Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 84: Chương 84: Bố con không hợp




Mộ Bắc Ngật gật đầu, coi như là đồng ý.

Lúc Dịch Bách nhận được mệnh lệnh, quay người định rời đi, giọng nói của Mộ Bắc Ngật bỗng vang lên, “Dịch Bách, đi đón Cố Tiểu Mạch.”

“Á!” Dịch Bách kinh ngạc.

Ơ ơ… không phải là nên đi đón vợ sắp cưới Cố Lan Tâm sao?

Cậu ta quay người nhìn Mộ Bắc Ngật, ánh mắt Mộ Bắc Ngật lãnh đạm như nước, chỉ nhìn cậu ta một cái, Dịch Bách lập tức gật đầu, không dám hỏi lý do, nhanh chóng bước ra bên ngoài.

Có trời mới biết, lúc cậu ta rời đi, khóe miệng Mộ Bắc Ngật nhếch lên để lộ một nụ cười.

Dịch Bách vội vàng đến bệnh viện, lúc cậu ta đến đã không thấy bóng dáng của Cố Tiểu Mạch và Nám Nám trong phòng bệnh nữa.

Dịch Bách khó hiểu, cậu ta bất giác gãi đầu gãi tai, đi ra ngoài.

Lúc cậu ta ra khỏi bệnh viện định đi tìm, một chiếc Maybach đi qua trước mặt, Dịch Bách đứng sững sờ tại chỗ, bỗng nhiên nhớ đến chiếc xe của Nam Thần An.

Còn Cố Tiểu Mạch cũng không ở trong phòng bệnh, Dịch Bách bỗng hiểu ra, cậu ta gọi điện cho Mộ Bắc Ngật, đầu dây bên kia vừa nghe máy Dịch Bách đã chủ động xin lỗi, “Sếp, em xin lỗi, em xin lỗi, em không tìm thấy cô Cố.”

“Cái gì?” Đầu dây bên kia Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên trầm giọng.

Dịch Bách hít một hơi thật sâu rồi mới nói, “’Hình như là Nam Thần An đón cô Cố đi rồi ạ, em đến chậm một bước, vậy Sếp ơi, em có cần đi đón cô Cố kia không ạ?”

Đầu dây bên kia không có bất kỳ do dự nào, lạnh lùng từ chối, “Không cần, về đi.”

Nói xong Mộ Bắc Ngật tắt điện thoại.

Lúc này anh đang ngồi ở trong phòng làm việc, đưa tay lên xoa ấn đường, ánh mắt đáng sợ, Nam Thần An và Cố Tiểu Mạch!

Anh cố gắng đè nén con sóng trong lòng, lúc Dịch Bách về đến công ty đón Mộ Bắc Ngật, cậu ta vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị trách phạt nhưng phát hiện sắc mặt Sếp lãnh đạm, không biết anh có cảm xúc gì, bước ra ngoài.

Không có câu chất vấn nào, Dịch Bách toàn thân thả lỏng, vội vàng đi theo Mộ Bắc Ngật. Chỉ còn một tiếng nữa là đến bữa tiệc, Cố Tiểu Mạch đưa Nám Nám đến nhà của Lục Noãn xong mới lên xe mà Cố Chấn Hải điều đến đi trang điểm.

Cô làm thiết kế, bình thường ăn mặc đơn giản, trang điểm nhẹ nhàng, hơn nữa Cố Tiểu Mạch khá lười, mỗi dịp nghỉ lễ cô đều như con ốc sên nằm ở nhà không muốn nhúc nhích, mặc quần soóc áo phông nắm tay Nám Nám đi dạo phố là chuyện bình thường.

Nhưng lúc này, nhân viên trang điểm không ngừng bôi bôi chát chát lên mặt cô, sau đó kéo cô đi thay một bộ lễ phục.

Lúc Cố Tiểu Mạch từ phòng thay đồ bước ra, nhân viên trang điểm cũng cảm thấy kinh ngạc, bởi vì cô ta vẫn còn nhớ rõ bộ dạng lúc Cố Tiểu Mạch vừa được đưa đến.

Mặt cô vốn đã rất xinh, chỉ là không ngờ lại khiến người khác kinh ngạc như vậy!

Cố Tiểu Mạch cúi đầu chỉnh lại bồ đồ của mình, bộ váy màu tím nhạt khiến cô như tiên nữ, nhưng Cố Tiểu Mạch lại âm thầm nhìn những viên ngọc trai và chất liệu của bộ đồ, cô đang tính toán giá cả của chiếc váy, lúc đã tính ra giá của chiếc váy, Cố Tiểu Mạch bất giác phì cười một tiếng.

