Vĩnh Sinh

Chương 591: Chương 591: Thiên Đô Minh




 

 

“Xích Uyên tiền bối, lần này Thần tộc chuẩn bị xâm lấn Huyền Hoàng đại thế giới chúng ta, như vậy cao thủ giống Đấu Mỗ Thần Hoàng liệu có mấy người?” Phương Hàn đột nhiên hỏi. 

“Rất nhiều, hai mươi bốn Chư Thiên Thần Hoàng đều tới. Trong đó còn có cao thủ cấp bậc Thần Đế, tương đương với tiên nhân, cho dù Linh Lung Tiên Tôn cũng gặp kiếp số cự đại, có thể bị vẫn lạc, cũng không biết có bao nhiêu nữa. Cho nên lần này nàng mới thi triển Đại nguyện vọng thuật liều mạng tới Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ cướp một viên Vô Cực Xá Lợi trong đó.” 

Xích Uyên Ma Tôn thập phần ngưng trọng nói: “Ngươi có Thế Giới Chi Thụ, hơn nữa còn khiến nó mọc rễ nảy mầm, đây là khắc tinh của thần tộc, đám Thần tộc cao tầng đã sớm chú ý tới ngươi, cho nên lần này ngươi khó có thể thoát. Ta cũng không giúp được gì cho ngươi, đây cũng là lần cuối ta giải vây giúp ngươi, bởi vì Phật môn đại năng đã biết ta thoát khốn, đã phái cao thủ tới truy sát ta, ta muốn ẩn nấp ở chỗ sâu trong thời không tu luyện một môn thần thông cái thế. Khi đại kiếp nạn tới, ngươi phải tự ứng phó rồi. 

“Đa tạ tiền bối, đại kiếp nạn lần này tuy hung hiểm, nhưng cũng là một cơ hội với ta.” Phương Hàn gật đầu thi lễ với Xích Uyên Ma Tôn: “Tương lai nếu tiền bối có chuyện cần tới ta, chỉ việc phân phó một tiếng là được.” 

“Tốt, có lời này của ngươi là ta yên tâm rồi. Từ nay về sau ngươi hãy tự lo tốt cho bản thân đi.” 

Xích Uyên Ma Tôn áp súc thân thể lại, sau đó nói: “Chừng nào ngươi tu luyện đủ có thể thống lĩnh bốn ức tám ngàn vạn Thiên ma của ta, vậy hãy đi tới Mạt Nhật Phần Tràng tìm ta.” Trong lúc nói chuyện, vị viễn cổ ma tôn này lập tức di chuyển qua hơn trăm triệt không gian song song, biến mất không thấy gì nữa. Phương Hàn phát ra thần niệm cũng không thể dò được một tia khí tức của hắn. 

Ngũ Hành chi địa luyện hóa biến thành tinh cầu xuất hiện trên bầu trời cũng biến mất không thấy gì nữa. 

“Khi nào thì chúng ta có thể tu luyện thành cảnh giới này, nếu được như vậy thì thật là tốt.” Phương Hàn thở dài một tiếng, thân thể khẽ động liền tung ra Hoàng Tuyền Đồ, mau chóng phá vỡ không gian phi độn hướng tới Huyền Hoàng đại thế giới. 

Sau khi Hoàng Tuyền Đồ khôi phục diễn hóa ra Luân Hồi Chi Bàn, uy lực tăng lên rất nhiều, hơi thôi động, cho dù khoảng cách tỷ dặm cũng chỉ dùng nửa canh giờ để di chuyển mà thôi, Phương Hàn đã thấy được một vũ trụ đang trôi nổi giữa các hành tinh, bóng dáng khổng lồ của Huyền Hoàng đại thế giới hiện ra vô số hằng tinh lên xuống chiếu sáng một phương. 

Những khối hằng tinh này sẽ nhanh chóng biến thành mặt trời. 

Huyền Hoàng đại thế giới là địa vực lớn như vậy, một khối mặt trời căn bản không chiếu hết, phải có trăm ngàn khối mặt trời chiếu rọi xuống, rất có quy luật, huyền diệu. 

