“ Anh cũng yêu em.”
Cao Bác Văn thẳng thừng đáp lại. Bây giờ đã có cơ hội rồi,anh cũng có thể nói rõ tình cảm của mình với cô rồi.
Ai đời như hai người này, đứng trước cục dân chính tuyên bố yêu nhau, lại còn phát cẩu lương cho người đi đường thế này.
Bây giờ là không có gì ngoài bán thức ăn cho chó sao chứ?
...
Ở bên ngoài một lúc, Cao Bác Văn và Lộ Khiết cũng về nhà. Trông cả hai đang rất hạnh phúc.
Vừa vô đến nhà cô bất ngờ, nhìn thấy Đồng Đồng đang bám lấy Mạc Hạc Hiên.
Con bé này bị sao vậy?
Hôm nay lại chủ động bám theo người lạ sao?
“ Cậu về rồi à.”
Mạc Hạc Hiên ôm Đồng Đồng trong tay, anh đến đây tìm Cao Bác Văn, cuối cùng là chưa về nên ngồi đợi. Rồi đâu ra bà cô nhỏ này chạy đến ôm lấy anh, bám mãi không buông.
“ Cao Bác Văn, đây chắc không phải con của hai người chứ?.” Mạc Hạc Hiên trêu cả hai người.
Lộ Khiết nhăn mặt. Xin lỗi nha, cô đâu sinh con rồi lớn đến bất bình thường như vậy. Cô cũng là con người như bao người khác thôi mà.
“ Làm gì có chứ.” Cao Bác Văn kéo cô đến ghế ngồi xuống, đáp.
Lộ Khiết đưa tay ra, nhìn Đồng Đồng:“ Đồng Đồng, con đến đây đi.”
Đồng Đồng phũ phàng lắc đầu, ôm lấy Mạc Hạc Hiên.
Lộ Khiết và Cao Bác Văn đứng người. Con bé này mọi hôm bám theo cô cơ mà? Sao bây giờ bám dính như keo dán lại với Mạc Hạc Hiên thế kia?
“ Đồng Đồng...”
“ Tôi không biết gì đâu, vừa đến đây thì cô bé này đã bám theo tôi rồi.” Mạc Hạc Hiên liền giải thích, anh không muốn mang danh cướp trẻ em đi đâu.
“ Mà cô bé này là sao đây?.”
“ Là do tôi nhặt về, cứ xem vậy đi.” Lộ Khiết đáp.
Con bé Đồng Đồng này, đây là mê trai từ bé sao?
Nghĩ kĩ lại Mạc Hạc Hiên cũng đâu phải người tầm thường, nhan sắc có, tiền bạc cũng có, quyền lực cũng lớn.
Đồng Đồng...con có phải quá cao tay rồi không?
“ Nhặt về? Vậy ba mẹ của cô bé đâu?.”
Mạc Hạc Hiên đặt Đồng Đồng ngồi lên đùi mình, anh đưa tay vuốt tóc con bé.
Đúng là một cô bé hết sức kì lạ à nha.
“ Chưa kịp tìm ba mẹ cô bé thì đã xảy ra chuyện, cậu nhắc tôi cũng mới nhớ ra.” Cao Bác Văn vừa nói người vừa dịch sát lại chỗ cô.
Lộ Khiết liền thẳng thừng đẩy anh ra. Đây là trước mặt trẻ con. Cô không thể để anh đầu độc con bé được.
“ Mà hôm nay cậu đến đây làm gì?.” Anh lại hỏi, ánh mắt đang rất buồn vì bị cô phũ phàng.
“ À, không có gì...”
“ Chỉ là muốn đến xin lỗi Lộ Khiết, lúc đó tôi có hơi lố tay.”
Mạc Hạc Hiên lúc đó xông đến ngăn cản Lộ Khiết, một phần vì lo cô lấy mạng của Cao Bác Văn, một phần vì lo Cao Bác Văn lại ngu ngốc đứng im để cho cô đâm lấy. Anh xông đến và có phần hơi dùng lực đánh trúng cô.
“ Không sao, tôi phải cảm ơn anh mới đúng. Nếu anh không cản tôi, tôi có lẽ đã đâm anh ấy thật sự rồi.” Lộ Khiết mỉm cười nói.
Đồng Đồng không hiểu cả ba đang nói gì, con bé dựa hết mình vào lòng Mạc Hạc Hiên. Anh nhanh tay đỡ lấy con bé.
“ Đồng Đồng, như vậy không được, mau qua đây với dì nào.” Lộ Khiết nhìn thấy liền nói.
Con bé này bị làm sao thế nhờ?
“ Không, không chịu.”
Đồng Đồng liền úp mặt vào lòng Mạc Hạc Hiên, nắm chặt áo của anh.
Cao Bác Văn bật cười:“ Xem ra Đồng Đồng thích Hạc Hiên hơn cả em đó.”
Anh nhìn sang cô.
Lộ Khiết cảm thấy tủi thân, cô giúp con bé, cô đúa con bé về đây...
Thế mà Mạc Hạc Hiên xuất hiện lên quay mặt bỏ cô thế này sao?
“ Nghe cậu nói như vậy chắc mỗi cậu bị Đồng Đồng ghét nhỉ?.” Mạc Hạc Hiên cũng không quên cà khịa ai kia.
Cao Bác Văn bị nói trúng liền đen mặt lại:“ Mạc Hạc Hiên!!!“.
...
Nói chuyện phiếm một lát Mạc Hạc Hiên ra về, cứ tưởng đi về yên ổn, ai dè Đồng Đồng nhất quyết ôm chân anh, không cho anh rời đi.
“ Làm sao đây?.” Anh nhìn Lộ Khiết.
Cô thản nhiên nhún vai:“ Nếu con bé đã thích anh thì anh đem về nhà đi, chứ để Đồng Đồng níu kéo như vậy anh nỡ bỏ lại con bé sao?.”
“ Nhưng mà...”
“ Cậu cũng nên tập làm quen đi, lại được một cô bé dễ thương thích mình như vậy phải trân trọng chứ.” Cao Bác Văn thêm vô.
Thật ra anh đang muốn chiếm lấy cô một mình, không muốn phải đấu tranh với Đồng Đồng đâu.
Mạc Hạc Hiên bị hai vợ chồng nhà này nói đến câm nín, anh đành ôm Đồng Đồng về nhà mình.
Diệp Ý Lan vẫn còn ở nhà anh, hy vọng cô có thể thích đứa bé này..
Ý Lan cũng là người rất thích trẻ con mà, dạo gần đây anh cũng không thể kiềm chế bản thân được nên làm cô buồn, bây giờ đưa Đồng Đồng về nhà mong sao cô bé sẽ làm Diệp Ý Lan vui.
Mạc Hạc Hiên vừa rời đi, cô quay sang nhìn anh:“ Trông anh vui lắm nhỉ?.”
“ Hả? Anh vui cái gì đâu?.” Cao Bác Văn liền chối.
“ Không phải anh đang rất vui vì không phải đấu tranh với Đồng Đồng à?.” Lộ Khiết nhìn anh, trên mặt anh đã ghi rõ dòng chữ:
“ Chú thắng con rồi Đồng Đồng!.”
“ Hả? Ai biết gì đâu?.” Cao Bác Văn làm ngơ quay mặt sang chỗ khác.
Lộ Khiết tiến tới, đầy ma mị sát gần lại anh, cô hỏi thủ thỉ:“ Thế...”
“ Anh có muốn sinh con không?.”