Vĩnh Sinh

Chương 287: Chương 287: Yêu Hồ.




 

 

“Ai vậy? Ta đang phi hành với tốc độ cực nhanh, đi cả ngàn dặm chỉ trong nháy mắt mà lại có thể truyền ý nghĩ cầu cứu vào trong đầu ta, đây là một loại thần thông cực kỳ cao minh, có điểm giống với Tâm Linh Phong Bạo của Thần Tộc. Lời cầu cứu này tựa hồ là của một nữ tập, ý niệm tràn ngập bi ai, để xuống xem thử một chút.” 

Phương Hàn thoáng một cái đã dừng lại giữa không trung, ẩn mình trong tầng mây, trong ánh mắt nổi lên một đoàn thủy quang màu đen, lập tức sống núi trong phương viên ngàn dặm bên dưới lọt vào trong mắt hắn, từng bóng cây, ngọn cỏ, thậm chí là những dã thú như hổ, báo, sài, lang, mãng xà, diều hâu, tất cả đều bị hắn thu vào trong tầm mắt. 

Đây là Hắc Đế Nhãn trong thần thông Ngũ Đế Đại Ma, có thể thông qua thủy nguyên khí trong không gian mà nhìn rõ hết vạn vật, ban có thể nhìn xa ngàn dặm, đêm thì tám trăm. 

Hiện giờ Phương Hàn chỉ có thể nhìn thấy những loài thú lớn, có khí tức mạnh mẽ trong phương viên ngàn dặm. Nếu như tăng thêm một tầng nữa, luyện tới kim đan, thì có thể liếc mắt một cái là có thể thấy rõ cả hoa văn ở trên mỗi chiếc lá bên dưới. 

Như vậy mới gọi là khủng bố. 

Có điều, tuy hiện tại Phương Hàn không thể thấy rõ ràng những vật nhỏ bế, nhưng mà tìm một người thì lại không có vấn đề gì. 

Thoáng một chốc, rơi vào trong mắt của Phương Hàn là một vùng rừng núi hoang dã, vài tinh quang đang quay quanh một nữ tử trẻ tuổi, là mấy tu sĩ đang đấu pháp, tiếng kêu cứu là do nàng phát ra. 

Cô gái đang lâm vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, tinh quang tấn công liên tục, tùy thời đều có thể bị thương. Cô gái này vừa ra sức ngăn cản, một mặt phát ra tư duy cầu cứu truyền vào trong hư không. 

“Yêu quái?” 

Phương Hàn vừa liếc nhìn liền phát hiện ra sau lưng nữ tử kia kia có một cái đuôi, hiển nhiên là yêu quái hồ ly, hơn nữa còn là loài yêu hồ hiếm thấy, Thuần Hồ. 

Mà tinh quang kia là của tu sĩ mặc Vũ Y, đầu đội tinh quan, mỗi người đều có bộ dáng tiên phong, đạo cốt, tiên khí dạt dào, nhưng ra tay lại thầm phần ngoan độc, hơn nữa lại giống như đang đùa giỡn cô gái. 

“Tiểu yêu nữ Thuần Hồ, ngoan ngoãn giao lại bảo bối lấy được ở Phong Ma Lĩnh ra đây. Giao ra bọn ta sẽ tha chết cho ngươi, chỉ bắt ngươi lại rồi giao cho Thất sư huynh là thị thiếp thôi. Nếu không nghe lời thì mấy tinh quang này sẽ hợp lại đánh xuống, biến ngươi thành tro bụi!” 

Một mảng rừng núi hoang dã, cả vùng núi phủ một màu vàng, vừa nhìn dường như từng là một ngôi mộ. Có điều cũng không có gì kỳ lạ, càng không có có khí tức gì đặc biệt. 

Lúc này, mấy tu sĩ đang dùng những đạo tinh quang liên tục chớp động, bao vây lấy yêu hô, liên tục cười dâm đãng. 

“Đừng phí công giãy dụa nữa, cả ngàn dặm hoan sơn này không có người ở, cho dù ngươi có phát ra yêu pháp cầu cứu thì cũng không có ai tới cứu ngươi đâu. Ngươi có kêu gào nát yết hầu thì cũng không có ai đến đâu. 

Lại một tu sĩ khác cười nịnh bợ nói. 

“Hừ! Là ta nhất thời sơ suất nên mới bị bọn ngươi vây khốn. Các ngươi đường lúc nào cũng tự xưng mình là người chính đạo, nhưng lại đánh lén như vậy.” Yêu Hồ bị vây khốn là một tiểu cô nương, không khác mấy so với Hạc Tiên Tử, nhưng mà trên trán ẩn ẩn có sat khí rất nặng, hơn nữa đôi mắt sắc bén như dao, còn có chút tinh quái nữa. 

“Hừ! Đây là ta cứu vớt ngươi. Ngươi là một yêu nữ, lạc vào yêu đạo, có tiền đồ gì chứ? Lần này chính là cơ hội cho ngươi nổi danh, trở thành quà đại thọ trăm năm của Thất sư huynh. Ngươi cứ ngoan ngoãn nghe lời thì sau này tiền đồ sẽ rất sáng lạng. Thất sư huynh của chúng ta là cao thủ tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, Kim Đan Cảnh. Ngươi có thể làm thị thiếp của hắn chính là phúc phận của ngươi!” 