Phương Hàn cũng không quan tâm nhiều như vậy, thoáng cái hạ xuống Huyền Hoàng đại thế giới, y theo vị trí Vũ Hóa Môn mà di chuyển, ước chừng qua hơn nửa canh giờ nữa, hắn liền thu liễm toàn bộ khí tức, hóa thành một đạo lưu quang tiến vào tropng dãy núi Vũ Hóa Môn. 

Hắn trở lại Vũ Hóa Môn, đã thấy được Luân Hồi Phong quen thuộc của mình. 

Trên Luân Hồi Phong tỏa ra Diễn Nguyệt kiếm trận, còn có đại trận Cự Linh thủ hộ, hiện tại trpong mắt Phương Hàn, mấy đại trận này lại nhỏ yếu đến đáng thương, chỉ cần tùy tiện một vài Vạn cổ cự đầu tiến tới, nháy mắt đã có thể phá vỡ. 

“Ừm?” 

Với tu vi hiện tại của Phương Hàn, ẩn núp tại Vũ Hóa Môn khiến thần không biết quỷ không hay quả là một chuyện dễ dàng. Hắn đã tới trước mặt Luân Hồi Phong, thần niệm quét qua liền phát hiện có một số tu sĩ ẩn núp quanh Luân Hồi Phong, cư nhiên là những kẻ mà mình chưa từng gặp qua, nhưng lai mặc y phục chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn. Tựa hồ như mỗi khắc đều mật thiết theo dõi động tĩnh của Luân Hồi Phong. 

Hơn nữa trong quần sơn Vũ Hóa Môn lại có thêm mấy trăm ngọn núi. Dường như địa mạo của cả Vũ Hóa Môn đã bị thay đổi. 

“Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao số lượng chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn ta lại có nhiều thêm vậy, có thêm cả mấy trăm ngọn núi a?” Phương Hàn bất tri bất giác đã tiến vào trong Luân Hồi Phong. 

Lúc này trong phòng đan của Luân Hồi Phong đang có một đám người. 

Long Huyên, Già Lam, còn có Hạc Tiên Tử, Tinh Vân bảo bảo, ma nữ, Phương Tiểu Lâm, tiểu hồ li Nghê Thường, Hắc U Vương, một số người của Già Lam hội như Dạ Ngữ, Hư Nguyệt Nhi đã tấn thăng lên làm chân truyền đệ tử. Lúc này mọi người đang bí mật thương lượng chuyện gì đó, sắc mặt bọn họ lại phi thường khó coi. 

“Hoa Thiên Đô ở bên trong Thái Nhất Môn, thuận lợi tấn thăng làm Bất Tử Chi Thân, thành cường giả coi trời bằng vung, rất nhiều môn phái tán tu, còn có tán tu ở ba mươi tiểu tinh cầu tại vực ngoại tôn hắn làm minh chủ. Lần này thân phận của hắn đã là phó chưởng môn, cho nên trong môn phái có tăng thêm mấy trăm chân truyền đệ tử, mỗi một người đều là nhân vật tại vực ngoại, tung hoành một phương. Tùy thời tùy khắc đều giám thị Vũ Hóa Môn chúng ta, các ngươi nói xem nên làm gì bây giờ?” 

Sắc mặt của Già Lam ngưng trọng, lên tiếng hỏi Hạc Tiên Tử, Long Huyên. 

“Ta cũng hết cách, vài ngày trước ta ra ngoài hái thuốc, đột nhiên bị vài tên đệ tử thần thông ngũ trọng mà Hoa Thiên Đô mời tới vây quanh ta, muốn gây phiền toái, nếu không phải ta mang theo Nhật Tinh Luân ra ngoài, đã bị bọn chúng bắt rồi.” Hạc Tiên Tử hữu khí vô lực nói, trên mặt nàng còn xuất hiện vẻ tái nhợt, tựa hồ như nguyên khí bị thương tổn không nhẹ. 

