"Phương Hàn, ngươi làm sao có thể luyện thành Bất Tử Chi Thân, đây là chuyện không thể nào. Tuyệt đối không thể nào!" Các cao thủ dưới lôi đài rung động không thôi, nhưng mà sự rung động của họ không cách nào so sánh với người đang đối chiến với Phương Hàn trên lôi đài, đệ nhất chân truyền đệ tử của Vạn Quy Tiên Đảo, Vạn Liên Sơn.
Hắn vốn cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, lại không ngờ rằng Phương Hàn lại lợi hại như vậy, siêu việt hơn sự tưởng tượng của hắn, thân thể bị đánh vỡ nát rồi vẫn có thể tái sinh.
Lần kinh động này không phải đơn giản.
Hắn vốn cho rằng Phương Hàn chỉ là một tên tiểu nhân có được kỳ ngộ, bởi vì từ khi Phương Hàn vào Linh Lung Phúc Địa cho đến nay, bộ dáng hoang phí, danh tiếng vang dội, thậm chí còn trêu chọc cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời nữa, không có chút phong phạm nào của người trong tiên đạo, cho nên sâu trong nội tâm hắn vẫn rất khinh thường Phương Hàn. Hơn nữa hắn thủy chung vẫn luôn cho rằng mình có thể chiến thắng được Phương Hàn, ít nhất thì tâm linh của hắn mạnh mẽ hơn Phương Hàn rất nhiều.
Nhưng không ngờ là Phương Hàn lại tu luyện thành Bất Tử Chi Thân, khiến cho tín niệm trong lòng của hắn vỡ nát.
Người như vậy mà là một kẻ tiểu nhân, nhà giàu mới nổi sao? Rõ ràng lợi hại như hắn sao có thể không thoải mái vung tay được?
Phanh!
Lúc này Phương Hàn hoàn toàn chiếm thượng phong, tung hoành ngang dọc trên lôi đài rộng ba nghìn trượng, uy thế phách tuyệt thiên hạ, bước từng bước mạnh mẽ, không khí quanh thân người rung động tạo nên những tiếng hống vang dội... Các loại chấn động mạnh mẽ ép về phía Vạn Liên Sơn, khí thế cường hoành, mạnh mẽ của kim đan ngưng tụ thành một quang cầu hình trứng bao phủ lấy toàn bộ lôi đài, đề phòng Vạn Liên Sơn phi độn bỏ chạy.
"Vạn Liên Sơn! Ngươi nói ta không có tiên khí? Kỳ thật ta đã có thể phá đi bổn nguyên, chạm tới cảnh giới mà người căn bản không thể nào với tới được. Các loại nhân duyên đều do lực lượng tạo thành, trong thế gian, ngoại trừ lực lượng ra không có cái gì khác cả. Pháp lực, đạo lực, nguyện lực, nghiệp lực, duyên lực, tài lực...hết thảy đều chỉ có một chữ lực, có thật lực là có tất cả! Hôm nay ta sẽ cẩn thận giảng dạy cho ngươi một khóa, để ngươi hiểu cái gì mới là tiên đạo chân chính!"
Từng lời của Phương Hàn mang theo thần niệm mạnh mẽ đánh mạnh lên tâm thần của Vạn Liên Sơn.
Vạn Liên Sơn vừa bị Phương Hàn dùng một quyền đánh bay, nhưng là vì trên người có kiện khải giáp phòng ngự cấp bậc đạo khí, Huyền Thiên Quy Linh Khải, hơn nữa còn có nguyên thần của Hải Hồn Châu dung nhập vào trong ý thức hải, có hai tầng bảo vệ nên không có bị thương, chỉ là nguyên khí bị chấn động một chút. Khi Phương Hàn bước từng bước chậm rãi bước tới, hắn cũng nhận ra nguy cơ chân chính là những đợt công kích tiếp theo.
