Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký

Chương 17: Chương 17: Chọn lựa vũ kỹ




Cuối cùng hôm sau, Mai Lâm vẫn là nghe theo lời Bạch lão, đành phải đi xin lão Ai Tề Áo một bộ vũ kỹ để tu luyện bước đầu. Đang là lão Ai Tề Áo vẫn như thường lệ cặm cụi gặp chân gà, Mai Lâm tiến tới hỏi:

“Ai Tề Áo gia gia, người có bộ kiếm kỹ nào không ném cho ta một quyển?”.

Mai Lâm khúm núm mà xoa xoa hai bàn tay.

Lão Ai Tề Áo nhìn nhìn từ trên xuống dưới Mai Lâm một lượt, sau đó chỉ nhàn nhạt phất tay về phía cánh cửa gỗ cũ kỹ bên cạnh một giá sách.

“Xuống kho mà lấy, trong đấy có vài quyển vũ kỹ ta không dùng nên tiện tay ném vào đó, có thể tìm bộ nào hợp với mình thì cứ lấy”.

Cảm tạ lão Ai Tề Áo rối rít, Mai Lâm liền đi như bay tới bên cánh cửa mà lão gọi là "nhà kho".

Mở cánh cửa, bước xuống vài bậc thang, đập vào trước mắt đồng chí Mai Lâm của chúng ta là một căn phòng ngổn ngang từ công pháp tới vũ kỹ, đúng, có thể nói hai từ bừa bộn để hình dung, công pháp cùng vũ kỹ chất chồng lên nhau như vậy nếu để người ngoài thấy được tràng cảnh này chắc cũng phải thổ huyết mà tức chết, đúng kiểu kẻ ăn không hết người lần không ra, ở đây toàn công pháp cùng vũ kỹ từ hoàng giai trung cấp cho tới huyền giai cao cấp mà lão Ai Tề Áo ném lung tung như vậy như thể cải trắng còn không bằng.

Mai Lâm mắt giật giật, khóe miệng run rẩy một hồi. Hắn tuy cũng biết lão Ai Tề Áo không phải là một nhân vật bình thường, nhưng cụ thể tới trình độ nào thì hắn cũng không rõ. Bất quá, nhìn cả đống công pháp cùng vũ kỹ mà ném đi đâu cũng sẽ có thể gây nên một tràng phong vân huyết vũ, Mai Lâm cũng là không biết nói làm sao.

Đúng lúc nào giọng nói bạch lão vang trong đầu hắn:

“Không cần phải bất ngờ, lão gia gia ngươi là một cái người cực kỳ cường đại mà với trình độ hiện giờ ngươi cũng không có tư cách để biết được, cho nên vẫn là nhặt nhạnh vũ kỹ hợp với thực trạng hiện giờ ngươi cần đi, dù sao những công pháp, vũ kỹ này với người bình thường sẽ là bảo bối quý hơn mạng, nhưng ngươi sau này tu vi thăng tiến thì những bộ này vũ kỹ ngươi cũng sẽ không để vào mắt nữa đâu”.

Gật gật cái đầu gian nan nuốt một ngụm nước bọt, Mai Lâm dù sao ngày trước đột phá Giả nguyên cảnh nhưng cũng chưa kịp tu luyện vũ kỹ nên là cũng chưa được biết mùi vị vũ kỹ là như thế nào, hiện trước mắt hắn bày la liệt ra như vậy thử hỏi làm sao không hoa mắt?

Phục hôi lại tinh thần, Mai Lâm bước tới mớ bừa bộn, bắt đầu bới lên tìm kiếm cho mình một bộ thích hợp vũ kỹ.

“Thiết ảnh quyền, Hư vô kiếm pháp, Cửu tịnh liệt diễm quyết, Tịch tà kiếm phổ, Kim cương quyền, Hàn băng chưởng, chí~? Tịch tà kiếm phổ? WTF? Cái kia bộ kiếm phổ phải tự thiến nổi tiếng trong truyện Kim Dung kiếp trước cũng có ở đây?”

Mặt đầy hiếu kỳ mà mở ra quyển trục, bất quá, ngay lập tức cũng làm Mai Lâm thất vọng, bộ vũ kỹ này chỉ đồng tên, còn chiêu số và cách tu luyện thì hoàn toàn khác, đúng là không thể xem thường trí tưởng tượng của con người dù ngươi ở thế giới nào đi chăng nữa.

Cảm khái một hồi, Mai Lâm quăng bộ tịch tà kiếm phổ sang một bên, bộ này vũ kỹ có tiếng mà không có miếng. Cho dù có thật sự giống đi chăng nữa, hắn cũng chẳng dại dột gì mà chọn, tự thiến khác gì thành công công, cả đời không được hưởng phúc nam nhân? Thế thì thà tự sát xuyên việt tiếp cho xong.

Qua một hồi “đào bới”, cuối cùng hắn chọn cho mình hai bộ vũ kỹ cùng một bộ kiếm kỹ.