“Ta cũng vậy, may mắn ta cơ trí thấy chuyện không ổn cho nên phải ẩn núp mà vào. Bằng không khẳng định ta cũng sẽ bị làm nhục.” Dạ Ngữ lắc đầu nói: “Hoa Thiên Đô cư nhiên đã tu thành Bất Tử Chi Thân, là Bất Tử Chi Thân đó! Nhân vật coi trời bằng vung, không biết hiện tại Phương Hàn sư huynh như thế nào rồi, hiện tại chúng ta ngày càng khó sống. Cơ hồ là không thể ra khỏi cửa, vài ngày trước ta còn thấy vài tên chân truyền đệ tử Kim Đan cảnh tới bên ngoài Luân Hồi Phong chúng ta khiêu khích, may mắn là Già Lam sư tỷ dùng ngọc bội Huyền Nữ đánh bại bọn chúng, bằng không đại trận của Luân Hồi Phong cũng bị phá vỡ.” 

“Hiện tại Hoa Thiên Đô liên hợp với hơn ba mươi môn phái tán tu trên tiểu tinh cầu tại vực ngoại, xưng làm minh chủ, còn có thân phận phó chưởng môn của môn phái nữa, hắn sắp xếp vài tên cao thủ tiến vào trong Vũ Hóa Môn, đã bắt đầu nắm quyền to trong môn phái rồi, Phương Hàn sư huynh vắng mặt gần một năm rồi, cũng không biết đi nơi nào nữa. Ài! Mạnh Thiểu Bạch cũng đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh trở thành Vạn cổ cự đầu, một bước lên trời. Phương Hàn sư huynh càng có thêm nhiều địch nhân rồi, tương lai không biết phải làm sao nữa?” 

Long Huyên thở dài nói. 

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Tại sao lá gan của Hoa Thiên Đô lại trở nên lớn như vậy?” 

Thời điểm Long Huyên thở dài, một thanh âm bỗng truyền tới. 

Phương Hàn từng bước một bước ra khỏi không gian, đi tới phòng đan trên Luân Hồi Phong. 

“Phương Hàn!” 

“Phương Hàn sư huynh!” 

“Phương Hàn rốt cuộc ngươi cũng đã trở lại!” Ngay cả Tinh Vân bảo bảo cũng đứng thẳng dậy, rất nhiều người ở đây bỗng nhiên thấy Phương Hàn, trên mặt mỗi người đều thể hiện ra thần thái mừng rỡ. 

Già Lam thấy Phương Hàn, trên mặt cũng hưng phấn, thế nhưng sau đó khí tức lại trầm xuống: “Phương Hàn, ngươi đã trở lại, nhưng cũng nên cẩn thận, hiện giờ Hoa Thiên Đô đang ở Thái Nhất Môn đã tu thành Bất Tử Chi Thân, trước kia ngươi tuy có thể giết chết Như Ý Tử, thế nhưng Như Ý Tử thật sự kém quá xa so với Bất Tử Chi Thân. Hiện tại Hoa Thiên Đô người đông thế mạnh, có rất nhiều cự đầu kêu hắn là Minh chủ. Ngươi không phải là đối thủ của hắn. Bây giờ hắn đã phái rất nhiều người theo dõi động tĩnh của Luân Hồi Phong chúng ta, chỉ cần ngươi vừa xuất hiện sẽ lập tức báo cho hắn biết.” 

“Hừ! Bất Tử Chi Thân có gì hơn người.” Phương Hàn nghe vậy, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh, ngón tay khẽ động, toàn thân tùy ý vặn vẹo biến hóa, tạo thành hình thể ba ngàn tay, ba ngàn mắt: “Ta đã sớm tu thành Bất Tử Chi Thân rồi.” 

“Gì? Ngươi chẳng những trở thành Vạn cổ cự đầu, còn tu luyện thành Bất Tử Chi Thân!” 

Lập tức Già Lam, Hạc Tiên Tử, Long Huyên, còn có một số người nữa đều khiếp sợ, nhất là Hắc U Vương, còn có tiểu hồ li Nghê Thường đều kém chút nữa rớt con mắt ra ngoài. 

“Bất Tử Chi Thân, sư phụ ta cũng chỉ mới tu thành cảnh giới này. Không sai, đây chính là Bất Tử Chi Thân. Trong truyền thuyết huyết nhục hợp nhất cùng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng, cho dù bị người ta băm nát cũng có thể trọng sinh. Đây là cảnh giới trong truyền thuyết, cự đầu đỉnh phong.” Hắc U Vương lẩm bẩm nói: “Xem ra ta đúng thật là không nhìn lầm người, nhìn đúng người rồi.” 