Thuộc hạ của Cố Chấn Hải đón Cố Tiểu Mạch đến địa điểm tổ chức tiệc rượu, hội trường ở tầng một của khách sạn Sơn Hải, Cố Tiểu Mạch đến sớm mười phút, lúc cô xuống xe, Cố Chấn Hải nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc.

Ông ta có cảm giác như thể nhìn thấy Hân Nhiên, ông ta bất giác nhỏ giọng gọi, “Hân Nhiên.”

Thần thái của Cố Tiểu Mạch và Hân Nhiên rất giống nhau, cô cũng được di truyền sự điềm tĩnh của Hân Nhiên, Cố Tiểu Mạch nhấc váy đi đến trước mặt Cố Chấn Hải, “Vào thôi.”

Cô lạnh lùng lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Cố Chấn Hải, Cố Tiểu Mạch khôn ngoan lanh lợi biết ép bức người khác hơn Hân Nhiên, Cố Chấn Hải thu lại cảm xúc của mình, đi cùng Cố Tiểu Mạch vào bên trong.

“Lát nữa đi theo bố, không được gây chuyện làm mất mặt nhà họ Cố.”

“Ngài Cố cả đời này chắc cũng chỉ quan tâm đến Cố Thị mà thôi, hơ hơ, dùng tính mạng của một người phụ nữ để làm bước đệm cho Cố Thị, ngài Cố không cảm thấy hổ thẹn sao?” Cố Tiểu Mạch nhìn về phía trước, giọng nói lãnh đạm nhưng lại khiến Cố Chấn Hải lạnh thấu tim.

Sắc mặt Cố Chấn Hải trở nên khó coi, nhưng ông không dám nổi giận ở trước mặt người khác, ông ta chỉ có thể nhẫn nhịn, đi đến chỗ ngồi.

Chỉ còn hai phút nữa buổi tiệc bắt đầu thì Mộ Bắc Ngật mới đến.

Dịch Bách nhanh chóng xuống xe mở cửa, Mộ Bắc Ngật lạnh lùng xuống xe, không nhanh không chậm bước vào bên trong.

Lúc anh đi vào hội trường, vừa đúng lúc hội trước tắt điện, thay vào đó là đèn nhấp nháy nhiều màu sắc, có chút lóa mắt, nhìn không rõ người trong hội trường.

Mộ Bắc Ngật không hứng thú với điều này, sau khi ngồi xuống, anh tùy ý uống một ly rượu bên cạnh.

Buổi tiệc chính thức bắt đầu, Tổng giám đốc Lâm mặc đồ vest, cái đầu to tai to cùng với cái bụng bia như thế đang có thai đập vào mắt người khác, đây không chỉ là một bữa tiệc tìm nhà đầu tư mà còn là tìm vợ ba!

Cố Chấn Hải liếc nhìn Cố Tiểu Mạch ăn mặc trang điểm xinh đẹp đang ngồi bên cạnh, với tính cách của Tổng giám đốc Lâm, chắc chắn sẽ để mắt đến Cố Tiểu Mạch.

Tổng giám đốc Lâm ở trên nói, Cố Tiểu Mạch ngồi ở dưới nghe, lặng lẽ đếm từng giây từng phút trôi qua, bỗng nhiên cô nhớ cục cưng Nám Nám của cô.

“Được, hôm nay tôi nói đến đây thôi, tiếp theo mời mọi người ăn uống no say, chơi hết mình nhé!”

Tổng giám đốc Lâm nói xong, từ từ đi xuống.

Mọi người bắt đầu tự do giao tiếp, Tổng giám đốc Lâm uống một ngụm nước, thở hổn hển, Cố Tiểu Mạch đang ngồi yên tại chỗ, bỗng bị Cố Chấn Hải túm lấy tay đứng dậy.

Cánh tay phải của cô vẫn còn đau, bị Cố Chấn Hải túm vào, cô đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, trong lòng phẫn nộ nghĩ, Cố Chấn Hải chắc chắn là cố tình!

Cô lảo đảo đi phía sau Cố Chấn Hải đến trước mặt Tổng giám đốc Lâm, Cố Chấn Hải chủ động giơ tay ra, cười nịnh hót, “Tổng giám đốc Lâm, nghe danh ông đã lâu, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, à, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Cố Chấn Hải, Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị.”

“Ừ.” Tổng giám đốc Lâm không quan tâm cho lắm, hững hờ đáp lại một tiếng.

Nhìn thấy Cố Chấn Hải bị người khác bỏ lơ, Cố Tiểu Mạch cười thầm trong lòng, vậy mà Cố Chấn Hải vẫn không từ bỏ, ông ta nắm tay Cố Tiểu Mạch kéo lên phía trước, “Tổng giám đốc Lâm à, đây là con gái của tôi, hôm nay tôi thật lòng muốn giới thiệu con bé với ông.”

