Vĩnh Sinh

Chương 500: Chương 500: Tiểu thí ngưu đao (2)




Trong hư không khôn cùng của đại lục Hỗn Loạn, ngoại trừ một số quốc gia, thành trì ra, đa số vùng dã ngoại đều là một mảnh bình nguyên, dãy núi, sông ngòi, hồ nước bao la, trong đó yêu thú tụ tập thành từng đàn, thậm chí còn có Thiên Ma ẩn hiện, vô cùng hỗn loạn.

Phương Hàn cùng Phong Dao Quang vừa ly khai khỏi thành Phi Thiên, không nhanh không chậm liền bay về phía đông, sau đó hạ xuống một ngọn núi. Tựa hồ như đang nghỉ ngơi.

"Nơi này là khu vực tương đối an toàn ở đại lục Hỗn Loạn, ở chỗ sâu trong của đại lục Hỗn Loạn có một vết nứt thời không thần bí hướng tới Ma vực, thường xuyên có rất nhiều Thiên Ma phi ra, đi khắp nơi tàn sát tu sĩ, còn có yêu quái từ một ít không gian dị độ cũng mãnh liệt tiến ra. Trong truyền thuyết đại lục Hỗn Loạn này thật ra là do một vị cao thủ thời thái cổ dùng pháp lực vô thượng ngưng tụ thành, trong đó ẩn chứa vô tận bí mật, chỉ cần tìm được bí mật của đại lục Hỗn Loạn này là có thể có được truyền thừa của vị cao thủ thái cổ kia, thậm chí có lời đồn, ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn có một kiện pháp bảo. Nếu như có thể tìm được pháp bảo này là có thể chiếm được tất cả nguyên khí của đại lục Hỗn Loạn."

Phong Dao Quang đứng ở bên người Phương Hàn, chỉ vào đại lục Hỗn Loạn bao la khôn cùng nói: "Sở dĩ ta ở đại lục Hỗn Loạn cũng là vì truyền thuyết này, hy vọng có thể tìm được pháp bảo ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn. Khống chế được cả đại lục Hỗn Loạn."

"Nếu như ta tính đúng mà nói... Đại lục Hỗn Loạn này có thể có một kiện pháp bảo. Một kiện tuyệt phẩm đạo khí từ giản đơn biến thành phức tạp xuất thế. Hơn nữa lực lượng của kiện tuyệt phẩm đạo khí này rất cường đại, chỉ sợ còn siêu việt hơn cả Vũ Hóa thiên cung của Vũ Hóa Môn ta. Thậm chí còn siêu việt hơn cả Tu Di Kim Sơn của Linh Lung Tiên Tôn, thái cổ thiên thạch của Quần Tinh Môn. Nếu quả thật mà chiếm được kiện tuyệt phẩm đạo khí này, lực lượng bản thân sẽ tăng lên cảnh giới không thể tưởng tượng nổi." Phương Hàn gật gật đầu dùng dụng thần cảm ngộ rất nhiều nguyên khí trên đại lục Hỗn Loạn này, kết quả liền phát hiện được một chút manh mối.

"Đúng vậy, ta đã tính được, đại lục Hỗn Loạn này sinh ra một kiện tuyệt phẩm đạo khí cực kỳ cường đại. Ta chính là muốn có được kiện tuyệt phẩm đạo khí này, sau đó thu Thiên Hoàng Kính, song song dung hợp mới có thể khiến cho Thiên Hoàng Kính một lần nữa khôi phục thành tiên khí." Phong Dao Quang thở dài nói: "Nhưng mà nghe đồn đại lục Hỗn Loạn này từ lúc ngưng tụ thành hình tới nay đã vượt quá mười vạn năm rồi, cũng không biết có bao nhiêu nhân vật tới đại lục Hỗn Loạn tìm tòi nhưng đều không phát hiện ra bất cứ thứ gì. Hơn nữa người của Vô Cực Tinh Cung cũng đã sớm chú ý tới đại lục Hỗn Loạn này, thế nhưng hiện tại vẫn chưa có một người có thể tiếp xúc với lực lượng bổn nguyên của đại lục Hỗn Loạn. Bởi vậy đại lục Hỗn Loạn có một kiện pháp bảo cũng chỉ là chuyện trong truyền thuyết mà thôi. Hiện tại dần dần không còn ai tin vào lời đồn này nữa."

