“Vật gì tồn tại trên thế giới cũng có đạo lý của nó. Có thể là để khích lệ sinh vật khác phát triển, không có áp lựuc sinh tồn cũng sẽ không có Tiên Đạo. Trong truyền thuyết cổ xưa có nói, vào thời đại nguyên thủy, con người sáng tạo ra vũ kỹ để chiến đấu với mãnh thú chiến đấu, con người sáng tạo ra thần thông để chiến đấu với Thiên Ma.”
Diêm hắc hắc cười to nói: “Ngươi nói nhiều như vậy, tinh thần đã khôi phục rồi, vậy bây giờ chúng ta tiếp tục đim tìm giết vài đầu Thiên Ma, ma luyện tinh thần của ngươi.”
“Hảo! Đi!”
Sự tự tin của Phương Hàn cũng tăng lên rất nhiều.
Hán di chuyển giữa giữa nơi hoang vu này với tốc độ cực nhanh. Phương Hàn cũng không lãng phí thể lực, chỉ nhún một cái có thể vượt qua các khe nứt rộng hơn mười bước chân. Đây chính là Túng Đằng Pháp.
Hiện tại lực lượng, sức bật của hắn hơn thường nhân rất nhiều, đối với thường nhân thì đây là vực trời, còn với hắn như đất bằng, một bước nhảy có thể lên cao tới năm mươi thước, hơn nữa không hề gián đoạn, tuyệt không ngừng lại, thể lực sung mãn. Bôn tẩu gữa nơi hoang vu như vậy, cảm giác tiêu diêu tự tại, rất thư sướng.
“Hả? Phía trước có gió? Ta cảm giác có khí lưu rất mạnh, là gió lốc sao?”
Vừa chạy nhảy, vừa rèn luyện thân thể, mắt Phương Hàn quan sát bốn phương tám hướng, để ý tìm xem các loại khoáng thạch, bảo vật. Đúng lúc này đằng xa phía trước xuất hiện một mảng hôn ám.
“Ngoại Vực Thiên Không toàn đá lớn, gió lốc như vậy, thổi lên có thể làm cho thiên thạch loạn biến, gặp loại gió này ngươi tốt nhất làm tìm một khe nứt mà nấp vào.” Diêm tùy ý nói, bất quá sau đó hắn lại kinh sợ hô: “Không phải gió lốc, mà là Thiên Ma! Không xong! Sao lại nhiều Thiên Ma như vậy! Nhanh! Nhanh trốn đi! Ngươi không thể cùng lúc đối đầu với nhiều Thiên Ma như vậy, không cẩn thận sẽ bị xé xác đó!”
“Luồng gió đó là Thiên Ma?”
Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, trong lúc nói chuyện, luồng gió càng lúc càng mạnh hơn, thổi pháp y của hắn bay phần phật, cát bay đá chạy đầy trời, miệng mũi, áo, quần dính đầy cát, từ trong gió truyền ra một cổ âm khí nồng đậm, rét lạnh thấy xương, còn có Ma khí đậm đặc, không phải gió lốc bình thường!
“Tị Trần Phù!”
Một làn hơi nước lập lòe bao quanh toàn thân hắn, lập tức tro các bụi trên thân thể đều rơi xuống hết, đây là phù được môn phái phát, giờ hắn cũng hiểu được chỗ tốt của Tị Trần Phù này, giúp cho thân thể không bị chìm trong cát bụi.
“Ngươi thu liễm khí tức của bản thân, tìm một chỗ trốn đi, nhất định phải tránh được đại quân Thiên Ma này, chừng Vạn Thiên Ma này có thể toàn diệt một ít tiểu môn phái Tiên Đạo, thậm chí có vài vị cao thủ Thần Thông Bí Cảnh trực tiếp bị Thiên Ma cắn nuốt.” Giao long Diêm tựa hồ rất kiêng kị nói.
Hơn vạn Thiên ma cũng đủ cắn nuốt hắn.
Thiên hạ ngoài trừ mười đại môn phái Tiên Đạo, các môn phái nhỏ đều do cao thủ Thần Thông Bí Cảnh thành lập, như thiếu đảo chủ Bất Dạ Đảo bị Phương Hàn đánh, cha hắn là đảo chủ Bất Dạ Đảo, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh. Bất quá thực lực không hơn Kim Thạch Đài bao nhiêu, là một môn phái rất nhỏ. Cơ bản sau hai ba trăm năm, đảo chủ hết thọ nguyên mà chết thì môn phái có thể cũng sẽ biến mất theo.
Một môn phái nhỏ như vậy gọi là tán tu môn phái, thường không có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, nếu không thì đã trở thành một đại môn phái rồi.
Lúc này Phương Hàn cũng không dám chậm trễ, nhảy vào một khe nứt mà gần đó, nhanh nhẹn hơn cả khỉ vượng, thân thể co rút lại, xuyên qua đất đá như một con chuột, chui sâu một hốc trong khe. Nếu như người khác nhìn thấy thì sẽ kinh hãi tưởng là “Chuột thành tinh”.