Cố Tiểu Mạch bất ngờ bị Cố Chấn Hải kéo lên phía trước, may mà cô còn đứng vững nếu không đã nhào vào lòng Tổng giám đốc Lâm rồi, cô hơi cúi người, bộ ngực ẩn ẩn hiện hiện.

Tổng giám đốc Lâm nhìn thấy, ông ta sững sờ, liếm đôi môi khô của mình, ánh mắt nhìn Cố Tiểu Mạch có chút yêu thích.

Cố Chấn Hải chăm chú quan sát biểu cảm của Tổng giám đốc Lâm, ông ta lên tiếng, “Tổng giám đốc Lâm, chi bằng chúng ta nói chuyện một chút, tôi đưa con gái đến để nói chuyện với Tổng giám đốc Lâm.”

Ẩn ý của câu này còn chưa rõ ràng sao? Tổng giám đốc Lâm lập tức hiểu ra, “Được, chúng ta đến phòng khách nói chuyện.”

Người phụ nữ trước mặt khiến Tổng giám đốc Lâm rất thích thú, đơn thuần, trang điểm lên thì xinh đẹp, xinh đẹp hơn rất nhiều những cô gái mà chỉ dựa vào son phấn.

Cố Tiểu Mạch chỉnh lại bộ đồ của mình, không thể không đi theo Cố Chấn Hải.

Đối với sự náo nhiệt và xa hoa xung quanh, mọi người đụng chén giao lưu, nói chuyện vui vẻ thì Mộ Bắc Ngật lại cực kỳ lạnh lùng, anh vắt chéo chân ngồi ở đó, bên cạnh không có cô gái nào cả, tay cầm ly rượu.

Anh đã uống hết nửa ly, ánh mắt nhìn về phía trước, lúc Tổng giám đốc Lâm và Cố Chấn Hải rời đi đều thu hút ánh mắt của mọi người, mọi người đều bàn luận sôi nổi người phụ nữ đi theo sau có phải đã được giới thiệu xong rồi không.

Sắc mặt Mộ Bắc Ngật không thay đổi, anh liếc nhìn một cái, nhưng khi nhìn thấy bóng lưng của người phụ nữ, anh sững sờ, bàn tay nằm chặt lấy ly rượu.

Bóng lưng của người phụ nữ này hình như là… Cố Tiểu Mạch.

Nhưng không phải cô đi cùng với Nam Thần An rồi sao?

Cố Tiểu Mạch cẩn thận nâng váy đi về phía trước, Tổng giám đốc Lâm cố tình đi phía sau cô, đồng thời lúc Cố Tiểu Mạch đi xuống cầu thang ông ta đưa tay ôm lấy eo cô.

Bộ lễ phục Cố Tiểu Mạch mặc có hơi lộ liễu, thấy bàn tay của Tổng giám đốc Lâm ôm lấy eo người phụ nữ, sắc mặt Mộ Bắc Ngật chợt lạnh đi.

Rốt cuộc có phải Cố Tiểu Mạch không?

Mộ Bắc Ngật không có tâm trạng uống rượu nữa, anh lập tức đứng lên, những người khác đã sớm nhìn thấy Mộ Bắc Ngật ngồi một mình ở đó, nhưng trên người anh tỏa ra khí lạnh khiến mọi người không dám đến nói chuyện.

Lúc này nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đứng lên, một cô chủ nhà giàu có lấy hết dũng cảm, cầm ly rượu đi đến bắt chuyện, thật không ngờ, Mộ Bắc Ngật không thèm nhìn cô ta lấy một cái đã đi thẳng đến phía trước.

Cô chủ nhà giàu có còn chưa kịp đi đến bên cạnh anh đã bị anh bỏ lơ.

“Sếp, Sếp ơi, anh đi đâu thế?”

Dịch Bách nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đi về phía trước, vội vàng chạy theo hỏi.

Ánh mắt Mộ Bắc Ngật lạnh như băng, anh không hề trả lời câu hỏi của Dịch Bách.

Ở một nơi khác, Cố Tiểu Mạch bị Cố Chấn Hải đưa đến phòng khách mà chỉ có ba người, cô quan sát xung quanh, trong lòng có chút hoang mang.

Tổng giám đốc Lâm ngồi xuống, ông ta nhìn Cố Tiểu Mạch với ánh mắt hài lòng và thích thú, chủ động lên tiếng, “Tổng giám đốc Cố, đây là con gái của ông, hôm nay đưa đến gặp tôi, chắc hẳn là có ý định gì đó.”

Cố Chấn Hải cười nhẹ một tiếng, từ từ nói ra mục đích của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.