“Sư đệ, đừng nói nhảm với nàng nữa, dứt khoát phá tan yêu pháp của nàng, đem bắt lại làm quà thọ trăm năm cho Thất sư huynh. Chúng ta dâng lên một mữ nữ yêu hồ làm lễ mừng thọ hẳn là Thất sư huynh sẽ rất cao hứng, có khi còn ban tặng cho chúng ta đan dược giúp tăng tu vi.” 

“Chậm một chút, không cần phải ra tay quá ác độc. Phải làm cho nàng ngoan ngoãn hàng phục, nếu như lỡ làm nàng bị thương thì làm sao đem nàng tặng cho Thất sư huynh được?” 

Mấy tu sĩ này nói chuyện với nhau, đem yêu hồ này trở thành lễ vật, nhìn nhưng không có chút gì để ý đến nàng, nhưng mà tinh quang vẫn không chút lơi lỏng, vài đạot inh quang ngưng tụ kết thành mộtquang cầu bao vây lấy yêu hồ. 

Mấy đạo tinh quang này không phải pháp thuật mà là một loại dây thừng dùng lực lượng của tinh tú tế luyện mà thành, uy lực cực lớn, có thể sánh với Thiên Kê Chí Dương Tác. 

Yêu hồ bị vây bên trong, cầm một thanh đoản đao chống đỡ, đoản đao tỏa ra quang mang sáng chói chống đỡ tinh quang bốn phía, kỳ thật chủ yếu vẫn là do các tu sĩ này không muồn giết nàng, bằng không thì với uy lực của mấy sợi dây thừng kia, nàng sớm đã chết rồi. 

Mấy tu sĩ này đều là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, trong đó có một người lueyejn tới tầng thứ hai, Chân Khí Cảnh, còn lại hai người kia cũng chỉ mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh, tu vi không cao, nhưng cũng đủ làm đế vương một phương trong thế tục, ngang hàng với chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn. 

Mà yêu hồ cũng vừa mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh, may mà nàng là yêu quái đã tu luyện thành người, trải qua sự tôi luyện của lôi điện, nên pháp lực mạnh mẽ hơn người bình thường, cái đuôi sau lưng vừa giống như một kiện pháp bảo, lại vừa giống như một bộ phận thân thể, có chút giống như cánh tay trái được dung hóa Già Thiên Ma Thủ của Phương Hàn. 

Phương Hàn cũng biết rõ, hồ ly bình thường chỉ có một cái đuôi, mà yêu hồ này có tới mấy cái đuôi, là một loài di chủng, trời sinh vô cùng cường đại. Một khi hóa thành yêu quái thì đuôi của nàng chính là bảo khí tốt nhất, nhưng lại theo sự tăng tiến của tu vi mà ngày càng cường đại, sau này còn có cơ hội lột xác thành đạo khí. 

“Mấy người này là đệ tử Quần Tinh Môn! Thật là ghê gớm, vì lễ mừng thọ của Thất sư huynh mà lại đi ra ngoài cường đoạt dân nữ, tuy cũng chỉ là một yêu nữ, nhưng cũng dẫ dần thuế biến, lột xác thành người rồi. Thật là kiêu ngạo, Vũ Hóa Môn chúng ta cũng không có chuyện như thế này.” 

Phương Hàn cảm thán hạ thấp xuống, suy nghĩ có nên ra tay hay không. 

“Yêu nữ! Xem ra ngươi quyết tâm không chịu đầu hàng! Như vậy thì đừng trách bọn ta độc ác!” Mấy tu sĩ đột nhiên hét to, tinh quang của dây thừng liền sáng rọi. 

“Liều mạng!” Yêu hồ ở trong vòng vây cũng đồng thời hét to, mấy cái đuôi sau lưng liền lớn ra, giống như khổng tước xòe đuôi, vô số sợi lông tơ từ trên đuôi bắn mạnh ra xung quanh. 

“Không hay, đây là Lôi Hào Châm!” 

“Không phải cửu vĩ Thuần Hồ mới có năng lực này sao? Nàng mới có bốn cái đuôi sao có thể làm được?” 

“Lui mau!” 

“Không xong!” 

Phác xích phác xích! Số lượng lớn lôi quang từ trên đuôi bắng ra đập vào quang cầu, thoáng cái liền nổ tung, phá tan quang cầu, tiếp đó còn có mấy sợi lông tơ còn dư lại bắn thủng quần áo của mấy đệ tử Quần Tinh Môn, chui vào trong người họ. 

Lập tức mấy người này liền lộ ra vẻ mặt thống khổ, té ngã trên mặt đất. 

“Hừ! Mấy cái đuôi của ta đã trải qua sự luyện chế của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, uy lực vô cùng mạnh mẽ! Các ngươi cho rằng chỉ bằng vào chút thực lực nhỏ bé đó mà có thể bắt được ta sao, ta còn chưa muốn giết các ngươi, nhưng mà các ngươi đã biết bí mật của Phong Ma Lĩnh thì ta không thể không đem các ngươi hủy thi diệt tích.” 