"Huyền Thiên Cửu Biến, thân thể nguyên thần, biến hóa vạn thiên!" Thân thể Vạn Liên Sơn run rẩy liên tục, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tướng, Hải Thần Hóa Thân và nguyên thần thứ hai Hải Hồn Châu luân phiên vận chuyển, dưới chân hắn cũng xuất hiện một con thuyền có hình dáng như một con sa ngư, tản mát ra khí tức vô cùng hung ác.
Đây chính là pháp bảo bí mật của hắn, Thiên Sát Thần Sa Chu, có điều giờ này đã không thể phát ra thần lôi được nữa, bởi vì toàn bộ hồn phách của hung ác sa ngư trong đó đã tiêu hao hết sạch rồi. Cũng giống như Tinh Diệt Tà sau khi năm trăm vạn thiên ma bạo tạc, thi triển ra Thịch Diệt thiên Lôi thì cũng phải một lần nữa đi thu thập Thiên Ma.
Có điều tuy không thể phát ra thần lôi nhưng nó vẫn là trung phẩm đạo khí, cực kỳ vững chắc, có thể dùng để thủ hộ thân thể, cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không thể trong một thoáng mà phá vỡ nó được.
Vạn Liên Sơn thi triển toàn bộ bản lĩnh của mình, cũng không hổ danh là cao thủ bài danh thứ tư trên Trường Sinh Dự Khuyết Bảng.
"Hừ, như một con rùa đen vậy, ngươi đừng si tâm vọng tưởng có thể chống đỡ được đả kích của ta nữa". Phương Hàn bước từng bước một, bước chân huyền ảo, dùng Bạch Đế Kim Hoàng Trảm tạo ra chấn động cao tầng, hình thành những đạo kiếm khí hữu hình, lại thêm những đạo lưu quang vô hình do Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền phóng ra, kim thủy kết hợp. Trong một sát na, hắn tung ra mười hai vạn chín ngàn sáu trăm quyền toàn bộ đánh lên bảo quang quanh thân của Vạn Liên Sơn, cương khí, bảo quang rung động kịch liệt rồi lại vỡ tan.
Ba kiện đạo khí, Huyền Thiên Quy Linh Khải, Hải Hồn Châu, Thiên Sát Thần Sa Chu bảo vệ thân thể của Vạn Liên Sơn có dấu hiệu không chống đỡ nổi nữa.
"Phương Hàn! Ngươi không thể phá được phòng ngự của ta đâu, lực phòng thủ của ba kiện cực kỳ kiên cố. Ngươi tế xuất ra Hoàng Tuyền Đồ của ngươi đi, để cho ta chứng kiến sự lợi hại của kiện tuyệt phẩm đạo khí đệ nhất của Ma Môn nào!"
Thân thể Vạn Liên Sơn rung động dữ dội, song chưởng liên tục vung lên, thi triển ra một bộ chưởng pháp đối chiến với Phương Hàn. Bộ chưởng pháp này cũng là một môn thần thông, đại khai đại hợp, mỗi một chưởng đều có lực lượng của ngàn vạn mã lực, tuy không thể sánh bằng Thương Hải Cổ Lãng Chưởng của Yên Thủy Nhất nhưng mà sắc bén đến cực điểm, kéo dài vô tận như sóng biển không bao giờ dứt.
Lúc này hắn mới hiểu được sự khủng bố của Phương Hàn. Đối phương chẳng những có thể tốc chiến tốc thắng mà lại có thể mềm cứng tùy ý, nếu như thời gian đối chiến càng dài thì công kích của hắn đều sẽ bị Phương Hàn cắn nuốt biến thành lực lượng của Phương Hàn hết.
Phương Hàn đã ở vào thế không thể bại.
Tính toán lại một chút, khi hai người giao thủ, pháp lực và cương khí của một người bị người kia hấp thu hết, bồi bổ cho bản thân thì làm sao có thể chiến thắng được?
