Vĩnh Sinh

Chương 449: Chương 449: Thiên Vũ Chi Khố (1)




Sau khi Phong Bạch Vũ mang theo Hoa Thiên Đô rời đi, tràng diện liền trầm xuống, Phương Hàn nhìn khắp bốn phía, liên tục cười lạnh nhìn nhìn Lô Lan Bà, Mỹ Tu Tiên, Phất Vân Tẩu đám người, cũng không có bất cứ động tác gì. Bỗng nhiên hắn đột ngột nhảy lên, bay trở lại Luân Hồi Phong của mình, sau đó Luân Hồi Phong bị một cỗ Hỗn Độn chi khí mênh mông phong tỏa, không nhìn rõ bất cứ cảnh vật gì trong đó.

Hắn đánh chết Như Ý Tử chiếm được không ít chỗ tốt, lúc này phải trực tiếp trở lại tu luyện.

Cuộc chiến kinh thiên động địa này cứ như vậy mà kết thúc.

Với thất bại hoàn toàn của Như Ý Tử, cái chết của hắn cũng trực tiếp chấm dứt trận chiến này.

Khi Phương Hàn giết chết Như Ý Tử, cũng đồng thời giội một gáo nước lạnh lên đám người có chủ ý với hắn. Vạn cổ cự đầu đều có thể đơn giản giết chết, ai còn dám có chủ ý với hắn? Không phải là tìm chết sao?

Lô Lan Bà, Mỹ Tu Tiên, Đồng Cước Tiên, Phất Vân Tẩu sắc mặt như tro tàn, lần này bọn họ có thể nói là gặp thất bại thảm trọng, nguyên bản cho rằng Như Ý Tử chắc chắn giết chết Phương Hàn, tìm được không ít chỗ tốt, cũng có thể kiếm được một chén canh. Lại thật không ngờ, chẳng những không thấy chỗ tốt, còn hao tổn bổn mạng tinh nguyên, hết thảy đều chỉ có Phương Hàn là tiện nghi.

Tám đạo thuần dương Thiên Địa Pháp Tương của Như Ý Tử liệu có bao nhiêu nguyên khí thuần dương đây?

Đám nguyên khí thuần dương đó là thuần dương chân cương của bốn vị vạn cổ cự đầu mấy ngàn năm thu thập, chuẩn bị cô đọng thành một đoàn, sau đó rèn luyện thành đạo khí cho chính mình, hiện tại lấy ra cho Như Ý Tử, Như Ý Tử bị giết chết, cho nên hết thảy đều thuộc về Phương Hàn.

"Ngàn năm, ngàn năm tích lũy bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, mỗi ngày ta vất vả đả tọa, thu thập nguyên khí Tiên giới, sau đó luyện hóa thành thuần dương, mỗi ngày chỉ có thể luyện hóa ra một ngàn giọt Cửu Dương Thánh Thủy. Tân tân khổ khổ tích góp từng tí một trong hơn một ngàn năm, lúc này đưa cho Như Ý Tử để hóa thành hai đạo thuần dương Thiên Địa Pháp Tương! Hiện tại, toàn bộ đã không còn. Toàn bộ đã biến mất, một điểm hồi đáp cũng không có, ngay cả vài khỏa đan dược, pháp bảo nát của Như Ý Tử cũng không để lại!"

Trong lòng Lô Lan Bà đang nhỏ máu.

Một đạo thuần dương Thiên Địa Pháp Tương của Như Ý Tử không biết là tiêu hao bao nhiêu Thuần Dương khí, áp súc Thuần Dương khí chính là thu được Cửu Dương Thánh Thủy. Một vị vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh mỗi ngày vất vả cô đọng cũng chỉ có thể tạo ra một ngàn giọt, ước chừng được một hồ lô.

Đương nhiên tu vi càng cao mỗi ngày đọng được càng nhiều Thuần Dương khí, Cửu Dương Thánh Thủy. Như Phong Bạch Vũ, Ứng Tiên Thiên loại cao thủ cấp bậc này, mỗi ngày không biết cô đọng ra bao nhiêu, dường như gấp trăm lần cao thủ Vạn Thọ Cảnh.

Hoàng Thiên, Linh Lung Tiên Tôn loại cấp bậc này còn nhiều hơn nữa.