Yêu hồ này nhìn mấy đệ tử Quần Tinh Môn ngã ra mặt đất, tay nhoáng lên, hung ác nhào về phía bọn họ, sát phạt quyết đoán, không hề cố kỵ đến hậu quả của việc giết mấy đệ tử Quần Tinh Môn. 

Phương Hàn cũng không ngờ rằng tình huống lại xoay chuyển nhanh như vậy, yêu hồ trong chớp mắt đã chuyển bại thành thắng. Hắn vốn cũng không thể nhìn ra cái đuôi của yêu hồ lại lợi hại như vậy, đã trải qua sự luyện chế của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, ẩn tàng pháp lực ba động mãnh liệt. 

Khi thanh đoản đao của yêu hồ chuẩn bị cắt lấy yết hầu của đệ tử Quần Tinh Môn, thì thân thể nàng bỗng nhiên khựng lại, bị một cổ lực lượng vô hình ngăn trở, đồng thời đoản đao trong tay cũng thoát khỏi khống chế, bay lên trời, một thanh âm mạnh mẽ vang lên bên tai nàng: “Giỏi cho tiểu yêu nữ Thuần Hồ, lại dám diết đệ tử của Quần Tinh Môn, muốn gây ra đại chiếnTiên Yêu sao? 

“Ai!” 

Yêu hồ liền cảnh giác, giống như một con thỏ bị giẫm phải đuôi, thoáng cái liền lui ra thật xa, đuôi ở sau lưng lại xòe ra giống như khổng tước, bảo vệ bản thân, hai mắt chớp chớp xoay chuyển. Phương Hàn từ trên trời chậm rãi hạ xuống, vung tay lên vài đạo quang hoa xuất hiện bao trùm lấy mấy đệ tử Quần Tinh Môn rồi hút vào trong người, cũng không biết là giam cầm hay là bảo hộ. 

“Cao thủ Thiên Nhân Cảnh!?” Yêu hồ vừa nhìn thì sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nàng cũng rất cao minh, vừa nhìn liền biết Phương Hàn ít nhất là cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, nàng tuyệt đối không phải là đôi thủ. 

“Tiền bối tha mạng, tiểu yêu cũng không muốn giết người. Chỉ là hôm nay tiểu yêu chiếm được một kiện thượng cổ kỳ trân, bị mấy người đệ tử Quần Tinh Môn phát hiện, muốn cướp đoạt kiện bảo bối của ta, nếu tiền bối đã đến đây, tiểu yeu nguyện ý đem kiện thượng cổ kỳ trân này tặng cho tiền bối, hy vọng tiền bối tha cho tiểu yêu một mạng. Hơn nữa tiểu yêu còn có thể nói cho tiền bối biết một bí mật rất lớn của Phong Ma Lĩnh.” 

Yêu hồ vội vàng móc từ trong lòng ngực ra một phù lục cổ lão, trên bề mặt phù lục tán phát ra trận trận pháp lực ba động cường đại, thì ra là một kiện tuyệt phẩm bảo khí! 

“Tuyệt phẩm bảo khí!” Phương Hàn ngẩn ra, thật không ngờ một tiểu yêu hồ vừa mới bước vào Thần Thông Bí Cảnh lại có bảo bối như vậy! Hơn nwuax hắn còn cảm giác được pháp bảo này còn chưa bị tế luyện, hiển nhiên là vừa mới thu được. 

Khi hắn muốn thu lấy kiện pháp bảo thì nội tâm chợt động. 

“Hảo thủ đoạn! Loại thủ đoạn này ta dùng đến nát rồi. Đây không phải là một kiện tuyệt phẩm bảo khí mà là một loại bảo bối do thần lôi biến ảo thành. Chỉ cần ta thu lấy rồi dùng pháp lực tế luyện thì sẽ phát động trận pháp bên trong, gây ra một vụ nổ mạnh, ngay cả ta cũng bị tan xương nát thị, chết ngay lập tức.” 

Phương Hàn lạnh lùng nhìn yêu hồ, cười nói: “Tiểu yêu nữ, ngươi không biết ta nhưng ta lại biết ngươi. Kiện bảo bối này ta đã thấy rõ rồi, chắc hẳn là do Yêu Thần tế luyện, chỉ có Thiên Yêu Mê Tâm Đại Pháp mới có loại hiệu quả này.” 

Yêu Hô này Phương Hàn từng gặp khi chưa bước vào Thần Thông Bí Cảnh, đó là lần khi hắn đi lịch lãm cùng Phương Thanh Tuyết, phá hủy Yêu Thần tế đàn ở dưới lòng đất. 

“Ăn ngay nói thật, Phong Ma Lĩnh có bí mật gì mà lại đáng giá đến mức ngươi mạo hiểm đánh chết đệ tử Quần Tinh Môn? Nói cho ta biết ta sẽ không thương tổn ngươi. Nếu vẫn cứ lừa gạt ta như vừa rồi thì ta sẽ đánh cho ngươi hiện nguyên hình.” 

Vĩnh Sinh 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.