Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 181: Chương 181: Có lòng lợi dụng




Sau khi Cố Lan Tâm nguôi ngoai cơn giận thì lí trí cũng dần dần trở về, đôi mắt cô ta nhìn Cố Tiểu Mạch cũng chuyển từ phẫn nộ sang bình tĩnh, khóe môi nhếch lên lạnh lùng cười, ánh mắt thì lại dịu dàng nhìn phần bụng của mình.

“Cố Tiểu Mạch, năm năm trước mày chơi bời với một người đàn ông, mày không có tư cách để bước vào nhà họ Cố, nhà họ Mộ là một doanh nghiệp lớn của Thành Đô, mày căn bản là không thể gả vào đó được, nên cũng không nên ở đây tự chuốc khổ vào mình nữa.”

Lông mày Cố Tiểu Mạch nhếch lên, nếu đến đây để cãi nhau thì có thể đổi những lời khác được không?

Cô từ đầu đã từng nói là cô muốn gả vào nhà họ Mộ hay chưa?

Chưa bao giờ.

Nhưng nhìn dáng vẻ của Cố Lan Tâm, đuôi lông mày khẽ run lên.

Chỉ thấy Cố Lan Tâm xoa bụng của mình, tỏ vẻ mình là người thắng cuộc khoe khoang nói: “Tôi đã mang thai đứa con của Bắc Ngật, Cố Tiểu Mạch, cô tốt nhất là đừng nên tự chuốc khổ một cách vô vị như vậy.”

Cảm xúc đau đớn đã trôi qua từ sớm, lúc này không còn sự thất thần nữa mà đồng thời Cố Lan Tâm lại tưởng rằng dùng đứa bé là có thể đánh lại được Cố Tiểu Mạch, lại không hề phát hiện ra rằng sắc mặt của cô lại bình tĩnh vô cùng, đến một chút phản ứng cũng không có!

Không, chị ta không tin, dáng vẻ này của cô nhất định là giả!

Chỉ thấy Cố Tiểu Mạch lạnh nhạt ngước mắt lên, “Đặc biệt đến để nói với tôi à? Cần tôi giương cờ vẫy hoa chúc mừng chị không?”

Cố Tiểu Mạch càng nói thì lại càng thâm độc hơn.

Sắc mặt Cố Lan Tâm chợt thay đổi, chị ta lại đang suy tính kế hoạch gì vậy, tóm lại, lần này Cố Lan Tâm nhất định sẽ chặn kín con đường này trước, ánh mắt thay đổi, tiếp đó thì Cố Lan Tâm liền nghiến răng nói: “Cố Tiểu Mạch, xem ra sau khi mày trải qua chuyện này thì mày đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi đấy, trong lòng có phải là đã chịu sự tổn thương nào lớn không, hay là cháu gái của tao đã phải chịu tổn thương rồi đả kích đến mày không?”

Quả nhiên, sau khi cô ta nói hết câu thì sắc mặt của Cố Tiểu Mạch đã thay đổi.

Cố Lan Tâm ma mãnh nhếch khóe môi, tiếp tục dạy dỗ khuyên bảo: “Nếu muốn Nám Nám không phải chịu tổn thương thì tốt nhất là nên biết điều một chút, trong thời gian tao và Bắc Ngật kết hôn thì mày đừng có mà làm tao ngứa mắt, nếu không thì…”

Câu nói phía sau Cố Lan Tâm chưa kịp nói ra thì ý uy hiếp đã trở nên rõ ràng.

Sắc mặt Cố Tiểu Mạch chợt thay đổi, “Từ đâu nói rằng sẽ giúp tôi tìm cha của Nám Nám, đến cuối cùng tất cả những chuyện phát sinh sau khi phẫu thuật đều là những thứ mà chị nói là sẽ cho tôi một con đường lui?”

“Hơ, cũng khá thông minh đây, đây chẳng qua cũng chỉ là một sự cảnh cáo nhỏ mà thôi!”

Giọng nói của Cố Lan Tâm bất chợt trở nên lạnh lẽo, đôi mắt sắc như dao, lạnh lùng phóng về phía Cố Tiểu Mạch.

Bất giác cơ thể Cố Tiểu Mạch trở nên run rẩy, ai cũng đều không thể làm hại đến Nám Nám của cô, liên tục chạm vào giới hạn của cô ấy như vậy, ngay sau đó, Cố Tiểu Mạch đã hận thù nắm chặt tấm ga trải giường.

