“Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc? Thuần dương pháp bảo, hèn gì ta cảm thấy pháp bảo này vững như bàn thạch, pháp lực cuồn cuộn không dứt, ra là vật có thể sánh ngang với Cửu Cung Kim Tháp a.” Phương Hàn hiểu rõ sự lợi hại của Cửu Cung Kim Tháp, cho dù là Đại Uy Đức Ma Vương cũng không thể phá được, đặt xuống kim quang bắn ra bốn phía, khí tức cứng rắn, vạn tà bất xâm, nghìn ma bất nhập, là một vô thượng pháp bảo có năng lực phòng thủ cường đại.
Theo Diêm nói, cái Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc này tương đương với Cửu Cung Kim Tháp, một vòng tay nho nhỏ mà lại lợi hại đến vậy? Bất quá nhìn bộ dáng thèm nhỏ dãi của Diêm thì biết rõ sự hấp dẫn mê người của pháp bảo này.
“Mà kiện Nhật Nguyệt Tinh Vũ Trạc này là bảo khí nổi tiếng từ ngàn năm trước, thậm chí có thể lột xác trở thành Đạo Khí. Được rất nhiều trưởng lão của Quần Tinh Môn gia trì pháp lực, thu thập tinh quang nhật nguyệt trong một giáp, sau đó dùng nước thánh rèn dũa mà luyện thành. Các pháp trận bên trong còn có máu của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.”
“Đáng tiếc là lực lượng của Tinh Vân Bảo Bảo này quá yếu, không thể phát huy được uy lực chân chính của pháp bảo này. Nếu như đổi lại một cao thủ thần thông bí cảnh thì có thể tùy ý giết sạch các ma nhân ở đây mà không phí chút sức lực. Phải biết rằng mỗi một tinh quang bắn ra từ vòng tay có thể chuyển hóa thành Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Lôi, uy lực có phá tan một ngọn núi lớn, cắt ngang giang hà, phá hủy thành trì. Linh khí pháp y gì gì đều bị chấn động của nó đánh nát. Nếu như Phương Thanh Tuyết có được kiện bảo bối này thì chuyện dùng nó để phá vỡ Cửu Cung Kim Thám cũng không phải không có khả năng. Ta nếu như thu được nó, ngâm trong Hoàng Tuyền Thánh Thủy trong ba mươi sáu ngày, tiêu trừ tinh thần lạc ấn, sau đó chậm rãi thôn phệ thì có thể một bước đột phá tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh.”
Diêm vừa thu thi thể của Bạch Mao Phi Cương, vừa kích động gào thét.
Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc là thuần dương pháp bảo, không giống như các pháp khí, linh khí bình thường vừa trúng Hoàng Tuyền Thánh Thủy thì tinh thần lạc ấn liền bị tiêu trừ mà cần thời gian rất dài, vận chuyển pháp lực tẩy luyện, cọ rửa.
Cho nên không thể cường hoành thu lấy vật này trong khi chiến đấu, chỉ có thể nhận được rồi chậm rãi tế luyện.
“Pháp bảo này là vật tùy thân của tiểu hài tử đó, cho dù rơi vào tay chúng ta cũng sẽ bị các đại nhân vật truy xét, Quần Tinh Môn cũng không phải môn phái tầm thường, mà cũng không thể dày mặt đi khi dễ một đứa bé được a. Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn……”
Phương Hàn dùng m Sát Ma Đao xuyên qua xuyên lại giữa trời cao, nhanh như thiểm điện, giết không ít Bạch Mao Phi Cương. Nhờ có tinh hoàn đánh ra, một chiêu liền làm cho hơn trăm đầu Bạch Mao Phi Cương nổ tung nên áp lực cũng đã giảm đi nhiều.
So với phi kiếm của mười Tu La thì tốc độ chém giết của m Sát Ma Đao nhanh hơn nhiều lắm, vô luận là ma nhân nào cũng đều lập tức bị chém chết, mà Tật Phong Ma Đao bị chém trúng thì liền gãy rời thành mấy đoạn, căn bản không có khả năng hoàn thủ hay tránh né.
