Vĩnh Sinh

Chương 631: Chương 631: Vĩnh Hằng Thần Lô xuất thủ




“Sự tình nghiêm trọng tới mức như vậy sao? Nhất định phải gặp tổ sư Thái Hoàng Thiên? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Xích Dung Thiên cũng giật mình hoảng sợ.

“Phương Hàn đã tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng Động Thiên Cảnh rồi.” Hoa Thiên Đô hung dữ nói, hắn không muốn nhắc tới chuyện này, bởi vì mỗi lần nhắc tới cũng chính là tự làm nhục mình.

Thế nhưng hiện tại lại không thể không đề cập tới.

“Không có khả năng, tại sao có thể như vậy, ta chính là thượng cổ Hỏa thần chuyển thế còn chưa thể tham ngộ Pháp tắc không gian, Phương Hàn làm sao có thể tham ngộ nhanh như vậy?” Xích Dung Thiên cũng gầm thét lên, nếu như nói Phương Hàn tu thành Bất Tử Chi Thân, hắn còn chấp nhận được, nhưng bây giờ hắn đã hoàn toàn rớt lại phía sau rồi.

Làm đệ tử của Thái Nhất Môn, không thể giáp mặt Phương Hàn, thế nhưng một môn phái đều có nhân vật kinh tài tuyệt diễm, lúc đó môn phái cũng muốn khoe khoang người này ở trên đại hội Tiên đạo, không hề nghi ngờ nếu như Phương Hàn tu luyện đến Động Thiên Cảnh, như vậy khi ở trên đại hội Tiên đạo hắn chính là nhân vật chói sáng nhất.

“Cái này cũng chưa tính, Phương Thanh Tuyết cũng đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng Động Thiên Cảnh. Hơn nữa còn chiếm được một kiện tuyệt phẩm đạo khí. Bạo Lôi chi thành. Phong Dao Quang cũng đã tu luyện thành Bất Tử Chi Thân rất nhanh chuẩn bị đột phá Động Thiên Cảnh.” Hoa Thiên Đô liếm môi thống khổ nhớ lại.

“Gì?” Thân thể Xích Dung Thiên lập lòe hỏa quang, từng đạo từng đạo hỏa diễm kích bắn ra, dài đến ngàn trượng tạo thành từng con Hỏa phượng hoàng cùng Chu Tước thần điểu.

Đây là do nội tâm ba động không thể khống chế được hỏa diễm.

“Cái này cũng chưa tính, còn có một chuyện đại sự nữa, là Phương Hàn đã chiếm được Nhân Hoàng Bút, là Tam Hoàng chí bảo trong truyền thuyết, Nhân Hoàng Bút. Chính là bởi vì như thế mà Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn mới không dám trừng phạt hắn, khách khách khí khí để hắn là đệ nhất Phó chưởng môn.”

Hoa Thiên Đô tung từng quả bom tấn ra, oanh kích khiến sặc mặt Xích Dung Thiên đại biến. Qua một hồi lâu hắn mới bình tĩnh trở lại, trên mặt hiện ra vẻ tỉnh táo cùng kiên định mà chỉ lúc sinh tử tồn vong mới thấy.

“Chuyện này đủ có thể oanh động Chư Thiên. Ta lập tức mang ngươi đến chỗ sâu trong Vĩnh Hằng Thần Lô tìm Thái Hoàng Thiên tổ sư, ngươi nhất định phải bẩm báo hết những chuyện liên quan tới Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết cho tổ sư.”

Trong lúc nói chuyện, hắn hóa thành đạo hỏa quang bao vây lấy Hoa Thiên Đô, hai người tiến nhập vào chỗ sâu trong Thái Nhất Môn.

Ở chỗ sâu trong Vĩnh Hằng Thần Lô của Thái Nhất Môn, một đạo hơi nước đang không ngừng diễn hóa, trong hơi nước hiện ra khí tức cùng hình thể của Yến Thuỷ Thiên.