"Vô số ngôi sao ở đại lục Hỗn Loạn này đều được ngưng tụ thành bởi một kiện tuyệt phẩm đạo khí Bằng không sẽ không hình thành một khối đại lục ở giữa không gian bao la khôn cùng này." Phương Hàn tinh tế cảm ngộ. Từ khi luyện thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, tâm tư của hắn đã có phần linh động hơn, khả năng cảm ứng khí vận, vận số bản thân, còn có thiên địa nguyên khí đã mạnh hơn gấp mười lần.

Trong hư không tối tăm dường như có rất nhiều nguyên khí, cô đọng thành từng sợi tơ quán thấu vào các huyệt khiếu quanh thân thể Phương Hàn, tùy ý khẽ động tinh thần, các loại nguyên khí bốn phía sẽ ào ào tiến tới.

Trong mắt của Phong Dao Quang, trong vòng mười trượng quanh thân thể Phương Hàn có vô tận nguyên khí giống như thủy triều.

Oanh long!

Lúc hai người nói chuyện, trên bầu trời đột nhiên vang lên từng đợt âm phong, kẽo kẹt kẽo kẹt, kẽo kẹt kẽo kẹt, vô số âm phong ngưng tụ thành lốc xoáy, xoay tròn bốn phía, trong phạm vi trăm dặm tạo thành một trận âm phong, cư nhiên bao phủ lấy ngọn núi mà Phong Dao Quang, Phương Hàn đang đứng.

Ngay sau đó một đoàn dòng nước xoáy màu đen lưu chuyển trên bầu trời, giống như là mắt bão. Giữa mắt bão này đi ra một người trung niên nho sĩ.

Người trung niên nho sĩ này tay cầm quạt xếp, chính là kẻ có ý đồ đã lâu với Phong Dao Quang, Vô Tương lão tổ!

Trên Đại lục Hỗn Loạn, Vô Tướng chưởng môn là vị chưởng môn cường đại nhất trong mười ba môn phái, kẻ này tâm ngoan thủ lạt, quỷ kế đa đoan, hơn nữa thực lực cường ngạnh, pháp lực cao thâm, đã tu luyện qua mấy ngàn năm rồi.

Nhất là tại đại lục Hỗn Loạn, loại địa phương ăn bữa hôm lo bữa mai này tu sĩ có thể tu thành vạn cổ cự đầu lại càng không dễ dàng, không biết đã trải qua bao nhiêu lần giết chóc, thời khắc sinh tử.

"Vô Tương lão tổ! Ngươi thi triển ra Âm Phong Hồi Toàn Chưởng, vây khốn chúng ta, đến tột cùng là có ý gì?" Phong Dao Quang vừa nhìn thấy Vô Tương lão tổ xuất hiện, không khỏi nghiêm nghị quát!

"Hừ! Dao Quang Tử! Lão tổ năm lần bảy lượt muốn nạp ngươi làm thiếp, ngươi lại không đồng ý, luôn luôn tránh né. Lão tổ ta lại cố nhẫn nại, không triệt để hủy diệt Dao Quang phái của ngươi, hôm nay ngươi ngược lại cùng tên tiểu bạch kiểm này câu kết làm bậy, ta không thể không cho ngươi một bài học. Còn nữa hôm nay ta nhất định sẽ giết chết cái tên tiểu bạch kiểm bên cạnh ngươi, tế luyện hồn phách của hắn, phong ấn hồn phách hắn trong pháp bảo, trọn đời không thể siêu sinh, hơn nữa hôm nay ta sẽ cướp chân âm của ngươi."

