Lúc trở về, thấy Mai Lâm xách cái giỏ đầy dược thảo về làm lão Ai Tề Áo cũng là kỳ quái, thậm chí hắn cũng là trơ mặt mà xin vài viên ma hạch từ lão Ai Tề Áo:
“Ai Tề Áo gia gia, ngài cho ta xin vài viên ma hạch cấp một để hấp thu được không ạ?”
Lão Ai Tề Áo đang ung dung uống trà cũng là kinh ngạc nhìn Mai Lâm hỏi:
“Tiểu tử, không cần phải vội làm gì, muốn bước vào trở lại giả nguyên cảnh chờ thêm một hai tháng cũng là có chết ai đâu?”.
“Nhưng mà gia gia, ta cũng chỉ là dần dần hấp thụ mà thôi, không có dùng một lúc” Mai Lâm miễn cưỡng nói ra một lý do không hợp lý chút nào.
Thấy Mai Lâm kiên trì như vậy cuối cùng thì lão Ai Tề Áo cũng là không ngăn cản nữa, chỉ là tiện tay đơn giản đưa cho Mai Lâm một cái hộp mà trong hộp đựng đầy ma hạch cấp một mà đe dọa.
“Trong cái hộp đủ cho ngươi dùng ba tháng, nếu sau này tu vi không chắc chắn thì cũng đừng tới tìm ta khóc lóc”.
“Nhất định rồi gia gia!”. Mai Lâm bỏ ngoài tay lời cảnh báo của lão Ai Tề Áo, sung sướng mà ôm cái hộp chay tót đi ra sau núi.
Trong tiểu sơn động sau núi, bên trong là Mai Lâm cùng Bạch lão, mà giờ này, trước mắt bạch lão là tất cả số dược liệu hôm nay Mai Lâm khổ công nhặt nhạnh cả buổi.
Hất ống tay áo lên một cái, trước mặt liền hiện ra bảy cái bình sứ rỗng, sau khi chuẩn bị hết thảy, Bạch lão liền ngửa tay ra, bỗng một đoàn hỏa diễm màu xanh lục hiện ra từ trên tay Bạch lão. Hỏa diễm vừa ra, nhiệt độ trong sơn động liền tăng vọt, làm Mai Lâm phải tỏa ra một tia đấu khí hộ thể cho bớt nóng.
Đưa mắt nhìn trên tay Bạch lão đoàn hỏa diễm, Mai Lâm cũng là lấy làm kỳ quái, tại sao sư phụ ngọn lửa lại kỳ dị như vậy, tựa hồ không giống trong sách như những cái kia ma pháp sư hỏa chủng miêu tả.
Vung tay lên lần nữa, màu xanh lục hỏa diễm liền bao phủ lấy tất cả đống dược liệu, liền ngay lúc ấy dược liệu bị hỏa diễm thiêu đốt, không như tưởng tượng biến thành tro mà là ngược lại từng giọt chất lỏng từ các dược liệu khác nhau được bạch lão tinh tế chắt lọc ra một lượt.
Trước mặt Mai Lâm hiện giờ là đủ một đoàn giọt chất lỏng lơ lửng trên không mà bao bọc chúng là một màu xanh lục hỏa diễm kỳ dị, mắt thấy đã chắt lọc hết tạp chất, Bạch lão liền đảo tay, tất cả giọt nước liền tụ lại một chỗ, thành một cái cực lớn giọt chất lỏng, những giọt chất lỏng đang không ngừng tinh tế dung hòa vào với nhau dưới sự điều khiển như nước chảy mây trôi của bạch lão.
Làm xong bước dung hợp này, bạch lão một bên lấy ra một viên ma hạch hỏa, cũng là tương tự bị bạch lão ngọn lửa luyện hóa sau đó là cuối cùng bước dung hợp, hai nguồn năng lượng dung hợp vào với nhau gây ra một chút chấn động sóng năng lượng, bất quá, Bạch lão vẻ mặt vẫn thản nhiên, thậm chí đến mồ hôi cũng chưa chảy ra một giọt.
Xong xuôi tất cả, trước mặt Mai Lâm hiện là một đoàn màu trắng chất lỏng, theo sự điều khiển của Bạch lão, chất lỏng tách ra làm bảy giọt rồi theo mỗi một bình sứ mà chui vào.
Mai Lâm lon ton hớn hở chạy đến đậy nắp bảy cái bình sứ, vừa hỏi:
“Sư phụ, mấy cái nước thuốc này dùng thế nào?, mà ta tưởng người nói ngâm nước thuốc là cho dược liệu rồi ngâm chứ? Sao lại là chỉ tạo ra mấy giọt thuốc?”
“Đừng có coi thường loại nước thuốc này, tuy nước ngâm cái này còn không tính là cái gì phẩm giá, nhưng hiệu quả với ngươi cực lớn. Thuốc này lấy mỗi ngày một giọt pha vào với nước, sau đó cứ thế hấp thụ cho tới khi hết dược lực trong nước thì thôi, ngâm nước thuốc này ngoài tăng tiến tu vi cho học đồ thì quý nhất công dụng đó là tăng cường cái tạo kinh mạch, đó là lý do ta dùng ma hạch hệ mộc như lần trước nói cho ngươi nghe. Vả lại ngươi phải biết sau này tăng tiến tu vi nếu trụ cột chắc chắn, lúc dung nạp năng lượng sẽ thuận lợi hơn, có một số trường hợp tu luyện người chỉ chăm chú tu luyện đấu khí hay ma lực mà không chịu cải tạo thân thể, sau này tăng tiến tu vi nhưng thân thể quá yếu dẫn đến không thể thu nạp năng lượng ở tu vi cao hơn, trường hợp cưỡng ép hấp thụ hậu quả sẽ cực kỳ thê thảm, nhẹ thì kinh mạch đứt đoạn, nặng thì cứ như vậy nổ tung”.
