Vĩnh Sinh

Chương 1247: Chương 1247: Thu thân thể Phật Hoàng




Chương 1247: Thu thân thể Phật Hoàng

Người dịch huntercd

- Sát! Tiến vào kho báu chiếm bảo tàng đi!

- Bên trong kho báu Phật môn này bảo tàng phi thường nhiều, chỉ cần được một món cũng có thể có được một phần lớn số mệnh Phật môn, tu thành thần công, sau khi ra ngoài muốn làm gì thì làm không ai địch nổi.

- Chính xác, bảo khố này đối với môn phái chúng ta có tác dụng cực kỳ trọng yếu.

- Chúng ta cùng nhau kéo rốc vào trong đó đi! Mấy người Tiểu Thạch Hoàng, Phong Duyên, Võ Bá, Trí Quyền cũng phải nhượng bộ lui binh.

Ở bên ngoài Kho báu, khắp nơi nơi đều là thanh âm tiên thuật bùng nổ liên tiếp, quả thực giống như thuốc nổ bình thường. Một số Thánh nhân, Hoàng giả chuyển thế thực lực cao thâm, liền phóng vọt tới trước đại điện, ý đồ công phá xé rách không gian phật quang.

Dẫn đầu là một số lãnh tụ Thánh tử Độc Cô thế gia, Công Dương thế gia, Thiên Nhai Phái, Thái Nhất Môn...

Bọn họ vừa mới vọt tới cửa, đột nhiên từ bên trong phóng vọt ra một đạo thần quang vô địch, kinh thiên động địa, bùng nổ mà ra, kèm theo thân thể Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá bay ra ngoài, va chạm ngay bên trong lãnh tụ Thánh tử. Lập tức thân thể mấy Thánh tử lãnh tụ liền bị nổ tung ngay tại chỗ, liên tiếp phát ra tiếng kêu thảm thiết, một số pháp bảo ở trên không trung cũng bị nổ tung biến thành bột phấn.

- Đây là cái gì? Võ Bá, Tiểu Thạch Hoàng đều bị người đánh bay đi? Ai công kích? Là ai? Chẳng lẽ là Phong Duyên, hay là cấm chế trong bảo tàng Phật Môn?

Rất nhiều lãnh tụ Thánh tử vội vàng né tránh, thiếu chút nữa bị dọa cho chết tươi.

Mỗi người đều kinh hãi đứng sững tại chỗ, do dự không dám xông vào trong đó.

Mà hai đại cao thủ Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá thì hộc ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, sau đó khoanh chân ngồi ngay trên không trung, cố sức điều tức, dường như bị thương không nhẹ.

Bên trong Đại Hùng Bảo Điện, Phương Hàn bộc phát ra ba mươi ba lần chiến lực đánh tan liên thủ của Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá. Luồng lực lượng đó cũng chấn ép Mục Dã Chân ra ngoài. Còn lại một mình Phương Hàn không hề chần chừ chút nào, dựa vào dư ba chiến lực, lại lần nữa thúc dục Tạo Hóa Thần Quyền, ba mươi ba hư ảnh quay chung quanh thân hình Thiên Thiện Phật Hoàng, tiến hành công kích trực tiếp.

Răng rắc!

Ước chừng trong ba lần hô hấp, hắn đánh ra cả ức quyền, thi triển ra chiến lực hơn cả trăm lần. Rất nhiều bổ thiên tinh vụ bị trực tiếp luyện hóa tiến vào trong thân thể, bổ sung cho chiến lực tiêu hao và pháp tắc đứt đoạn.

Mười tám khạp Phật Chi cấp bậc Thánh nhân kia, cũng đủ giúp cho hắn thi triển ra chiến lực vô cùng vô tận vô hạn chế.

Một quyền rồi lại một quyền, rốt cục Thất Bảo đài sen không chịu nổi, vỡ nát từng chút một. thân thể Thiên Thiện Phật Hoàng rời khỏi đài sen.

Phương Hàn vung tay trái chụp một cái: “Vạn Vật Hóa Long!”

Thất Bảo đài sen vỡ nát kia lập tức biến thành một con phật long, tiến vào thân mình hắn, rất nhiều linh quang bất diệt dũng mãnh cuốn vào chỗ sâu trong Bát Bộ Phù Đồ, từng kiện từng kiện pháp bảo bên trong, liên tiếp tấn chức.