Vài khắc sau, tất cả Bạch Mao Phi Cương đều đã bị giết hết, còn có vài đầu thấy tình huống không ổn thì vội vàng chạy trốn nhưng bị Phương Hàn điều khiển m Sát Ma Đao đuổi theo chém thành hai đoạn, sau đó thu lấy máu huyết và thi thể, tuyệt không lãng phí một chút nào.
Chiến lợi phẩm thu được vừa đủ luyện chế bốn trăm tám mươi viên Huyết Đan!
Những viên Huyết Đan đều lớn, tỏa ra kim quang sáng bóng, mượt mà, tượng trưng cho sự bất diệt của kim đan, có thể thấy là cực phẩm đan dược, là thực phẩm bồi bổ cơ thể rất tốt.
“Chém chết bốn trăm tám mươi Bạch Mao Phi Cương! Luyện chế toàn bộ thành đan dược, đây quả thực là thu hoạch phong phú. Sau này cũng không lo chuyện thiếu lương thực cho mười Tu La nữa! Thu!”
Chiến đấu vừa kết thúc, Phương Hàn liền thu mười Tu La vào trong Hoàng Tuyền Đồ, sau đó cho mỗi con dùng một viên đan dược. Lập tức lân giáp trên người chúng lại rung động, phát sinh biến hóa.
Trên những lân giáp đen kịt kia mọc ra thêm một tầng lông tơ dài chừng một tấc, có màu bạch kim, phản xạ ánh sáng bóng loáng, lúc này, những Tu La này đã có được huyết thống của Ma Hoàng.
Phương hàn biết rõ lực lượng của những Tu La này cường hãn hơn nhiều, vỏ bọc bên ngoài cũng cứng rắng hơn. Bất quá muốn lột xác trở thành Đại A Tu La, ngang hàng với ma nữ thì rất khó, cho dù cho mỗi con ăn một ngàn viên đan dược thì cũng cần có đại cơ duyên mới được, chúng nó phải tự lĩnh ngộ được thì mới có thể đột phá, lột xác.
Bản thân Phương Hàn còn chưa thể đột phá Thần Thông Bí Cảnh, bọn chúng làm sao có thể?”
“Hai người mỗi người ăn một hạt, nghỉ ngơi một chút để khôi phục thể lực và tinh thần.” Vung tay lên, lấy ra một viên Huyết Đan đưa cho Hồng Di Quận Chúa và Hạc tiên tử.
“Đây là……” Hồng Di Quận Chúa tuy có kiến thức uyên bác nhưng cũng chưa từng thấy qua Huyết Đan. Nàng thấy được màu sắc của đan dược, cảm nhận được sự tinh khiết tỏa ra từ đan dược thì biết rằng đây là một viên đan dược tốt, so với Tinh Nguyên Đan, Ích Cốc Đan thì còn tốt hơn nhiều.
Hạc tiên tử thì bất chấp tất cả, dùng mỏ hạc mổ xuống đem viên đan dượt nuốt vào, lập tức lông vũ toàn thân hiện lên sắc hồng, sau đó càng thêm chắc chắn, mỗi một cái lông vũ tựa như do bạch ngọc tạo thành, hiện ra vẻ chắc chắn, nàng hiện tại cũng có thêm một chút huyết thống của Ma Hoàng.
Ma Hoàng trong Ma tộc tương đương với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, huyết thống có năng lực đặc thù, Hạc tiên tử ăn cái này cũng thu được không ít chỗ tốt.
“Di, đây là kẹo gì thế, ta thấy nó có vẻ thật ngọt, thật ngon a.”
