Vợ Chồng Ảnh Hậu Ngược Cẩu Hằng Ngày

Chương 13: Chương 13: Lời tự bạch của một con mèo (Phiên ngoại 1)




Edit: Nhạc Dao

Beta: Hikari2088

Chú thích: Vì phiên ngoại này được viết dưới góc nhìn của con mèo nên mình sẽ điều chỉnh sao cho phù hợp với cách nói của động vật nhé.

Meo~

Trẫm là một con mèo.

nói đúng hơn là một con mèo xinh đẹp.

Con sen đầu tiên của trẫm là một giống cái hai chân vừa tinh tế vừa dịu dàng, mỗi tội không có lông, khiến trẫm cảm thấy đáng thương thay.

Vì vậy nên lúc nào trẫm cũng sẽ chừa lại một ít thức ăn cho con sen.

Tiếc là con sen khá ngốc, lần nào cũng đổ đi cả.

Khi ấy, trẫm và các huynh đệ vẫn còn nhỏ, thường xuyên sưởi nắng trong ổ của Thái hậu, lại có ánh mặt trời ấm áp nên trẫm rất thích lăn qua lăn lại trong đấy.

Lúc này, bên ngoài lớp kính sẽ có không ít con sen ngu xuẩn áp sát mặt vào kính. Đúng là đám con sen ngu xuẩn, tụi bây che mất ánh mặt trời của trẫm rồi!

Cuộc sống khi nhỏ rất hạnh phúc! Nhưng trẫm thấy con sen của trẫm không được bình thường lắm!

Đấy, lại nữa rồi!

một tràng dài tiếng hét lại vang lên, lỗ tai trẫm run rẩy nhưng vẫn bình tĩnh đung đưa cái đuôi rồi ngúng ngẩy nằm xuống.

không biết khi nào con sen của trẫm lại phát bệnh, không những điên cuồng nhảy lên nhảy xuống, mà còn lải nhải nữ thần này nọ.

nói thật, trẫm thấy con sen chỉ có hai chân nên rất thắc mắc: Bộ con sen không bị lảo đảo khi nhảy nhót lung tung sao?

Đến khi trẫm lớn hơn một chút mới biết, thú hai chân đều đi như vậy!

Thái hậu nói cho trẫm và các huynh đệ biết: Chúng ta sắp có con sen mới.

Ngày hôm sau, con sen gọi điện thoại xong liền thông báo cho trẫm biết: Trẫm đã bị một người phụ nữ nhận nuôi.

Phụ nữ? Trẫm nghe tiếng của thú hai chân nhiều nên biết đây là cách gọi giống cái hai chân.

Trẫm thông minh lắm đấy nhé!

Con sen không nỡ để trẫm đi, cứ vuốt ve trẫm mãi thôi, lải nhải bạn của mình bá đạo đến cỡ nào, rồi lại bảo mình không nỡ như nào.

Sau đó, hôn trẫm rồi chúc trẫm có một cuộc sống hạnh phúc.

Nhưng cuối cùng, trẫm vẫn không đến được nhà của con sen mới.

Trưa hôm đó, một giống đực hai chân cao to đẩy cửa đi vào, nói với con sen cũ của trẫm vài câu, rồi đem hết huynh đệ của trẫm đi!

Sau khi trẫm bị chọn thì không ở chung với huynh đệ nữa, nên lúc đó trẫm không kịp chào tạm biệt họ.

Tiếc là các huynh đệ cũng không lưu luyến trẫm mấy, đi không quay đầu lại, vui vẻ chen lấn trong ổ mèo bị thú hai chân khác xách đi.

Chao ôi, giống đực quả nhiên vô tình biết bao!

Lúc đấy trẫm còn không ngờ rằng mình sẽ được gặp lại bọn chúng.

Chưa được bao lâu thì một giống cái xinh đẹp đi vào chỗ này.

Trẫm rất thích mùi hương của giống cái này. Ngay cả con sen của trẫm cũng vậy, kích động đến nỗi mặt đỏ bừng như bị bệnh luôn!

Tiếc là giống đực đi phía sau giống cái này rất nguy hiểm!

Sau đó, trẫm đã bị bỏ vào một cái ổ mèo rồi đưa đến trước mặt giống đực kia.

Meo! Lông của trẫm xù hết lên rồi đây này!

…​

Trẫm bị con sen mới dẫn về nhà.

