Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 526: Chương 526: Chương 527




Thân thể cô bị người ta áp chế, cằm bị năm chặt nên cô chỉ có thể làm vậy.

“Cố Tiểu Mạch, con mẹ nó mày muốn chết mà!” Mộ Thiếu Lãnh nổi giận, đột nhiên hất Cố Tiểu Mạch ra, khiến cho đầu cô bị đụng vào góc giường.

Bên tai lại vang lên giọng nói âm tàn của Mộ Thiếu Lãnh: “Mang dao cắt tới đây, tao muốn nó phải chịu nỗi thống khổ khi bị cắt chấn mà không được gây tê. Chờ chân gãy ra rồi tao sẽ ném nó lên giường, cho mấy tên tới làm nhục! Tao phải cho nó biết đắc tội với tao sẽ phải chịu hậu quả thế nào!”

Sắc mặt anh ta khó coi vô cùng, nhận lấy con dao mà thủ hạ đưa tới. Đám thủ hạ thấy thế cũng không khỏi run rẩy trong lòng. Tưởng tượng tới thôi cũng làm cho người ta muốn ói.

Đông Nam Á Giống như có một tảng đá đè nặng trong lòng làm Cố Tiểu Mạch không thể nào thở được. Cả người ngã xuống, thân thể ngã ngồi xuống sàn nhà, bên tai văng vẳng âm thanh ngoan độc của Mộ Thiếu Lãnh, con dao giải phẫu dính đầy máu tươi kia cứ quơ qua quơ lại không ngừng trước mặt Cố Tiểu Mạch.

Mộ Thiếu Lãnh như con sư tử đang nổi giận, quan sát con mồi trước mặt, cả người huyết dịch sôi trào, không kịp chờ mà quát lên: “Ném cô ta tên giường cho tao, lấy điện thoại di động ra quay lại, để cái tên rác rưởi Mộ Bắc Ngật kia nhìn cho kỹ, loan tin cho cả Kinh Đô!”

Tên đàn em bắt Cố Tiểu Mạch lại bị cô cắn đau. Anh ta hít sâu một hơi, dùng sức lực mạnh hơn mới tóm được cô.

Cả người cô bị bọn họ nhẹ nhàng đẩy lên giường, cứ vậy mà ngã xuống, không khí chung quanh lạnh hơn một chút.

Mộ Bắc Ngật lái xe hơi, Nám Nám ngồi ghế sau.

Cô bé co ro thân thể, khuôn mặt tái nhợt, liếc nhìn Mộ Bắc Ngật rồi nói: “Có phải người nhà của chú lợi hại đều không thích cháu và mẹ Nấm không?”

Mặc dù là trẻ con nhưng trong lòng cái gì cũng hiểu.

Mộ Bắc Ngật hơi khựng lại rồi bình thản nói: “Nám Nám thích bọn họ à?”

Nám Nám vội vàng lắc đầu: “Nám Nám cũng không thích”

“Vậy liền không cần để ý bọn hắn, những việc này, giao cho chú được không?”

“Chú lợi hại sẽ lấy mẹ Nấm chứ?”

Đôi mắt vừa đen vừa sáng nói ra những lời từ trong lòng.

Vẻ mặt anh trở nên nghiêm túc, môi mỏng nhếch lên: “Chú đang chuẩn bị cầu hôn”

Dịch Bách nhanh chóng đuổi theo Mộ Bắc Ngật, để lại một hai tên đàn em ở trong xe chăm sóc Nám Nám. Bọn họ cùng nhau tiến vào.

khách sạn.

Tổng giám đốc Mộ tới, quản lý đương nhiên không dám qua loa, dù cho Mộ Thiếu Lãnh đã nhấn mạnh qua nhưng họ vẫn không dám chống lại tổng giám đốc Mộ…

Mộ Bắc Ngật cầm thẻ phòng, bước vào, mặt lạnh tanh.

Còn chưa tới gần phòng, đã nghe tiếng gầm thét thô bạo của Mộ Thiếu Lãnh, sắc mặt anh càng thêm đen lại.

Trong phòng, Mộ Thiếu Lãnh hưởng thụ cảm giác con mồi bị tra tấn, nhìn Cố Tiểu Mạch đang giấy dụa trên giường, dao phẫu thuật càng ngày càng tới gần.

Cửa đột nhiên mở ra làm kinh động đến người trong phòng.

Cố Tiểu Mạch chậm rãi ngước mắt, ánh mắt dần mất đi ánh sáng, không có hưng phấn, kích động, càng không niềm nở sau khi nhìn thấy anh.

Ý niệm này nảy sinh từ trong đêm, cô từ bỏ rồi, có được không? Dù bị nói là ích kỷ, tự mang tội danh cô cũng không cần người đàn ông như thần thánh trước mặt nữa.

Lúc thấy con dao trong tay Mộ Thiếu Lãnh, con ngươi Mộ Bắc Ngật lạnh đến đáng sợ. Khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, anh đã nhào tới trước mặt Mộ Thiếu Lãnh.

Một tiếng kêu rên vang lên, dao phẫu thuật rơi xuống đất.

Mộ Thiếu Lãnh bị đạp một cái, cả người ngã ra khỏi xe lăn, tấm chăn che trên đùi rơi ra để lộ đôi chân cụt.

Khuôn mặt anh ta càng thêm dữ tợn, hai tay chống trên sàn nhà, căn chặt răng nhìn Mộ Bắc Ngật, gầm lên một tiếng: ‘Mộ Bắc Ngật!”

“Mộ Thiếu Lãnh, xem ra bài học ở sườn núi không làm mày tỉnh ngộ ra nhỉ”

Mộ Bắc Ngật lạnh lùng mở miệng, giọng điệu vẫn trầm thấp giống như trước, chỉ là mang theo cảm giác tàn độc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.