Cửu Dương Thánh Thủy có thể làm tăng tu vi, chiết xuất pháp bảo, rèn luyện đạo khí, nuôi nấng khí linh, khí linh của đạo khí cắn nuốt Thuần Dương khí có thể cuồng bạo thiêu đốt, uy lực tăng mạnh, khí linh cũng có thể tăng lên tu vi.

Cửu Dương Thánh Thủy, thuần dương chân khí, thậm chí có thể lấy ra để luyện đan.

Mỗi một loại linh dược nhất định phải có loại Thuần Dương khí này mới có thể ngưng thành dược khí. Bằng không tuyệt đối không luyện chế ra được đan dược tốt. Hơn nữa Thuần Dương khí còn có thể khu trừ tâm ma, trực tiếp chuyển hóa thành pháp lực.

Khi đối địch cùng người, phi hành, pháp lực tiêu hao sạch, chỉ cần phục dụng một chút Thuần Dương khí là có thể hóa thành pháp lực.

Nguyên khí Tiên giới có thể trực tiếp bổ sung pháp lực, Thuần Dương khí là nguyên khí Tiên giới tinh luyện qua, tự nhiên càng thêm có tác dụng.

Nguyên Anh Đan của Thái Nhất Môn vì cái gì lại có tiếng tăm lừng lẫy trên Huyền Hoàng đại thế giới? Cũng là bởi vì trong đó bao hàm nguyên khí Tiên giới. Ẩn chứa thuần dương.

Hiện tại Phương Hàn chiếm được phân thân tám đại thuần dương của Như Ý Tử, đây quả thực là thoáng cái chiếm được trăm triệu tài phú!

Sau khi Phương Hàn trở lại Luân Hồi Phong, hắn liền dùng Hỗn Độn chi khí của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm phong tỏa ngọn núi, tất cả cự đầu cũng biết hắn muốn bế quan bắt đầu tiêu hóa nguyên khí còn lại của Như Ý Tử. Có người trong lòng cao hứng, có người lại đang sợ hãi, không ai biết sau khi Phương Hàn hấp thu tinh hoa của Như Ý Tử, sẽ tiến triển đến bực nào.

Cướp đoạt tất cả tinh hoa của một vị vạn cổ cự đầu!

Tốp năm tốp ba vạn cổ cự đầu bắt đầu rời khỏi Vũ Hóa Môn, một vài để tử của các môn phái lớn cũng ly khai, Thu Tế Vũ chờ đợi trong chốc lát, sau đó cũng quay trở lại Linh Lung Phúc Địa. Tiêu Phi lại bay đi liên lạc với một vài vị thân bằng hữu, thương lượng lấy Phương Hàn làm trung tâm, thành lập đội ngũ Chấp Pháp.

Sau nửa ngày trời tất cả mọi người đều tản đi.

Màn đêm buông xuống, cả Vũ Hóa Môn yên tĩnh không tiếng động, Vũ Hóa thiên cung sừng sững trong mây, không chút dị tượng, vẫn bình yên như những ngày thường, vẻn vẻn chỉ nửa ngày, một vị vạn cổ cự đầu cứ như vậy chết đi, không để lại chút dấu vết.

Thiên Hình Thai, lại khôi phục vẻ yên ả vốn có.

Ngay cả Tam Tiên Nhị Lão sau khi rời khỏi Vũ Hóa Môn cũng không biết đã đi nơi nào.

Không, hiện tại hẳn là hai Tiên hai Lão, bởi vì Như Ý Tiên đã chết rồi.

Vũ Hóa thiên cung Vũ Hóa Môn hoàn toàn yên tĩnh, mà Luân Hồi Phong bị Hỗn Độn chi khí phong tỏa lại tràn ngập một mảnh náo nhiệt. Giờ khắc này tất cả đệ tử, chân truyền đệ tử mà Già Lam quen biết đều được lôi kéo về phía Phương Hàn, còn rất nhiều trưởng lão, thậm chí là đại trưởng lão đều ở tại Luân Hồi Phong chúc mừng Phương Hàn thành công giết chết Như Ý Tử, tại Vũ Hóa Môn xác lập quyền uy tuyệt đối.

Giết chết một vị vạn cổ cự đầu, hơn nữa lại giết chết ở trước mắt bao người. Loại uy nghiêm này giống như thần thánh! Không thể xâm phạm!