Cố Lan Tâm cẩn trọng nắm bắt sắc mặt đang kích động một cách rõ ràng của Cố Tiểu Mạch, trong lòng vui vẻ vô cùng, cô lập tức sẽ rơi vào cái bẫy của chị ta thôi.

Cố Tiểu Mạch chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng, trực tiếp nói ra lời cảnh cáo: “Cố Lan Tâm, chị đừng hết lần này đến lần khác thử thách sự nhẫn nhịn của tôi, tôi không thèm cướp cái cuộc hôn nhân này của chị, nhưng nếu chị cứ đụng đến tôi, thì tôi không phiền mà khiến cuộc hôn nhân của chị tan vỡ đấy, nếu chị còn làm hại đến con tôi thì chị có chắc rằng đứa con trong bụng chị có thể được sinh ra một cách an toàn không?”

Khi Cố Tiểu mạch nói như vậy thì trong ánh mắt trống rỗng của cô có đem theo một chút suy sụp, không một chút lưu tình mà nói ra lời uy hiếp.

Không phải là đang dọa dẫm sao?

Cố Tiểu Mạch sống chết nắm chặt lấy tấm ga giường, móng tay chọc vào trong lòng bàn tay có chút đau nhưng cô đã cố gắng hết sức chịu đựng, Cố Lan Tâm cô ý làm cho sắc mặt của mình thay đổi, sau đó tái mặt nói: “Cái gì, mày muốn làm hại con của tao? Cố Tiểu Mạch, mày đừng có làm chuyện ngu ngốc như vậy.”

“Vậy thì cút khỏi tầm mắt của tôi, cút! Ngay bây giờ.” Cố Tiểu Mạch lạnh lùng nói, trực tiếp nói lời ra lệnh để đuổi người!

Thân hình Cố Lan Tâm có chút mất thăng bằng như muốn ngã xuống, không biết là do nghiện diễn xuất hay không mà lại trực tiếp ngất đi ngay phòng bệnh của Cố Tiểu Mạch như vậy.

Cố Tiểu Mạch cắn môi, đúng thật là đồ lừa đảo vô lại đuổi mãi không đi mà!

Cô dần dần thả lỏng những ngón tay, um ám thở dài, với một chút “lòng tốt” cuối cùng, ấn nút cấp cứu khẩn cấp để bác sĩ có thể đến rồi đưa chị ta đi khỏi đây.

Không biết có phải là Cố Lan Tâm đã sắp xếp cẩn thận từ trước hay không mà khi Cố Lan Tâm yếu ớt bị nhấc ra ngoài, thì không ngừng có những người đến phòng bệnh của Cố Tiểu Mạch chỉ chỉ chỏ chỏ, em gái đối xử với chị gái mà lại nhẫn tâm, vô lý như vậy, có một đứa em gái như vậy thật đúng thật là khổ sở mà!

Cố Tiểu Mạch không biết về chiêu trò này của Cố Lan Tâm mà chỉ biết rằng triệu chứng bệnh của cô lại có chiều hướng bùng phát, trước mắt cô dần dần trở nên mơ hồ, mãi một lúc sau đó Cố Tiểu Mạch mới gắng gượng điềm tĩnh trở lại, cô cắn chặt môi đến rách ra nhằm giữ bản thân mình tỉnh táo.

Ở bên kia, Mộ Bắc Ngật tức giận rời khỏi bệnh viện ngay sau đó, sau khi anh trở về đến công ty thì sắc mặt đã luôn u ám tối tăm, giống như là đang viết chữ “cấm động” vậy.

Trong văn phòng, Dịch Bách có kế hoạch muốn bàn bạc với Mộ Bắc Ngật, nhưng lại bị nhận sự từ chối.

Lần thứ hai là muốn nhắc nhở Mộ Bắc Ngật bôi thuốc nhưng lại bị nhận lời phẫn nộ của Mộ Bắc Ngật, “Cút ra ngoài!”

Sắc mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm lại, im lặng không nói một lời, trong một thời gian ngắn thì không thể nguôi ngoai hoàn toàn, ba tiếng đồng hồ ở trong văn phòng đều không hề động đậy.

Bản tin trên mạng lại tiếp tục trở nên sôi động, liên quan đến đoạn ghi âm đã bị phát tán giữa Cố Lan Tâm và Cố Tiểu Mạch bị tung ra, trong một thời gian ngắn những lời đe dọa của Cố Tiểu Mạch đối với Cố Lan Tâm phút chốc đã bùng nổ trên những trang mạng!