Trốn trong nứt, ẩn dấu thân thể, Phương Hàn phong bế lỗ chân lông toàn thân, không để lộ ra một chút khí tức nào, hô hấp cũng được điều chỉnh, dài ra, như có như không, tinh thần cũng ngưng tụ trong đầu, tạo thành một quang hoàn nhấp nháy bên trong đại não.
Đây là thành quả hắn mới tu luyện được, khi khép lại toàn bỗ lỗ chân, không để khí tức tiết ra bên ngoài thì toàn thân giống như tảng đá, cho dù là chó cũng không thể đánh hơi thấy được.
Chó không thể đánh hơi được, đây góp phần quan trọng trong việc khống chế, điều tiết thể lực của cao thủ Thần Biến.
Phong bế khí tức như vậy, Thiên Ma khó có thể cảm giác được, tránh né được kiếp nạn này.
Phương Hàn có thể cảm giác ở bên trên như có thiên quân vạn mã đi qua, đất đá ở trên không ngừng rơi xuống, cũng may hắn nấp vào một chỗ lỏm khá sâu, đất đá không đập trúng thân thể, nếu không để đất đá rơi trúng người, có thể không kiềm chế được mà để lộ khí tức, hậu quả sẽ là thê thảm vô cùng, hắn và Diêm đều sẽ bị ăn sạch sẽ.
“Theo đạo lý, Thiên Ma chiến trường không có khả năng xuất hiện nhiều Thiên Ma như vậy, nếu không, thì đệ tử tham gia khảo hạch chắc chắn phải chết sao. Cho dù là chân truyền đệ tử nếu cùng lúc đối mặt với nhiều Thiên Ma như vậy cũng khó tránh khỏi sơ suất.”
Trong lúc ẩn núp, Phương Hàn thầm suy nghĩ.
Thật lâu sau, cảm thấy âm phong dần biến mất, lúc này Phương Hàn mới thở ra một hơi, như con rết bò ra khỏi khe nứt, lên trên mặt đất, quả nhiên mặt đất hoang vu trống trải, đá lớn đều bị âm phong thổi qua đánh vỡ nát.
Đột nhiên một cổ âm phong truyền đến.
Rất nhiều thanh âm xen lẫn tư duy, truyền vào trong đầu của hắn.
“Lần này Cửu Dương Ma Thần bệ hạ phong tỏa Vũ Hóa Môn, sai Đại Uy Đức Ma Vương đại nhân đến đây, chúng ta có thể ăn no rồi, đã lâu không có ăn máu huyết.”
“Lần trước ở Đại Bắc Dương, vài vị Ma Vương liên thủ hút không nguyên âm của một tiên nữ, ta ở bên cạnh xem thấy rất sảng khoái a.”
“Nghe nói Thủy Cổ Ma Vương đại nhân bị một nữ đệ tử Vũ Hóa Môn chém chết, lại còn luyện hóa thân thể của Ma Vương, Cửu m Ma Thần Bệ Hạ bị Yêu Thần trấn áp, lần này Cửu Dương Ma Thần Bệ Hạ muốn báo thù.”
“Di! Có người! Có mùi huyết nhục!”
“Điệp điệp, điệp điệp, khí huyết thật cường đại, không ngờ chúng ta chậm chân một chút, không theo kịp đại quân lại có thể bắt gặp một tên đệ tử Vũ Hóa Môn, còn có khí huyết tinh tráng, chúng ta liên thủ hút khô hắn a!”
“Đúng! Hút khô hắn, làm cho hắn chỉ còn là một cái xác, sau đó dùng xác của hắn đi mê hoặc những kẻ khác a.”
“Vẫn còn Thiên Ma sót lại!” Phương Hàn xem xét, có hơn mười đạo âm phong xoay tròn hướng về phía hắn bay nhanh tới, lại gần chừng trăm bước hơn, mười đạo âm phong này huyễn hóa thành mười nữ tử trẻ tuổi mặc sa mỏng, rất xinh đẹp, nhảy một điệu múa khêu gợn, phát ra những âm thanh tà dị, giống như tiếng triền miên của oán phụ dân gian, khiến cho Phương Hàn ngẩn ra.
“Tiểu ca, chúng ta tịch mịch quá, đến an ủi chúng ta đi.”
“A….a…a….a…”
Những âm thanh dâm đãng vang lên, đánh sâu vào thần kinh con người, có thể khiến cho thiết hán cũng phải mềm lòng.
“Muốn dùng cái này dao động tinh thần của ta! Nằm mơ!” Phương Hàn cũng không nhìn những nữ tử trẻ tuổi này, đột nhiên ra tay, liên tiếp đánh ra mấy chưởng lên khoảng không ở trên đầu, đồng thời miệng quát lớn: “Thiên địa linh khí, nhật nguyệt tinh thần!”