Lúc này Yến Thuỷ Thiên đã sớm dung hợp với khí linh của Hận Thiên La Bàn tu thành Bất Tử Chi Thân. Sở dĩ nàng chậm chạp không chịu đi ra chính là muốn tiến thêm một bước nữa làm cho Đại ngũ hành thuật triệt để cô đọng, nhất là Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền, nhất định phải tu luyện thành công, chuyện này rất hữu dụng đối với việc đột phá Pháp tắc không gian.

Nhưng mà đột phá Pháp tắc không gian cũng không phải chuyện dễ dàng, Yến Thuỷ Thiên đã tu luyện đến Bất Tử Chi Thân đỉnh phong, thế nhưng còn một khoảng cách xa nữa mới có thể đột phá.

Nhưng mà lúc Yến Thuỷ Thiên tu luyện ở chỗ sâu trong vô cùng vô tận Vĩnh Hằng chi khí, một đôi mắt sáng ngời đang nhìn nàng, tựa hồ như đang chăm chú theo dõi thứ gì đó.

“Đại ngũ hành thuật? Người đệ tử này tại sao lại biết được? Bất kỳ Ngũ Hành nguyên khí nào đều có thể tạo thành tự nhiên chi thần Tiên Thiên, sau khi tu luyện Đại Ngũ Hành Thuật đều sẽ tấn thăng lên một loại trình độ đáng sợ. Hơn nữa ta còn thấy trên người đệ tử này có một tia khí tức dây dưa cùng vận mệnh…”

Đôi mắt sáng ngời này lập lòe phát ra một cỗ tư duy huyền ảo, giống như mỗi thời mỗi khắc đều đang suy tư, thôi toán.

“Vĩnh hằng, vĩnh hằng, ta mặc dù là Vĩnh Hằng Thần Lô nhưng lại chưa đạt tới cảnh giới thiên địa nhất thể, càng chưa nói tới chính thức trở thành vĩnh hằng. Có lẽ ta có thể lưu lại một tia ấn ký trên người đệ tử này, để nàng làm quân cờ nối với vận mệnh, tương lai có hi vọng tìm được vĩnh hằng chính thức.”

Đột nhiên lúc này một cỗ lực lượng trùng trùng điệp điệp ở chỗ sâu trong Vĩnh Hằng Thần Lô đánh ra, trực tiếp dung nhập vào thân thể Yến Thuỷ Thiên.

Toàn thân Yến Thuỷ Thiên lập tức chấn động, cũng không biết chuyện gì, thân thể của nàng lập tức đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cũng không biết chuyện gì xảy ra, thân thể của nàng lập tức đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trong cư thể cư nhiên bắt đầu ngưng tụ mảnh vỡ Pháp tắc không gian, thân thể biến thành những tia hơi nước, đều bắt đầu lột xác thành một loại động thiên.

Một tiếng ầm vang lên, một màn hơi nước cự đại bùng lên.

Cư nhiên Yến Thuỷ Thiên được sự trợ giúp của cỗ lực lượng này đã bước chân vào cảnh giới mà người người đều mơ ước, Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng Động Thiên Cảnh!

Mà lúc này đây, thời điểm Hoa Thiên Đô, Xích Dung Thiên hai người đang bay đến Vĩnh Hằng Thần Lô, đột nhiên một cỗ lực lượng tuyệt đại phá không mà đến, trong nháy mắt hai người xuyên qua hơn trăm triệu không gian song song, tới chỗ sâu trong Vĩnh Hằng Thần Lô. Hai người lập tức dừng lại, đã thấy trong vô tận hư không có một người đang đả tọa, người này mặc hoàng bào, tiên phong đạo cốt, trên đỉnh đầu còn có một mảnh thế giới thần bí, có thể chứng kiến loáng thoáng được đại môn Tiên Giới triệt để mở ra, thậm chí có thể thấy được một số cảnh sắc Tiên Giới. Bảo quang hoa lệ, pháp bảo, bảo bối hiếm có trong thiên địa đều nằm đầy trên mặt đất.

“Thái Hoàng Thiên tổ sư.” Trông thấy người này, Xích Dung Thiên lập tức quỳ xuống.