Trong đoạn ghi âm, Cố Lan Tâm vẫn dùng cái giọng điệu oan ức, yếu đuối cầu xin Cố Tiểu Mạch.

Dân mạng sôi sục, một con bé tiểu tam lại dám cưỡi lên đầu của chính chủ sao? Còn buông những lời hung hăng rằng sẽ cướp hôn nhân của chị gái, thậm chí còn muốn giết hại đứa con chưa thành hình của chị mình?

Thực sự là quá ác độc rồi, loại người này phải bị sét đánh chết không toàn thây thì mới đáng!

Lần này, Dịch Bách thật sự ôm lo lắng đi đến văn phòng của sếp, đem theo sự nguy hiểm bức thiết mà lao vào, “Sếp!”

Sắc mặt của Mộ Bắc Ngật lạnh lùng đến đáng sợ, không thèm ngước mắt lên nhìn Dịch Bách dù chỉ một chút, nếu ánh mắt này có thể giết người thì sợ rằng anh ta đã chết mất xác rồi.

Cơ thể Dịch Bách run rẩy, tiếp tục liều mạng đi lên phía trước: “Trên mạng đang bùng nổ đoạn đối thoại của cô Cố, lúc này cô Cố đã bị mắng chửi rất thảm…”

Sắc mặt của Mộ Bắc Ngật cuối cùng cũng động đậy, anh nhìn chiếc máy tính bảng, trên đó đang phát một đoạn âm thanh.

Vốn dĩ sắc mặt lạnh lùng vô cùng khi nghe thấy Cố Tiểu Mạch nói rằng sẽ phá hoại hôn lễ thì trong đôi mắt của anh liền có cảm giác dịu dàng, mặc dù là cô đang đe dọa Cố Lan Tâm.

Dịch Bách cẩn trọng quan sát phản ứng của sếp mình, hả?

Biểu cả trên gương mặt của sếp lúc này tại sao lại khiến cho Dịch Bách nhìn ra…dáng vẻ vui sướng?

Nhưng dư luận trên những trang mạng tiếp tục sôi sục, toàn bộ dân mạng đều đang mắng chửi Cố Tiểu Mạch, so với lần Vương Dật lộ diện trước đó còn lớn hơn một chút.

Cô lúc này đang ở bệnh viện.

Sắc mặt của Mộ Bắc Ngật lập tức lạnh lùng trở lại, không thể dừng lại mà trực tiếp đứng dậy khỏi vị trí của mình mà bước những bước chân thật lớn, phóng như bay ra ngoài, nhanh đến nỗi làm cho Dịch Bách không kịp nhìn thấy bóng dáng của anh.

Chiếc xe Rolls-Royce phóng như bay trên đường quốc lộ, Cố Tiểu Mạch chuẩn bị xuất viện nhưng trên đường cô lại cảm nhận được sự kỳ lạ, những ánh mắt trách mắng, thậm chí còn có người đứng trước mặt mắng mỏ cô.

Cố Tiểu Mạch đã xem qua đoạn âm thanh, khóe môi nở nụ cười khinh bỉ, hóa ra, đây chính là mục đích của chị ta khi đến tìm gặp cô chiều nay à, ép cô phải nói ra những lời này!

Thân hình cô lảo đảo như sắp ngã, cô tưởng rằng trải qua chuyện lần này cô có thể đủ mạnh mẽ để bảo vệ người mà cô muốn bảo vệ, nhưng giờ xem ra chỉ là điều viển vông.

Trên đường Cố Tiểu Mạch rời khỏi bệnh viện lại không hề suôn sẻ, đặc biệt là những ánh mắt lạnh lùng khinh bỉ của những người đang coi trọng đạo đức, khi họ cầm những đồ vật trên tay hận thù đập vào người cô thì cô cùng không thể tránh né.

Khi Cố Tiểu Mạch đi khỏi bệnh viện thì liền bất giác đưa tay lên đi lau đi những chất lỏng trên trán, cả người cô nhớp nháp, cô không hề thông báo cho bất cứ ai, lúc này khi cô đang đứng ở cổng, rút chiếc điện thoại ra để gọi điện thoại thì một chiếc xe quen thuộc liền rơi vào tầm mắt.

Buổi chiều anh đã rất tức giận mà rời đi nhưng lúc này sao lại xuất hiện ở đây rồi.

Người trong xe chậm rãi bước xuống, sắc mặt lạng lùng tuấn tú, nhìn Cố Tiểu Mạch không chớp mặt, sau đó thì gương mặt lại trở nên khó coi.

