dị không dễ dàng nhận thấy.
- Tiếp theo, chúng ta sẽ bàn chuyện chính. Phương Hàn tiên tôn, ngươi nói muốn đòi chúng ta một bút nợ lần, không biết là nợ nần gì?
- Là một bút nợ máu!
Phương Hàn lạnh lùng cười.
- Long Huyên, ngươi ra đi.
Trong lúc nói, Long Huyên từ Bát Bộ Phù Đồ nhảy ra ngoài, hạ xuống bên người Phương Hàn, lúc này nàng đã là cao thủ Trụ Quang Cảnh, bởi vì lúc Phương Hàn luyện hóa Chúng Thần tháp dung nhập vào Bát Bộ Phù Đồ, nàng đã một lần nữa tấn chức.
Lúc này vừa xuất hiện, khí tức thời gian lực nhàn nhạt vận chuyển, để cho đám người Vạn Quy Tiên Đảo đều căng thẳng.
- Nhân long huyết mạch?
Vạn Ngọc Thư nhìn Long Huyên, khẽ cau mày.
- Vạn chưởng môn, không biết ngươi có nhỡ kỹ năm mươi năm trước kia, chuyện về Tây Long Đảo, người Vạn Quy Tiên Đảo các ngươi tàn sát tộc nhân Tây Long Đảo không còn, muốn luyện chế pháp bảo, nhưng thực không ngờ ta cư nhiên vẫn còn sống!
Long Huyên quay sang Vạn Ngọc Thư nói.
- Có chuyện này sao? Thực có chuyện này, ta nhất định nghiêm tra!
Vạn Ngọc Thư phản ứng cực nhanh, đột nhiên phất tay nói:
- Chưởng lão Chấp Pháp, điều tra rõ chuyện này.
- Tra?
Phương Hàn cười cười:
- Vạn chưởng môn đang kéo dài thời gian sao? Đợi Thái Nhất Môn truyền lại tin tức, bất quá cũng không cần phải chờ nữa rồi. Tất cả các tin tức đều bị ta chặn lại, Vạn chưởng môn cũng quá coi thường thủ đoạn của Phương Hàn ta rồi.
Trong lúc nói, bàn tay hắn vung lên, một thông đạo hư không thật lớn chợt mở ra trước mặt chính mình.