Thất Bảo đài sen dưới thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng, chính là tiên khí bán vương phẩm tiếp cận vương phẩm, trong đó ẩn chứa nhiều pháp tắc, tài liệu lại tuyệt hảo, quả thực chính là đoạt lấy tinh hoa số mệnh của Phật môn.

Sau khi bị Phương Hàn liên tục đánh nát, tinh khí pháp tắc tài liệu khổng lồ đó đều làm bổ dưỡng thật lớn cho Bát Bộ Phù Đồ.

Cộng thêm tu vi bản thân Phương Hàn chính là Bán Thánh Nguyên Tiên đỉnh phong, đã có thể luyện chế tiên khí tuyệt phẩm, không giống như trước đây luôn phải vượt cấp cảnh giới luyện khí, phi thường khó khăn. Hiện tại hắn luyện khí thật dễ dàng thuận lợi.

Nguyên Tiên là có thể luyện chế tiên khí tuyệt phẩm, Bán Thánh càng không cần phải nói.

Lần đầu tiên, Phương Hàn có cảm giác luyện chế pháp bảo lại đơn giản như thế.

Một đám pháp bảo trong Bát Bộ Phù Đồ, Minh Vương Phủ, các loại đều tấn chức thành tiên khí tuyệt phẩm, uy lực cũng nước lên thì thuyền lên, tăng lên mãnh liệt. Bên trong tinh thể thần quốc của Phương Hàn, mỗi một hạt tinh sa đều xuất hiện một cái Tổ Long hồng hoang, hình thể của Tổ Long phun mây nhả sương, cắn nuốt thiên địa.

Cuối cùng tất cả tinh khí của Thất Bảo đài sen, toàn bộ đều bị hút vào bên trong Bát Bộ Phù Đồ, kiện bảo bối này liền trực tiếp toát ra cảnh giới mới tiên khí tuyệt phẩm.

Long lực vô cùng vô tận từ trong hư không mơ hồ rơi xuống, thân hình Phương Hàn vừa động, long lực này liền bắt đầu hòa tan tiến vào trong cơ thể hắn.

“Kiện Thất Bảo đài sen này quả nhiên cường đại, luyện hóa một chút đã giúp cho Bát Bộ Phù Đồ tấn chức rồi.” Phương Hàn vô cùng mừng rỡ, lực lượng lại tăng mạnh lần nữa hắn càng tăng thêm lòng tin, có một loại tín niệm vô địch quanh quẩn trong đầu.

- Thu cho ta!

Hắn đánh ra một quyền, ức vạn con Tổ Long hồng hoang xé hư không mà ra, quấn quanh trên thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng.

Hai mắt của thi thể Kia Thiên Thiện Phật Hoàng đột nhiên mở ra, hai luồng phật quang đâm thẳng vào mắt Phương Hàn xuyên vào sâu trong tâm linh.

“Đây là một lần chống cự cuối cùng!” Phương Hàn lập tức hiểu rõ, đây là một kích cuối cùng của ý niệm lưu lại. Chỉ cần ngăn chặn được tia ý niệm của Hoàng giả Chí Tiên này, Phương Hàn có thể hoàn toàn thu lấy thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng.

“Ý niệm của Hỗn Loạn Thiên Quân!”

Ngay lập tức bên trong ý niệm của Phương Hàn, liền hiện ra hình thể cao lớn của Hỗn Loạn Thiên Quân. Phương Hàn muốn dùng ý niệm của Thiên Quân mạnh mẽ đánh tan ý niệm của Phật Hoàng.

Ý niệm của Hoàng giả Chí Tiên không phải là nhỏ, một đạo ý niệm thậm chí có thể làm thương tổn Thánh nhân, tiêu diệt hết thảy tồn tại dưới Thánh nhân.

Lúc này Phương Hàn cũng đúng là liều mạng cố thu lấy cho bằng được bảo bối. Bên trong thí luyện Huyết Sắc lần này hắn đắc tội với không ít người, giết chết Triệu Phong Hoa đắc tội với Nanh Hoàng; giết chết Hiên Viên Xích Tiêu đắc tội với Ngụy tông sư Thánh nhân luyện bảo đại sư của Ngũ Nhạc Thần Tông. Sau khi ra ngoài, khẳng định hắn sẽ không ngừng gặp phiền toái, nhưng chỉ cần thu được thân thể Phật Hoàng này, là có thể giúp cho Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa thần khí hóa thành tiên khí tuyệt phẩm, đủ lực chống lại Thánh nhân.