"Phương Hàn sư huynh, huynh thật sự là thần thông cái thế, trấn áp bát phương cửu châu, Chư Thiên thái cổ. Trong lịch sử vài ngàn năm của Vũ Hóa Môn ta, đệ tử kinh thái tuyệt diễm như huynh quả thật không có một ai, sau này khẳng định cũng càng không có ai. Phải biết rằng tru sát Như Ý Tử, ngay cả chưởng giáo chí tôn cũng sẽ mở tam đường hội thẩm, triệt để định tội, sau đó báo lên rất nhiều thái thượng trường lão đồng ý, mới có thể thực hành. Bây giờ huynh nói giết là giết, loại quyền uy này quả thật đúng là phong thái của thái thượng chưởng giáo Vũ Hóa Môn ta."

Trên Luân Hồi Phong, cũng có cung điện cự đại, trong cung điện, trăm ngàn đệ tử Vũ Hóa Môn tụ tập dưới một mái nhà, mà Phương Hàn ngồi ở vị trí cao nhất, chiếc ghế đại mã kim đao, khí khái thật có phần giống chưởng giáo.

Lúc này một vị cao thủ thần thông lục trọng Quy Nhất Cảnh, đã cô đọng thành bổn mạng bùa lấy lòng khen tặng Phương Hàn. Vị cao thủ này tên gọi "Bách Chiến chân nhân", là một trong những chân truyền đệ tử tại Vũ Hóa Môn, cũng là kẻ tiếng tăm lừng lẫy.

"Không dám không dám, Bách Chiến sư đệ, ngươi đã sớm tu thành bổn mạng bùa, đáng tiếc một mực chưa có ngưng kết thành kim đan đúng không, lần này đã tới tỏ vẻ quy thuận ta, ta cũng nên cho ngươi chút chỗ tốt, từ nay về sau, ngươi cứ theo ta, sau này ta đánh chết Hoa Thiên Đô, leo lên đại chưởng giáo Vũ Hóa Môn, sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi."

Phương Hàn chỉ một ngón tay, một đạo tinh quang màu vàng từ ngón tay bắn ra, nhập vào trong óc Bách Chiến chân nhân, ngay lập tức não hải của người này chấn động, cảm giác được các loại thần thông trong bổn mạng bùa của mình đêu được tẩy rửa một lần, hơn nữa thuần dương nguyên khí cường hoành mãnh liệt rót vào, lại có cảm giác bổn mạng bùa ngưng kết thành kim đan.

"Đa tạ sư huynh ban thưởng, Bách Chiến nhất định vì sư huynh cho dù máu chảy đầu rơi cũng không chối từ."

Bách Chiến chân nhân mừng rỡ nói, hắn biết Phương Hàn chỉ cần dùng Vong Tình Thủy rửa bổn mạng bùa của mình, đồng thời rót nguyên khí thuần dương vào. Vì chính mình luyện thành kim đan, khiến mình có trụ cột cực kỳ vững chắc.

"Lui ra đi!"

Phương Hàn phất phất tay.

"Phương Hàn sư huynh, lần trước ta tranh chấp với huynh, đúng thật là bị mù mà, hi vọng huynh đại nhân không chấp tiểu nhân. Huyền Thiết chân nhân ta cũng có thể vì Phương Hàn sư huynh máu chảy đầu rơi, không tiếc hết thảy." Huyền Thiết chân nhân đi tới, tính cả hắn còn có hai cao thủ nữa, lần trước đối đầu với Phương Hàn trên Thiên Hình Thai.

Lần đó Phương Hàn đánh bại ba người, dẫn Vạn La tới, sau đó đánh bại cả Vạn La cướp lấy một chút bí pháp tu luyện Đại Bổn Nguyên Thuật.

"Từ nay về sau các ngươi chỉ cần phụ trợ ta, ta tự nhiên sẽ không trách tội, lui xuống đi!"

Phương Hàn cũng phất phất tay.

"Phương Hàn, ngươi thật sự rất uy phong, nhưng mà chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn ta phải có khí thế như vậy. Nếu không có khí thế này, sẽ không thể nào đảm đương được đại vị của Vũ Hóa Môn ta." Thiên Công, Thiên Hình, Truyện Công, Dược Vương, Kiếm Trủng, bao gồm rất nhiều trưởng lão đều ngồi trên bàn khách quý cùng Phương Hàn, chứng kiến thủ đoạn lôi kéo đệ tử của Phương Hàn, hoặc là ban thưởng, hoặc là hứa hẹn, đều ngay ngắn rõ ràng. Đám người không khỏi liên thanh tán thưởng.