“Bái kiến tổ sư.” Hoa Thiên Đô cũng quỳ xuống.

“Đứng lên đi, vừa rồi ngươi nói chuyện với Xích Dung Thiên, ta cũng đã biết rồi. Phương Hàn đã tu luyện đến Động Thiên Cảnh, Điện Mẫu Thiên Quân cũng thu được Bạo Lôi chi thành, đáng sợ nhất chính là Nhân Hoàng Bút cũng xuất hiện.” Thái Hoàng Thiên nói.

“Đúng vậy, tổ sư.” Ngữ khí của Hoa Thiên Đô làm như chính mình là một thành viên của Thái Nhất Môn, không còn liên quan gì tới Vũ Hoá Môn nữa.

“Thực lực của Nhân Hoàng Bút đại tổn, Vũ Hoá tam thánh vì sao không hàng phục hắn? Với thực lực chỉnh thể như Vũ Hoá Môn ta còn phải kiêng kị ba phần.”

“Tuy thực lực của Nhân Hoàng Bút đại tổn, thế nhưng đã tu luyện tới cảnh giới thiên địa nhất thể.” Hoa Thiên Đô nói.

“Gì? Cảnh giới Thiên địa nhất thể? Khí linh cùng bản thể triệt để dung hợp?” Thái Hoàng Thiên nghe xong cũng phải chấn động, trên mặt hiện ra vẻ không thể tin, sau đó khôi phục lại: “Cư nhiên là như vậy, cũng đúng, Nhân Hoàng Bút chính là tinh hoa thượng cổ nhân đạo ngưng tụ thành, khi đại kiếp nạn qua đi nó đã tìm hiểu được cảnh giới này, cũng là chuyện hiển nhiên. Hoa Thiên Đô, hiện tại ngươi có tính toán gì không?”

“Ta nguyện ý triệt để đầu nhập Thái Nhất Môn, toàn tâm toàn ý vì Thái Nhất Môn làm việc, Vũ Hoá Môn đã không phải địa phương để ta ở lại, ta luôn trung thành và tận tâm với Vũ Hoá Môn, thế nhưng lại rơi vào kết cục như vậy, trái tim ta đã triệt để lạnh lẽo. Chim khôn chọn cành mà đậu, kẻ sĩ vì tri kỷ mà chết, kính xin tổ sư thành toàn.” Hoa Thiên Đô cung kính nói.

“Tốt, thực lực của Vũ Hoá Môn so với Thái Nhất Môn ta quả thực chỉ như con kiến hôi so với một đầu Thần Long, ngươi đã kịp tỉnh ngộ, chim khôn chọn cành mà đậu như vậy chính là lựa chọn sáng suốt.” Xích Dung Thiên lập tức trầm trồ khen ngợi.

“Hoa Thiên Đô ngươi thật sự có tâm này, rất tốt. Nhưng mà bây giờ ngươi chưa thể rời khỏi Vũ Hoá Môn, ngươi là Phó chưởng môn của Vũ Hoá Môn, thân phận này rất tốt. Rất có giá trị lợi dụng.” Thái Hoàng Thiên rất thỏa mãn với thái độ của Hoa Thiên Đô: “Nhưng mà trong lòng của ngươi khẳng định rất muốn giết Phương Hàn?”

“Đúng vậy, ta muốn băm thây tên Phương Hàn kia ra làm vạn đoạn!” Trong lòng Hoa Thiên Đô gầm thét: “Nhưng Phương Hàn thật sự có vận khí quá lớn, hắn khẳng định không phải là người bình thường, hi vọng tổ sư có thể thôi toán giúp ta, nhìn xem tên tiểu súc sinh này rốt cuộc có lai lịch thế nào?”

“Ta đã sớm suy tính qua, vận mệnh của hắn chỉ là một mảnh hư vô. Ta cũng không thể thôi toán được khí tức của Phương Hàn.” Thái Hoàng Thiên lắc đầu nói: “Bởi vậy có thể thấy được Điện Mẫu Thiên Quân đã bắt đầu tìm hiểu vận mệnh, hơn nữa còn đem vận mệnh huyền bí chia sẻ cho Phương Hàn, chính là bởi vì như thế kẻ nhân tài này mới có thể đè ép ngươi. Đây là một chuyện đại sự thần bí của Tiên Giới, ta đã truyền phù thư cho Tiên Giới, Tiên Giới sẽ truyền chiếu thư xuống. Đây chính là chỗ cực tốt với Thái Nhất Môn chúng ta.”