Cố Tiểu Mạch biết tình hình lúc này đang thê thảm đến thế nào, nhờ người chị tốt đẹp của cô cả đấy.

Cô dứt khoát không trốn tránh anh mắt của Mộ Bắc Ngật, “Trùng hợp quá!”

Hơ, Cố Tiểu Mạch cũng không ngờ vừa mở miệng thì đã nói ra ba từ này, cô hận không thể cắn rách lưỡi của mình.

Đúng thật là sự thờ ơ và xa lánh, hốc mắt Mộ Bắc Ngật vụt qua một sự lạnh lùng, ớn lạnh vô cùng!

Anh chặn đường đi của cô, nói từng câu từng chữ một cách rõ ràng, “Cố Tiểu Mạch, tôi xem tin tức rồi.”

Vẫn là đến rồi.

Lòng cô giống nhưng là đang bị một vật nặng nào đè xuống vậy, ngoài thần kinh thì vẫn còn rất tỉnh táo còn lại thì đều là cảm giác ngột ngạt, Cố Tiểu Mạch động đậy môi của mình, “Yên tâm, tôi sẽ không làm hại con của anh.”

Đây không phải là câu trả lời mà anh cần.

Mộ Bắc Ngật bước dài đến trước mặt cô, ngón tay thon dài đưa đến nhấc cằm của cô lên, ánh mắt lạnh lùng dữ tợn nhìn cô chằm chằm, “Cho nên, cô chỉ phá hoại hôn lễ của cô ta thôi đúng không?”

Suy nghĩ của người này cũng thật kỳ lạ!

Sắc mặt của Cố Tiểu Mạch lập tức thay đổi, bị anh giữ chặt cằm nên đến cả quay đầu cũng không thể, cô kiềm nén lại những biểu cảm trên gương mặt, không dám lộ ra một chút tâm trạng, “Đó là những lời trong lúc tức giận thôi.”

“Tôi coi nó là thật rồi!”

Khi Cố Tiểu Mạch vừa nói dứt câu thì Mộ Bắc Ngật liền trực tiếp nói.

Lúc này yên lặng vô cùng, giọng nói của Mộ Bắc Ngật lại đặc biệt trở nên rõ ràng.

“Cố Tiểu Mạch, tôi không quan tâm là cô đang suy nghĩ một đằng nói một nẻo hay không, nhưng lời nói này của cô tôi coi là thật rồi, không thể rút lại.”

“Giám đốc Mộ, không phải anh nên lo lắng cho người vợ sắp cưới của anh hay sao, tôi nói những lời nặng nề như vậy, chị ta cũng vì tức giận mà ngất đi rồi.” Cố Tiểu Mạch không thể thoát khỏi anh, trong đầu đang phải đấu tranh rất lâu thì mới nói ra được câu nói này để khiến anh thả cô ra.

Điều cô cảm thấy khó hiểu là tại sao, Mộ Bắc Ngật lại không lựa chọn tin tưởng Cố Lan Tâm.

Rõ ràng lúc này dư luận vẫn còn đang bàn luận rằng cô lại một người xấu xa độc ác cơ mà!

Mộ Bắc Ngật không chút giận dữ ngược lại còn mỉm cười, “Tức giận đến ngất đi sao? Cố Tiểu Mạch, kỹ năng tranh cãi của cô cùng tiến bộ không ít đó!”

“Cảm ơn giám đốc Mộ.”

“Cố Tiểu Mạch, cô có biết…” Mộ Bắc Ngật chậm rãi cúi đầu, đôi mắt nhìn cô lúc này vẫn không có chút cảm xúc như vậy.

Cố Tiểu Mạch hiền lành, ánh mắt có chút hoảng loạn nhưng vẫn cố ý tỏ ra bình tĩnh, “Cái gì.”

“Chỉ có người yêu của tôi mới có quyền can thiệp vào những hành động của tôi, lần nào cô cũng kêu tôi đi thăm người khác, sai khiến tôi đi làm những việc khác, có phải là muốn làm…”

“Giám đốc Mộ nghĩ nhiều rồi! Con của tôi vừa sinh ra thì đã không có cha, đồng thời, tôi cũng không muốn đứa con của Cố Lan Tâm sinh ra cũng không có cha bên cạnh, trẻ con không phải là vật hy sinh, đây là suy nghĩ của tôi, chứ không có ý gì khác.”

Cố Tiểu mạch với khí phách kiên cường, nói một cách có trật tự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.