Mai Lâm nghe xong mà rét run cả người, hắn cũng không ngờ cải tạo thân thể lại là một việc trọng yếu như vậy.
“Sau này mấy cái sự tình này ngươi phải tự học rồi tự luyện chế thôi,điều chế mấy cái nước ngâm này để ta phải tự thân xuất thủ đúng là quá hạ phẩm giá rồi.” Bạch lão một bên vừa xoa vai làm bộ tỏ ra cao thâm mạt trắc.
Mai Lâm đang mông lung suy nghĩ, chợt hắn nhìn mặt Bạch lão chăm chăm, làm lão cực kỳ khó chịu.
“Có gì thắc mắc thì phun hết ra, đừng có mà nhìn ta với ánh mắt gian tà như vậy.” vẫn là bạch lão chau mày khó hiểu mở lời.
“Sư phụ ta biết ngươi tuổi có vẻ so với bề ngoài vẫn là không nhỏ, nhưng tại sao dung nhan lại là vẫn như hai mươi tám, hai mươi chín tuổi như vậy? có phải hay không phục dụng dưỡng nhan đan hay là cái gì đó đại loại vậy?” Mai Lâm từ lúc gặp bạch lão tới giờ hắn hiếu kỳ nhất vẫn là chuyện Bạch lão tại sao là mặt “tơ” như vậy.
“Đứa nhỏ này, ta cũng là triệt để bó tay cái trí tưởng tượng của ngươi rồi đó, ta không có biết cái gì là dưỡng nhan đan, bất quá, trường sinh đan vẫn là có biết, trong lần đi thám hiểm di tích ở đông kinh cùng bằng hữu chộp được tới tay, nhưng cũng chính là ta sửa đan phương một chút làm công hiệu không những làm người bình thường hay là tu luyện giả gia tăng tuổi thọ, mà còn là làm người phục dụng dung nhan hồi xuân”.
Ta chấn động!
Mai Lâm kinh ngạc nhìn xem Bạch lão đang kiêu ngạo mà kể chuyện, hắn trong lòng cảm thấy thật là may mắn khi mà được bái kiến Bạch lão làm sư phụ a, chuyền này mình lời to rồi, giàu cmn to rồi!!!.
“Nhưng là loại đan dược này cần nguyên liệu có chút đặc thù, phẩm chất cũng là khá cao, cho nên cũng là ngươi biết tới đó mà thôi,đừng có mà mơ tưởng hão huyền, vẫn là chú tâm vào mà tu luyện đi.” Bạch lão vẫn làm chặt đứt cái kia ánh mắt hình ($)-($) của Mai Lâm, khinh bỉ mà nhìn hắn, nhớ tới lúc trước cái kia câu nói làm thuyết phục bạch lão.
“Khụ khụ… chỉ là đồ nhi hiếu kỳ mà thôi, người đừng có hiểu lầm, đúng, chỉ là hiếu kỳ mà thôi.” Mai Lâm mặt già đỏ lên, ho khan chữa thẹn.
“Thôi được rồi, mau đi lấy chậu gỗ rồi ngâm mình luôn đi” Bạch lão phất phất tay nói.
Gánh từ tháp ra một chậu gỗ lớn đầy nước ấm, Mai Lâm chật vật mà khiêng ra sau núi mất ba mươi phút.
Xoa xoa bình sứ trong tay, Mai Lâm nuốt nuốt nước miếng, mở nắp bình sứ, nhỏ một giọt nước thuốc vào chậu gỗ, liền ngay sau đó, cứ như là một phản ứng hóa học, nước trong chậu đang trong vắt thì bỗng dần dần chuyển thành một màu trắng ngà.
Cởi hết y phục nhảy vào trong chậu, liền ngay sau đó ngồi xếp bằng, dần dần tiến vào trạng thái tu luyện.
Hấp thu dược lực trong nước, hắn cảm giác trong cơ thể một đoàn dược lực chạy quanh tới từng mỗi một bộ phận trên người hắn, từng đoàn kinh mạch như được gội rửa cải tạo một lượt. Qua một hồi lâu, màu trắng trong chậu nước từ từ phai nhạt đi, nước trong bồn cũng trở lại bình thường. Cảm nhận được đấu khí cùng ma lực được tăng lên rõ rệt, Mai Lâm miệng cười toe toét hưng phấn. Cứ với tốc độ tu luyện thế này chẳng mấy chốc hắn sẽ có trở lại thực lực bốn năm trước, thậm chí sẽ còn thăng tiến hơn.
Cứ như vậy, cuộc sống của đồng chí Mai Lâm của chúng ta trôi qua, sáng luyện kiếm, trưa tu luyện, tối thì mới mò cái bụng trống rỗng đi ăn, cứ như vậy cái vòng tuần hoàn khóa biểu của Mai Lâm trôi đi, mà bên cạnh đó là lão Ai Tề Áo luôn dõi theo biến hóa từng ngày của Mai Lâm.