Phương Hàn ra tay có thể dùng thủ đoạn như lôi đình, trong nháy mắt đánh chết địch nhân, lại có thể trường đấu, vờn kẻ thù, hấp thu pháp lực của kẻ địch cho đến khi hắn cạn khô mới thôi.
Sở dĩ Đại Thôn Phệ Thuật được xưng là vô thượng thần thông, ma công tối thượng của Thiên Ma cũng là vì có khả năng thôn phệ bất kỳ loại nguyên khí nào rồi biến chúng thành nguyên khí của bản thân.
Đại Thôn Phệ Thuật này của Phương Hàn còn lợi hại hơn thần thông mà các ma thần tự tu luyện thành rất nhiều, bởi vì nó là từ trứng của Côn Bằng diễn hóa thành.
"Đại Thôn Phệ Thuật của người này lại lợi hại như vậy? Rõ ràng là có thể thôn phục được cương khí của cao thủ cao hơn mình!" Lục Đạo tán nhân trông thấy một màn này thì chân mày nhíu lại.
"Đại Thôn Phệ Thuật này không phải là do tu luyện bình thường mà thành, đây là dung hợp với tính chất đặc thù của thần thú Côn Bằng. Thần thông dùng loại phương pháp này tu luyện có thể thôn phệ hết thảy mọi thứ". Thủy Kính tiên sinh nói, "Thế nào, Lục Đạo tán nhân, lần này ta thắng rồi. Phương Hàn lại có thể luyện thành Bất Tử Chi Thân, thân thể bị đánh vỡ nát rồi còn có thể tái sinh, đã là vô địch ở Thần Thông Bí Cảnh rồi. Cho dù manh nữ hung ác Phạm Thanh Ảnh thì sợ là cũng không phải đối thủ của hắn nữa rồi".
"Còn chưa biết được. Ngươi nhìn mi tâm của Ma Suất đi, có thấy gì không? Ứng Tiên Thiên quả nhiên đã chuẩn bị trước, đem chí bảo của Tiên Thiên Ma Tông cho con trai của hắn. Ứng Tiên Thiên có tới tám trăm con trai, nhưng mà người có thành tựu cao nhất chính là Ma Suất". Lục Đạo tán nhân liếc mắt nhìn mi tâm của Ma Suất nói.
Thủy Kính tiên sinh cũng đưa mắt nhìn về phía Ma Suất, nhìn thấy con mắt giữa mi tâm của Ma Suất, bình thường thì ẩn đi nhưng khi vận chuyển pháp lực thì lại hiển lộ ra một con mắt như mắt của quỷ thần.
"Mạt Pháp Nhãn!" Thủy Kính tiên sinh vừa nhìn thấy con mắt này thì lắp bắp kinh hãi, "Ứng Tiên Thiên lại đem con mắt này cho con hắn, đây không phải là pháp bảo mà hắn cùng với các thái thượng trưởng lão của ma môn bế quan mất một ngàn chín trăm sáu mươi hai năm mới có thể luyện chế thành sao? Đây chính là thượng phẩm đạo khí, một cái liếc mắt có thể phá đi vạn pháp trong thiên hạ. Ứng Thiên Tình còn chưa tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, cho hắn con mắt này cũng thật quá xa xỉ. Ứng Tiên Thiên cũng có mấy đứa con đã tu luyện tới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh, sao lại không ban cho chúng con mắt này?"
"Thượng phẩm Đạo Khí, Mạt Pháp Nhãn đã tiêu hao rất nhiều tâm huyết của Ứng Tiên Thiên. Thậm chí hắn còn sẵn sàng giết vài Thiên Ma Thần ở cảnh giới Vạn Thọ Cảnh, đắc tội với Thiên Ma mới có thể luyện thành. Bây giờ hắn lại cho Ma Suất như thế này có thể tạo nên một hồi chém giết giữa tám trăm con trai của hắn".
"Cũng không biết là Ứng Tiên Thiên nghĩ như thế nào mà lại làm như vậy".