Vô Tương lão tổ âm lãnh cười nói: "Các ngươi cũng đừng nghĩ chạy, ta tốn hao mười năm khổ công, tụ tập vô số mảnh vỡ đạo khí vừa vặn tế luyện thành một kiện pháp bảo gọi là Thái Âm La Võng, có thể vây hãm chết các ngươi. Cho dù các ngươi có tự bạo cũng chỉ có thể hủy diệt kiện đạo khí này mà thôi."

Trong lúc nói chuyện cây quạt trong tay hắn bay lên, trong cây quạt kích xạ ra một cái võng lớn ùn ùn bao phủ xuống. Bốn phía đều xuất hiện một tầng không gian rung động.

"Vô Tương lão tổ? Ta xem ngươi chính là lão thử mới đúng, ở trước mặt ta lại dám đùa bỡn kiểu này." Phương Hàn trông thấy Vô Tương lão tổ bố trí cạm bẫy, hắn không thèm để ý, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên vạn cổ cự đầu này, giường như đang nhìn một con cá chết vậy.

"Muốn chết!"

Sau khi Vô Tương lão tổ sau khi bố trí xong, nghe thấy Phương Hàn lạnh lùng châm chọc, lão không khỏi giận tím mặt, cây quạt cầm trong tay quét một cái tới chỗ Phương Hàn. Lập tức đại phong giống như mũi tên khí thế khiến quỷ khóc thần gào lao tới. Trong thiên địa xuất hiện vô số hư ảnh ma quỷ, toàn bộ đám ma quỷ này đều được gió ngưng tụ thành, thế nhưng trông không khác gì thực chất.

"Vạn ma vụ thôn thiên!"

Vô tận ma quỷ trực tiếp thôn phệ tới chỗ Phương Hàn.

Cây quạt trong tay Vô Tương lão tổ hiển nhiên là một kiện pháp bảo lợi hại, ít nhất cũng là hạ phẩm đạo khí.

"Chút tài mọn!" Phương Hàn hé miệng trực tiếp thu triển Đại Thôn Phệ Thuật, lập tức một cái hắc động xuất hiện thôn phệ sạch đám ma quỷ được gió ngưng tụ thành này vào, sau đó hắn ợ một tiếng, nói: "Không tệ, không tệ, đây chính là tinh hoa của gió, cộng thêm Thiên Ma luyện chế thành Phong Ma, thật đại bổ a."

Sau khi thôn phệ nguyên khí Phong Ma, trực tiếp dung nhập vào trong Hắc Nhật Phong Tai, môn thần thông này liền lóe lên làn gió rất nhỏ, đám gió này lại giống như ánh sáng, cấp tốc lập lòe, ba động rất nhỏ giống như tia chớp.

"Ngươi! Thần thông này của ngươi là?" Trông thấy Phương Hàn há miệng thôn phệ Phong Ma của mình, Vô Tương lão tổ không khỏi bị dọa cho nhảy dựng lên, đây chính là tinh hoa của gió do hắn khổ công thu thập, đồng thời dung nhập hơn mấy trăm vạn Thiên Ma vất vả tế luyện vài thập niên mới luyện thành một cỗ cương khí. Bình thường chứa ở bên trong cây quạt, gặp địch nhân, chỉ cần thân thể vừa chuyển, lập tức đại phong nổi lên, khí thế quỷ khóc thần gào, phong lực sẽ chấn nát bấy pháp bảo hộ thân của địch nhân, mà ma quỷ trong đó sẽ đoạt đi hồn phách của địch nhân. Song trọng áp lực đồng thời phát uy khiến địch nhân không biết xoay sở ra sao.

"Ngươi cư nhiên dám thôn phệ Phong Ma của lão tổ ta, ta phải giết ngươi!" Thân thể Vô Tương lão tổ hạ xuống,, đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, sau đó bốn phía nổi lên lốc xoáy đè ép xuống, núi đá cỏ cây đều biến thành bụi. Thanh thế mãnh liệt đến cực điểm.

Vô Tương lão tổ quả nhiên không hổ là "Vô tướng", thủ đoạn ẩn tàng thân hình có thể nói là làm cho người ta không thể đoán định, cũng không tài nào phát giác ra được công kích đích thực của hắn nằm ở đâu.