Với thân thể hiện tại của hắn, rống một tiếng thật to có thể khiến cho một đầu mãnh hổ hôn mê, thất khiếu xuất huyết. Chưởng phong phối hợp với tiếng gầm như Lôi Công huy động đại chùy đánh xuống Thiên Cổ, âm ba vang khắp mười dặm.
Dưới áp lực của chưởng phong, trên đầu hắn hiển lộ ra mười đạo ảnh mờ, những ảo ảnh này phát ra những âm thanh bén nhọn thê lương, tựa hồ bị đả kích rất nghiêm trọng, mà những nữ tử trẻ tuổi kia bỗng nhiên biến mất.
Nguyên lai những nữ tử kia kia do Thiên Ma huyễn hóa ra để giúp che giấu bản thân, từ bên trên tiến gần lại, muốn chui vào trong đầu Phương Hàn.
Trong đó bao hàm mưu kế, thật sự là quỷ kế đa đoan. Một là lừa dối, hai là dương đông kích tây.
Nếu như bị các cô gái kia hấp dẫn tự nhiên là thành công, nếu như không bị hấp dẫn, chém giết các nàng cũng trúng kế, bị Thiên Ma từ bên trên đánh xuống, chui vào trong đầu hạ độc thủ.
Sau khi tự vấn, Tinh thần Phương Hàn lại tăng tiến, trở nên liền lạc, không bị ảo thuật của những Thiên Ma che mắt nữa, ngược lại còn tương kế tựu kế đánh cho chúng bị thương. Nếu không để mấy đầu Thiên Ma này chui vào trong đầu hắn, không chắc có thể đối phó được. Một đầu Thiên Ma còn dễ đối phó, nhưng hơn mười đầu Thiên Ma cùng tiến vào trong thân thể, vậy thì không đơn giản a.
“Chít chít, chít chít.”
Những Thiên Ma này huyễn hóa ra một bộ bách cốt dữ tợn, hướng lên phía trên lao nhanh, muốn tránh né chưởng phong cùng thanh âm của Phương Hàn, tránh khỏi bị Phương Hàn đánh bị thương, rơi xuống mặt đát. Nhưng Phương Hàn đâu có để cho chúng có cơ hội trốn thoát, tay kẽ cong lại, lấy Thất Sát Hồ Lo trên người ra, Lang Yên cuồn cuộn phóng ra, biến thành Ma Diện tấn công, thôn phệ các Thiên Ma này.
Lang Yên là một pháp bảo rất tốt để đối phó với Thiên Ma, có thể nói là khắc tinh của Thiên Ma, những Thiên Ma này nếu dùng phi kiếm chém giết thì hiệu quả không nhiều, chỉ làm cho bọn chúng bị thương tổn một chút, bở vì Thiên Ma là một luồng khí lưu, giống như dùng đao chặt nước thì nước vẫn chảy. Trừ khi là một pháp bảo thuần Dương hoặc cương khí của kiếm tiên mới có thể một kiếm chém chết Thiên Ma.
Nhưng Lang Yên thì trực tiếp bao trùm xung quanh bọn chúng.
Những Thiên Ma bị Lang Yên bao xung quanh thôn phệ cũng không có tiêu vong, mà hung hăn giãy dụa, nhưng không thoát ra được, bị Phương Hàn thu lại.
Thất Sát Hồ Lô không ngừng run rẩy, là do các Thiên Ma giãy dụa gây ra. Phương Hàn cảm giác giống nhưng đang câu vài đầu cái mập, mấy lần có suýt không giữ được bị kéo lôi đi. May mắn hắn có lực lượng cường đại, có thể đem Thiên Ma thu vào trong hồ lô.
“Mới thu mười bốn Thiên Ma mà đã phải cố hết sức như vậy, nếu một lần một trăm đầu thì ta sao chống lại?” Phương Hàn bỏ hồ lô vào trong Hoàng Tuyền Đồ, khí huyết có chút dao động.
“He he, he he!” Diêm mừng rỡ, hắn đem những Thiên Ma kia luyện thành Bích Lạc Đại Đan, trong Hoàng Tuyền Hà, những thiên ma này sẽ không có cách nào thoát được.
“Ta đem những viên đan dược này cho Phi Thiên Dạ Xoa ăn! Phương Hàn, lần này chúng ta luyện hóa nhiều nhiều Thiên Ma một chút, nếu như ngươi có thể giết chết chừng ba trăm sáu mươi Thiên Ma, luyện chế ba trăm sáu mươi viên Bích Lạc Đại Đại Đan cho Phi Thiên Dạ Xoa dùng thì bọn chúng sẽ tiến hóa thành Tu La đó! Đến lúc đó chúng ta có mười đầu Tu La hộ vệ a!
Mười đầu Phi Thiên Dạ Xong bị phong ấn trong Hoàng Tuyền Đồ được Diêm cấp cho đan dược mới luyện xong. Mỗi con ăn xong thì lân phiến trên người càng trở nên đậm sắc, rắn chắc, giống như một cái kén, đem thân thể bao bọc bên trong, không ngừng ngọ nguậy