Nhà của con sen vừa lớn vừa sáng, khiến trẫm vừa mới tuần tra lãnh địa rất hài lòng.

Con sen mới của trẫm có vẻ rất thích trẫm, không những tự tay sắp xếp đồ vật cho trẫm mà còn mua khung cây leo trèo trẫm rất thích, ổ mèo xa xỉ như của Thái hậu trước kia nữa! Còn rất nhiều thứ khác!

Trẫm còn có một cái tên mới - Lượng Lượng.

Tuy trẫm không biết tên này có nghĩa là gì nhưng từ đôi mắt sáng lấp lánh của giống cái hai chân, trẫm cảm thấy nhất định rất hợp với một con mèo xinh đẹp như trẫm đây.

Thú hai chân lại nhìn trẫm đầy ngưỡng mộ, ai bảo trẫm là một con mèo thú gặp thú thích, hoa gặp hoa nở chứ.

Vì con sen rất tinh mắt nên trẫm càng ngày càng thích con sen!

Nhưng trẫm lại cảm thấy hình như con sen của trẫm không được bình thường.

Giống đực luôn âm trầm nhìn trẫm, khiến trẫm có cảm giác rằng tên này sẽ cào chết trẫm.

Dù móng vuốt của giống đực cũng không dài mấy.

Nhất là khi giống cái ôm nó.

Những lúc như vậy, ánh mắt của giống đực sẽ càng ngày càng lạnh lẽo, sau đó liền dùng đủ loại lý do để dời đi sự chú ý của giống cái.

Nếu thành công thì giống đực sẽ nhìn trẫm bằng ánh mắt kỳ lạ.

Đương nhiên là lúc nào cũng thành công cả.

Nhưng trẫm chưa bao giờ tức giận cả.

Haizz, Thái hậu đã từng nói, thú không có lông theo đuổi giống cái gian nan vậy đấy, trẫm phải đồng tình với hắn.

Trẫm biết vì sao lúc bình thường, con sen sẽ dậy trễ.

Những lúc thế này, cả người con sen đều đầy mùi của giống đực, điều này đồng nghĩa với việc tối nào giống đực kia cũng động dục cả!

Thân là một con mèo độc thân, trẫm cũng muốn có bạn đời để giao phối.

Sau đó, con sen sẽ ngọt ngọt ngào ngào ăn sáng với giống đực.

Trẫm thấy con sen cái gì cũng tốt, mỗi tội chiều giống đực kia quá.

Hai người họ rất thích ngồi cạnh nhau, không làm gì, chỉ nói chuyện với nhau là đủ rồi.

Giống đực thích đút con sen, con sen ngoan ngoãn bị đút. Giống đực còn thích quấn lấy giống cái, giống cái cũng thích bám lấy tên kia nên đã quên sờ trẫm luôn.

Nhưng giống đực nấu ăn rất ngon đó! Meo~ Mỗi ngày trẫm đều có thể ngửi được mùi thơm, nhưng tiếc là tên này không làm cho trẫm.

Mỗi khi không có con sen ở đây, trẫm không dám đến gần hắn.

Trẫm luôn cảm thấy giống đực ở một mình không giống với khi ở bên cạnh con sen.

Về phần khác nhau chỗ nào thì chính trẫm cũng không biết, nhưng trẫm không dám, thậm chí còn sợ đến gần giống đực khi ở một mình.

Trẫm luôn cảm thấy ở đây không an toàn chút nào cả!

Có rất nhiều sáng sớm, khi trẫm tỉnh giấc thì phát hiện mình không ở trong ổ của con sen.

Nhưng có vẻ như nơi này rất gần với nhà của con sen. Lần đầu tiên đến đây, trẫm còn gặp các huynh đệ của mình nữa.

Sau này, trẫm không nhìn thấy bọn họ nữa.

Trẫm nghĩ, chắc là vì các huynh đệ không có khung cây leo trèo và đồ cào móng nên mới cào rách sofa.

Bọn họ ngốc quá đi. Thấy nó không, tối nào ở đây cũng cào cả.

Bảo vệ không được ngủ ngon mỗi đêm: “…”

Trẫm không được gặp con sen đã một hai ngày rồi.

Hình như con sen cũng có hỏi về trẫm nhưng lần nào cũng bị giống đực chuyển chủ đề cả.

Hừ, giống đực keo kiệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.