“Tổ sư, ta chỉ muốn giết Phương Hàn, thế nhưng tu vi hiện tại của ta xa xa không phải là đối thủ của hắn, ta hi vọng có được một danh ngạch tiến vào Tiên Giới, tới đó tu luyện, sau ba năm ta sẽ trở ra đánh bại Phương Hàn. Không biết tổ sư có thể giúp ta chuyện này hay không? Ta sẽ toàn tâm toàn ý vì Thái Nhất Môn lấy được Thiên Vũ Chi Khố.”

Hoa Thiên Đô dập đầu nói.

“Ngươi muốn tiến vào Tiên Giới tu luyện?”

Thái Hoàng Thiên nhíu mày nói: “Thái Nhất Môn chúng ta quả thật có thể cho ngươi danh ngạch tiến vào Tiên Giới, thế nhưng Tiên Giới cũng không phải là chuyện đơn giản như ngươi tưởng, tu luyện ở Tiên Giới quả thật là nhanh hơn vạn lần so với ở thế tục, hơn nữa còn có cơ duyên rất lớn. Thế nhưng trong đó cũng không phải là thế giới toàn màu hồng, mà vô cùng hung hiểm. Cho dù tiến vào trong Tiên Giới tu luyện đại thành, nhưng muốn hạ giới vậy cũng là chuyện không thể. Chuyện này liên quan tới quy tắc Tiên Đạo, ta cũng bất lực, nhưng mà ngươi đã có tâm tư này, ta có thể giúp ngươi.”

“Đa tạ tổ sư!”

Hoa Thiên Đô xiết chặt nắm tay nói: “Chỉ cần có thể tiến vào Tiên Giới, ta cũng không quan tâm tới bất cứ chuyện gì.”

“Tốt, chuyện này ta đáp ứng ngươi. Sau khi ngươi tiến vào Tiên Giới, có thể trở ra hay không vậy phải nhìn vào bản thân ngươi. Nhưng mà bây giờ chưa phải là thời điểm tiến vào Tiên Giới.” Thái Hoàng Thiên nói: “Hiện tại chúng ta cần có ngươi dẫn tiến vào trong bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố.”

“Dạ!”

“Tốt lắm,hiện tại ngươi tiến vào trong Vĩnh Hằng Thần Lô tu luyện đi. Ở đây có ba viên tiên đan, là Đại Nhạc Chân Vương Đan, chính là bảo bối thượng cổ Đại Nhạc Chân Vương luyện chế thành, rất có lợi với tu vi của ngươi, hiện tại trong chốc lát ngươi cũng không thể lĩnh ngộ Pháp tắc không gian. Nhưng mà đoạn thời gian này tích súc cũng tốt.” Thái Hoàng Thiên đem ba viên Tiên đan ném vào trong cơ thể Hoa Thiên Đô.

Hoa Thiên Đô khom người, sau đó rời đi…

Sau khi Hoa Thiên Đô rời khỏi, đột nhiên lại có một đạo cương khí mãnh liệt phá không rơi xuống…

Cương khí ngưng tụ lại hiện ra một cao thủ Bất Tử Chi Thân, chính là Đường Cảnh sơn: “Tổ sư, Yến Thuỷ Thiên đã xuất quan, trong thời gian nàng bế quan đã có thu hoạch cực đại, cư nhiên đã tu thành Pháp tắc không gian bước vào Động Thiên Cảnh, khôi phục chân thân nguyên linh Thủy Thần, lần này chúng ta tới Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo, có phần nắm chắc xông qua đại trận Nhược Thủy hơn.”

“Vậy sao? Gọi nàng tới đây.” Thái Hoàng Thiên vung tay lên. Mà Xích Dung Thiên lại run rẩy, thần sắc cũng trở nên mất tự nhiên.