“Bất Tử Chi Thân a! Một số thái thượng trưỡng lão Yêu Thần chúng ta mới có tu vi loại này.” Tiểu hồ li Nghê Thường vẫy vẫy cái đuôi, biểu hiện ra vẻ khiếp sợ của mình. 

“Ta đi vắng hơn nửa năm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hoa Thiên Đô đã trở thành Minh chủ gì vậy?” Phương Hàn hỏi Già Lam. 

Già Lam đánh mắt cho Long Huyên. 

Long Huyên vội vàng nói: “Là như thế này, cách đây nửa năm Hoa Thiên Đô ở trong Thái Nhất Môn tu luyện thành Bất Tử Chi Thân. Sau đó đến một số ngôi sao vực ngoại ngoài Huyền Hoàng đại thế giới chúng ta, phá tan một ổ Thiên ma, còn giết chết một đầu Ma thần, thế cho nên mới được một số Vạn cổ cự đầu ở vực ngoại tôn là Minh chủ. Thành lập một thế lực đại liên hợp tên là Thiên Đô Minh. Hơn nữa hắn còn chỉnh hợp thế lực trong Thiên Đô Minh. Sau đó lựa chọn mấy trăm cao thủ, đều là thần thông ngũ trọng trở lên rồi dùng thân phận phó chưởng môn của hắn, biến đám người này thành chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn, hiện tại cơ hồ trong đám người chân truyền đệ tử đều là người của hắn. Nguyên lai một số đệ tử vốn thân cận với chúng ta cũng đã đầu nhập vào làm môn hạ của Hoa Thiên Đô. Hơn nữa thường xuyên tới khiêu khích chúng ta.” 

“Khó trách ta thấy được có nhiều ngọn núi như vậy, nguyên lai đều là do Hoa Thiên Đô giở trò!” 

Phương Hàn lạnh lùng cười: “Nhưng mà đừng lo, lần này trong khoảng thời gian rất ngắn, ta sẽ làm cho thực lực các ngươi tăng lên! Hơn nữa còn ban cho các ngươi thượng phẩm đạo khí!” 

Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn vung tay lên, tất cả mọi người đều tiến vào trong Hoàng Tuyền Đồ. 

“Phương Hàn, cuối cùng ngươi cũng đã thành công khôi phục Hoàng Tuyền Đồ!” 

Già Lam chứng kiến Hoàng Tuyền Đồ khác rất nhiều so với trước kia, nàng thậm chí còn có thể loáng thoáng trông thấy tinh cầu Luân Hồi Chi Bàn ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ. 

“Đúng vậy ta đã thành công khôi phục Hoàng Tuyền Đồ, đừng nói là cao thủ Bất Tử Chi Thân, cho dù là nhân vật thần thoại lĩnh ngộ pháp tắc không gian ta cũng có thể giết chết. Hiện tại trong Hoàng Tuyền Đồ của ta có thể vặn vẹo thời gian. Chỉ cần một hai ngày là các ngươi đã có mấy chục năm để tu luyện. 

Phương Hàn cười nói. 

“Vặn vẹo thời gian! Cái này cần phải tiêu hao đại lượng Thuần Dương chi lực, cho dù Vũ Hóa thiên cung cũng chỉ vặn vẹo thời gian khi ban thưởng cho đệ tử tới tu luyện.” Long Huyên nói. 

“Ta cũng có đủ Thuần Dương đan, các ngươi cứ thoải mái tu luyện!” Phương Hàn lại lần nữa vung tay lên, khoảng chừng sáu tỷ viên Thuần Dương đan bay vào trpong Hoàng Tuyền Đồ, bắt đầu thiêu đốt, sau đó không gian bên trong bắt đầu vặn vẹo. 

Một trăm triệu Thuần Dương đan có thể biến một canh giờ trở thành một năm 

Hiện tại Phương Hàn thoáng cái thiêu đốt sáu tỷ Thuần Dương đan, chính là muốn thời gian trong Hoàng Tuyền Đồ kéo dài sáu mươi năm mà bên ngoài mới qua trăm ngày. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.