Vợ Cũ Mất Trí

Chương 70: Chương 70: Đại Kết Cục




Viên thứ nhất anh bắn chính là vì Lộ Khiết về vụ việc năm đó.

Viên thứ hai anh bắn chính là vì đứa con đầu lòng của anh và cô đã mất vì người phụ nữ ác độc này.

Viên thứ ba và viên thứ tư sẽ là vì Mạc Hạc Hiên và Đồng Đồng, cái mưu mô của cô ta không ngán bất kì ai, cứ lao vào cô ta sẽ chết.

Cạch

Diệp Ý Lan bất ngờ lấy súng ra, chỉ thẳng vào Cao Bác Văn.

“ Ý Lan...không được...“.

Thư kí An liền hét lên, đối đầu súng với Cao Bác Văn không phải đơn giản, Cao phu nhân là người dạy dỗ Cao Bác Văn từ bé, thân thủ của anh không dễ mà đụng vào.

“ Cô dám bắn không?“.

Cao Bác Văn đưa tay lên, người phía sau anh liền kéo mọi người ra, giữ chặt tất cả lại, còn đám người kia liền tiến lên, đưa súng về phía thư kí An.

“ Nếu cô bắn tôi, anh ta sẽ chết “.

Cao Bác Văn ngồi thấp người xuống, đầy đắc ý.

Lộ Khiết và mọi người bị người của anh giữ lại:“ Bác Văn, đủ rồi...thả họ đi đi “.

Thư kí An và Diệp Ý Lan đúng là sai, nhưng bọn họ...bọn họ đã quá đáng thương rồi.

“ Anh có thể thả anh ta đi, nhưng người phụ nữ này thì không “ Cao Bác Văn nói.

“ Đủ rồi...thả cô ta đi đi “ Mạc Hạc Hiên lên tiếng.

Anh quay sang nhìn Mạc Hạc Hiên:“ Mạc Hạc Hiên, vợ cậu đang đứng bên cạnh cậu kia kìa, cậu còn yêu người phụ nữ này sao?“.

“ Không...không có “.

“ Cậu cũng đừng quên, cô ta đã suýt chút lấy mạng cậu và con gái cậu “ Cao Bác Văn tốt bụng nhắc nhở.

Cạch

Thư kí An bất ngờ bỏ súng xuống, đưa tay hai tay lên đầu:“ Giết tôi đi “.

“ Để Diệp Ý Lan được sống “.

Thư kí An nói.

Diệp Ý Lan sững sờ khi thư kí An nói vậy, anh chính là người luôn muốn giết chết Quân Lịch Hạo và Cao Bác Văn để trả thù, nhưng hôm nay lại...

“ Giết cậu? Thư kí An, tôi biết rõ sau vụ thí nghiệm đó cậu đã không còn đau được nữa rồi “.

“ Giết cậu rồi, cậu cũng đâu có đau “.

“ Vả lại, ba tôi là người nợ cậu, dĩ nhiên tôi sẽ không giết cậu, coi như chúng ta hòa nhau “.

“ Nhưng người phụ nữ này, tôi phải giết “.

Nói xong, người của Cao Bác Văn liền lao đến, khống chế thư kí An lại.

Diệp Ý Lan buông lỏng súng xuống, cô ngẩn đầu nhìn Cao Bác Văn:“ Vậy giết đi “.

Đoàng

Không trả lời, Cao Bác Văn không nương tay, liền nổ súng vào chân còn lại Diệp Ý Lan. Vì cơn đau từ thuốc của Cố Hà Thiên đã dày vò cô gấp bội, nên khi súng nổ vào người mình, cảm thấy không đau bằng cơn đau kia.

“ Còn một viên nữa, phải không?” Diệp Ý Lan vẫn bình tĩnh, cô nhìn Cao Bác Văn nói.

“ Phải, viên cuối cùng là vì Đồng Đồng “.

Cao Bác Văn nói.

“ Không cần anh ra tay “.

Diệp Ý Lan vừa nói xong, cô tự rút dao trong túi ra, đâm thẳng vào tim mình. Thư kí An sững người khi nhìn thấy Diệp Ý Lan ngã xuống, máu đã thấm đẫm trên thân thể của cô.

Mọi người cũng sững người ra, riêng Cao Bác Văn vẫn thản nhiên, anh xoay người, người của anh cũng buông thư kí An và tất cả ra.

Lộ Khiết bàng hoàng khi nhìn thấy Diệp Ý Lan đã chết, cú cuối cùng cô ta tự đâm vào tim mình sẽ chết ngay thôi...

Thư kí An hoảng loạn, anh bò đến ôm lấy xác Diệp Ý Lan trong tay, không nghĩ rằng cô sẽ chết như vậy.

Cô hứa với anh sẽ bỏ trốn mà...tại sao lại...tại sao lại...

“ Lan...Lan..” Thư kí An ôm đầu cô, không ngừng run rẩy và bật khóc, Diệp Ý Lan tắt thở rồi...thật sự tắt thở rồi.

Cao Bác Văn không nhìn lại, anh im lặng cất súng vào túi, mọi người im bặt.

Quân Lịch Hạo không nghĩ mọi chuyện như vậy, thư kí An đi theo anh cũng bao lâu nay...tuy là người mất cảm giác đau...nhưng mà...

Chưa bao giờ thấy thư kí An thế này.

Thư kí An nhìn thấy con dao trên tay Diệp Ý Lan, mọi người không chú ý đến, anh liền cầm lên.

“ Thư kí An...“.

Chu Đa Đa bất ngờ chú ý đến, cô hét toáng lên, mọi người liền nhìn đến.

“ Lan, anh sẽ không để em cô đơn đâu “.

Nói xong, An Tiết Đồng tự giơ con dao trong tay lên, một phát mạnh vào tim mình, còn dùng sức đâm thật sâu.

Lộ Khiết đứng đờ người ra nhìn lấy, đây là...

Đại kết cục của bọn họ sao?

Thư kí An gục lên xác của Diệp Ý Lan, tất cả đều đứng đơ ra, Cao Bác Văn nhìn lại, anh vẫn thản nhiên như chưa có chuyện gì, có lẽ đối với anh, đây là kết cục tốt nhất cho bọn họ rồi.

Cặp đôi này...sống quá đau khổ rồi!

“ Cho người an táng họ đi “.

Cao Bác Văn lên tiếng, Lộ Khiết quay sang nhìn anh, tại sao...tại sao anh bình tĩnh như vậy? Anh biết rõ Diệp Ý Lan là người quan trọng với thư kí An...cậu ta vẫn có cơ hội làm lại từ đầu, tại sao anh lại tuyệt đường của họ?

“ Cao Bác Văn...tại sao anh lại làm vậy? Họ..họ vẫn có thể...“.

“ Đến nước này rồi, họ chẳng có thể sửa và rửa hết tội lỗi của mình đâu, chết mới là cách giải quyết tốt nhất cho cả hai người này “ Cao Bác Văn đáp.

Sống quá giày vò, chi bằng chết đi để làm lại ở kiếp sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.