“Ám kình Quyền” Huyền giai cao cấp vũ kỹ. Tụ đấu khí vào song quyền tạo thành ám kình, trong lúc giao thủ nếu có thể tiếp cận đánh vào trong cơ thể đối phương, ám kình sẽ bùng phát vào trong đối thủ kinh mạch, nếu không ngăn cản kịp thời nhẹ thì kinh mạch đứt đoạn mà trọng thương, nặng thì trực tiếp bạo thể mà chết, cực kỳ tàn nhẫn chiêu thức. Chia ra làm nhập môn, tiểu thành và đại thành. Đại thành cảnh giới có thể Ám kình xuất ngoại, vô thanh vô thức mà ám toán đối phương, cực kỳ khủng khiếp uy lực.

Bộ này vũ kỹ tuy cường đại nhưng lại rất khó tu luyện cùng vận dụng, bởi thời gian tích tụ ám kình khá lâu cộng thêm phải biết điều khiển đấu khí thành thục. Vận dụng tốt nhất như một vũ kỹ phụ trợ sẽ tăng thêm hiệu quả trong chiến đấu.

Một bộ kiếm kỹ khác là “Tiêu Dao Du kiếm kỹ”, huyền giai cao cấp vũ kỹ. Một loại kiếm kỹ chủ trương về biến hóa chiêu thứ gây bất ngờ, mỗi một lần thi triển là mỗi một đường kiếm, thế kiếm tiêu sái thong dong cực kỳ đẹp mắt. Tuy rằng đây chỉ là một bộ vũ kỹ chuyên về phòng ngự phản công nhưng với sự uyển chuyển và biến ảo không ngừng nên rất khó nắm bắt. Vũ kỹ này trong chiến đấu cũng rất dễ làm lung lay ý chí đối phương, từ đó mà lộ ra nhược điểm để dễ dàng một kích tất sát.

Kiếm kỹ này có chiêu thức :

Du sơn ngạo thủy: đường kiếm nhanh chậm bất thường, tự nhiên không có một quy luật nhất định nào, uyển chuyển tiêu sái cực kỳ đẹp mắt, như nói lên tâm tình bình tĩnh tự nhiên của người thi triển, không ngừng tìm kiếm trong rối loạn của đối phương sơ hở để có thể bất ngờ ra những đòn đánh hiểm hóc, rất quỷ dị khó nắm bắt.

Tiêu Diêu Tự Tại: Đường kiếm tự nhiên thong thả, phảng phất như cho dù trời đất có sụp xuống cũng không để vào mắt, đường kiếm nhẹ nhàng thong dong gần như hoàn mỹ, có tác dụng vô hiệu hóa công kích của đối phương.

Bất quá, điều Mai Lâm cảm thấy kỳ quái là bộ kiếm kỹ này chỉ có phần thượng, tức là một bản không có đầy đủ kiếm kỹ, cho nên cũng chỉ có thể dừng lại ở huyền giai.

Cuối cùng là “Lôi Vũ Phá Thiên Không”, Địa giai cao cấp vũ kỹ gồm 4 giai đoạn phàm giai, hạ giai, trung giai và cao giai đẳng cấp.

“Uhm, không tệ. Ba bộ vũ kỹ này rất tốt, có thể đồng thời mà thay phiên sử dụng tạo thành một cái liên hoàn công kích, tiểu tử ngươi ngược lại thật sự là có mắt, ta còn tưởng phải đích thân chọn lựa cho ngươi vũ kỹ nữa chứ?”.

Bạch lão tiếng nói lại “ông ông” vang trong đầu Mai Lâm.

“ Bộ Ám kình quyền kia tuy chỉ là huyền giai nhưng uy lực không tưởng,nhưng trước hết cần ngươi đấu khí hùng hậu một chút mới có thể tu luyện. Tiêu dao du kiếm kỹ không những chiêu thức đẹp mắt, ngược lại giúp ngươi giằng co với đối thủ, thậm chí có thể bất ngờ phản công. Đáng tiếc cũng chỉ có phần thượng, bất quá, cho ngươi sử dụng bây giờ cũng đã đủ rồi. Còn bộ vũ kỹ Lôi Vũ Phá Thiên Không ngược lại với thực lực hiện nay ngươi có thể bắt đầu tu luyện phàm giai được rồi, sau này tu vi tăng tiến thì uy lực cũng theo đó mà mạnh lên.”

“Sư phụ, người cũng quá là coi thường ta đi à nha, còn có ma kỹ của ngài ta cũng phải tu luyện luôn ha?”.

Cốp!

“Trước tiên tu luyện mấy bộ vũ kỹ ít nhất tới tiểu thành rồi nói chuyện tiếp, ngươi phải biết tham thì thâm, không cần phải ôm đồm nhiều vào để rồi cái này không được cái khi lại không xong.” Bạch lão chỉ thò ra mỗi cánh tay từ trong giới chỉ, mạnh mẽ cốc xuống đầu Mai Lâm một cái đau điếng.

“Ai ~ za, sư phụ ngài làm gì cũng đừng có động thủ, ngài tốt nhất muốn động thủ thì nói cho ta trước một tiếng để ta biết đường còn né :v “.