Thế nhưng Phương Hàn trợn tròn hai mắt, xé tan từng tầng chướng ngại, trong nháy mắt liền phát hiện ra chân thân của Vô Tương lão tổ. Chung quanh thân thể của Vô Tương lão tổ lại có một tầng ánh sáng vặn vẹo rung động, khiến cho thần niệm cùng thị giác của người ta bị nhiễu loạn, không cách nào cảm giác được hình thể chân thật của hắn.

Mà sau khi hắn che dấu rất tốt, điều chính trạng thái bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cỗ khí tức hủy diệt khủng bố. Phương Hàn nhìn thủ đoạn điều chỉnh nguyên khí của hắn lại có chút quen thuộc!

"Đây là thần thông gì? Dường như ta đã gặp qua thì phải." Trong lòng Phương Hàn khẽ động, trí nhớ khổng lồ lóe lên, sau đó tập trung nhớ lại một sự kiện.

"Đây là thức mở đầu của Đại Băng Diệt Thuật!"

Trong nháy mắt Phương Hàn đã nhớ ra, Vô Tương lão tổ thi triển ra vô thượng thần thông cực kỳ cao minh của Ma đạo, là một loại trong ba nghìn đại đạo, Đại Băng Diệt Thuật! Tuyệt kĩ sở trường của Ma Suất.

Loại thần thông này cực kỳ bá đạo, cường hoành, điều động nguyên khí cùng thiên địa tiến hành cộng chấn, bộc phát ra năng lượng của băng diệt thiên địa. Tu luyện tới cực hạn, không cần bất cứ pháp bảo gì chỉ cần một ngón tay cũng có thể làm cho địch nhân cùng với pháp bảo băng diệt.

"Phương Hàn cẩn thận. Vô Tương lão tổ đang điều chỉnh nguyên khí, thi triển ra Đại Băng Diệt Thuật đó! Mỗi một loại trong ba nghìn đại đạo đều cực kỳ khủng bố, nhất là ở trong tay vạn cổ cự đầu. Vô Tương lão tổ hắn chỉ sợ đã biết được nhược điểm của ngươi, cho nên hắn điều động Đại Băng Diệt Thuật tới mức tận cùng, sau đó chỉ cần một ngón tay là có thể giết ngươi!"

Phong Dao Quang đột nhiên nhắc nhở, hiển nhiên nàng cũng nhìn ra vị trí của Vô Tương lão tổ.

Đúng lúc này Phương Hàn xuất thủ, hắn cũng không thi triển ra bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình, mà chỉ ngâm hét lên: "Số mệnh có mặt ở khắp mọi nơi! Ngươi xuyên qua thiên địa vũ trụ! Lực lượng của ngươi không người nào có thể chống lại! Sự vĩ đại của ngươi không người nào có thể sánh vai, ta với danh nghĩa là số mệnh sẽ cướp đoạt hết thảy thần thông, phản kháng của ngươi!"

Trong lúc ngâm xướng, Phương Hàn đột nhiên cũng cảm giác được, tuổi thọ của mình đang cấp tốc giảm đi, so với bình thường còn giảm nhanh hơn mười vạn lần! Trăm vạn lần! Thậm chí một trăm triệu lần! Trong nháy mắt hắn đã mất đi trọn vẹn mười năm tuổi thọ.

Thế nhưng chỗ tuổi thọ này sẽ chuyển hóa thành một cỗ lực lượng, thẩm thấu tiến tới vô tận thời không, điều động một chút quy tắc số mệnh nguyên khí khó hiểu.

Phanh! Phương Hàn điểm ra một ngón tay, từng vòng gợn sóng lấy bản thân làm trung tâm phát tán ra, giống như sao chổi va vào đại địa, rồi nổ mạnh, một vòng chấn động đè ép tất cả âm phong, toàn bộ đều bị tiêu tán.

Xì!

Tất cả pháp thuật của Vô Tương lão tổ đều bị phá vỡ, thân thể của hắn thoáng run rẩy, đơn độc hiển hiện ra tại không trung. Giống như một con chim sẻ đang giãy dụa trong cơn bão tố vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.