Hơn nữa, với tu vi và tiềm lực của hắn như vậy, Vũ Hóa Môn tuyệt đối sẽ không ngồi yên để mặc cho Hoàng giả Chí Tiên đến lấy mạng hắn.

Hai đại ý niệm va chạm nhau ở bên trong thức hải của Phương Hàn.

Lập tức thần trí Phương Hàn thật giống như một chiếc thuyền nhỏ giữa phong ba bão táp, bất cứ lúc nào đều có thể chìm lĩm. Tia ý niệm của Thiên Thiện Phật Hoàng thậm chí muốn hoàn toàn gạt bỏ thần trí hắn, cho hắn biến thành một kẻ ngu ngốc.

Tuy nhiên tại thời điểm cuối cùng này, hai tay hắn nhích động, đưa Kỷ Nguyên Đạo hắn vừa lĩnh ngộ trong khoảnh khắc đó thêm vào ý niệm của Hỗn Loạn Thiên Quân.

Hỗn Loạn Thiên Quân bên trong ý thức hắn, bàn tay to chộp một cái, liền nghiền ép một tia ý niệm cuối cùng của Thiên Thiện Phật Hoàng thành mảnh nhỏ, sau đó biến mất.

Đây không phải là Hỗn Loạn Thiên Quân chân chính buông xuống, mà do Phương Hàn diễn biến ra.

Cũng chẳng khác nào nói Phương Hàn tự mình đánh tan đối phương.

Ý niệm vừa tiêu tan toàn bộ phật quang thu liễm lại, lực lượng của thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng toàn bộ biến mất. Phương Hàn chụp một cái, khối thi thể này liền bị nắm đưa vào trong cơ thể, phong ấn bên trong Chí Thiên Môn, chờ thời gian sẽ hoàn toàn luyện hóa.

- Đại Hùng Bảo Điện, Điện thờ Phật Môn, nhập vào thân ta!

Phương Hàn thu xong thi thể này, không ngờ còn chưa đủ, đột nhiên hắn chấn động một cái, toàn bộ Điện thờ Tử Ma Chân Kim bắt đầu nổ tung sụp đổ. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

Rất nhiều không gian, toàn bộ nổ tung, phật lực dũng mãnh cuốn vào bên trong thân thể hắn, nối tiếp nhau bị luyện hóa.

Lấy thân thể hắn làm trung tâm, hư không bắt đầu sụp đổ. Cả Điện thờ kia không ngờ đã bị Phương Hàn cắn nuốt.

- Không xong! Điện thờ sụp đổ rồi!

- Mau lui lại! Không biết đã xảy ra chuyện gì?!

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chúng ta không thể bị cuốn vào trong đó.

Ở bên ngoài, rất đông Thánh tử, đều cảm giác được trung ương Điện thờ đang sụp đổ, cái loại lực lượng sụp đổ này, quả thực có thể so sánh với Thánh nhân. Ai nấy đều mặt xám như màu đất, vội vàng chạy ra phía ngoài tránh họa diệt thân.

Có một số Thánh tử xui xẻo không chạy kịp, bị lực lượng sụp đổ trực tiếp cuốn vào trong đó, kêu thảm một tiếng, liền biến mất không còn thấy bóng dáng.

Mọi người nối tiếp nhau bay lui ra hơn ức dặm, chỉ thấy vùng đất Phật môn rộng rãi, toàn bộ điện thờ thật lớn, hết thảy thoáng một cái liền sụp đổ biến mất, tất cả Phật môn lực đều hóa thành vô số cự long tiến vào thân hình một người.

Người này mặc y phục màu vàng, thân hình cao lớn, khí thế dời núi lấp sông, vung tay lên nắm giữ bốn phương, sơn xuyên hà lưu, nhật nguyệt quang minh, đều ở trong đó.

Đúng là Phương Hàn.

Là “Phong Duyên” lãnh tụ Thánh tử của Vũ Hóa Môn.