Thiên Hình trường lão mở miệng đầu tiên.

"Thiên Hình trường lão, lần này chưởng giáo chí tôn để các vị tới đây sao?" Phương Thanh Tuyết đột nhiên hỏi: "Không biết chưởng giáo chí tôn mang theo Hoa Thiên Đô là muốn ban thưởng cho hắn cái gì?"

"Hoa Thiên Đô đã tấn thăng làm vạn cổ cự đầu, tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, là vinh quang lớn của Vũ Hóa Môn ta, chưởng giáo chí tôn mang Hoa Thiên Đô đi, cũng sẽ ban phần thưởng xứng đáng cho hắn." Thiên Hình trường lão sững sờ một chút, sau đó mới mở miệng nói.

"Là vì muốn tạo thế cân bằng sao? Phương Hàn giết chết Như Ý Tử, khiến Hoa Thiên Đô bị đả kích nghiêm trọng, hơn nữa Vũ Hóa Môn nhất định phải lung lạc Hoa Thiên Đô, trên người hắn ẩn chứa Bàn Vũ Tiên Tôn, có bảo khố vô cùng thần bí." Phương Thanh Tuyết cười lạnh nói: "Nhưng mà tựa hồ Hoa Thiên Đô đã ngả theo rất gần Thái Nhất Môn rồi, lần này hắn nhất định sẽ đem tất cả bí mật của Thiên Chi Vũ Khố nói cho Thái Nhất Môn, đến lúc đó Vũ Hóa Môn ta sẽ tổn thất cực lớn. Khi cánh cửa Tiên giới mở ra, tuyệt phẩm đạo khí tiếp cận nhất tiên khí là Hoang Thần Chi Thi sẽ rơi vào trong tay Thái Nhất Môn, có thể khiến cho tiên đạo thập môn mất đi thế cân bằng vốn có."

"Gì? Thiên Vũ Chi Khố. Hoang Thần Chi Thi?" Phương Hàn ngẩn ra, hắn trái lại chưa từng nghe nói qua những vật này.

"Phương Thanh Tuyết, ngươi cũng biết rất nhiều chuyện đó. Xem ra ngươi rất bảo vệ người của Phương gia a." Thiên Hình trường lão ha ha cười nói: "Trên người Phương Hàn có bí mật của Hoàng Tuyền bảo khố, trên người Hoa Thiên Đô cũng có bí mật của Thiên Chi Vũ Khố. Phương Thanh Tuyết trên người của ngươi càng có bí mật lớn hơn đấy. Đều là người của Vũ Hóa Môn ta, đều được duy trì. Phương Hàn có được thành tựu như hiện tại, cũng là vì Vũ Hóa Môn chúng ta duy trì đúng không? Nếu không kim đan cao thủ của Thái Nhất Môn bị giết chết cũng là một cái họa không nhỏ."

“Thái Hoàng Thiên của Thái Nhất Môn xuất thủ muốn gạt bỏ Phương Hàn, nhưng Xích Uyên Ma Tôn của Ngũ Hành chi địa lại xuất thủ xen vào, nếu như Xích Uyên Ma Tôn không xuất thủ, Phương Hàn cũng không tránh được kiếp nạn lần đó. Điều này tựa hồ như cũng không phải là Vũ Hóa Môn che chở đúng không? Trước khi Phương Hàn đến Linh Lung Phúc Địa, trên đường gặp phải Phạm Thanh Ảnh, Yên Thủy Nhất chặn giết, là phân thân của Linh Lung Tiên Tôn tới trước giải cứu, điều này cũng không phải là Vũ Hóa Môn che chở đúng không? Nhưng mà đám chúng ta đều không có so đo, vì lợi ích của Vũ Hóa Môn, chúng ta đều có thể hi sinh một chút, nhưng mà loại người phản giáo như Hoa Thiên Đô còn được môn phái giúp đỡ, điều này khiến đám đệ tử trung thành cùng tận tâm vì môn phái chúng ta đều cảm thấy trái tim lạnh lẽo."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.