“Ngươi cái đứa nhỏ láu cá này, dừng khua môi múa mép được rồi đó, vẫn là nắm bắt thời gian nhanh nhanh bắt đầu tu luyện vũ kỹ đi.”

Mai Lâm cầm ba quyển trục ra ngoài, lon ton chạy về khoảng trống phía sau núi, bắt đầu ngẫm nghĩ học cái nào vũ kỹ trước.

“Có lẽ trước tiên nên học vài chiêu kiếm cho tới lúc nhập môn trước, Ám kình quyền như sư phụ đã nói, tuy mạnh mẽ nhưng lại khó tu luyện, tiêu hao cũng khá nhiều. Vẫn là để thực lực thăng tiến một chút rồi hãng hay”.

Cầm lên vũ kỹ quển trục Lôi Vũ Phá Thiên Không, Mai Lâm ánh mắt hứng khởi thầm nghĩ.

“ Trước tiên cứ thử luyện Lôi Vũ Phá Thiên Không như thế nào trước ha, dù sao cũng phải xem xem địa giai vũ kỹ là như thế nào tư vị.”

Quyết định xong xuôi, Mai Lâm cũng không dài dòng liền mở ra Lôi Vũ Phá Thiên Không xem qua lại một lượt từ đầu chí cuối, khắc ghi thật kỹ khẩu quyết vào trong đầu.

Rút Hắc long kiếm khỏi vỏ, Mai Lâm dựa theo lộ tiến vũ kỹ mà bắt đầu vận đấu khí, bắt đầu luyện tập Lôi Vũ Phá Thiên Không.

Tu luyện phàm giai có thể hóa lôi điện đấu khí thành nguyên tố thể bao phủ thân kiếm, phóng xuất nguyên tố điều này thì chỉ có ma pháp sư mới có thể thi triển ra, hoặc đạt tới hóa nguyên cảnh mới có thể đấu khí phóng xuất mà biến đổi thành nguyên tố, mà hiện giờ ở giả nguyên cảnh tu vi đã có thể làm được điều này thì cũng đã nói lên được kỳ diệu của bộ vũ kỹ này.

Mai Lâm lúc này cố gắng dùng ngộ tính của mình, kèm theo sự hiểu biết về Lôi (sét) của kiếp trước, hắn đã cố gắng tạo ra một vài tia lôi điên phù phiếm trong những đường kiếm.

Tuy hắn tạo ra một vài tia miện cưỡng gọi là lôi điện, nhưng chưa thể điều khiển được, cho nên, hắn vẫn mày mò đưa kiếm lên, chém ngang, đâm thẳng,... khua trái khua phải một cách rối loạn.

Bạch lão thấy Mai Lâm trở nên si đần như thế thì nhất thời cười nói:

“Ngươi nếu cứ cố gắng tạo ra lôi điện thì mãi không thể nào luyện tập được đâu, phải bình tĩnh cảm nhận cái gì là lôi thì mới được.”

Mai Lâm bắt đầu ngẫm nghĩ, bỗng dưng ngồi xuống xếp bằng minh tưởng ,qua hồi lâu, hắn bất chợt hai mắt mở ra , Mai Lâm liền lại cầm lên hắc long kiếm bắt đầu múa tiếp, lần này hắn sử dụng những chiêu kiếm kỹ lạ lùng mà lúc trước lão Ai Tề Áo đã dạy cho hắn.

Chậm rãi bắt đầu cảm nhận, Mai Lâm lúc này xuất kiếm tùy ý, trong không khí xuất hiện từng đoàn lôi điện giao động. Hắn cứ luyện tập như thế liên tục vài canh giờ, đã bắt được trọng điểm, hắn xuất kiếm ra một chiêu là một chiêu nhanh như điện cắt, không những vậy cũng đã có thể bắt đầu nhìn thấy lôi điệng dao động trên thân Hắc Long kiếm giao động nhiều hơn lúc trước. Lúc này, hắn đã coi như miễn cưỡng bước vào phàm giai cảnh giới của Lôi Vũ Phá Thiên Không kiếm.

Bạch lão từ xa nhìn thấy điều này cũng là giật mình không thôi, chỉ là đơn giản một câu gợi ý mà Mai Lâm có thể ngộ ra nhanh như vậy. Tuy chỉ là ma pháp sư nhưng Bạch lão dù sao kiến thức cao thâm, chỉ điểm cho Mai Lâm một chút cũng là chuyện bình thường, dù sao thì đấu khí và ma lực đều đột phá như nhau, chỉ có điều cách vận dụng ra sao mới là vấn đề.

Sau một hồi luyện tập Mai Lâm đã là nằm liệt xuống đất không ngừng mà thở phì phò, Bạch lão một bên cũng là cười gật đầu :

“Được rồi, hiểu được Lôi là gì thì được rồi. Nhưng là ngươi bây giờ cần mài dũa luyện tập thể lực và tốc độ. Vì tốc độ của ngươi hiện so với phong thuộc tính thể chất tu luyện giả thì vẫn là còn thua kém nhiều lắm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.