Hắn nuốt sạch toàn bộ Điện thờ bảo tàng. Điện thờ bảo tàng này là Tử Ma Chân Kim biến thành, ẩn chứa phật lực khổng lồ, là tài liệu luyện chế rất tốt, chỉ cần một khối nhỏ cũng đủ để luyện chế một kiện tiên khí Phật môn.

“Thật là thoải mái! Phật lực ẩn chứa trong tòa Điện thờ này, giúp lực lượng của phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật tăng lên thật lớn, tiềm năng của đạo phù lục này cũng dần dần kích phát ra rồi.”

Phương Hàn nuốt sạch kho báu này, cũng không phải dung nhập vào bản thân, mà tất cả phật lực đều rót vào bên trong phù lục.

Lần này lấy được bảo tàng Phật Môn, đạo phù lục này có công rất lớn. Nếu không có đạo phù lục này chỉ sợ không có cách nào trấn áp thi thể của Thiên Thiện Phật Hoàng.

- Là Phong Duyên, cuối cùng hắn thu được bảo tàng!

- Ngay cả Điện thờ, toàn bộ đều bị hắn nuốt sạch, thật là lợi hại! Với lực một người ngăn chặn công kích của Tiểu Thạch Hoàng cùng Võ Bá, để Mục Dã Chân tranh thủ thời gian. Nhưng bản thân Mục Dã Chân cũng phải chịu thua kém, không có thu được pháp bảo, ngược lại hắn ở sau lại vượt lên trước.

- Mục Dã Chân tuy rằng được xưng là Trí Quyền, là kẻ trí tuệ, nhưng dù sao thực lực không bằng người thì chịu thôi! Phong Duyên này chỉ sợ là đệ nhất nhân từ xưa đến nay.

- Vốn Phong Duyên đã đủ lợi hại, bây giờ còn thu được thi thể của Thiên Thiện Phật Hoàng, vậy không phải càng thêm lợi hại sao? Tuy nhiên thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng này, rất khó luyện hóa đây! Cho dù là Thánh nhân, chỉ sợ cũng cần hơn mười vạn, thậm chí trăm vạn Thiên giới năm, mới có thể đủ thời gian dần dần luyện hóa.

- Hắn mang theo người bảo bối này, không luyện hóa được thì trước sau cũng là mối họa lớn, sẽà đích ngắm của vô số người. Cho dù là một ít Thánh nhân trưởng lão trong Vũ Hóa Môn, cũng sẽ dòm ngó bảo bối của hắn, bởi vì mức độ khó khăn của Thánh nhân đột phá tới Hoàng giả Chí Tiên không phải bình thường.

- Không phải là một chuyện tốt.

Nhìn thấy Phương Hàn xuất hiện, rất nhiều Thánh tử đều hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Không hề nghi ngờ, Phương Hàn là người lấy được bảo tàng.

“Những Thánh tử này bàn luận cũng là ở trong tình lý, ta phải mau chóng luyện hóa thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng. Trước hết phải dung nhập những tiên khí tuyệt phẩm mới thu được kia vào bên trong chí bảo Tam Thập Tam Thiên.”

Phương Hàn tai mắt vô cùng thông linh. Thân thể hắn là vô số tinh thể thần quốc cấu tạo thành. Những tinh thể thần quốc đó mỗi một cái chẳng khác nào là tai mắt của hắn, bất cứ lúc nào cũng đều truyền tới tin tức thu nhận ở trong thiên địa.

Những tin tức này hội tụ thành dòng thác lũ, vận chuyển suy tính khiến cho hắn mỗi thời mỗi khắc đều nắm giữ ảo diệu của vận chuyển đại đạo.

Đây là chỗ vô địch của hắn.

Đầu tiên “Diệt Pháp Giới Đao” ở trong cơ thể hắn từng chút một phân giải, khí linh trong đó phát ra tiếng kêu thảm thiết, rồi trực tiếp bị tan rã đánh nhốt vào trong Chu Thiên Nghi.

Pháp tắc Nguyên Tiên linh quang bất diệt cường đại thẩm thấu tiến vào trong đó, Chu Thiên Nghi vốn đã là tiên khí bán tuyệt phẩm, chiếm được trợ giúp lần này trực tiếp tấn chức thành tuyệt phẩm.

Phương Hàn chấn động toàn thân, chỉ cảm thấy con đường tương lai càng thêm rõ ràng.

-----oo0oo-----


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.