Đúng lúc này, âm thanh của một tiểu hài tử vang lên, cách mấy người không xa, đúng là Tinh Vân Bảo Bảo, một tiểu hài tử năm sáu tuổi, mút mút hai tay, trơ mắt nhìn bạch kim Huyết Đan, nước miếng chảy dài…”
Thuần dương pháp bảo Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc nằm trên cổ tay trắng nõn, mập mạp, tròn vo làm cho người ta nhìn mà muốn cắn một cái.
“Đến đây, ta cho ngươi một viên.” Mắt Hồng Di Quận Chúa lấp lánh, đem viên đan dược trong lòng bàn tay đưa ra.
Tinh Vân Bảo Bảo lập tức chạy tới, dùng bàn tay bé nhỏ nắm lấy, bỏ vào trong miệng, liền cảm thấy một mùi vị khiến hắn say mê bốc lên, vội vàng nhai mấy lần rồi nuốt xuống, chắc lưỡi mấy cái, khen ngon.
“Ngon thật, ngon thật. So với tiên tửu mà ta trộm uống còn ngon hơn, không được, ta say rồi, ta phải ăn mứt quả giải rượu, bằng không thì sẽ bị mụ mụ đánh.”
Huyết Đan là một loại đan dược có hương vị khiến người ta say, thật giống như máu của Hấp Huyết Biên Bức, loại cảm giác này rất thoải mái, đồng thời cũng có thể làm cho tinh thần của con người ta thư giản, cảm nhận vui sướng từ tận đáy lòng.
Có thể nói là “Có đôi khi say quá, thử hỏi trời xanh ta là ai?”
Trong lúc nói chuyện, tay Tinh Vân Bảo Bảo này nhoáng lên một cái, lấy ra một chuỗi kẹo hồ lô, liếm xoành xoạch, đây là mứt quả có màu xanh biếc, giống như phỉ thúy, tỏa ra mùi hương thơm ngát.
“Phỉ Thúy Ngọc Thanh Đan?”
Diêm lại một lần nữa chấn kính, “Loại đan dược này còn tốt hơn Bích Lạc Đại Đan nữa! Tiểu hài tử này lại coi là mứt quả, Phỉ Thúy Ngọc Thanh Đan mà lại…… Quá xa xỉ. Quá xa xỉ.”
“Bé gọi là Tinh Vân Bảo Bảo? Có muốn ăn kẹo nữa không? Ta cho bé ăn mười viên, từ từ mà ăn.” Phương Hàn lại nói.
“Đương nhiên muốn, đương nhiên muốn. Kẹo này còn ngon hơn cả rượu, sau này cũng không cần đi uống trộm rượu nữa.” Tinh Vân Bảo Bảo dùng ánh mắt chờ mong nhìn Phương Hàn, hy vọng hắn lại cho thêm vài viên đan dược.
“Vậy nói cho ta biết, cha mẹ của bé là ai?” Phương Hàn hỏi.
“Ta cũng không biết cha gọi là gì, chỉ biết mọi người gọi ông ấy là “Tinh Chủ”, ông ấy thường hay bế qua tu luyện, không cùng ta chơi đùa. Thế là ta trộm đồ đạc của ông ấy, chạy đi chơi một mình.” Tinh Vân Bảo Bảo rung đùi đắc ý nói.
“Tinh chủ…… Là cách gọi chưởng giáo của Quần Tinh Môn! Đứng đầu quần tinh! Người này là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, tu luyện cả ngàn năm rồi.” Diêm rung động nói.
“Sao lại có một đứa con nhỏ như vậy?” Phương Hàn rùng mình một cái nói.
“Cái này có là gì, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng có thể cùng đạo lữ sinh con, có lẽ gần đây tinh chủ này động tâm, cùng với đạo lữ của hắn song tu, cũng không có gì là không được. Ma Hoàng cũng có rất nhiều hài tử, hơn một ngàn tuổi vẫn có con nhỏ mười tuổi a.” Diêm không quan tâm nói.
“Tinh Vân Bảo Bảo, vật trên tay của cậu thật là xinh đẹp, có thể cho chị xem một chút được không?”