Trong Thái Nhất Môn, hắn đang vững vàng xếp hàng thứ nhất trong đám Phó chưởng môn, thế nhưng hiện tại Yến Thuỷ Thiên lại hoàn toàn áp đảo hắn.

“Yến Thuỷ Thiên tham kiến tổ sư.”

Đúng lúc này một con sông lớn, dài đến ba nghìn dặm ầm ầm phá không mà tới, trong dòng sông này, mỗi một giọt nước đều cực kỳ nặng, chính là Nhất Nguyên Trọng Thủy, trong mỗi giọt nước đều ẩn chứa rất nhiều không gian, cả con sống lướn này tựa hồ như một cái không gian độc lập.

Dòng sông này cuốn tới, khắp nơi trong không gian đều tràn ngập một cỗ hơi nước, Xích Dung Thiên cũng cảm giác được chân hỏa của mình bị áp chế nặng nề, chỉ sợ cỗ hơi nước này hơi áp xuống, cũng có thể đè chết chính mình.

Trường hà ba nghìn dặm cuốn tới trước mặt Thái Hoàng Thiên, đột nhiên thu lại biến thành một nữ tử, chính là Yến Thuỷ Thiên, nàng nhẹ nhàng quỳ xuống nói: “Yến Thuỷ Thiên tham kiến tổ sư.”

“Tốt, ngươi làm rất tốt, nhanh như vậy đã tìm hiểu Pháp tắc không gian, lĩnh ngộ thủy chi bổn nguyên. Lần này Thái Nhất Môn chúng ta đi Thiên Vũ Chi Khố tầm bảo ở bên ngoài bảo khố có đại trận Nhược Thủy, chỉ có ngươi mới có thể đi qua mà không gặp trở ngại, một đám Thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn chúng ta đồng thời thủ hộ trong hư không, đầu tiên là muốn tiêu diệt Vũ Hoá Môn, phòng ngừa môn phái khác tới tranh đoạt, thứ hai là phải trấn thủ sơn môn, thứ ba là giám sát Thần tộc, cho nên không cách nào phân thân.” Thái Hoàng Thiên ngồi ngay ngắn bất động trong thân thể bay ra một đạo phù lục: “Còn nữa, ta đã thôi toán cẩn thận, trong đại trận Nhược Thủy có một kiện tuyệt phẩm đạo khí, gọi là Hắc Đế Triều Tịch Phiên, là pháp bảo do Bàn Vũ Tiên Tôn luyện chế, nếu như sau khi ngươi xâm nhập vào trong đại trận này, có thể bằng vào đạo phù lục này tác động tới khí linh của Hắc Đế Triều Tịch Phiên, sẽ có ba thành hi vọng tác động hắn. Đây là Đại Cảm Triệu Phù, chính là thứ mà ta đã hao phí vạn năm tuổi thọ thi triển ra Đại Cảm Triều Thuật, lại luyện chế ba ngàn năm mà thành. Không hề tầm thường, chỉ có thể sử dụng một lần, lần này nếu có thể thu được Hắc đế triều tịch phiên hay không, vậy phải nhìn vào cơ duyên của ngươi rồi.”

“Xích Dung Thiên!”

“Tổ sư!” Trong lòng Xích Dung Thiên đang rất bất an, nếu như Yến Thuỷ Thiên chiếm được Hắc đế triều tịch phiên, vậy hắn quả thực không còn cơ hội nào nữa, thế nhưng lúc này Thái Hoàng Thiên lại đột nhiên gọi hăn vào.

Lại là một đạo phù lục bay tới trước mặt hắn.

“Ở chỗ sâu trong Thiên Vũ Chi Khố có một tòa đại trận gọi là Viêm Đế Long trận, trong đó cũng có một kiện pháp bảo gọi là Viêm đế hỏa long đỉnh, cũng là một kiên tuyệt phẩm đạo khí, ngươi chỉ cần tác động vào đạo Cảm Triệu phù này xông vào, sẽ có một lần cơ duyên.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.